"Muốn cái gì?" Ma Vương bám riết không tha tiếp tục hỏi. Kỳ thật Ma Vương chỉ là bất mãn việc Thiên Sứ chỉ biết a a rêи ɾỉ, muốn nghe hắn nói vài câu dâʍ đãиɠ cho mình nghe. Tiếng rêи ɾỉ của y mềm mềm ngọt dính, khiến Ma Vương nghe xương cốt đều khó nhịn, nếu lại thêm vài câu da^ʍ ngữ, khẳng định càng thêm câu nhân.
"Muốn cho địa nhục bồng thao tiểu tao huyệt của ta.... Ô ô.... Tao huyệt ngứa chết mất.... Thật là khó chịu... Nhanh nhanh thao ta.." Thiên Sứ chưa bao giờ nói những lời rõ ràng như thế, nhưng hiện tại thật sự khó chịu đến chết, liền trả lời câu hỏi của Ma Vương, một bên vừa khóc vừa lắc lắc cơ thể muốn đem qυყ đầυ đâm vào lỗ nhỏ. "Tiểu dâʍ đãиɠ!" Ma Vương lúc này mới nở nụ cười vừa lòng, buông lỏng tay đang giữ eo, rốt cuộc Thiên Sứ cũng ngồi xuống, cả căn dươиɠ ѵậŧ liền cắm ngập vào lỗ nhỏ.
"Aaaa....!" Trong cổ họng phát ra một tiếng thét thích tột cùng chói tai, đều không cần Ma Vương chuyển động, Thiên Sứ chủ động đem hai tay đặt lên vai hắn, đỡ thân thể nhún lên nhún xuống. Hậu huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ phát ra từng tiếng nước, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ướt cả lông mao của Ma Vương, biến nơi kết hợp của hai người thành một mớ hỗn độn dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙. Lúc trước Thiên Sứ đã chuẩn bị bắn tinh, bây giờ lỗ nhỏ phun ra nuốt vào vài cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phía trước liền bắn ra tung tóe khắp nơi, nửa người trên của Ma Vương đều dính từng giọt chất lỏng màu trắng. Thiên Sứ sau khi bắn liền ngồi trên khổ gian của Ma Vương thở hổn hển, nhưng Ma Vương căn bản không cho y cơ hội ngừng lại, trực tiếp từ tư thế giao hợp ôm y đẩy xuống giường áp lên......
+Ma Vương đi nghị sự với đại thần ma tộc, Thiên Sứ một mình ôm đầu gối ngồi ở giường lớn trong tẩm cung. Thời gian này Ma Vương và Thiên Sứ như hòa thành một người, trừ bỏ trường hợp bất đắc dĩ phải đi xử lý sự vụ ma tộc, thời gian còn lại hai người đều như hình với bóng. Nam sủng trước đó của Ma Vương đã gần như bị hắn tổng hết vào lãnh cung, , từ sau khi có Thiên Sứ hắn cũng chưa có sủng hạnh qua người nào. Ma Vương không chỉ đem Thiên Sứ thao đến bay bổng ở trên giường, ngày thường sinh hoạt cũng đối với y rất tốt. Ác ma đều ăn thịt là chính, Ma Vương lại mỗi ngày chuẩn bị riêng cho Thiên Sứ hoa quả y thích, có khi còn cưỡi ngựa dẫn hắn đi chơi đến cánh rừng trước đó hai người làʍ t̠ìиɦ. Ma Vương nắm tay Thiên Sứ chậm rãi dạo trong rừng, hắc mã đi theo phía sau hai người nhàn nhã gặm cỏ. Trong rừng thường xuyên truyền ra tiếng côn trùng kêu vang tiếng chim hót thanh thúy. Đưa mắt nhìn từ xa, hai người sóng vai mà đi giống như là đôi thần tiên quyền lữ ẩn cư sơn lâm.
Thiên giới không chỉ cấm dục, còn cấm nói chuyện yêu đương. Ma Vương tốt khiến Thiên Sứ vốn không có tình cảm cũng khó kìm lòng được mà động tâm. Thiên Sứ đối với Ma Vương không chỉ là khát cầu thân thể, mà còn có cả rung động tâm hồn. Tuy rằng Thiên giới và Ma tộc ở hai phía đối lập, nhưng mà cảm tình một khi đã nảy sinh thì cái gì cũng không thể cản được. Huống hồ từ sau khi Thiên Sứ bị bắt đi, thiên giới cũng chưa từng nghĩ cách cứu viện qua, đồng tộc lạnh bạc cũng khiến cho Thiên Sứ lạnh tâm.Kỳ thật Thiên giới vẫn chia làm hai phe chủ chiến và chủ hòa. Phái chủ chiến cho rằng Ma tộc đại biểu cho hắc ám, tất yếu phải tiêu diệt hết. Mà phe hòa bình cảm thấy Ma tộc tuy rằng lớn lên hắc ám, thích ăn thịt, nhưng cũng chưa làm chuyện xấu thương thiên hại lý nào, chủ trương hai tộc hòa bình ở chung. Thiên Sứ vốn là ở phe hòa bình, đột ngột thành Thiên sứ trưởng mới không thể không tham gia chiến đấu, kết quả không cẩn thận bị Ma Vương bắt được. Thiên sứ trưởng ở Thiên giới đã gần như là sức chiến đấu cường đại nhất, không có y Thiên giới căn bản là không dám cùng Ma tộc giao thủ, tự nhiên là cũng không đến Ma tộc cứu Thiên Sứ.