"A... a ...." Có lẽ là dược hiệu của "Máu Medusa" quá mạnh, Thiên Sứ đã bán hôn mê nằm trên tay của Ma Vương lại phát ra tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, giọng nói khàn khàn phối hợp với tiếng hừ nhẹ mềm mại làm cho tâm thần nhộn nhạo, làm cho Lý Chính và nhóm người hầu đang giúp Ma Vương đổi sàng đan đều dừng công việc trong tay.
"Đều cút ra ngoài cho ta!" Ma Vương dừng lại việc vuốt ve tay Thiên Sứ, đôi mắt tối đen đảo qua mọi người, miệng ra lệnh.
Nhóm người hầu phục hồi tinh thần, nhanh chóng thu hồi sàng đan rồi vội vã ra ngoài tẩm cung.
Cho đến khi tất cả mọi người rời đi, Ma Vương mới tiếp tục động tác lúc trước, từ trước ngực đến sau eo, bàn tay Ma Vương du ngoạn trên cơ thể trần trụi của Thiên Sứ, ngẫu nhiên còn xoa nắn đầṳ ѵú đứng thẳng vài cái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thiên Sứ phát ra tiếng rêи ɾỉ càng lớn.
Thiên Sứ trong lòng Ma Vương khó chịu vặn vẹo thân thể, mông ma sát thân dưới Ma Vương, dươиɠ ѵậŧ rất nhanh liền cương lên lần nữa. Ma Vương trực tiếp dùng tay giữ eo nâng nửa người trên Thiên Sứ lên, dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay huyệt khẩu thẳng tiến. Sau đó Ma Vương liền buông Thiên Sứ ra, khiến hắn dùng hậu huyệt ngậm dươиɠ ѵậŧ tự mình ngồi xuống. Mặc dù ở trong bồn tắm không có cách để trừu sáp, nhưng dươиɠ ѵậŧ chỉ cắm trong huyệt động ấm áp mê người kia, cũng khiến Ma Vương cảm giác vô cùng thoải mái.
Ma Vương duy trì tư thế, tiếp tục vuốt ve người trong lòng, khi bàn tay di chuyển đến thân dưới, tự nhiên bắt lấy côn ŧᏂịŧ đang bán cương. Vừa rồi khi làʍ t̠ìиɦ di chuyển quá nhanh nên không chú ý, hiện tại dươиɠ ѵậŧ cắm trong tiểu huyệt yên lặng bất động, mới cảm giác được khi đùa giỡn côn ŧᏂịŧ đằng trước của Thiên Sứ, hậu huyệt của hắn cũng co rút theo. Nhục động giống như cái miệng nhỏ nhắn hút lấy qυყ đầυ, hấp đến độ làm Ma Vương chỉ cắm như thế thôi cũng suýt chút nữa thì bắn.
Ma Vương hiện tại cảm thấy trên dưới toàn thân Thiên Sứ đều là bảo bối, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỹ vị ngon miệng, còn có nhục động khiến người dục tiên dục tử. Ma Vương quyết định phải giữ Thiên Sứ bên mình một đời, khiến hắn chỉ làm Thiên Sứ của chính mình.
Ma Vương ép buộc đến khi nước trong bồn lạnh mới rửa thân thể cho hai người, sau đó đem Thiên Sứ ôm trở lại giường.
Thiên Sứ sau khi tắm rửa xong, làn da trắng nõn non mịn như trẻ con lúc mới sinh, tóc vàng dài xõa tung mềm mại, hai má phiếm đỏ, lông mi dài. Ma Vương đem người kéo vào trong lòng, cúi đầu cẩn thận hôn nhẹ hai má bóng loáng. Thiên Sứ mệt nhọc đến ánh mắt đều không muốn mở, đung đưa đầu tránh né nụ hôn, cuối cùng thật sự không thoát được, cố gắng rụt cổ lại đem khuôn mặt vùi vào l*иg ngực Ma Vương.
Động tác trẻ con của Thiên Sứ khiến trong mắt Ma Vương hiện lên ý cười thản nhiên, cũng không lại đem đầu của hắn ở trước ngực chính mình đẩy lên, ngược lại càng ôm chặt lấy, sau đó Ma Vương cũng nhắm mắt cùng nặng nề ngủ.
Ánh mắt đạm xanh mở ra, thân thể truyền đến cảm giác không thích hợp khiến lông mày Thiên Sứ nhíu lại một chỗ.
"Tỉnh?" Một tiếng nói trầm thấp thuần hậu truyền đến làm Thiên Sứ ngạc nhiên quay đầu, chỉ thấy Ma Vương một tay đỡ đầu, nghiêng đầu, đôi mắt tối đen nhìn chằm chằm chính mình, ngón tay cuốn lấy một lọn tóc vàng thưởng thức.
"Ngô..." Thiên Sứ chưa phục hồi tinh thần, liền bị Ma Vương chặn miệng, khí tức quen thuộc lập tức tràn đầy khoang miệng.