Gầm nhẹ một tiếng, Bính cầm dươиɠ ѵậŧ đã nhuyễn xuống của mình rút ra khỏi huyệt khẩu. Chất lỏng màu trắng chảy xuống, rơi tí tích từ mông thiếu niên xuống bãi cỏ tạo thành một cảnh dâʍ ɭσạи. Bính có chút nhớ cảm giác ở trong cái mông kiều kiều kia nhưng đồng bọn của hắn, nhất là 2 đứa tiểu tử đã nhịn không được rồi. Hắn ngay lập tức thối lui đến 1 bên.
Hai người thợ săn trẻ tuổi liếc nhìn nhau, cùng hiểu được vài thứ trong mắt nhau. Đem thiếu niên kéo lên, làm cho hắn quỳ trên bãi cỏ mềm mại. Người thợ săn có tính cách khá ôn hoà vỗ vỗ hai má Ngân Hoàn nói, “Há mồm”. Ngân Hoàn mê hoặc nhìn hắn nhưng trong cơn sợ hãi Ngân Hoàn vẫn tuân theo lời hắn mở miệng ra. Ánh mắt thợ săn ám ám [đen tối], không nói gì, lấy ra lão nhị không nhỏ của mình, nhét vào đôi môi hồng diễm của Ngân Hoàn. Khoang miệng mềm mại ấm áp bao quanh dươиɠ ѵậŧ đã cứng rắn. Chưa bao giờ làm loại chuyện này nên Ngân Hoàn ngay lập tức bị mùi vị nam tính nghẹn muốn ói. Ngân Hoàn nức nở, bắt buộc chính mình phải làm theo lời nam nhân.
Có lẽ là bị sự ngoan ngoãn nghe lời của Ngân Hoàn lấy lòng, nam nhân cao lớn vỗ vỗ khuôn mặt phồng lên nhìn có chút buồn cười của Ngân Hoàn nói, “Liếʍ dươиɠ ѵậŧ của ta cho tốt a!” Ngân Hoàn trừng mắt nhìn hắn, tựa hồ nghe không hiểu người thợ săn nói gì. Nhưng lại bị sự nguy hiểm trong mắt của nam nhân doạ sợ run, lập tức thông minh mà cố gắng vươn đầu lưỡi liếʍ nhục bổng thâm đen[đoạn này ai ko hiểu tại sao màu đen thì Hy xin phép giải thích là do dduj nhiều quá đó].
Đúng lúc này, Ngân Hoàn cảm thấy mông của mình bị một đôi bàn tay dày rộng nâng lên. Cảm giác ấm áp vuốt ve làn da làm cho Ngân Hoàn muốn rêи ɾỉ. Nhưng ngay lập tức hắn đã cảm nhận được một thứ nóng bỏng quen thuộc đặt ở ngoài huyệt khẩu. Cúc hoa theo phản xạ có điều kiện [Sinh 8 tài trợ chương truyện này ♥] co rút lại, huyệt động thuận thế đem đại nhục bổng hút vào, giống như là cái miệng nhỏ đang khát cầu được thao. Mông bị vỗ mạnh một cái. Âm thanh khàn khàn vang lên “Tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ, ngươi khát cầu đến vậy sao?”
Trong lúc nhất thời, giống như 2 người thợ săn đã thương lượng xong cái gì, đại nhục bổng ở đằng sau đâm vào thật mạnh, đem mông của hắn chia thành 2 cánh hoa. Mà thứ đang yên lặng trong miệng cũng bắt đầu làm khó dễ, chọt vào sâu trong cổ họng của Ngân Hoàn. Thân thể mảnh khảnh bị 2 lực lớn lay động. Bản ủi trong mật huyệt ma sát hết mọi ngõ ngách, đặt biệt là khi va chạm vào điểm mẫn cảm làm cho toàn thân Ngân Hoàn mềm yếu vô lực, mị nhãn như tơ, từ trong thí thí cũng chảy ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.
Thứ trong miệng hình hư chảy ra cái gì, hơi thở nam tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu óc Ngân Hoàn, làm hắn cư nhiên sinh ra ý nghĩ hoang đường “Ăn ngon” , “Còn muốn” . Hắn cảm thấy điều này thực sự rất bất khả tư nghị, nhưng cơ thể lại chân thật thể hiện ra rằng việc hầu hạ nam nhân khác mang lại kɧoáı ©ảʍ khó cưỡng cho mình. Ít nhất, hắn đã từ khó chịu chuyển sang có kỹ xảo liếʍ láp cây kẹo que mĩ vị. Trong lúc lơ đãng răng năng thiếu niên ma sát đỉnh nhục bổng, và vẻ mặt hết lòng hầu hạ làm cho người thợ săn còn trẻ mê say.
Không biết qua bao lâu, thợ săn phía sau ôm cơ thể mềm nhũn của Ngân Hoàn, đâm sâu vào vài cái, bạch trọc nóng bỏng một lần nữa chảy vào trong mật huyệt của Ngân Hoàn. Tiểu huyệt dâʍ đãиɠ giống như là trong nháy mắt tỉnh lại, mở ra [?] một cái lỗ nhỏ [???], điên cuồng hấp thu tinh hoa của nam nhân. Một lượng lớn bạch trọc cư nhiên không chảy ra ngoài một chút nào.
Ngân Hoàn đầu óc trống rỗng, chỉ biết là cảm giác này làm cho hắn muốn bay [lên nóc nhà là lên nóc nhà ] lên trời. Ánh mắt ướt sũng hàm chứa phong tình, mờ mịt nhìn phía xa, kiều mị làm cho thợ săn phía trước trong lòng da^ʍ hoả tán loạn, hắn rút ra chọc vào vài cái rồi bắn trong miệng Ngân Hoàn.
“Ngô” Trong họng có mùi vị nam nhân làm ánh mắt Ngân Hoàn trợn to, vô tội nhìn nam nhân đang lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẽ trên mặt mình.
“Ngoan, nuốt hết tất cả vào” Nam nhân thở hổn hển vài cái, cười cười sờ đôi môi hồng diễm của. Ngân Hoàn sợ hãi nhìn hắn, đem chất lỏng trong miệng nuốt hết.
“Ngoan ngoãn…” Mông Ngân Hoàn bỗng dưng bị nâng lên thật cao, hai chân tách ra. Nam nhân thổi nhiệt khí vào tiểu huyệt đang co rút “Ta vừa bắn nhiều như vậy nhưng chảy ra chỉ có một chút ít. Phần còn lại đều bị cái miệng nhỏ này ăn hết?”
Những người còn lại tựa hồ bị câu nói này hấp dẫn lại, hơi thở xa lạ thổi qua làn da làm cho Ngân hoàn bất an dãy dụa. Người nam nhân phía trước ôn hoà ôm lấy hắn, tựa hồ đang an ủi nhưng đồng thời cũng giam cầm hành động của hắn.
Có 1 ngón tay sáp nhập vào tiểu huyệt mẫn cảm của hắn, tách tiểu huyệt của hắn ra một lỗ nhỏ. Xúc cảm khó tả làm Ngân Hoàn nắm chặt áo của nam nhân phía trước “Điều này cũng tốt, nếu tiểu yêu tinh chỉ cần nam nhân tϊиɧ ɖϊ©h͙ để sống thì cũng ít đi 1 phân đồ ăn”
“Ngươi còn muốn nuôi hắn a…”
“Vì sao không thể? Nhìn hắn thật sự rất đẹp. Hơn nữa, càng đυ. hắn càng thích, càng đυ. hắn càng da^ʍ. Ngươi nhìn hắn đi, so với lúc đầu chúng ta thấy hắn còn mê người hơn phải không?”
Đột nhiên lúc nào có người đem mặt mình đến gần mông Ngân Hoàn, đầu lưỡi trơn trượt liếʍ qua tiểu huyệt “Thiết, thơm thật sự, chắc thứ lúc nãy của các ngươi bị miệng nhỏ này hắn đều ăn hết rồi” Bị đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ làn da mẫn cảm, hơi thở của nam nhân cũng không ngừng đảo quanh làn da Ngân Hoàn. Dưới cặp mắt của biết bao nhiêu người, một cảm giác mắc tiểu mãnh liệt dâng lên, cậu nhỏ của hắn tí tách rơi xuống vài giọt chất lỏng màu trắng.
“…” Một người chần chờ mở miệng nói “Mẹ, tiểu yêu tinh bị liếʍ bắn?”
Nhưng Ngân Hoàn không biết bán tinh và đi tiểu là 2 thứ khác nhau, một mặt hắn vừa kỳ dị nhìn cái ống nho nhỏ của mình, hình như so với trước kia nhỏ lại thật nhiều, giống như là của nam hài năm sáu tuổi chưa phát dục, một mặt hắn cảm thấy thẹn, mình đã mười ba tuổi mà lại ở trước mặt người khác đái dầm. Nghĩ vậy hắn chui người hoàn toàn vào lòng của nam nhân, không để ý những người xấu thích khi dễ hắn.
“Quản nhiều như vậy làm gì, thừa dịp mặt trời chưa lặn, làm nhiều thêm vài lần đi” Không biết là ai đã nhắc lại chuyện cũ.
Có lẽ do kết luận Ngân Hoàn là dựa vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân sống qua ngày hay là do đang vội mà 2 thợ săn trung niên cùng tiếng lên. Một người nằm trên mặt đất, bắt Ngân Hoàn ngồi lên lão nhị của hắn. Dưới tác dụng của trọng lực và tư thế ngồi làm dươиɠ ѵậŧ của thợ càng đi vô càng sâu. Vừa ngồi xuống, 2 chân Ngân Hoàn mềm nhũn run run, cuối cùng bị một vị thợ săn trung niên khác ôm lấy thân thể, đẩy vào một cây [dick] khác mới ổn định được cơ thế.
Lúc trước đã bị 2 nam nhân luân phiên đ* qua, vách tường đã được nới rộng ra cũng không đủ để côn ŧᏂịŧ tráng kiện của hai nam nhân thành niên nhét vào thoải mái. Cảm giác chướng bụng làm cho Ngân Hoàn khó chịu vạn phần, trên bụng bằng phẳng thậm chí có thể thấy được hính dạng mơ hồ của nhục bổng.
“Mẹ nó, thực co dãn!” Nam nhân phía sau mắng một tiếng, dùng sức đẩy về phía trước, làm Ngân Hoàn sợ hãi kêu vài tiếng, tựa hồ đã tùng đi một chút, hắn cầm điểm tiểu hồng diễm nổi lên trước ngực Ngân hoàn, “Ngươi đồ dâʍ đãиɠ, quả nhiên là muốn thật nhiều nam nhân cùng chơi đùa mới có thể tùng xuống”.
Nói xong ôm thân thể Ngân Hoàn, hai người cùng lúc vận động.
Lúc mới bắt đầu, tiếng kêu của Ngân Hoàn còn làm cho người khác xót xa, nhưng không bao lâu sau liền thay đổi phong vị. Hắn thoải mái mà giãy dụa vặn vẹo thân thể. Cho dù không lâu trước đã bắn qua nhưng bộ dáng Ngân Hoàn giống như thích muốn chết vậy, những người khác cảm thấy lúc nãy mình không nên thương hoa tiếc ngọc.
Thứ dâʍ đãиɠ như thế này càng đυ. hắn ngoan [mạnh, bạo lực, etc] hắn càng thích.
Ngày hôm nay đã quyết định suốt 2 năm tới Ngân Hoàn sẽ không thấy ánh sáng.
[bật mí: em thụ của chúng ta chuẩn bị biết yêu lần đầu tiên. LẦN ĐẦU thôi =))]
Bộ này có lẽ Hy sẽ edit hơi lâu, ai thấy không đã thì qua mấy bộ trước của Hy để đọc đỡ nhé, tiện thể ủng hộ bộ Tình Nhân Thiên Sứ Của Đại Ma Vương cho Hy nha, bộ đấy chương ngắn nên Hy edit nhanh hơn bộ này. Sorry mn vì hố này chưa lấp đã đào hố khác (╥_╥)