Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 166: MỘT ĐỘNG TÁC MỞ MÀNG

Chí Tôn Đạo, nếu không biết thì thôi nhưng đã biết rồi Vũ Trì sẽ không bỏ qua, cho dù có khó khăn cở nào đi nữa cậu sẽ lĩnh ngộ được nó, ít nhất là một loại.

Rất may mắn bây giờ Vũ Trì chỉ là Niết Bàn Cảnh, đang trong giai đoạn lĩnh ngộ Thánh Ý, nếu như đã lập Đồ Đằng Thánh Đạo thì sẽ cực kỳ khó khăn để chuyển hóa.

Sau khi biết về Chí Tôn Đạo, cuộc sống của Vũ Trì đã có một chút thay đổi, cậu không vội tăng lên tu vi mà dùng thời gian ấy đi lĩnh ngộ Chí Tôn Đạo.

Ngày qua ngày, Điện Chủ nhìn Vũ Trì từng chút, từng chút một thấu triệt Không Gian Thánh Đạo, hắn càng đối với cậu đánh giá cao.

Khổng Tước Thần Điện thiên tài không ít, trong đó Thập Đại Đệ Tử càng ưu tú, nhưng cho đến bây giờ vẫn thiếu đi một người có đủ thực lực chấn nhϊếp tất cả.

Hiện tại phe phái của Điện Chủ có phần yếu hơn người khác, bởi vì mất đi một đệ tử đủ sức cạnh tranh. Điều này đối với Vũ Trì cũng không còn là bí mật gì nữa, thời gian trước Điện Chủ đã nói cho cậu biết.

Vốn Điện Chủ có thu một đệ tử ký danh, tuy ký danh nhưng thiên phú cực kỳ tốt, từng là đệ nhị Đệ Tử Hạch Tâm. Tiếc là, trước khi Vũ Trì gia nhập Thần Điện thì người này đã bị ám toán chết.

Bây giờ trong tay ông ta còn lại Trần Di, nhưng thiên phú của hắn có hạn, Điện Chủ không thể đặt kỳ vọng vào hắn quá nhiều.

Cũng vì thiếu thốn thiên tài cho nên ngày hôm đó Điện Chủ mới đích thân ra mặt nhận lấy Vũ Trì, âu cũng là vận mệnh sắp đặt để cả hai mang lại lợi ích cho nhau.

Vội vàng trăm năm qua đi, trong khoảng thời gian này Điện Chủ gần như tập trung bồi dưỡng Vũ Trì. Đối với cậu hắn không tiếc gì cả, chỉ có điều thân là Điện Chủ hắn còn có rất nhiều thứ phải lo liệu, không thể ở mãi đây chỉ dạy Vũ Trì được. Bản thân cậu cũng vậy, không thể cứ mãi tu luyện mà không hành động gì.

"Vũ Trì, đến lúc ra ngoài rồi" lúc sắp rời đi, trong lòng Điện Chủ đột nhiên có một chút lưu luyến.

"Đa tạ Điện Chủ bồi tài, đệ tử nhất định không để ngài thất vọng" chào một tiếng Vũ Trì liền biến mất.

Cùng lúc đó ở Tuyết Vũ Sơn, vẫn chưa có ai biết Vũ Trì sắp về. Khi cậu đến nơi, từ trên cao nhìn xuống, thấy những ruộng Linh Thảo, những cây Linh Quả được chăm sóc rất tươi tốt, Vũ Trì rất hài lòng. So với trăm năm trước, số lượng Linh Thảo cấp cao của Tuyết Vũ Sơn đã nhiều hơn rất nhiều.

Có vẻ như đã cảm nhận được khí tức của cậu, Cao Thang dẫn theo một đám đệ tử tạp dịch nhanh chóng bay đến đón tiếp cậu.

Nhìn qua đám người, ai náy mặt mũi cũng hồng hào, tràn đầy sức sống, xem ra những năm nay sống rất tốt.

"Gọi Thải Tước và Tư Tĩnh đến gặp ta" phân phó một câu, Vũ Trì liền bay vào Điện của mình. Nhìn cả tòa cung điện sạch sẽ, tươm tất cậu càng vừa lòng hơn.

Cao Thang làm việc rất tốt, cho dù không có cậu ở đây hắn cũng lo liệu mọi việc rất chu đáo, không hề lơ là.

Đến giờ chiều, lúc này trước mặt Vũ Trì là tất cả những người của Tuyết Vũ Sơn.

"Tư Tĩnh, việc ta giao cho ngươi làm tới đâu rồi?" đầu tiên cậu hỏi Tư Tĩnh.

"Thưa Sơn Chủ, về cửa hàng thì thuộc hạ đã mua từ lâu rồi, nhưng còn chiêu mộ Đan Sư, đến nay chỉ được có ba vị Lục Phẩm"

Đan Sư ở Thần Điện rất thiếu thốn, chỉ cần có tiềm lực một chút sẽ bị những thế lực khác giành mất. Tư Tĩnh có thể chiêu mộ được ba người đã rất không dể rồi.

"Thải Tước, ngươi thì sao?" ở trước mặt người khác, cậu không bao giờ gọi cô ta là "tỷ", bởi vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến quyền hạn của cậu rất nhiều.

"Theo Sơn Chủ phân phó, gia tộc đã tiến hành chèn ép Thanh Mộc gia tộc. Nhưng trong Thần Điện, Thanh Mộc gia tộc vẫn còn một quân bài" Thải Tước nói nhanh.

"Là ai?"

"Là một cô ả tên Phong Linh, cô ta không chỉ thông qua khảo hạch trở thành đệ tử Nội Môn, mà còn có quan hệ với Cảnh Điền, cho nên chúng ta không thể..."

Cảnh Điền? Hạch Tâm đệ tử hạng mười, xem ra qua bao nhiêu năm mưu kế của Phong Linh không những không tuột hậu, mà ngày càng tăng tiến rồi.

"Tốt, chuyện của Phong Linh đích thân ta sẽ giải quyết. Các ngươi chia nhau ra tung tin tức, tháng sau Tuyết Vũ Đan Lâu sẽ khai trương" ngưng lại một chút Vũ Trì nói tiếp.

"Ngày khai trương sẽ có Bát Phẩm Đan Dược bán công khai"

Nghe đến Bát Phẩm Đan Dược, ở đây đám người đều cảm thấy thở không thông, nhất là chuyện bán công khai. Phải biết, Bát Phẩm Đan Dược đều phải thông qua đấu giá a.

"Sơn Chủ, chúc mừng ngài đột phá Bát Phẩm Đan Sư" là người theo Vũ Trì lâu nhất, Thải Tước tin chắc số Đan Dược này do Vũ Trì đích thân luyện.

"Sơn Chủ, chúng thuộc hạ... có thể mua không" chợt Ôn Niên lên tiếng hỏi, Bát Phẩm Đan Dược trước mắt, hắn cũng muốn mua a.

Câu hỏi của hắn cũng chính là của nhiều người muốn hỏi, chỉ là những đệ tử tạp dịch biết thân phận của mình nên không có nhiều hy vọng.

Nhìn ánh mắt chờ mong của bọn họ, Vũ Trì phì cười một cái.

"Của rẻ là của ôi, số đan dược ấy đều là trong quá trình luyện tập ta chế ra, chất lượng rất kém mua làm gì"

"Yên tâm đi, những cống hiến của các ngươi suốt thời gian qua ta đều ghi nhận, để qua đợt này ta sẽ luận công ban thưởng, các ngươi không cần lo lắng quá"

Tin tức Vũ Trì vừa được tung ra liền oanh động của tòa Thần Điện.

"Yên tĩnh trăm năm, đến lúc xuất đầu rồi ư" Trần Di khẻ cười.

Cho dù trăm năm qua đi đã có nhiều người quên mất Vũ Trì, nhưng hắn không quên cậu như thế nào trở thành đệ tử Hạch Tâm. Hắn tin người xuất sắc như cậu sẽ không chịu thua kém, thời gian lắng đọng chỉ làm cậu thêm đáng sợ mà thôi.

Và bây giờ hắn đã đúng, yên lặng trăm năm rồi lấy ra thân phận Bát Phẩm Đan Sư dọa người, lần này Vũ Trì sẽ làm cho rất nhiều người tiếc hận vì đã kinh thường cậu đây.

Nhớ đến ngày trước, Vũ Trì mở tiệc chỉ có vẻn vẹn vài người nể mặt đến, Trần Di thật vui vẻ.