Hắc y nam tử chỉ là nhàn nhạt liếc mắt quét hắn một cái, không hề có quẫn bách xấu hổ bị vạch trần, ngược lại có thâm ý khác mà liếʍ liếʍ khóe môi, ánh mắt sâu thẳm đến giống như một miệng lốc xoáy thật lớn, muốn hút toàn bộ người vào.
Chít chít, chít chít!
Tiểu Kim Thử bò đến trên vai Nam Cung Ly, nhe răng trợn mắt, xao động phấn khởi.
Lại thấy đỉnh đầu, chỗ tảng đá lớn vừa mới rơi xuống, một lốc xoáy màu vàng xuyên qua mi mắt, vô số hạt màu vàng xoay tròn di động, trung tâm lốc xoáy, một thanh chùy nhận màu vàng treo lơ lửng trên không, chung quanh tản ra ánh sáng vàng làm người không thể nhìn gần, loá mắt, chói mắt, lộng lẫy, đoạt tròng mắt người, một hơi thở huyền ảo thần bí quanh quẩn chung quanh.
Trong lòng Nam Cung Ly có loại xúc động mãnh liệt, hắc y nam tử bên cạnh thấy tình thế, trực tiếp giơ tay lên, thân thể Nam Cung Ly bay lên, không ngừng tới gần chùy nhận màu vàng.
Chờ đến khi Nam Cung Ly hoàn toàn tiếp xúc đến thanh chùy thủ màu vàng này, các hạt màu vàng giống như lốc xoáy bỗng nhiên run lên, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất trong chùy thủ, chùy nhận run rẩy, tế bào trong cơ thể Nam Cung Ly phấn khởi, kêu gào.
Chùy nhận tránh thoát khống chế, bỗng nhiên vạch xuống một đường thật sâu ở trong lòng bàn tay nàng, máu tươi dần nhuộm toàn bộ thân nhận, nháy mắt ánh sáng vàng đại thịnh, quy tắc khế ước buông xuống, Nam Cung Ly lần nữa đắm chìm vào bên trong bầu không khí kia.
Nếu để đám người lúc trước kia nhìn thấy, lúc này tất nhiên sẽ một đám chửi ầm lên, bị nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tập thể muốn đâm tường.
Lại là ánh sáng khế ước màu vàng, việc lạ hàng năm có, năm nay đặc biệt nhiều, cố tình những ánh sáng khế ước màu vàng đó đều bị nàng ôm đồm, cái này gọi là đả kích người chết không đền mạng.
Đầu tiên là khế ước Linh thú Kim Thử, tiếp theo là Kim nhận có linh tính, vận khí cỡ này, nói ra không biết sẽ kéo đến bao nhiêu cừu hận.
Ánh sáng khế ước thối lui, Nam Cung Ly gấp không chờ nổi mà thưởng thức Kim nhận trong tay, thân nhận sắc bén, thổi lông gãy tóc (*),biểu đạt thân cận đối với nàng.
(*) thổi lông gãy tóc: biểu thị sự sắc biến, lưỡi dao sắc đến độ để sợi tóc trước lưỡi đao thổi một cái sợi tóc sẽ đứt đôi
Tiểu Kim Thử ngạo kiều mà bò tới bò lui ở trên người nàng, đầu nhỏ lông xù xù thỉnh thoảng cọ gương mặt nàng, giống như tranh công.
Có quan hệ khế ước, Nam Cung Ly đọc ký ức hai người, chỉ biết Tiểu Kim Thử này có thể độn địa thăm dò bảo vật, Kim nhận thì trừ bỏ sắc bén thị huyết ra, hình như cũng không có chỗ đặc biệt khác.
Nam Cung Ly lắc đầu, được rồi, chỉ vì đặc điểm có thể thăm dò bảo vật của Tiểu Kim Thử, cho dù không cường đại nàng cũng sẽ dưỡng thật tốt, còn Kim nhận, tốt xấu gì cũng có linh tính, lại kém cũng mạnh hơn chùy thủ bình thường rất nhiều.
Nếu là Linh Giả khác tới Mê Tung trận rèn luyện nghe được nàng trong lòng suy nghĩ, phỏng chừng một đám phải bị tức giận đến hộc máu mà chết.
Tốt xấu gì cũng là Linh thú và chùy nhận có linh tính, người khác muốn đều không được, nàng làm thấp đi như vậy, thiệt tình được chứ?
Ánh mắt Bách Lý Tô ở một bên thâm sâu khó dò dừng ở trên người Tiểu Kim Thử, cũng không biết suy nghĩ cái gì, hắc y nam tử thần bí phía sau Nam Cung Ly chuyển đến ánh mắt sắc bén, ánh mắt hàm chứa uy hϊếp, giống như đang cảnh cáo hắn không cần đánh chủ ý lên Nam Cung Ly.
Bách Lý Tô cười nhạt, lựa chọn làm lơ.
“Không sai biệt lắm cần phải trở về, lại trì hoãn tiếp, không biết mọi người có bao nhiêu nôn nóng.” Nam Cung Ly đánh vỡ bình tĩnh, nói.
Chờ đến khi mấy người lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người lớp 22 Linh Giả, mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi, trái tim nhấc lên cũng nháy mắt thả xuống.
Nhìn ánh sáng đỏ dị động trên bầu trời, dòng khí tán loạn, trời biết bọn họ có bao nhiêu nóng lòng.
“Nam Cung!”
“Nam Cung!”
Mọi người đi lên đón, nhiệt tình nói, ánh mắt chung quanh cũng nháy mắt nhất trí nhìn lại đây, ánh mắt khắp nơi đánh giá ở trên người đám người Nam Cung Ly, tò mò bọn họ có được bảo bối gì hay không.
“Nam Cung, thế nào, bên trong thật sự có bảo vật buông xuống sao?”
“Đúng vậy, rốt cuộc là cái dạng gì, đáng tiếc chúng ta thực lực vô dụng, ngay cả tư cách đi vào bên trong đều không có.” Một thiếu niên khác biểu tình hiện lên suy bại.
“Là thú triều, nhưng mà hiện tại không sai biệt lắm đã lui.” Nam Cung Ly đúng sự thật nói.
Chúng thiếu niên cùng với chư vị người vây xem bên cạnh vừa nghe là thú triều, kích động đến gò má đỏ bừng, trong mắt lộ ra cực hạn mong mỏi.
Là thú triều, trời biết bọn họ có bao nhiêu muốn bắt một con thú sủng.
“Con Tiểu Kim Thử này sẽ không phải chính là Nam Cung ngươi khế ước đi?” Ánh mắt thiếu niên áo tím dừng ở Tiểu Kim Thử trên đầu vai Nam Cung Ly, ánh mắt lộ ra hoài nghi.
Đồ chơi nhỏ như vậy, rốt cuộc có thể có tác dụng gì?
Cái gì, chỉ như này?
Những người khác dưới chân vừa trượt, tập thể ngạc nhiên, thật sự nhìn không ra vật nhỏ này có chỗ lợi hại nào.
Không ít người hãy còn lau mồ hôi lạnh, được rồi, vốn đang tràn ngập chờ mong đối với thú triều lần này, hiện giờ vừa thấy, thiệt tình không có gì làm bọn hắn hâm mộ ghen ghét.
Một con chuột nhỏ như vậy, trừ bỏ màu sắc đặc biệt, có tác dụng ngắm nhìn, chẳng lẽ lúc đánh nhau nó còn có thể giúp đỡ?
Phi, nếu vật nhỏ này có thể giúp đỡ, bọn họ sẽ đâm đầu chết.
Nam Cung Ly chớp chớp mắt, cũng không có cố ý giải thích chỗ đặc biệt của Tiểu Kim Thử.
Ở dưới sự dẫn dắt của hắc y nam tử và Bách Lý Tô, lớp 22 Linh Giả lại vào một mắt trận pháp trung cấp khác.
Đi vào, tinh thần mọi người nháy mắt căng chặt lên, cảnh giác mà nhìn quanh bốn phía, chỉ cảm thấy một luồng uy hϊếp cường đại đánh úp lại.
“Gào!” Một tiếng gào rống, toàn bộ trời đất vì vậy mà run lên, lúc này bọn họ ở vào trong một cánh rừng rậm rạp, tiếng thú gào từ phía trước truyền đến, ngay sau đó một trận tiếng cành lá bụi cây đấu đá, giống như có đồ vật thật lớn nào đó sắp lên sân khấu.
“Sẽ là thứ gì?”
“Cảm giác rất cường đại.”
“Nhất định là một đại gia hỏa.”
Ánh mắt chúng thiếu niên lớp 22 Linh Giả nhìn chằm chằm phương hướng thú gào, tinh thần tập trung cao độ, không ít người theo bản năng duỗi tay nắm lấy chuôi kiếm bên eo, ở vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Hắc y nam tử thần bí đạm mạc mà nhìn lướt qua, an tĩnh mà đứng ở bên cạnh Nam Cung Ly, Bách Lý Tô khẽ nhíu mày, khóe môi chứa tùy ý, ánh mắt sâu kín mà nhìn phía trước.
Tiếng vang càng lúc càng lớn, ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, một con gấu đen cao chừng hai mét lao ra từ bên trong, cánh tay múa may, cây cối bên cạnh hét lên rồi ngã gục, vô số con chim bị kinh động cất cánh bay lên.
“Hắc Hùng cấp sáu!” Mọi người lớp 22 Linh Giả kinh hô, xoát xoát xoát, đồng thời rút ra trường kiếm bên hông, kiêng kị mà nhìn chằm chằm gấu đen không ngừng tới gần bên này.
“Nghe nói tư vị tay gấu không tồi, mọi người có lộc ăn.” Ngay ở khi tất cả thiếu niên khẩn trương không thôi, Nam Cung Ly sâu kín mà phun ra một câu, mắt ướt thanh triệt hiện lên kiên định tự tin.
Một mình nàng ngược lại không lớn mật như vậy, hiện giờ nhiều người như vậy, lại có hắc y nam nhân thần bí hộ vệ, một con gấu mù cấp sáu mà thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới.
“Tốt quá, Ngọc Nhi muốn ăn tay gấu!” Tiểu Huyền Ngọc hoan hô, hưng phấn mà vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nhị tỷ hắn làm gì đó ăn ngon nhất.
Mọi người lớp22 nhíu mày, trên mặt xẹt qua lo lắng, khẩn trương và hoài nghi, này tốt xấu gì cũng là một con Ma thú cấp sáu được không, tuy rằng biết thực lực hiện giờ của Nam Cung vượt qua Linh Giả cấp bốn, nhưng khoảng cách cấp sáu vẫn là rất xa.
Cấp bậc cách xa bày ở nơi này, cho dù hợp lực mọi người bọn họ, cũng chưa chắc địch nổi con gấu mù này.
Nếu chú định đánh không lại, vẫn là chạy đi, chạy trốn là thượng sách.
Không đợi mọi người lấy lại tinh thần, Nam Cung Ly đã cầm chùy nhận màu vàng trong tay, lao tới phía gấu mù.
Này vừa thấy, hồn chúng thiếu niên đều sắp bị dọa không còn, bị hành vi cao điệu tùy hứng chịu chết này của Nam Cung Ly kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không nhẹ.
Ngoan ngoãn, đó là Ma thú cấp sáu đó, cũng không phải là giấy.
Ma thú bởi vì nhiều một phần dã tính và sức bật, cường đại hơn Linh Giả cùng cấp bậc rất nhiều, có đôi khi cho dù là vài Linh Giả cùng cấp bậc cộng lại cũng chưa chắc địch nổi một con Ma thú.
Huống hồ cấp bậc hiện giờ của Nam Cung Ly còn kém hơn gấu mù này rất nhiều, hành động như thế, lấy trứng chọi đá, có thể không làm cho bọn họ trong lòng run sợ sao?
“Đều không được nhúc nhích!” Khi mọi người ở đây chuẩn bị xông lên cùng Nam Cung Ly đối phó gấu đen cấp sáu, hắc y nam tử thần bí quát lạnh, âm thanh băng hàn lạnh lẽo, làm mọi người hung hăng run lên, đều cố định ở tại chỗ.
Bách Lý Tô khẽ nhếch khóe môi, khuôn mặt yêu nghiệt khuynh thành hiện lên vẻ trêu đùa, khoanh tay trước ngực, đơn giản dựa vào trên một cây đại thụ xem diễn.
Lại thấy Nam Cung Ly xông lên không chút sợ hãi nghênh diện gấu đen đánh tới, thân thể mềm mại linh hoạt mà xuyên qua bên cạnh người gấu đen vòng tới phía sau, tay phải nắm Kim nhận, hung hăng đâm tới một cái chân thô to của con gấu mù.
Kim nhận rùng mình, phát ra từng tiếng vù vù, có lẽ là bởi vì lần đầu tiên tiểu chủ nhân phái nó lên sân khấu, truyền đến rung động, bởi vì quan hệ khế ước, Nam Cung Ly rõ ràng cảm ứng được nó phấn khởi.
Phập!
Tiếng huyết nhục hỗn hợp, chùy nhận không hề trở ngại mà cắt qua da lông thô dày của gấu đen, mùi máu tươi gay mũi tràn ngập, Kim nhận bị Nam Cung Ly nắm ở lòng bàn tay nhanh chóng hấp thu máu mới mẻ, quanh thân chớp động ánh sáng vàng, mọi người lớp 22 Linh Giả xem đến tò mò mà trừng lớn mắt, đáy mắt xẹt qua khϊếp sợ, kinh ngạc, ngoài ý muốn, hoàn toàn không dự đoán được Nam Cung Ly thế nhưng thật sự đắc thủ.
Còn có chùy nhận lấp lánh ánh sáng vàng kia lại là chuyện thế nào?
Rống!
Đau đớn truyền đến, gấu đen thô to xoay người, hai mắt đỏ đậm, ở vào trạng thái bạo nộ, hai tay vươn ra, đánh tới Nam Cung Ly.
Hình thể thật lớn nhấc lên một luồng năng lượng dao động, lưỡi dao gió quát mặt, truyền đến đau đớn, uy áp cấp bậc ép tới Nam Cung Ly tim đập nhanh một nhịp, thân thể khó khăn lắm tránh đi một kích làm lòng người có thừa giật mình kia.
Chùy nhận cũng bị bức rời khỏi vết thương vừa bị đâm vào trên đùi gấu đen.
“Cẩn thận!” Mọi người hô nhỏ, trái tim đập lỡ một nhịp, Nam Cung Ly mới vừa dời đi trận địa, bên này cánh tay thô tráng của gấu đen lại vung lên, thẳng đánh đến phần đầu của nàng.
Con ngươi Nam Cung Ly bỗng nhiên co rụt lại, quả nhiên vẫn là xem nhẹ thực lực của con gấu này, trước mặt cấp bậc, linh hoạt, tốc độ kiêu ngạo của nàng cũng tất cả đều mất ưu thế, thân thể bị bức lui về phía sau, tránh đi thế công của gấu đen.
Rống, rống rống!
Gấu đen cuồng nộ, đuổi sát Nam Cung Ly không bỏ, thân hình khổng lồ, tốc độ lại không chậm, thế công cường đại áp tới phần lưng Nam Cung Ly.
Sự hoảng sợ nguy hiểm nổi lên, trong lòng Nam Cung Ly căng thẳng, thân thể nghiêng về phía trước bỗng nhiên quỷ dị mà thay đổi phương hướng, tránh về một bên, lại một lần đặt sau lưng gấu đen.
Phập!
Một tiếng khẽ kêu, thân thể bắn lên, vung Kim nhận đâm tới giữa lưng gấu đen.
Thân thể dựa vào trên cây của Bách Lý Tô run lên, khóe miệng run rẩy, trên trán trượt xuống một loạt hắc tuyến, thiệt tình hoài ngji chỉ số thông minh của Nam Cung nhà hắn.
Chỉ bằng một thân da lông mỡ của con gấu đen kia đã đủ chiếm một phần hai chùy thủ, một phần hai còn lại vừa thấy đã biết không thể đâm đến trái tim gấu đen.
Nam Cung nhà hắn đâm đến nghiêm túc ra sức như vậy, xác định không phải cố ý đùa bọn họ cười chứ?
Ngay cả hắc y nam tử thần bí đeo mặt nạ cũng nhịn không được giật giật khóe miệng, hai mắt như hắc động hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Tiểu Huyền Ngọc chớp chớp mắt, trong lòng yên lặng tính toán chiều dài của chùy thủ kia, thấy thế nào đều cảm thấy con gấu kia quá lớn quá đồ sộ.
Kim nhận thành công đâm vào trong cơ thể gấu đen, hương vị máu tràn ngập, lần nữa bị Kim nhận điên cuồng hấp thu.
Gấu đen bị đâm trúng ngừng một chút, sau đó thân thể vặn một cái, lực lượng thật lớn trực tiếp ném văng thân hình nhỏ xinh của Nam Cung Ly ra ngoài.
“Nam Cung!”
“Nhị tỷ!”
Chúng thiếu niên và Tiểu Huyền Ngọc đồng thời kêu lên, Bách Lý Tô xem náo nhiệt ở một bên theo bản năng lao tới phương hướng Nam Cung Ly rơi xuống, nhưng mà có một bóng dáng nhanh hơn hắn.
Hắc ảnh nhoáng lên, ôm Nam Cung Ly ở trong ngực, ánh mắt nam tử thần bí sắc bén lên, một tay chém ra, khí thế cường đại trực tiếp đánh văng thân hình khổng lồ của gấu đen ra ngoài, ‘răng rắc’ vài tiếng vang lên, cây cối đứt gãy, cuối cùng ‘ầm’ một tiếng, gấu đen rơi xuống đất, quăng ngã ra một cái hố sâu.
Một màn uy hϊếp cuồng bá như thế làm mọi người xem đến nhiệt huyết sôi trào, trong lòng chấn động không thôi, ấn tượng đối với hắc y nam tử thần bí lại xoát xoát dâng lên không ít.
“Yếu!” Nam tử ôm lấy Nam Cung Ly rơi xuống đất, cúi đầu, hai mắt đen không đáy nhìn nàng, nhàn nhạt mà phun ra một chữ.
Dưới chân Nam Cung Ly lảo đảo, muốn cắn người, tuy rằng hắn lại cứu mình một mạng, chỉ là có thể không độc miệng như này sao?