Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 271: KẾT BẢNG

Độc Phách Thiên Nguyên giăng độc khắp nơi, đã tạo ra một bình chướng mới thay cho Hư Vô phong bế của Tịnh Đế Liên Hoa.

Độc, có thể nói là một trong những pháp môn quỷ dị nhất, khó phòng nhất. Người dùng độc không bị hạn chế tu vi, miễn tạo nghệ Độc Thuật đủ mạnh thì không có một ai là không thể gϊếŧ.

Huống chi, hiện tại kẻ thi độc lại là Thiên Thi Tộc, dù không dùng đến Thiên Độc Châu thì lấy Thi Độc của bọn họ cũng đủ khiến cho cả vạn giới phải khϊếp sợ.

Tức nhiên, bên trong độc chướng năm tộc sẽ không ngồi chờ chết.

Phượng Tộc, Bất Tử Huyền Điểu phun ra hỏa diễm triệt tiêu độc chướng.

Tịnh Đế Liên Hoa ngồi dùng Hư Vô ngăn cách, còn dùng Thôn Thiên thôn phệ một phần độc chướng.

Vu Linh Tộc ỷ vào thân thể của mình cưỡng chế tấn công ra, theo sau bọn hắn chính là Quỷ Xạ Tộc.

"Haha, muốn thoát không dể như vậy đâu. Mạn Thiên Độc Trận, kết"

Theo tiếng quát, tất cả độc chướng đều nhanh chóng bóc hơi lên, kết thành một tấm lưới che lắp hết bầu trời.

"Thiên Thi Tộc nghe lệnh, triển khai Thi Độc Phồn Tinh Trận"

Trên trời một độc trận, dưới đất một độc trận, bây giờ năm tộc y như cá nằm trong lưới.

Ngay tại lúc này Phượng Tộc hối hận không thôi, tự nhiên bon chen vào cuộc chiến của các ẩn tộc làm gì để bây giờ gặp nạn.

Không được, không thể chịu chết được.

"Chúng ta đầu hàng" Phượng Tộc Tộc Trưởng hét lớn.

"Đầu hàng? Còn kịp sao? Độc Trận đã giăng không một ai có thể thoát" Thiên Thi Tộc Trưởng khinh thường lên tiếng.

Trong Độc Trận, cứ mỗi giây qua đi là có người chết, nhìn cảnh tượng như vậy, tất cả đều sợ hãi không thôi.

"Tịnh Đế, không thể ngồi chờ chết, ta và ngươi phải liều một phen thôi" đứng trước sinh tử Vu Linh Tộc Trưởng đã không coi Tịnh Đế là địch thủ.

"Được, thời gian có hạn ngươi tranh thủ thắng càng sớm, càng tốt" Tịnh Đế hiểu ý hắn, mạnh dạng gật đầu một cái.

Ngay sau đó, từ cơ thể cô ta, Khu Triệt Đại Đạo liền tuông ra.

"Ầm..." cánh hoa tung bay đánh về một hướng, đánh lộ ra một con đường nhỏ. Theo đó, Vu Linh Tộc Trưởng liền theo hướng đó mà bay ra.

"Thiên Thi Tộc, các ngươi phải chết"

"Đến hay lắm"

Nhìn Tịnh Đế mở đường cho Vu Linh Tộc Trưởng xông ra, Thiên Thi Tộc Trưởng cũng bay tới đón đầu hắn.

Thiên Thi Tộc Trưởng là một nam tử khá xinh đẹp, da thịt trắng bạch, khuôn mặt tuy đẹp nhưng lại không có chút máu, tỏ ra sự quỷ dị đến đáng sợ.

Hai chưởng va vào nhau, Thiên Thi Tộc Trưởng lui về sau ba bước, còn Vu Linh Tộc Trưởng lại lui về sau mười bước. Không hẳn do hắn yếu hơn mà do hắn đã chiến đấu quá lâu, không tránh bị thương tổn.

"Hừ, các ngươi luôn muốn bắt Thiên Thi Tộc chúng ta luyện thành binh khí, hôm nay lão tử sẽ đem các ngươi luyện thành quỷ thi"

Thì ra vẫn có một hồi cố sự như vậy, hèn gì Thiên Thi Tộc không muốn bỏ qua cho bất kỳ ai.

Hai người giao phong, không ngờ vứt bỏ Thiên Độc Châu, Thiên Thi Tộc Trưởng vậy mà lấy thân thể của mình ngạnh kháng với Vu Linh Tộc Trưởng.

"Thế nào, Thiên Thi Thần Thể của ta không tệ chứ?" Thiên Thi Tộc Trưởng cười lạnh hỏi.

"Hừ, xem ta phá nát Thiên Thi Thần Thể của ngươi" lại một đấm ném tới, nhưng lần này Thiên Thi Tộc Trưởng không tiếp tục ngạnh kháng mà uyển chuyển né tránh.

Sau đó, một chỉ chỉ ra, Thi Độc từ ngón tay đâm thẳng vào sống lưng của Vu Linh Tộc Trưởng.

"Bang..." nhưng cơ thể Vu Linh Tộc Trưởng đúng không hổ là "kim cương bất hoại", một chỉ mạnh như vậy mà không hề tổn thương được hắn.

"Hừ" thấy một chiêu của mình không gϊếŧ được đối phương, ngay lập tức Thiên Thi Tộc Trưởng liền đổi chiêu.

Bàn tay của hắn đột nhiên hóa thành bạch cốt, một trảo bắm vào vai đối phương.

"Á..." một tiếng thét vang lên, Vu Linh Tộc Trưởng chịu đau quay qua bắt lấy tay đối phương, nhưng chỉ quơ dính tàn ảnh.

Bởi vì trong cốt trảo có Thi Độc cho nên lúc này Thiên Thi Tộc Trưởng chỉ việc du đấu, chờ cho độc ngắm vào sâu vào cơ thể đối phương.

"Ầm...bùm..." quay lại bên trong Độc Trận, những lớp Hư Vô ngăn cách đã vở vụng, độc khí liền mãnh liệt tuông vào.

"Thất bại, chúng ta phải chết ở nơi này sao?" Tịnh Đế đưa mắt nhìn qua tộc nhân của mình đau đớn nói.

"Vũ Hoàng đại nhân, xin người mở lòng thương xót cho chúng tôi một con đường sống a" chợt Tịnh Đế ngước mặt lên trời khàn giọng hô lớn.

Cô ta chết không oan, nhưng không thể nhìn tộc nhân của mình chết hết a.

"Vũ Hoàng đại nhân xin thương xót a" theo cô ta, những người khác cũng hướng lên trời, tiếng cầu xin vang vọng.

"Hừ, cầu xin, bây giờ không ai có thể cứu được các ngươi" Thiên Thi Tộc Trưởng hừ lạnh lên tiếng.

Vốn Vũ Trì cũng chẳng quan tâm sống chết của bọn họ, nhưng vì lời này của hắn cậu đã ra tay.

"Thiên Thi Tộc chiến thắng, cuộc chiến ngưng lại tại đây" âm thanh của cậu vọng xuống, ngay tức khắc thiên địa nguyên lực phủ xuống phá hủy hết hai Độc Trận.

"Vũ Hoàng..." Thiên Thi Tộc Trưởng dù không cam tâm nhưng lý trí bảo cho hắn biết, không nên đối nghịch lại cậu.

Khi tiếng Vũ Trì vọng xuống cả Đại Thiên đều vở òa kinh ngạc, không ai ngờ cuối cùng kẻ chiến thắng lại là Thiên Thi Tộc.

"Vạn Tộc Bảng chinh chiến đã kết thúc, thứ hạng đã định, sau đây ta và Cầm Ma Giới Tử sẽ ban thưởng cho các tộc"

Ban thưởng ban xuống, các tộc đều vui vẻ, cho dù những tộc bị tổn thất nặng cũng tạm quên đi nổi buồn của mình mà tiếp nhận phần thưởng.

"Thiên Thi Tộc giành được vị trí thứ nhất, mau chóng duy chuyển về Trung Bộ tiếp quản lĩnh địa"

Trong khi ấy Thiên Thi Tộc Trưởng dù đã nhận được phần thưởng những nét mặt vẫn âm trầm như củ.

"Vũ Hoàng là muốn chơi chúng ta. Ban thưởng Thần Khí lại là thứ rác rưởi này"

"Tộc Trưởng, đừng nói nữa, kẻo đắc tội với Vũ Hoàng a" một vị Trưởng Lão thở dài khuyên can.

Chợt lúc này, có một nam nhân đi đến bên người Thiên Thi Tộc Trưởng nhẹ giọng lên tiếng:

"Tự Khâm ca, đệ thấy Vũ Hoàng trao phần thưởng này rất có ý tứ a"

"Tiểu Khải, đệ nhận ra được gì?" quay qua nam nhân trên Tiểu Khải, khuôn mặt của Thiên Thi Tộc Trưởng lại biến thành nhu hòa như nước, tran chứa yêu thương.

"Tuy Thanh Đồng Quan này chỉ là một món phụ trợ Thần Khí, nhưng nó rất có ích đối với tộc ta.

Không chỉ phụ trợ tu luyện, còn uẩn dưỡng linh hồn, giúp Thiên Thi Tộc từ từ sinh ra sinh mệnh, không bị luyện hóa thành binh khí nữa. Như vậy, phải chăng rất tốt a"

"Tiểu Khải thông minh nói rất đúng a, là ta đã trách nhằm Vũ Hoàng" Thiên Thi Tộc Trưởng cười nhẹ, hôn má Tiểu Khải một cái.

Trên cao thấy cảnh này, Tuyết Dạ liền học theo hôn Vũ Trì một cái.