Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 41: VŨ TRÌ TIẾN HÓA

Lườm đám người Thiên Dương Tông một cái, Tuyết Dạ ôm Vũ Trì rời đi, theo sau Cầm Kiếm Tông cũng rời khỏi.

Cuộc chiến cuối cùng cũng kết thúc, tuy Cầm Kiếm Tông có tổn thất nhưng không đáng kể gì. Huống chi cũng nhờ lần này mà Cầm Kiếm Tông loại bỏ được rất nhiều kẻ thù, có thể trong thời gian ngắn sẽ an ổn được một tý.

Về tới tông môn, Tuyết Dạ liền xuất ra một quan tài băng, ôm Vũ Trì để vào trong.

"Trì nhi đợi ta ở đây, ta sẽ sớm quay lại thôi" hôn Vũ Trì một cái Tuyết Dạ liền rời đi.

Hiện tại Vũ Trì đã có Kim, Hỏa, Thổ ba loại linh vật, chỉ cần Mộc, Thủy hai loại nữa là sẽ đủ.

Khi Tuyết Dạ vừa ra khỏi Cầm Kiếm Tông không xa thì đã có ba người xuất hiện quỳ dưới chân hắn.

"Thiếu chủ, có gì căn dặn"

Từ dáng vẻ bên ngoài ba người đều giống Tuyết Dạ là da trắng, tóc trắng nhưng đôi mắt lại màu đỏ và hàm răng cực kỳ sắt nhọn, biểu hiện ba người chính là Ma Tộc nói đúng hơn là Tuyết Ma Tộc.

"Bằng bất kỳ giá nào, ta muốn ngày mai phải có hai loại Mộc, Thủy linh vật"

Nghe Tuyết Dạ nói ba người liền liếc nhìn nhau một chút.

"Thiếu chủ, cho dù gϊếŧ người diệt tộc cũng được sao?" một người hỏi.

"Đúng" vì Vũ Trì, Tuyết Dạ có thể làm tất cả mọi chuyện.

Ba người đi theo Tuyết Dạ đã lâu nhưng chưa bao giờ được phép vô cớ gϊếŧ người, hôm nay vì cái gì mà hắn lại thây đổi? Tuy thắc mắc nhưng cả ba đều không dám hỏi mà chỉ tuân lệnh rời đi.

Nhìn bầu trời trên cao đôi mắt của Tuyết Dạ biến thành màu đỏ nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường.

"Trì nhi, vì ngươi ta nguyện thành Ma"

Đêm đó Tuyết Dạ không hề nhút nhít mà luôn ngồi túc trực bên Vũ Trì.

Qua một đêm, mọi hoạt động trong Cầm Kiếm Tông vẫn diễn ra bình thường, chỉ có cao tầng biết cơn bão có thể sẽ ập đến bất cứ lúc nào.

Tối đó, khi cơn gió nhẹ thỏi qua Tuyết Dạ liền không một tiếng động lướt ra bên ngoài.

"Thiếu chủ, thứ ngài cần đã có"

"Tốt lắm, trở về đi" cầm được Mộc Linh Vật và Thủy Linh Vật, Tuyết Dạ liền không ở lại một giây phút nào nữa.

Thấy Tuyết Dạ rời đi cả ba tên thuộc hạ đều có chút thấy xa lạ, chưa bao giờ thấy hắn gấp rút đến mức này.

Lúc này giữa biệt viện của Tuyết Dạ, Kim Mộc Thủy Thổ, bốn loại linh vật đã được xếp theo thứ tự. Sau khi Tuyết Dạ ôm Vũ Trì để ngay giữa thì ngọn Đoát Tâm Linh Hỏa cũng đã bay ra, hợp thành một ngũ hành trận.

Ngũ hành trận luân phiên hòa hợp, Vũ Trì ở giữa cũng bắt đầu biến hóa. Từ trong cơ thể cậu năm sợi ngũ hành thần quang đã xuất ra bám vào năm món linh vật, như năm sợi xích kéo năm món linh vật vào trong cơ thể.

Nhưng có lẻ là lúc này Vũ Trì quá yếu nên mọi việc đều rất miễn cưỡng.

Tưởng chừng mọi thứ sẽ không tiến triển thêm thì Khổng Tước Linh Hỏa lại xuất hiện. Nó lao thẳng đến Đốt Tâm Linh Hỏa như một con mãnh thú vồ mồi, cắn nuốt và tiêu hoá. Không bao lâu, dù Đốt Tâm Linh Hỏa có cố chống lại nhưng nó vẫn bị Khổng Tước Linh Hỏa thôn phệ hết.

Sau khi thôn phệ xong, Khổng Tước Linh Hỏa càng trở nên mạnh mẻ cũng thây thế luôn vị trí của Đốt Tâm Hỏa trong ngũ hành trận. Sau đó nó liền quay lại cơ thể Vũ Trì, theo ngũ hành luân chuyển, Linh Hỏa kéo theo bốn loại linh vật khác cũng theo vào cơ thể Vũ Trì.

Đúng lúc này Vũ Trì trong vô thức đã phun ra một ngụm máu, trong cơ thể cậu là năm luồng sức mạnh đang thây nhau xâu xé, khiến cậu như muốn nổ tung lên.

Bên ngoài Tuyết Dạ hai tay siết chặc đến góm máu, ngay lúc này hắn không thể giúp gì cho Vũ Trì chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu một mình chiến đấu.

"Mạnh hơn, ta nhất định phải mạnh hơn" Tuyết Dạ tự nhủ.

Sau một hồi, do Khổng Tước Linh Hỏa có mạnh hơn cả nên đã chiến thắng bốn loại linh vật khác. Do nó dẫn đầu, bốn loại linh vật cũng theo nó đi tấn công vào nơi giam cầm huyết mạch Khổng Tước của Vũ Trì.

Năm loại cùng nhau tấn công, bên ngoài hơi thở của Vũ Trì càng lúc càng yếu, cậu thôi thớp gần như sắp tử vong khiến Tuyết Dạ lo lắng đến cực điểm.

Trời gần sáng, khi Mặt Trời sắp làm chủ bầu trời thì lông của Vũ Trì từng sợi, từng sợi rụng ra, hơi thở của cậu cũng trở nên trầm ổn hơn.

"Trì nhi cố lên, chỉ còn một cửa ải cuối thôi" Tuyết Dạ thấy vậy, từ xa vui mừng.

Đúng vậy, giam cầm đã bị phá hủy, năm món linh vật cũng hòa vào cơ thể Vũ Trì.

Nhưng cửa ải kế tiếp này phải dựa vào một mình Vũ Trì mà thôi. Khi máu Khổng Tước chảy khắp cơ thể cậu, trong từng thớ thịt nó đều thây thế và giúp máu Vân Loa Tước thuế biến thì cơ thể cậu lại bắt đầu bài xích.

Rung, cơ thể Vũ Trì rung lên, cơ thể cậu nóng như lửa đốt, người cậu thây phiên nhau biến đổi thành những màu sắc khác nhau.

Lúc này trong tâm trí của cậu hình ảnh Vân Loa Tước mẹ và hai anh bị bắt đi, hình ảnh em út bị bóp chết, hình ảnh Đài gia đến trả thù.

"Ta muốn mạnh hơn, ta muốn trả thù, ta muốn chúng vạn kiếp bất phục" từ trong tâm thức của Vũ Trì, một ý nghĩ đã xuất hiện. Nó như động lực giúp cậu vượt qua cửa ải này vậy, khiến cho cơ thể cậu cưỡng ép dung nhập, tiếp nhận máu Khổng Tước.

Khi những tia nắng đã trở nên trói chang thì đột nhiên từ bốn phương, tám hướng nguyên lực đã bắt đầu hội tụ quay quanh Vũ Trì.

Đây là lần thứ hai tại biệt viện của Tuyết Dạ xảy ra hiện tượng này. Nhưng lần này Tông Chủ đã ra lệnh, cấm tất cả lui tới đây.