Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 366: VŨ TRÌ GIẢNG ĐẠO TIỆT THIÊN

Nếu không phải được mấy người Vũ Trì nhìn trúng, chắc có lẻ cả đời này bọn họ cũng không thể quay lại con đường tu luyện chân chính.

Và Vũ Trì cũng không thể ngờ lão đạo vậy mà tính toán cả những sinh linh trong thế giới của mình.

"Tiệt Thiên, con đường tu luyện của các ngươi đã sai lầm, hôm nay ta sẽ giảng lại cho các ngươi một lần" Vũ Trì nhìn bọn họ nhàn nhạt nói.

Nghe Hợp Đạo cường giả giảng đạo không phải bọn họ chưa từng trải qua, nhưng lần này lại khác bởi vì bọn họ biết Vũ Trì là thật tâm vì bọn họ mà giảng đạo.

"Con đường tu luyện, nếu các ngươi đủ thiên phú thì chỉ cần đến Chân Mệnh Cảnh đã có thể thử lĩnh ngộ Thánh Ý.

Theo thường thức của tinh vực, để đạt đến Thiên Nguyên Cảnh các ngươi đã phải đem Thánh Ý viên mãn kết thành Đồ Đằng rồi. Tiệt Thiên, Thánh Ý của ngươi đã viên mãn trở về ta sẽ dạy ngươi kết Đồ Đằng Thánh Đạo" Vũ Trì nhìn Tiệt Thiên nói.

Nghe đến đây cả đám mới biết mình lạc hậu như thế nào, vậy mà năm xưa chính bọn họ còn nghĩ mình quát tháo phong vân, là trên đời này những kẻ mạnh nhất, nghĩ lại thật mất mặt.

"Sau khi kết Đồ Đằng, các ngươi phải tiếp tục lĩnh ngộ Thánh Đạo cho đến khi viên mãn. Bước đến cánh cửa này, các ngươi phải uẩn dưỡng ra Đạo Thụ và nuôi chúng trong cơ thể, để tạo tiền đề cho việc sáng tạo thế giới mai sau.

Đến đây, các ngươi đã đủ điều kiện đột phá Vọng Hư, cũng chính là cảnh giới Thánh Nhân trong miệng các ngươi nói.

Bất quá sau này ra ngoài những từ như Thánh Nhân, Đạo Tổ tốt nhất đừng nói ra. Nếu không đến ta cũng chưa chắc bảo vệ được các ngươi" Vũ Trì tiếp tục nói.

"Sư phụ, như vậy ba con đường Đạo...à không Giới Chủ nói là hoàn toàn sai sao? Vì sao ông ta lại làm như vậy?" Tiệt Thiên có chút đau lòng hỏi.

Nghe hắn hỏi Vũ Trì khẻ cười một cái lắc đầu trả lời:

"Không hoàn toàn sai, nhưng không phải con đường chính thống"

"Thứ nhất dùng lực, nó đã quá lạc hậu và bị loại bỏ. Ngày nay, có dùng lực thì cũng phải là Lực Chi Thánh Đạo chứ không phải lực thông thường.

Thứ hai nhờ Thần Khí, Pháp Bảo trảm Tam Thi, sau đó Tam Thi hợp nhất là có thể dùng. Tuy nhiên, việc hợp Tam Thi cũng như hợp Thần Khí, Pháp Bảo lại với nhau vậy. Thần Khí không đồng nguyên làm sao hợp lại được?

Vì vậy, con đường này vạn người chưa chắc có một người thành công"

Càng nghe Vũ Trì giảng đám người càng méo mặt.

"Thứ ba, dùng Công Đức gì đó, có phải là dùng thứ này không?" vừa nói Vũ Trì vừa rút một sợi Tử Khí từ trong người Tiệt Thiên ra hỏi.

"Đúng vậy, đây là Hồng Mông Tử Khí Giới Chủ ban cho để chúng đệ tử đột phá" Tiệt Thiên cực kỳ kinh ngạc, không ngờ Vũ Trì chỉ tiện tay liền có thể rút Hồng Mông Tử Khí từ trong người hắn ra như vậy.

Nghe hắn trả lời cả Âm - Dương hai vị Thiên Quân cũng phải lắc đầu cười một phen.

"Đây chẳng qua là một tia Thế Giới Chi Lực, đúng nó có thể giúp các ngươi tăng lên thực lực nhưng là mãi mãi không thể đột phá Vọng Hư. Ngoài ra, nó cũng chính là vật giám sát các ngươi do ông ta cài vào" Âm Thiên Quân không nhịn được nói ra. Sau đó hắn nhìn Tây Vương Mẫu nhẹ nhàng nói tiếp:

"Ngươi và cả Đông Vương Công vốn bản thân đều có căn cơ hơn người, chẳng qua là bị ông ta hãm hại mà hao tổn. Trở về ta sẽ giúp các ngươi phục hồi căn nguyên, lần nữa đạp lên con đường tu luyện"

"Không ngờ Nghênh Tân Giới Chủ lại ám toán người của mình như vậy, thật...khốn kiếp" Dương Thiên Quân tiếp lời.

"Thế giới vừa lập, các sinh linh đầu tiên đều có căn cơ tốt. Khi đó ông ta lại không phải chân chính Giới Chủ, cho nên ngăn ngừa bọn họ cũng có thể hiểu" Vũ Trì cười cười nói ra.

"Nhưng mà khi ông ta đã Hợp Đạo, lại vẫn tiếp tục không sửa đổi, làm hủy đi tiền đồ của chúng sinh, đến đây mới thật sự đáng trách"

Ai cũng vì mình đầu tiên, việc làm của lão đạo Vũ Trì có thể hiểu. Nhưng sự ít kỷ của ông ta Vũ Trì vẫn không cảm thông nổi.

Nghe ba người nói, đám Tiệt Thiên thật sự đau lòng tột độ. Một người mà bọn họ luôn kính trọng, không ngờ lại là người như vậy.

Hôm nay, bọn họ rời đi tìm ra con đường sáng, nhưng những người ở lại kia sẽ còn phải sống u mê đến bao giờ.

Tiệt Thiên nghĩ nghĩ, nhìn Vũ Trì định nói gì đó, nhưng cậu đã phất tay bảo hắn ngừng lại:

"Tiệt Thiên, ta biết ngươi từ bi, muốn ta giúp bọn họ nhưng ngươi phải biết sức người có hạn, có những thứ ta cũng vô pháp làm được ít nhất là tại thời điểm này.

Hôm nay chúng ta có thể mang các ngươi rời đi, nhưng không thể mang tất cả Nghênh Tân Giới sinh linh rời đi được"

"Sư phụ, là đệ tử sơ suất" Tiệt Thiên thở ra, cuối đầu đáp.

"Quyền lực có thể làm người ta mờ mắt, chỉ khi nào Đạo Tâm của các ngươi đủ vững, đủ sức nắm quyền lực mà không bị nó ảnh hưởng, thì khi đó hãy nghĩ đến quyền lực" Vũ Trì nói một câu làm tất cả, dù là Âm - Dương Thiên Quân cũng phải khựng người lại mà suy nghĩ.

"Tiệt Thiên, "hữu giáo vô loài" tư tưởng này của ngươi không sai, ta rất tán đồng. Tuy nhiên, cái sai của ngươi là dạy không đúng cách, không rèn được đám đệ tử vào khuôn phép.

Mỗi người đều có một tính cách riêng biệt, đúng sai, tốt xấu đều trong ý niệm. Lập Giáo mà không có Giáo Quy thưởng phạt nghiêm minh, đến cuối cùng chỉ như một đám ô hợp không hơn kém.

Ngươi là đệ tử ta, ngươi có chí hướng to lớn ta rất vui, nhưng hôm nay ta cảnh tỉnh ngươi làm gì cũng phải đến nơi đến chốn, tạo ra phải nắm được. Nếu không tất cả chỉ như bọt biển, tai hại còn lớn hơn cái tốt rất nhiều lần"