Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Chương 62: Đan lão khoe khoang thu đồ đệ

“Phụt……” Gần như là Tư Đồ Kiệt vừa dứt lời, một ngụm máu tươi tức khắc phun ra.

“Ngươi không sao chứ!” Nam Cung Ly kinh hô, đáy mắt tràn đầy lo lắng khẩn trương, lại vào lúc này, đạo lôi kiếp thứ năm lần nữa buông xuống.

Con ngươi Nam Cung Ly bỗng nhiên co rụt lại, ở lúc lôi kiếp sắp dừng ở trên người Tư Đồ Kiệt, mạnh mẽ đổi vị trí của hai người.

Tư Đồ Kiệt gầm nhẹ, trong mắt tức giận mãnh liệt, mắt lam u ám âm trầm, dần dần chuyển thành màu đen……

Đau đớn chờ đợi chưa từng đã đến, Nam Cung Ly lại cảm thấy thể xác và tinh thần thoải mái, toàn thân là cảm giác nói không nên lời.

Hiện tượng khác thường này tự nhiên cũng bị Tư Đồ Kiệt mấy lần muốn phát cuồng xem ở trong mắt, đáy mắt thâm u thối lui, khôi phục băng lam.

Đạo tia sét thứ sáu, thứ bảy tiếp tục đánh xuống, Nam Cung Ly mở ra hai tay, hào phóng mà nghênh đón, mọi người dưới đài nhìn choáng váng, một đám trong lòng muốn nôn, mắng to nàng tìm chết.

Nhưng mà, tia sét đánh ở trên người nàng giống như đá chìm đáy biển, không có một chút phản ứng.

Mọi người ngạc nhiên mà há to miệng, tròng mắt trừng đến hận không thể rớt ra, như thế nào cũng không dám tin tưởng một màn trước mắt.

Kia chính là lôi kiếp đó, mẹ nó, nữ nhân này ngay cả lôi kiếp đều không thể làm gì nàng?

Bao gồm đám người Đan lão ở bên trong, mọi người khϊếp sợ mờ mịt, khó có thể hiểu được.

Chờ đến khi đạo tia sét thứ chín đánh xong, mây đen trên bầu trời tan đi, khôi phục phong đạm vân khinh, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống, giống như cái gì cũng không phát sinh qua.

Nhưng mà, một màn vừa rồi thật sâu mà ghi dấu ở trong lòng mọi người, mọi người ngây ngốc, thật lâu không hồi phục tinh thần.

Ầm!

Mở ra đan lô, một viên đan dược đen tuyền lóe ánh sáng tím, bay lên từ trong đan lô.

Mọi người mờ mịt, vẫn là lần đầu tiên thấy hiện tượng đan dược lóe ánh sáng tím, ngay cả chúng Đan cũng hòa thượng quá cao sờ không tới đầu (không hiểu được tình huống), ở vào trong mê mang cực hạn.

“Là Trấn Hồn đan!” Đan lão hô nhỏ, trong mắt lóe ra tia sáng.

“Cái gì, Trấn Hồn đan, đan dược tuyệt phẩm trong truyền thuyết?” Hai gã Đan Giả bình thẩm khác đồng thời kinh hô, ánh mắt lộ ra cực độ không thể tin tưởng.

Đan dược tổng cộng phân thành hai loại, một loại là có phẩm cấp, dựa theo cấp bậc phân biệt là cấp một, cấp hai, cấp ba…… Cấp mười, trước mắt Đan Sư lợi hại nhất trên đại lục được mọi người biết đến là Đan lão – Đan Sư cấp băm, phía trên cấp năm, đến nay còn không có nghe nói qua.

Một loại khác lại là tuyệt phẩm, không có phân chia phẩm cấp đặc biệt, đan dược tuyệt phẩm đều trân quý đến cực điểm, chỉ có người có thiên phú cực cao mới có duyên luyện chế, nói là điều kiện hà khắc, ở một mức độ nào đó lại rất thả lỏng.

Không có hạn chế phẩm cấp Đan Sư, chỉ cần ngươi là Đan Giả, chỉ cần ngươi có thể thao tác nội diễm, đan dược tuyệt phẩm, đều có cơ hội luyện chế, còn có luyện chế thành công hay không, thì phải xem thiên phú và vận khí của ngươi.

Trấn Hồn đan tuyệt phẩm vừa ra, toàn bộ khu khách quý đều nổ tung nồi, ánh mắt tất cả đại gia chủ đều trừng lớn, trong mắt chứa đầy nóng rực và nhất định phải có được.

Trấn Hồn đan tuyệt phẩm này, mặc kệ tốn bao nhiêu tiền, bọn họ cũng cần phải được đến tay.

“Khi nào thì học viện Đông Khải ra một Đan Giả lợi hại như vậy, trẻ tuổi như thế đã có thể luyện chế ra Trấn Hồn đan tuyệt phẩm, quả thực quá không thể tưởng tượng.”

“Ha ha, quán quân trận thi đấu này không phải tiểu cô nương này không thể.”

“Biểu diễn xuất sắc như thế, chuyến đi này không tệ.”

Tay trắng nhỏ của Nam Cung Ly vươn ra, tiếp được Trấn Hồn đan kia, thu vào bên trong bình ngọc.

Gần như mới vừa thu xong, cả người Nam Cung Ly chấn động, linh lực trong cơ thể kích động, muốn phá thể mà ra.

Xuy!

Một tiếng giòn vang, không khí dao động năng lượng, linh lực trong cơ thể vận chuyển với tốc độ nhanh hơn, lấy nàng làm trung tâm, năng lượng lơ lửng trong không khí nhanh chóng hội tụ, nhanh chóng chen vào trong cơ thể nàng.

Mọi người kinh ngạc, hỗn độn trong gió!

Trên đài cao, quy tắc thăng cấp buông xuống, ánh sáng thăng cấp màu bạc vây quanh Nam Cung Ly trong đó, y phục lay động, tóc đen tung bay, trên trán no đủ tinh xảo xuất hiện bốn ngôi sao, ngay sau đó lại nhảy ra một ngôi.

Chờ đến khi ánh sáng thăng cấp tan đi, Nam Cung Ly chân đạp vầng sáng đỏ, hai mắt khép kín mở ra, đáy mắt lóe sáng.

Mọi người vẫn duy trì động tác há lớn miệng, đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không thể lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Đầu tiên là thực lực Linh Giả cấp bốn, lại là ngọn lửa phân cây, sau đó là Cầm Máu đan cực phẩm, rồi đến Trấn Hồn tuyệt phẩm đan, đến bây giờ, chỉ là một hồi thi đấu, cấp bậc Linh Giả của nàng lại tiến một tầng, thế nhưng đạt tới thực lực Linh Giả cấp năm.

Hiện trường sấm dậy, mọi người điên cuồng, một đám trái tim điên cuồng co rút, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn.

“Mẹ nó mẹ nó, nàng vẫn là người sao?”

“Má ơi, chúng ta đây không phải tới quan sát thi đấu, là tới tìm ngược.”

“Gặp qua biếи ŧɦái, chưa thấy qua biếи ŧɦái hơn nàng.”

“Luyện chế ra đan dược tuyệt phẩm còn chưa tính, còn thăng cấp thành Linh Giả cấp năm, thế giới này quá điên cuồng.”

“Xuy, hiện tại vừa so, Mộ Dung Nịnh căn bản cái gì đều không tốt, còn quán quân hai mùa liên tục, gặp gỡ Nam Cung Ly, chú định chỉ có bại.”

Tiếng hoan hô hết đợt này đến đợt khác, tiếng tiếng điếc tai.

Hạ lão ngồi ở trên chỗ ngồi, sắc mặt trầm đến hận không thể nhỏ ra mực, ánh mắt âm trầm mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly, đáy mắt chớp động thị huyết gϊếŧ chóc, rõ ràng trận thi đấu này đồ đệ của ông sẽ lấy được quán quân, cố tình, nàng huỷ hoại tất cả.

“Oa, hiện tại nhị tỷ là Linh Giả cấp năm, quá lợi hại, ta đã nói nhị tỷ là giỏi nhất.” Tiểu Huyền Ngọc hơi há mồm, kích động đến khó kìm lòng nổi, ánh mắt hưng phấn mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly trên đài.

“Thiên phú của tiểu sư muội là cực tốt, chỉ là cũng quá đả kích người đi.” Một người sư huynh viện luyện đan lẩm bẩm, vì nàng cảm thấy vui mừng đồng thời lại cảm thấy không chỗ dung thân.

So với tiểu sư muội, những sư huynh bọn họ này yếu đến quả thực không thể xem trọng đi.

“Lần này các ngươi đã biết vì sao chỉ có tiểu sư muội có thể tiến vào Luyện Đan các đi.”

“Biết, nếu ta có thực lực như nàng, phỏng chừng sẽ không ngay cả Luyện Đan đường cũng vào không được.”

“Trước kia ta còn cảm thấy tiểu sư muội có thể được Đan lão nhìn trúng là vận khí của nàng, hiện tại xem ra, Đan lão có thể có một đồ đệ thiên phú tuyệt diễm như vậy mới là vận khí tốt chân chính đi.”

Vài vị sư huynh ngươi một lời, ta một câu, cảm khái rất nhiều.

Hai mắt nâu của Phỉ Mặc vô cùng nóng rực, ánh mắt khóa chặt bóng dáng nhỏ xinh kia, tâm luôn luôn bình tĩnh không gợn sóng kia lần đầu tiên nổi lên gợn sóng nhàn nhạt, nhìn tiểu sư muội tỏa sáng trên đài, ưu tú tuyệt sắc, trái tim truyền đến rung động xa lạ.

“Ngươi không sao chứ?” Thăng cấp xong, Nam Cung Ly chạy tới bên người Tư Đồ Kiệt trước tiên, thành công hấp dẫn ánh mắt những người khác tới trên người Tư Đồ Kiệt.

“Mẹ nó, Tư Đồ tiểu vương gia không phải hai chân tê liệt, là thân thể phế vật sao, như thế nào hắn còn có thể đứng thẳng?” Vừa nhìn, vài vị viện luyện đan cả kinh thiếu chút nữa bắn lên từ trên chỗ ngồi.

Tiểu Huyền Ngọc bĩu môi, tỷ phu đã sớm có thể đứng, một đám ngu ngốc.

Tư Đồ Kiệt mặc một bộ áo đen, thân hình cao dài, ở nháy mắt Nam Cung Ly chủ động chào đón, thân thể nghiêng một cái, ngã vào trên người nàng.

Dưới đài khóe miệng Bách Lý Tô run rẩy, bị trình độ vô sỉ của người nam nhân này dọa tới rồi.

“Hiện tại ta tuyên bố, cuộc thi Đan Giả trẻ tuổi nhất đại lục lần này, Nam Cung Ly đoạt giải nhất!” Ánh mắt Đan Giả áo xám nhìn quét toàn trường, tuyên bố nói.

“Ha ha, mượn cơ hội này, lão phu cũng tuyên bố một tin vui!” Đan Giả áo xám dứt lời, Đan lão trên đài bình thẩm đứng dậy, đi đến đài thi đấu.

“Là Đan lão, nhân vật linh hồn của toàn bộ giới luyện đan.”

“Không biết Đan lão các hạ có tin vui gì muốn lộ ra?”

Mọi người thổn thức, kích động phấn chấn, ánh mắt nhìn về phía Đan lão đều tràn ngập cuồng nhiệt.

Tên của đan lão gần như nhà nhà đều biết, là tồn tại thanh danh hiển hách của toàn bộ đại lục Thiên Nguyên, không chỉ thực lực cường đại, đan kỹ càng là không cần nói, gần như có thể coi là ở đỉnh của cường giả Đan Giả đại lục Thiên Nguyên.

Loại thi đấu bình thường này, căn bản ngay cả bóng dáng của ông đều nhìn không thấy, lần này thế nhưng nguyện ý đảm đương bình thẩm.

“Nha đầu này chính là đồ đệ của lão hủ, hôm nay mang nàng tới rèn luyện, về sau xin mọi người chiếu cố nhiều hơn!” Đan lão chỉ vào nha đầu nâng Tư Đồ Kiệt phía sau, nói.

Mọi người chớp chớp mắt, giống như xuất hiện ảo giác, Đan lão các hạ nói, nữ nhân kia là đồ đệ của ông?

Hiện trường lâm vào một lát yên tĩnh, sau đó hô to ồn ào, giống như sóng thần thổi quét, sôi trào cả bầu trời.

Mọi người hâm mộ ghen ghét, các loại phát điên.

Đặc biệt là những Đan Giả đã từng bị Đan lão cự ở ngoài cửa đó, ánh mắt một đám nhìn chằm chằm Nam Cung Ly hận không thể nuốt cả người.

Trời biết lúc ấy bọn họ cầu bao nhiêu lần, dùng bao nhiêu quan hệ, lại ngay cả mặt của Đan lão cũng chưa nhìn thấy một lần, nữ nhân này, vô cùng may mắn!

“Khó trách nàng biểu hiện ưu tú như thế, thì ra là đồ đệ của Đan lão.” Mọi người thoải mái, có sư phụ trâu bò như vậy, nàng tự nhiên không thể quá kém.

“Ha ha, không phải lão hủ tự thổi, đồ nhi của Phỉ Mộc ta, tuyệt đối là độc nhất vô nhị trên đời này!” Đan lão biểu tình kích động, rốt cuộc áp chế không được, bỗng nhiên cười lớn lên.

Tiếng nói hồn hậu cực có lực xuyên thấu, không kiêng nể gì mà chui vào trong tai mỗi một vị ở hiện trường.

Vừa rồi còn nghiêm trang, hiện giờ không ngừng cười lớn, giọng điệu bá đạo lăng nhiên, hết sức biểu dương tán thưởng, trước sau khác biệt to lớn, làm mỗi một vị ở đây hoảng sợ.

Vài vị Đan Giả trên đài bình thẩm run rẩy khóe miệng, trên trán đồng thời trượt xuống một loạt hắc tuyến, đối với Phỉ huynh phúc hắc giảo hoạt này rất là vô ngữ.

Sớm không nói, muộn không nói, cố tình ở lúc một đám bọn họ biểu đạt muốn thu nha đầu này làm đồ đệ mới nói.

Đây là đang khoe khoang à?

Đồ nhi của ngươi trâu bò, xác thật rất lợi hại, chỉ là cũng không cần phải cao điệu điên cuồng như thế đi.

“Sư phụ lão nhân gia ngài chậm rãi chơi, ta dìu hắn trở về nghỉ ngơi trước.” Nam Cung Ly vô ngữ, không muốn lại tiếp tục bồi ông mất mặt.

Hình tượng đâu, tôn quý đâu, uy nghiêm cường giả đâu?

Mọi người hút khí, nữ nhân này, thật là đủ rồi, ông ấy chính là Đan lão, Đan lão các hạ cao cao tại thượng, ngươi một đồ đệ, mẹ nó có cần tùy hứng như thế hay không, hủy đi đài của sư phụ mình như vậy, thiệt tình được chứ?

Nam Cung Ly đẩy Tư Đồ Kiệt rời đài, phía sau, hai tầm mắt nào đó ngưng ở trên người nàng, đáy mắt di động sát ý lạnh thấu xương.

Một hồi thi đấu, cái tên Nam Cung Ly hoàn toàn truyền khắp toàn bộ Long Thành, cũng trở thành một tồn tại đặc biệt của đan giới.

Ban đêm, ánh trăng chiếu xuống, tòa nhà Nam Cung Ly ở yên lặng thanh u, một bóng đen lay động, nhanh chóng tới gần nơi nào đó.

Người nào đó nằm ở trên giường bỗng nhiên mở mắt ra, đáy mắt lóe lên u ám, không khí run lên, cả người biến mất tại chỗ.

Một bóng dáng mặc y phục tối màu, toàn bộ dung hợp trong bóng đêm đong đưa, lao tới phòng của Nam Cung Ly.

Ngay ở lúc người tới rút ra chủy thủ, chủy nhận quán chú linh lực, chuẩn bị triển khai một hồi hành động, một luồng uy áp hoảng sợ đánh úp lại.

Bóng dáng lén lút kia cứng đờ, quay đầu lại, chỉ nhìn thấy được một gương mặt vô cùng lạnh lẽo, đôi con ngươi nhìn không thấy tròng mắt kia lộ ra quỷ dị âm trầm, làm hắn không khỏi thất thanh kêu lên.

“Chết!” Mặt nạ nam tử mặc một bộ áo đen, đeo mặt nạ màu đen từ trên cao nhìn xuống mà nhìn hắn, môi băng mỏng nhàn nhạt mà phun ra một chữ, đại chưởng chém ra, một luồng năng lượng bá đạo lộ ra, trực tiếp hút thân thể người nọ lại đây.

“Ta, ta là Hạ lão đan giới, ngươi không thể gϊếŧ ta, lực lượng sau lưng ta……” Không đợi ông ta giãy giụa uy hϊếp, hắc y thần bí tế ra năng lượng lại cường đại hơn một phần, thân thể kẻ xâm nhập tự xưng là Hạ lão kia giãy giụa co rút, run rẩy.

Ở dưới chưởng lực hấp thu cường đại của nam nhân hắc y thần bí, thân thể Hạ lão héo rút, làn da nứt nẻ, tinh hoa năng lượng của thân thể bị kẻ thần bí hấp thu, thẳng đến cuối cùng chỉ còn lại một bộ y phục và da bọc xương rơi xuống đất.

Nam Cung Ly đứng ở mép giường trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cảnh này, trong mắt lộ ra sợ hãi cực hạn, chỉ cảm thấy hắc y thần bí này cường đại đến làm người không thể chống lại.