"Cám ơn!" Thiên Sứ kích động nhào vào lòng Ma Vương. Ma Vương trong mắt tràn đầy tiếu ý, trong miệng niệm ra chú ngữ liên tiếp, nâng tay khiến một đạo kim quang bao phủ toàn thân Thiên Sứ.
"Ngươi..." Thiên Sứ cảm giác được khác thường, kinh ngạc đứng thằng người.
"Thử một chút xem có thể sử dụng ma pháp hay không?" Ma Vương cười nhẹ hỏi.
Sau khi sửng sốt một lúc, Thiên Sứ hồi thần liền sử dụng thần lực, phía sau lưng lập tức mọc ra ba đôi cánh trắng như tuyết. "Ta.... Ta có thể bay sao?" Thiên Sứ bởi vì hưng phấn mà vẻ mặt đỏ bừng, ngẩng đầu đầy mặt chờ mong nhìn Ma Vương, ba đôi cánh sau lưng nhẹ nhàng vung. Ma Vương cười cười gật đầu.
Thiên Sứ lập tức nâng cánh bay lên trời, trong nháy mắt không nhìn thấy bóng. Xem ra đợt này cũng thật sự đem y nghẹn hỏng, cũng không biết thời gian nào sẽ bay trở về. Ma Vương nhìn phương hướng Thiên Sứ biến mất cười lắc đầu, đứng tại chỗ đợi Thiên Sứ bay trở lại. Ma Vương hiện tại một chút cũng không lo lắng Thiên Sứ sẽ bay đi mất, biết Thiên Sứ cho dù có cánh cũng sẽ ngoan ngoãn bay trở về trong lòng mình.
"Vương!" Ma Vương cũng không có chờ lâu, Thiên Sứ liền bay trở về, vẫy cánh dừng trước mặt Ma Vương. Thiên Sứ như trước vẫn đầy mặt hưng phấn cùng kích động, mắt xanh sáng ngời trong suốt nhìn Ma Vương.
"Ngươi thực thích bay?" Ma Vương nghe được Thiên Sứ khó được một lần kêu mình một tiếng "Vương", biết rõ y lúc này kích động, còn cố ý hỏi một câu.
"Ân! Ân!" Thiên Sứ gật gật đầu. "Vậy ngươi tự bay về Ma cung đi, ta tự đi về." Ma Vương không được tự nhiên xoay đầu. Tuy rằng biết bay chính là thiên tính của Thiên Sứ, nhưng Ma Vương bởi vì chính mình không có cánh không thể cũng bay với Thiên Sứ mà trong lòng có đôi chút khó chịu.
"Vương, ta...." Thiên Sứ nhìn thấy Ma Vương khó chịu, có chút không biết làm sao chạy qua bắt lấy tay Ma Vương.
"Trêu ngươi thôi. Đi, chúng ta hồi cung." Ma Vương thấy bộ dáng Thiên Sứ ủy khuất lập tức mềm lòng, xoay tay nắm chặt tay y, kéo y hướng về phía Ma cung đi. Dưới ánh hoàng hôn chiếu xuống, hai bóng người dần dần hợp lại thành một.
Sau khi trở lại Ma cung, Ma Vương dựa theo kế sách trước đó đã nghĩ, giúp Thiên Sứ che giấu việc khôi phục ma pháp, chờ đợi ngày hôn lễ tra ra Ma Tộc nội gian. Ma Tộc cùng Thiên Giới đã ký văn kiện nghị hòa, chiến tranh nhiều năm liên tục cuối cùng bình ổn. Trong Ma Tộc một mảnh mừng vui, đều chờ mong ngày hôn lễ của Ma Vương.
"Vương... Người hầu đều đã đến giục rồi.... Một lát liền cử hành nghi thức..... a a a .... Không cần đỉnh đến chỗ đó... Ô ô.... Thật thoải mái...." Đến ngày hôn lễ của Ma Vương hôm nay, theo lý thuyết Ma Vương và Thiên Sứ sớm phải thức dậy chuẩn bị, nhưng gần đến thời điểm bắt đầu nghi thức, Thiên Sứ còn bị Ma Vương áp trên giường thao đến thao đi. Thiên Sứ lo lắng chậm trễ nghi thức hôn lễ, nhưng lại không thể trụ được kɧoáı ©ảʍ trí mạng kia, muốn cho Ma Vương dừng lại, hậu huyệt lại cắn chặt dươиɠ ѵậŧ thô cứng không mở miệng.
"Đừng nóng vội, chúng ta còn có thời gian. Đều do các đại thần phiền toái này nhất định muốn tổ chức cái gì nghi thức, ta đã sớm nói qua trực tiếp động phòng là xong. Có phải không..." Ma Vương một bên trấn an Thiên Sứ một bên lại cố gắng đυ.ng vào chỗ đòi mạng bên trong hậu huyệt.