Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 139: ĐẾN CẨM SẮC ĐẠI LỤC

Nghĩ là làm, lợi dụng lúc Vũ Tuyết Cung đang nghĩ ngơi phục hồi sức lực, thì bà lão đã trở về Cẩm Sắc Khổng Tước Tộc một chuyến.

Không biết bà ta đã "hoa môi, múa mép" như thế nào, mà khi trở lại đã nắm trong tay sáu cao giai Linh Vật đến tìm Vũ Trì.

Tức nhiên bà ta sẽ không nói là do gia tộc cho Vũ Trì nâng cao thực lực, mà chỉ nói trở về lấy Linh Vật của mình và tiện thể báo cáo tình hình của cậu cho gia tộc biết.

"Vũ Trì, gia tộc đã ra thông cáo, nếu ngươi trở thành đệ tử hạch tâm của Khổng Tước Thần Điện thì gia tộc sẽ hoàn toàn ủng hộ ngươi, cho ngươi bất kỳ thứ gì ngươi muốn"

Khổng Tước Thần Điện là trụ cột, là trung tâm của Khổng Tước Tộc, tức nhiên phải có thế lực rất mạnh. Để duy trì vị thế của mình thì bồi dưỡng đệ tử kế nhiệm chắc chắn phải làm.

Chỉ là muốn gia nhập Khổng Tước Thần Điện cực kỳ khó, huống chi leo lên vị trí đệ tử hạch tâm. Như lần này các gia tộc tại Khổng Tước Thịnh Hội tranh giành vị trí vào Thần Điện tu luyện, đó không được xem là đệ tử Thần Điện, bởi vì bọn họ chỉ được phép ở đây tu luyện ba năm, xét ra đến đệ tử tạp dịch còn không bằng.

Nghe bà lão nói Vũ Trì có chút bất ngờ nhưng trên mặt vẫn tỏ ra không mấy để ý:

"Gia tộc đối với ta yêu cầu quá cao rồi" cậu cười cười lắc đầu.

Một vị Khổng Tước Thần Điện hạch tâm đệ tử cho dù kém cỏi nhất, tương lai cũng là Lập Địa Hậu Kỳ. Nếu như may mắn được trọng dụng thì đạp vào Thiên Nguyên Cảnh cũng là chuyện dể dàng, hơn nữa một vị hạch tâm đệ tử ở Khổng Tước Thần Điện cũng tương đối có thực quyền, sẽ giúp cho gia tộc rất nhiều việc. Chính vì vậy, Cẩm Sắc Khổng Tước Tộc mơ ước có một đệ tử hạch tâm cũng là điều dể hiểu.

"Đó không phải là yêu cầu, ngươi có thể xem là một cuộc giao dịch" bà lão cười nói.

"Chuyện này sau này tùy theo thực lực mà làm đi" Vũ Trì gạt ngang, tuy cậu biết tầm ảnh hưởng của Khổng Tước Thần Điện, nhưng hiện tại nó cũng chẳng liên quan gì đến cậu. Huống hồ, muốn trở thành đệ tử hạch tâm của Thần Điện không phải là điều dể dàng.

Trong lúc này tại một nơi xa xôi khác, hai đoàn quân "tuyết trắng" đang điên cuồng chém gϊếŧ nhau. Đích thị không phải ai xa lạ, chính là Tuyết Ma Tộc và Tuyết Tinh Tộc.

Tuyết Tinh Tộc sao có thể nuốt được cơn giận thất bại dể dàng như vậy chứ. Vì vậy, sau khi Tuyết Lam ôm hận trở về thì lần nữa bọn họ đã tập kết lực lượng muốn đánh chiếm Vũ Tuyết Cung. Nhưng không ngờ Tuyết Ma Tộc cũng nhún tay vào, ngăn cản bọn họ.

Trận chiến này còn ác liệt hơn khi Vũ Tuyết Cung đánh chiếm các đai lục khác, dù sao hai tộc đều là đỉnh tiêm tộc đàn, xuất trận đều có Thiên Nguyên tọa trấn a.

Tuy nhiên đó là phía xa ngoài kia, lúc này Vũ Tuyết Cung đã nghĩ ngơi xong, lần nữa tấn công vào đại lục tiếp theo.

Như vậy mấy mươi năm qua đi, Vũ Tuyết Cung đã thu thập được bảy đại lục vào tay, còn lại ba đại lục nếu không có gì biến cố thì cũng rất nhanh thu vào túi

Chính vì vậy, hôm nay Vũ Trì đã chia tay Tuyết Dạ theo vài người của Cẩm Sắc Khổng Tước Tộc đi tới Cẩm Sắc Đại Lục.

Cậu tiêu tốn thời gian quá lâu ở đây rồi, không bao lâu nữa Khổng Tước Thịnh Hội sẽ bắt đầu, cậu cần phải tu luyện thành công bí pháp Cửu Linh Quy Nhất.

Một đường dài mệt mõi đến Cẩm Sắc Đại Lục, trên đường đi cậu trải qua rất nhiều đại lục khác nhau, nhưng chỉ có Cẩm Sắc Đại Lục là phồn hoa nhất, không hổ là Cao Cấp Đại Lục.

Ở đây, Khổng Tước Tộc tọa vị ở trung tâm đại lục, nơi hội tụ tất cả tinh hoa của đại lục tập trung về đây.

"Ở nơi này chúng ta là tộc đàn lớn nhất, nhưng so với những Đại Lục khác thì nơi đây vẫn còn kém rất xa" đi vào đại lục, bà lão bắt đầu giới thiệu cho Vũ Trì nghe một số điều cơ bản ở Cẩm Sắc Đại Lục.

Không bao lâu, Vũ Trì đã có mặt tại Khổng Tước Thánh Thành, nơi Khổng Tước Tộc sinh sống. Dường như nơi nào có Khổng Tước Tộc sinh sống đều có một Khổng Tước Thành và một cái Khổng Tước Sơn Trang.

Đây là lần đầu tiên trong kiếp này Vũ Trì trở lại Khổng Tước Tộc, vì vậy cậu đứng trước cửa Khổng Tước Sơn Trang rất lâu mà không bước vào.

Có lẻ nghĩ cậu lo lắng nên Thải Tước đã đi đến bên cạnh trấn an cậu.

"Đừng lo lắng, hãy coi đây là nhà mình"

Nhà? Cậu xem nơi đây là nhà cậu được sao?

Hít sâu một hơi cùng Thải Tước bước vào, nhìn quan cảnh bên trong từng đầu Khổng Tước bay tới, bay lui, trong đầu Vũ Trì lại hiện lên những ký ức mà cậu muốn quên lãng.

Năm đó, mẫu thân của cậu chỉ là một Nhân Tộc, không tu vi, không gia thế, sinh ra cậu trong tình trạng nữa sống, nữa chết ở một khu ổ chuột tồi tàn. Khi đó, thế giới của cậu chỉ có bà, một người thân duy nhất.

Nhưng đến năm cậu được bảy tuổi, bệnh tình của bà ngày một nghiêm trọng, rồi khi bà đã nhắm mât xui tay thì ông ta mới xuất hiện.

Cha cậu, người cha chưa bao giờ có trong ký ức của cậu đã xuất hiện mang cậu về Khổng Tước Tộc.

Suốt bao năm tháng cậu luôn nghĩ chẳng qua là ông đến muộn một bước, cho nên không cứu được mẹ cậu. Nhưng sau này cậu mới hiểu, ngay từ đầu mẹ cậu mang thai cậu thì ông ta đã biết, nhưng ông ta sợ mẹ cậu sẽ liên lụy đến tiền đồ của ông ta nên chỉ khi đợi bà chết thì ông ta mới xuất hiện.

Hai đợi có hai người cha nhưng cả hai đều như nhau, ích kỷ và tồi tệ.

Về Khổng Tước Tộc, với đầu óc ngây thơ của một đứa trẻ khi ấy Vũ Trì chỉ mơ về một cuộc sống có đủ cơm ăn áo mặc, không phải chịu đói rét. Nhưng sự thật tàn khốc rất nhanh đã diễn ra, cậu không được chào đón ở nơi này.

Sống như cô hồn dã quỷ vài năm, đến năm mười tuổi cậu được phép tu luyện, cũng nhờ thiên phú không tệ mà cậu đã dần bước ra ánh sáng và cũng có được vài người bạn...

"Trì đệ, suy nghĩ gì đó, Tộc Trưởng và các Trưởng Lão còn đang đợi chúng ta đấy" đang miên mang trong dòng suy nghĩ, chợt Thải Tước cao giọng kêu đánh tĩnh cậu.