Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 491: ĐẠI CHIẾN BÍCH LẠC

Nếu như là ngày trước ba người Vũ Trì cùng xuất thủ sẽ là một sự kiện vô cùng chấn động, nhưng bây giờ đứng trước Bích Lạc thì lại chỉ như đơm đớm so với ánh trăng. Tất cả cũng vì bà ta quá mức cường đại.

Liên hoàn đao chém ra, Bích Lạc như mụ điên ghê gợn vừa cười lớn, vừa chém tới.

"Phốc..." Vũ An là người đầu tiên bị trọng thương, sau đó Vũ Trì và Tị Đô cũng phải lụi lại.

"Haha, chết đi" nắm lấy thời cơ, Bích Lạc liền xông tới.

Nhưng lúc này, đột nhiên từng đạo công kích từ xa bất ngờ đã đánh tới bà ta.

Huyết Sắc ba vị Tinh Chủ, Ma Thần ba vị Tinh Chủ đều cùng nhau đến, trong số đó còn có một vị Tinh Chủ xa lạ đối với Vũ Trì nhưng lại quen thuộc đối với Thiên Ninh, là Long Y Y.

Nhìn sáu người xuất hiện cứu nguy, đột nhiên Vũ Trì cười lên thật lớn rồi phun ra một ngụm máu.

Cậu kết minh với ba Tinh Vực, nhưng cuối cùng cứu cậu một mạng này đều là địch thủ. Đây chính là một sự đả kích vô cùng lớn đối với cậu.

"Vũ Trì, ngươi không sao chứ?" Tị Đô thấy cậu như vậy liền lo lắng hỏi thăm.

Một bên Huyết Đồ sắc mặt đã u ám lại.

Còn Vũ Trì thì không trả lời hắn, chỉ cầm kiếm gượng đứng lên.

"Bích Lạc, hôm nay ta có chết cũng quyết kéo ngươi chôn cùng" nói rồi Vũ Trì liền xé không mà bay tới Bích Lạc.

Phía ngoài, Tị Đô cũng không chậm chạp đạp bước phóng tới, theo hắn những người còn lại cũng xuất thủ.

Mười vị Tinh Chủ đồng loạt ra tay đánh nhau thiên địa đều biến sắc, tinh không rung chuyển dữ dội.

Có thể Bích Lạc cường hoành, nhưng một mình cũng bắt đầu luống cuống tay chân, không thể toàn tâm toàn ý theo ý mình. Chẳng qua, một chút vướng víu này cũng không thể làm khó bà ta được.

Cuộc chiến đang diễn ra, không bao lâu Chú Sinh ba vị Tinh Chủ nhận được mệnh lệnh từ Thái Sơ mà bay đến tham chiến.

Càng đánh tinh không càng đứt đoạn, gây náo đông khắp nơi khiến cho cả Vũ Trụ bây giờ đều kéo nhau đến xem, tức nhiên là trừ Tinh Hồn đang phong vực.

Nhưng khi đến nơi, lấy áp lực từ cuộc chiến toả ra, chỉ có Tinh Chủ mới dám ở lại, còn phía dưới đều sợ hãi rút đi, sợ lỡ như có sơ sảy bị liên lụy vào thì sẽ mất đi cái mạng nhỏ a.

Phía xa, Nguyên Tố, Thần Văn, Lưỡng Giới, Tứ Cực...kể cả vài người của Thánh Đình đều chỉ đứng quan chiến. Rất bất ngờ là Thánh Đình lại không hề ra tay giúp Bích Lạc.

Bọn họ mỗi người một tâm trạng, có kẻ là sợ không dám tham chiến, nhưng cũng có kẻ đang mong chờ trong cuộc chiến kia sẽ có càng nhiều người chết càng tốt.

"Hừ, để Bích Lạc chiến thắng các ngươi cũng đừng mong sống sót" đột nhiên tiếng của Tị Đô truyền tới, hắn đây là nhắc nhở đám người đứng ngoài kia.

"Haha, chết, các ngươi phải chết" dường như để phụ hoạ cho lời nói của Tị Đô, Bích Lạc cũng truyền tới âm thanh điên cuồng.

Bây giờ, bà ta như kẻ điên đánh tới hai mắt đỏ ngầu đáng sợ.

"Bích Lạc Tinh Chủ, bà ta điên rồi" Minh Trị nuốt ngụm nước bọt nói ra.

Hắn vừa nói dứt lời, bổng nhiên Tứ Cực ba vị Tinh Chủ cũng bay ra, đồng loạt tham chiến.

"Ba bọn hắn cũng điên rồi sao, lấy chút thực lực đó cũng dám tham gia cuộc chiến này?" Minh Trị đã không giúp đỡ còn buông lời chỉ trích. Nhưng cũng tốt, hắn đang rất mong chờ có kẻ chết đi a.

Không lâu sau, Lưỡng Giới, Thần Văn bốn vị Tinh Chủ cũng nhịn không được mà nhập cuộc.

Đúng vậy, nếu Tị Đô và Vũ Trì thất bại thì bọn họ, những đồng minh này cũng đừng mong sống sót. Huống chi, Bích Lạc đã điên ai biết được bà ta sẽ làm gì tiếp theo.

Hủy thiên diệt địa, tinh không đứt đoạn tạo ra từng mãnh không gian hỗn loạn lớn. Tuyết Vũ Tinh Vực thân làm chiến trường đã bị đánh sụp không biết bao nhiêu thế giới, sinh linh chết đi đếm không hết.

Bị đám người vây công, Bích Lạc cho dù có cường đại hơn cũng đã bị thương, nhưng đổi lại có không ít Tinh Chủ xém chút đã mất mạng trong tay bà ta.

Lúc này, Thiên Ninh chợt chạy ra định xem xét tình hình, cũng như thông báo với Vũ Trì một tiếng là Tuyết Dạ đã tỉnh lại.

Nhưng đột nhiên, khi thấy Thiên Ninh Bích Lạc như phát điên hơn, mặc kệ những kẻ khác mà lao xuống muốn chém chết cô bé.

"Phốc..." Một đao vung ra, Thiên Ninh vừa muốn toàn lực liều chết ngăn cản, thì phía trước cô Long Y Y đã giúp cô ngăn lại một đao này.

Cùng lúc này, Vũ Trì và Tị Đô cũng toàn lực đánh tới Bích Lạc.

"Phốc..." Bích Lạc bị trọng thương, đánh phải bỏ qua Thiên Ninh mà bay ra xa.

Đứng ngoài xa, ánh mắt của bà ta vẫn hiện lên sự không cam tâm.

"Vũ Trì, ta hận, ta hận không khiến cho gia đình ngươi tan nát, ta hận không thể gϊếŧ chết bọn chúng" bà ta rít lên thật lớn.

Nhưng dường như Vũ Trì chưa làm gì khiến bà ta phải hận mình đến mức như vậy?

"Bích Lạc, ta và ngươi trước nay dù là có chút mâu thuẫn, nhưng ta lại không biết ngươi vì sao hận ta đến vậy?" Vũ Trì hít sâu một hơi nói.

Cùng lúc đó Thiên Ninh cũng đang giúp Long Y Y trị thương.

Cô không ngờ Long Y Y lại xả thân cứu mình như vậy.

"Ngươi từng nói...ta chỉ cần chứng minh cho ngươi tin tưởng...ngươi sẽ giúp ta thay đổi cơ thể này...

Bây giờ...ta đã có thể...được ngươi tin tưởng chưa?" Long Y Y yếu ớt, thì thào lên tiếng.

"Chỉ vì vẻ bề ngoài ngươi chấp nhận bỏ cả mạng sống, xứng đáng sao?" Thiên Ninh có chút không đành lòng nhìn cô ta.

Nghe hỏi, Long Y Y cố gượng lắc đầu.

"Ngươi không hiểu...các ngươi từ khi sinh ra đều xinh đẹp, được người người cung phủng...ngươi không hiểu ta"

Đúng vậy, Thiên Ninh là không hiểu.