Tù Lệ

Chương 2: Cô thích mọi thứ trên cơ thể của chủ nhân

Editor: Dâu

Dưới sự chơi đùa của anh, hạ thể của cô càng ngày càng ướt, phản ứng càng lúc càng mạnh, theo bản năng không ngừng xoa nắn hai chân, cố gắng giải quyết cảm giác khó chịu dưới thân.

Ninh Hách Thịnh lau sạch dâʍ ŧᏂủy̠ dưới thân, vỗ về bờ mông non nớt của cô.

“Đã đến giờ đi ngủ, rồi một ngày anh sẽ cho em biết thế nào là tình yêu.”

Anh mỉm cười, cầm bàn tay nhỏ bé của cô nắm lấy đại thụ của chính mình, thấp giọng nói:

“Dùng cái này đâm thật mạnh vào bên trong. "

Khuôn mặt ngây thơ của cô xuất hiện một tia sợ hãi.

Ngón tay vừa rồi làm cô đau, vật to như vậy cũng không thể đâm vào cơ thể cô.

Anh duỗi ngón tay ra, nhét vào trong miệng cô khuấy động, nâng khuôn mặt trắng nõn non nớt của cô lên, nhìn nước miếng từ khóe miệng chảy xuống, dáng vẻ dâʍ đãиɠ không uổng công tự tay huấn luyện.

Ngón tay càng ngày càng thâm nhập sâu hơn, so với côn ŧᏂịŧ thì cô có thể dễ dàng chịu đựng được điều này, không hiểu sao anh lại thích cho ngón tay vào miệng, bắt chước động tác đứt côn ŧᏂịŧ vào miệng cô, chỉ cần nhìn thấy anh hài lòng cô đều cam tâm tình nguyện.

Anh bế cô lên giường, thân hình nhỏ bé nép vào vòng tay rộng lớn của anh, cơ thể có mùi sữa tắm tươi mát kéo dài một ngày vẫn chưa biến mất.

Chủ nhân của cô thích buổi sáng tắm rửa, có thể duy trì một ngày sạch sẽ, cũng thích để cô hầu hạ anh trong phòng tắm, chỉ cần cô nghĩ đến côn ŧᏂịŧ, phản ứng của cô sẽ càng ngày càng lớn.

Cuối cùng, không nhịn được nắm chặt tay áo sơ mi của anh.

“Chủ nhân, Ninh Ninh cảm thấy dưới thân thật khó chịu, ngứa ngáy.”

Cô không nhịn được cọ xát, nhưng vẫn không giảm bớt.

Ninh Hách Thịnh mở đôi mắt sắc bén, dùng bàn tay to vuốt ve thân thể mịn màng của cô, chạm vào hậu huyệt cô.

Nơi đã được lau khô lại ẩm ướt, trong bóng tối, mắt cô cười nhưng trong miệng lại bị vỗ vỗ nửa cái mông tỏ vẻ bất mãn.

"Đồ dâʍ đãиɠ, thật dễ dàng ướt, ai làm cho em ướt ."

Cô chịu không nổi, cánh tay củ sen gầy guộc bám vào cổ ôm lấy anh, mạnh mẽ dựa vào người anh, vặn vẹo thân thể.

Người đàn ông có du͙© vọиɠ mãnh liệt giờ lại bị cô dụ dỗ, anh muốn trực tiếp đè cô xuống đây để làm.

Anh đưa tay xoay tròn quanh hoa huyệt của cô rồi dùng ngón giữa nhét vào.

Không ngờ, cô hét lên ngay khi vừa cho ngón tay vào, vừa đạp chân vừa la lối.

"Đau, đau quá, Ninh Ninh đau! Chủ nhân không cần, ừm ..."

"Bốp! "

Anh đưa tay ra và tát vào mông cô một cách không thương tiếc, với một giọng điệu không mấy vui vẻ.

"Ai nói vừa rồi không thoải mái? Tôi dạy em như thế nào, chủ nhân đùa giỡn thân thể, ai cho phép em phản kháng?"

Cô bị đánh không dám nhúc nhích hay nói lời nào, nắm lấy quần áo trên người anh. Mũi sụt sịt đáng thương vùi đầu vào trong vòng tay anh.

“Biết sai rồi?”

“Biết rồi, Ninh Ninh biết sai rồi, chủ nhân đừng đánh, Ninh Ninh đau quá.”

Khi anh chạm vào người cô lần nữa, hoa huyệt ẩm ướt hiển nhiên đã khô ráo ngoại trừ dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy xuống vừa rồi.

Trực tiếp phá thân lần đầu của coc sẽ khó hơn rất nhiều, rất mất thời gian. Tốt hơn hết là nên phá vỡ lớp màng bên trong trước.

Anh đã đợi lâu như vậy, anh rất mong chờ ngày anh nhét côn ŧᏂịŧ của mình vào, làm cô mỗi ngày, từ ngày đến đêm.

Bàn tay to nhéo nhéo hông cô, sức lực không ngừng tăng lên, giọng nói phát ra từ trong bóng tối mềm mại.

“Ngày mai sẽ mang đến cho em một chuyện tốt, để em thử cảm giác bị đâm vào trước, em sẽ cảm thấy dễ chịu.”

Ninh Lệ không biết phải làm sao, nhưng chỉ cần là mệnh lệnh của anh, cô vui vẻ nhận lời, hoặc nói, "Không thể từ chối".

“Cảm ơn chủ nhân.”

Anh dạy cô nói như vậy, những gì anh cho cô, đều phải nói như vậy.

Cô nằm trong vòng tay của anh, mỗi khi ngủ đều cảm thấy yên tâm hơn, tiếng thở đều từ trên đỉnh đầu, hương thơm ngọt ngào bao quanh, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sau khi đi ngủ đúng giờ mỗi ngày, thời gian thức dậy rất chính xác, đồng hồ sinh học đã in sâu vào tâm trí cô.

Trong phòng không có cửa sổ, ngay cả bình minh cũng không biết, tùy thời có thể nhìn thấy, trên tường chỉ có một chiếc đồng hồ hình tròn hoạt hình.

Cô chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài như thế nào, nhưng cô biết rằng mình đang ở nơi an toàn nhất, thay vì để bản thân ra ngoài, cô có thêm lý do để ở lại đây mãi mãi.

Không có đồng hồ báo thức, người đàn ông đang nằm trên giường từ từ thức dậy, thứ đánh thức anh là sự khao khát và sự thoải mái bên dưới anh.

Anh nhìn xuống thì thấy cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ giữa hông anh, đang vật lộn với côn ŧᏂịŧ khổng lồ đang cương cứng của anh, thấy anh tỉnh thì cô luôn cười dễ thương.

“Chào buổi sáng, chủ nhân.”

Anh dạy cô rằng việc đầu tiên mỗi sáng thức dậy là phải ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, nếu không sẽ có hình phạt.

Cô làm rất tốt, ít nhất cô không dám quên một ngày, mỗi ngày đều phải hầu hạ anh, thỏa mãn anh.

Du͙© vọиɠ dưới thân càng ngày càng dâng trào trong khoang miệng ẩm ướt ấm áp của cô, sáng sớm mang theo giọng điệu khêu gợi khàn khàn ra lệnh cho cô.

“Vào sâu hơn nữa.”

Ninh Lệ há miệng, dùng sức ấn xuống một nửa, cô đưa tay vuốt ve, tay kia nhẹ nhàng chạm vào hai quả trứng của anh, với kỹ thuật thành thạo của mình, cô đã sớm nghe thấy anh thở dài một cách thoải mái.

Anh khen cô làm tốt, đây cũng là lý do cô sẽ làm việc chăm chỉ , muốn nhận được lời khen từ chủ nhân. Sự ngưỡng mộ của anh chính là động lực khiến cô hài lòng.

Quay đi quay lại hàng trăm lần, cô thắt chặt cổ họng, rút

ngắn thời gian thở, xoa bóp thân gậy của anh một cách điêu luyện, cuối cùng bắn vào cổ họng cô.

Cô liều mạng nuốt một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙, giống như đồ ăn khó ăn, tất cả đều vội vàng nuốt vào trong bụng, nhưng đến miếng cuối cùng đã bị sặc, sau khi nuốt xuống, cô quay đầu lại, bắt đầu ho khan một cách tuyệt vọng, khuôn mặt đã ho sặc sụa.

Ninh Hách Thịnh đứng dậy, bế cô đi vào phòng tắm, vỗ nhẹ vào lưng cô.

Cô ôm cổ anh, nghe thấy tiếng nước chảy trong bồn tắm, cô nhắm mắt xoa xoa cổ dưới ánh đèn chói chang khi đèn được bật lên.

“Chủ nhân, sáng nay Ninh Ninh cư xử như thế nào?”

Anh nói nhẹ một tiếng "ừm", giọng nói có vẻ khó hiểu, nhưng lại khiến cô vô cùng vui vẻ.

Nước ấm từ từ thấm ướt cơ thể cô, hơi nước bốc lên khắp phòng, cô ngẩng đầu nhìn anh, giơ tay cởi cúc áo sơ mi nhàu nhĩ, quỳ trong bồn tắm lớn.

“Chủ nhân, em giúp anh tắm rửa.”

Anh từ trên cao nhìn xuống, hai tay không cử động, ra lệnh.

“Giúp tôi cởϊ qυầи.”

Chiếc quần âu rộng rãi màu đen lỏng lẻo. Cô cởi nó ra, để lộ đôi chân dài miên man. Cơ bắp cuồn cuộn cũng là thứ cô thích nhất. Cô yêu tất cả mọi thứ trên cơ thể chủ nhân, và cô không nhịn không được muốn đến gần anh.