Lúc này sắc mặt của Mễ lão đầu mới hòa hoãn mấy phần:
- Trước đó còn kỳ quái vì sao ngươi có thể chống cự uy lực của Trường Tiên Rêи ɾỉ, hiện tại xem ra ngươi là dùng đại nghị lực chịu đựng, phần tâm tính này thật khó được.
Nhưng lúc này trong lòng Tổ An thì mắng con mẹ nó, Phú Bà Khoái Lạc Cước là sản phẩm giả mạo, không phải nói miễn dịch đau đớn sao, hiện tại là chuyện gì xảy ra?
Bất quá rất nhanh hắn kịp phản ứng, có chỉ có công hiệu một giờ, bây giờ đã qua một giờ, mặc dù miễn dịch Trường Tiên Rêи ɾỉ tạo thành cảm giác đau, nhưng roi lưu lại thương thế vẫn còn đó, sau khi hiệu quả biến mất, cảm giác đau đớn bình thường là khó tránh khỏi.
- Cũng coi như tiểu tử ngươi vận khí tốt, nếu nha đầu kia lại đánh ngươi thêm một roi, ngươi đã mất mạng.
Mễ lão đầu vừa kiểm tra thương thế vừa tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Thân thể ngươi yếu đuối, lại còn có thể tiếp nhận nhiều roi như vậy, thật kỳ quái.
Lúc này Tổ An mới nghĩ đến một công hiệu khác của Phú Bà Khoái Lạc Cước, là dù bị đánh như thế nào, cũng sẽ giữ lại một giọt máu cuối cùng, đại loại giống như tàn huyết trong game, ah, như vậy chẳng phải về sau đánh nhau với nữ nhân nhiều tiền, sẽ có ưu thế rất lớn sao?
Phi phi phi, không có chí khí, ăn hϊếp nữ nhân thì có bản lãnh gì, nhất định phải đường đường chính chính đẩy nàng.
Mễ lão đầu lấy ra một bình thuốc, chỉ thấy tay áo của hắn nhẹ nhàng phất một cái, vẩy thuốc bột lên vết thương của hắn:
- Cầm lấy hai bình thuốc này, một bình thoa ngoài da một bình uống, những ngày này cố gắng dưỡng thương, đừng để ngay cả mạng cũng không còn.
Tổ An cảm giác trên vết thương mát lạnh, cả người dễ chịu hơn rất nhiều, trong lòng không khỏi cảm động:
- Lão gia tử, ta thật không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào.
Mễ lão đầu cười hắc hắc:
- Yên tâm, không bao lâu sau ngươi sẽ biết.
Lưu lại một nụ cười khϊếp người, sau đó rời đi.
Tổ An cũng không có suy nghĩ nhiều, mà bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Vừa rồi trước trước sau sau từ chỗ Sở Hoàn Chiêu thu hoạch được 1444 điểm nộ khí, có thể rút thưởng 14 lần, nghĩ tới đây, ấn tượng với tiểu ny tử kia lại chuyển biến tốt đẹp.
Về sau nha đầu này có tiềm chất làm mỏ vàng.
Nằm ở trên giường nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, Tổ An quyết định rút thưởng.
May mắn bàn phím hoàn toàn là sử dụng ý niệm thao tác, bằng không lấy trạng thái của hắn bây giờ, chỉ sợ ngay cả khí lực cầm bàn phím cũng không có.
Ý niệm đè xuống nút rút thưởng, nhìn con trỏ nhanh chóng quay vòng, chờ mong lần này có thể rút ra vật gì tốt.
Bất quá để hắn ngoài ý muốn là, lần này rút thưởng con trỏ chỉ qua lại ở trên phím số và phím cách, không có chuyển qua khu chữ cái, lúc này hắn mới nhớ trước đó có nhắc nhở, hệ thống rút thưởng chỉ mở ra một bộ phận, ba lần rút thưởng trước là gói quà tân thủ, không có bất kỳ hạn chế, muốn rút ở khu chữ cái, chỉ sợ phải chờ công năng mở ra.
Chờ đã, ta nhớ ba lần rút thưởng trước còn tăng lên rất nhiều xác suất trúng thưởng, nhưng khi đó vẫn rút trúng cảm ơn tham dự, như vậy bây giờ xác suất trúng thưởng bình thường chẳng phải là...
Kết quả không ngoài ý muốn chút nào:
- Cảm ơn tham dự!
Tổ An tức đến xạm mặt, bất quá đây là sự tình trong dự liệu, nên không quá để ý, tiếp tục dùng 100 điểm nộ khí rút thưởng.
- Cảm ơn tham dự!
- Cảm ơn tham dự!
...
Hắn liên tiếp rút tám lần, tất cả đều là cảm ơn tham dự!
Con mẹ nó!
Tổ An kém chút nhảy lên đập cái bàn phím kia, đáng tiếc bàn phím không thể thu thập điểm nộ khí của mình, nếu không lúc này điểm nộ khí nhất định sẽ tuôn trào.
Hắn định giống như trước đó rửa mặt thay đổi vận may, đáng tiếc thụ thương quá nặng, hiện tại ngay cả động cũng không động được, nơi nào còn có khí lực đi rửa mặt.
Hắn cũng không biết lúc này ngoài cửa sổ có ánh mắt đang lạnh lùng nhìn mình, nếu hắn thấy được, nhất định sẽ nhận ra thân ảnh kia là của Tuyết Nhi.
- Gia hỏa này điên rồi sao?
Nhìn thần sắc của Tổ An vặn vẹo, khi thì đưa tay khi thì đạp chân, trong mắt Tuyết Nhi tràn đầy nghi hoặc.