Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Chương 50: Lại là một nam nhân thối

“Ha, là Nam Cung học viên, không nghĩ tới nhanh như vậy nàng đã đi lên khiêu chiến.” Thiếu niên kinh hô, vẻ mặt khâm phục, rốt cuộc đi lên càng sớm, thì nếu khiêu chiến thành công, đại biểu sẽ bị càng nhiều người khiêu chiến, tinh lực tiêu hao càng nhanh.

“Cùng là Linh Giả cấp bốn, không biết Nam Cung tiểu thư có thể khiêu chiến thành công hay không.”

“Hắc, đây mới là tiểu thư Nam Cung phủ, nhìn một cái vị vừa rồi kia, ta đều muốn phun ra.”

“Nhưng mà nghe nói Nam Cung Ly bị Tư Đồ vương quốc từ hôn, vốn còn là Thái Tử Phi đấy.”

“Tư Đồ quốc chủ mắt bị mù đi, Nam Cung Ngạo Tuyết và Nam Cung Ly, là người đều nhìn ra được ai càng ưu tú hơn được không, chỉ bằng thân phận Đan Giả Nam Cung Ly người ta đã đủ ngạo thị quần hùng.”

……

Theo Nam Cung Ly lên đài, ánh mắt mọi người thoáng chốc sáng lên, mọi người nhìn không chớp mắt, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.

Vị nhị tiểu thư Nam Cung phủ này, tuy là một dưỡng nữ, nhưng ưu tú hơn đại tiểu thư chính quy Nam Cung Ngạo Tuyết nhiều, hơn nữa Nam Cung gia chủ sủng ái bảo vệ, sau lưng có Đan lão chống lưng, mẹ nó, quả thực quá trâu bò đi.

Bốn đại quốc chủ, bốn điện phong vân, các sư huynh viện luyện đan, Tiểu Huyền Ngọc, Tư Đồ Kiệt, ánh mắt mọi người đều chuyên chú dừng ở trên người nàng.

Đáy mắt thiếu niên áo tím trên lôi đài số một lạnh lẽo, nhìn thấy Nam Cung Ly không cả tới cằm của mình, khóe môi dương lên nụ cười trào phúng như có như không.

Linh Giả cấp bốn lại như thế nào, cho dù thiên phú của nàng trâu bò thế nào, trước mặt thực chiến, cũng vẫn yếu thế, một vị nữ tử thân hình đơn bạc như vậy, hắn dùng một đầu ngón tay là có thể giải quyết, cho dù là Đan lão lão nhân gia ông đích thân tới cũng không thay đổi được sự thật.

“Để công bằng, bổn thiếu gia chủ động nhường ngươi hai chiêu.” Thiếu niên áo tím khí thế kiêu ngạo nói.

Mọi người phía dưới ồn ào, thổn thức một mảnh.

“Cảm ơn!” Nam Cung Ly nhếch môi, nhàn nhạt mà phun ra hai chữ, dứt lời, cả người lao lên, quyền phong quét ra, hung hăng đánh ở bụng hắn.

Thiếu niên đau đến co rút, hoàn toàn không có dự đoán được nàng sẽ bỗng nhiên xuất kích.

Không đợi hắn phục hồi tinh thần lại từ trong đau đớn, Nam Cung Ly lại đá một chân, hung hăng đá hắn xuống đài.

Động tác sạch sẽ lưu loát, hiện hết sự hiên ngang của nữ tử, mọi người dưới đài nhìn mà hoan hô vỗ tay, tràn đầy thưởng thức kích động.

Một chiêu này quả thực quá soái!

“Hừ, làm ngươi khinh thường nhị tỷ, đá chết ngươi.” Tiểu Huyền Ngọc bĩu môi, vẻ mặt ngạo kiều khoe khoang.

Đáy mắt bốn đại quốc chủ đều hiện lên một tia sáng, nha đầu này, vững vàng trấn định, ra tay nhanh chuẩn tàn nhẫn, xác thật không tồi.

Mọi người khu lôi đài số một ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chần chừ không dám lên đài.

“Sợ cái ***, vừa rồi nàng chỉ là vận khí tốt, ta tới.” Một học viên dáng người cường tráng, tráng đến giống như bức tường bò lên trên đài cao, vẻ mặt khí thế, mạnh mẽ oai phong.

Vừa đối lập, càng có vẻ Nam Cung Ly thân hình nhỏ xinh, mọi người thậm chí hoài nghi, thiếu niên dùng một tay là có thể nhấc nàng lên.

“Tráng như vậy, chỉ sợ hai Nam Cung Ly đều đẩy không động đi.”

“Phụt, như thế nào ta cảm thấy thiếu niên nhẹ nhàng nhéo một cái, là có thể bóp chết nàng.”

“Các ngươi cũng đừng quên, Nam Cung Ly là Linh Giả cấp bốn.”

“Thì tính sao, đây là thực chiến, thực chiến không đơn giản là cấp bậc linh lực, còn có kỹ xảo thực chiến cùng với tố chất bản thân.”

……

Vẻ mặt thiếu niên cường tráng khoe khoang mà nhìn Nam Cung Ly, còn cố ý hai tay chống nạnh, hiện hết ra sự cường tráng.

Khóe miệng Nam Cung Ly đối diện hơi co rút, hắn cho rằng hắn là gấu à.

“Đa tạ!” Lúc này đây, không đợi Nam Cung Ly xuất kích, thiếu niên thân hình cường tráng chủ động vọt lại đây, một chút cũng không chú ý cái gì là phong độ thân sĩ.

Theo động tác thiếu niên phác lại đây, Nam Cung Ly chỉ cảm thấy một hơi thở áp bách ép tới, thiếu niên mở hai tay ra, gần như khống chế hơn phân nửa không gian lôi đài, giảm bớt rất nhiều phạm vi hoạt động của nàng.

Loại người này, cũng quá lòng dạ hẹp hòi đi.

Vẻ mặt Nam Cung Ly hắc tuyến, muốn nôn ra.

Ở thời điểm thiếu niên bức lại đây, thân thể mềm mại chợt lóe, chui qua từ dưới cánh tay hắn.

Thiếu niên cường tráng thực mau lại xoay người, chưởng phong sắc bén chứa đựng linh khí đánh tới ngực của Nam Cung Ly.

“Ôi, tiểu tử này tuyệt đối là muốn chiếm tiện nghi.” Thiếu niên phía dưới trừng đến hai mắt đăm đăm, mọi người theo bản năng hút khí, trái tim nhấc tới cổ họng, khẩn trương mà nhìn một màn kế tiếp.

Quyền phong phá không mà đi chứa đựng khí thế sắc bén, làm người vừa thấy đã nhịn không được kinh hãi, sinh ra tâm lý sợ hãi.

“Nhị tỷ cẩn thận!” Tiểu Huyền Ngọc khẩn trương đến đứng lên từ trên chỗ ngồi, mắt đen to sáng ngời mắt chứa đầy vẻ lo lắng.

Ánh mắt Tư Đồ Kiệt trên xe lăn cũng u ám, mắt lam xẹt qua một chút sắc bén, cả người tản ra hàn khí nhàn nhạt.

“Tiểu sư muội sẽ không có việc gì đi?” Một sư huynh viện luyện đan lẩm bẩm, đứng ngồi không yên.

Trên ghế khách quý, thân thể Nam Cung Liệt căng chặt, cũng mặt đầy khẩn trương mà nhìn.

Toàn trường lâm vào trong yên lặng quá mức.

Ngay ở khi mọi người khẩn trương quyền kia có rơi xuống trên người Nam Cung Ly hay không, lại thấy thân thể của nàng lấy tư thế có độ yêu cầu cực kỳ cao ngửa ra sau, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, đánh vỡ yên lặng hiện trường.

Thiếu niên cường tráng vốn vẻ mặt nắm chắc phần thắng, tự tin ngạo khí, lúc này đau đến mặt nổi đầy gân xanh, sắc mặt đỏ bừng như máu, dữ tợn vặn vẹo……

Tầm mắt mọi người chuyển xuống dưới, vừa lúc bắt giữ được chỗ đặt chân của Nam Cung Ly, đúng là bộ vị yếu ớt nhất của nam nhân.

Tất cả nam tử ở đây đều thấy đau trứng, chỉ cảm thấy hàn khí lạnh lẽo từ lòng bàn chân dâng lên.

“Đa tạ!” Nam Cung Ly đọc từng chữ, lại là một chân đá lên thân thể đang khom người của nam tử, ‘bịch’ một tiếng, nam tử ngã văng ra ngoài, toàn bộ đài thi đấu chấn động.

“Còn có không phục, cứ việc lên!” Lại giải quyết xong một người, ánh mắt Nam Cung Ly nhìn quét khu lôi đài số một, khí phách nói.

“Xem ra tiểu cầu gai này muốn hoàn toàn bạo phát.” Lam Hạo Vũ trêu đùa nói, trong mắt lập loè ánh sáng giống như liệp báo.

“Xác thật có chút cuồng vọng, nhưng mà nàng có thực lực này.” Tuyết Vô Ưu nhợt nhạt cười, con ngươi màu bạc rực rỡ lung linh, nói được phong đạm vân khinh.

“Không biết trong lòng Tư Đồ huynh có cái cảm xúc gì?” Nam Diệp Phong nhếch môi, ánh mắt dừng ở trên người Tư Đồ Khiếu, lại thấy tất cả tâm tư của hắn đều dừng ở trên đài, hình như căn bản là không có nghe được những gì mình nói, không khỏi nhún nhún vai, xem ra không cần hỏi.

Chúng học viên dự thi khu lôi đài số một sắc mặt đỏ lên, bị khí thế cuồng ngạo kiêu ngạo của nữ nhân này hung hăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới rồi.

“Ta cũng không tin, chúng ta một đám nam nhân lớn như vậy, còn không đối phó được một nữ nhân như nàng.”

“Không sai, kiêu ngạo như thế, đoàn người nhất định phải diệt khí thế của nàng.”

Bị Nam Cung Ly cổ động, chúng học viên dự thi giống như ăn hỏa dược, một đám vô cùng cuồng bạo.

Nam Cung Ly trên lôi đài chuyên chọn nhược điểm của bọn họ để đặt chân, một đá, một đá, vẫn là một đá……

Mọi người dưới đài trợn mắt há hốc mồm, trong lòng đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này, quá bưu hãn, một lần hai lần cũng thôi, nhiều lần như vậy, chẳng lẽ còn đá đến nghiện?

Lại nhìn dưới lôi đài, một đám thiếu niên khom lưng che lại bộ vị yếu ớt kia, trong lòng mọi người bi ai.

Không đến mười lăm phút, Nam Cung Ly thủ lôi thành công, trở thành lôi đài chủ cuối cùng của lôi đài số một.

Lôi đài số hai, số ba vẫn chiến như cũ, ở dưới ánh mắt sùng bái của tất cả nữ tử, hoảng sợ của nam tử, Nam Cung Ly đi xuống đài, chỉ chờ quyết chiến cuối cùng.

“Biểu hiện không tồi!” Tư Đồ Kiệt cười nhạt, mắt màu lam giống như một hồ nước tràn đầy sủng nịch vui mừng.

Nam Cung Ly gật gật đầu, ngồi xuống ở bên cạnh hắn.

“Tiểu sư muội một chân đá nổi danh, chỉ sợ về sau nam sinh nhìn thấy ngươi đều phải đi đường vòng.” Một sư huynh phía trước xoay đầu, trêu ghẹo nói.

“Phải không, bao gồm sư huynh ngươi?” Khóe môi Nam Cung Ly nhẹ cong, ánh mắt tràn ngập trêu đùa.

“Khụ khụ, chúng ta quan hệ tốt như vậy, sư muội khẳng định sẽ hạ chân lưu tình.” Thiếu niên ho khan.

“Thực mau sẽ tiến vào quyết chiến, tiểu sư muội cố lên, tranh thủ đoạt giải quán quân, làm vẻ vang vì viện luyện đan ta.”

“Ta sẽ tận lực.” Nam Cung Ly mỉm cười, cũng không có nói toàn vẹn.

“Ngọc Nhi có biết trong khoảng thời gian này Hạo ca ca của ngươi đi đâu sao?” Nam Cung Ly quay đầu đi, nhìn Tiểu Huyền Ngọc hỏi, ngày đó từ sau khảo hạch học viện rốt cuộc chưa từng thấy qua, toàn bộ giống như hư không tiêu thất.

“Không biết, Ngọc Nhi thật lâu chưa thấy qua hắn.” Nam Cung Huyền Ngọc lắc đầu, Hạo ca ca lại không thích ở cùng với hắn, vẫn là đi theo nhị tỷ tốt.

Mười lăm phút sau, lôi đài số hai, số ba cũng rốt cuộc hạ màn, đều là hai gã Linh Giả cấp bốn lấy được lôi đài chủ cuối cùng.

“Sau đây, tiến vào trận chung kết cuối cùng tân sinh tái lần này, lôi đài chủ số một Nam Cung Ly đấu với lôi đài chủ số hai Lâm Mộc Tử.” Bạch mi đạo sư nói, dưới đài bùng nổ một trận cuồng hô.

Mọi người sôi trào nhảy nhót, kích động không thôi, rốt cuộc đến vòng thi đấu quyết định.

Nam Cung Ly, Lâm Mộc Tử, đều là một bộ thanh y, Nam Cung Ly tuyệt mỹ tinh xảo, Lâm Mộc Tử soái khí cao lớn, hai người đều thực lạnh.

“Lâm công tử thật soái, thật ngầu, nhất định sẽ đánh bại Nam Cung Ly.”

“Nghe nói Lâm công tử là người thừa kế hoàn toàn xứng đáng của Lâm gia Đông Thịnh đế quốc, năm nay cũng mới mười lăm tuổi, thực lực đã đạt tới Linh Giả cấp bốn đỉnh.”

“Còn không phải sao, nghe nói Lâm đại gia chủ đã bắt đầu tìm kiếm thê tử giúp hắn, nếu có thể gả cho hắn, chính là đương gia chủ mẫu Lâm gia đời kế tiếp.”

……

Ánh mắt nam tử u lãnh, ngũ quan như điêu khắc gần như hoàn mỹ, toàn thân tản ra hơi lạnh, từ lúc lên đài đến bây giờ, ánh mắt trực tiếp xuyên thấu qua Nam Cung Ly nhìn về hư không phía sau, căn bản là không có đặt nàng ở trong mắt, toàn thân khí độ, ngạo nghễ, tự tin kia, cho người ta một loại cảm giác không thể bỏ qua tồn tại.

Nam Cung Ly bĩu môi, lại là một nam nhân thối.

Theo một tiếng bắt đầu của bạch mi đạo sư, nam tử đối diện vẫn lù lù bất động.

Nam Cung Ly khẽ chau mày đẹp, đáy mắt hiện lên một chút không vui, thực hiển nhiên, nam nhân đối diện, căn bản không coi nàng là đối thủ, ôi, đủ kiêu ngạo, cũng đủ ngu xuẩn.

Bỗng nhiên, Nam Cung Ly nhẹ nhấp phấn môi, trong mắt hiện lên vẻ đùa dai, ý niệm thúc giục, một ngọn lửa sáng quắc bỗng nhiên nhào về phía thiếu niên.

Lâm Mộc Tử đối diện kinh hãi, thân thể khó khăn lắm mới lui được về phía sau, dáng người vừa rồi vốn lãnh ngạo kia tức khắc trở nên chật vật không thôi, mọi người dưới đài xem đến cười to ồ lên, càng nhiều người trách cứ một kích của Nam Cung Ly đột nhiên kinh diễm tới rồi.

“Đáng giận!” Lâm Mộc Tử buồn bực, lòng bàn tay ngưng tụ linh lực, công kích tới Nam Cung Ly đối diện.

Nam Cung Ly hừ lạnh, rốt cuộc phá công sao, thân hình lập tức lóe, mạnh mẽ nhanh nhẹn, không cho Lâm Mộc Tử một chút cơ hội gần người.

Lâm Mộc Tử khẽ nhíu mày kiếm, trong mắt hiện lên kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Ly rốt cuộc không hề coi khinh khinh thường.

Nữ nhân này, không nghĩ tới thật là chút bản lĩnh, sau đó ánh mắt sắc bén lên, bắt đầu nghiêm túc đối đãi lên.

Hai người ngươi công ta tránh, có qua có lại, giằng co thật lâu.

Bỗng nhiên, Nam Cung Ly ép tới phương hướng Lâm Mộc Tử, rất có tư thế không sợ chết.

Trong mắt Lâm Mộc Tử hiện lên vui mừng, khóe môi chứa độ cong nhàn nhạt, chờ chính là một giây này.

Lòng bàn tay ra sức ngưng tụ một kích nhanh chóng chụp tới ngực của Nam Cung Ly, xé rách không khí, khí thế khϊếp sợ.

“Không tốt!” Mọi người dưới đài kinh hô, các sư huynh viện luyện đan đại kinh thất sắc, vẻ mặt sợ hãi.

“Ly Nhi!” Con ngươi Nam Cung Liệt bỗng nhiên co rụt lại, mắt hổ tang thương lộ ra lo lắng khẩn trương.

Trên chỗ ngồi Tiểu Huyền Ngọc sợ hãi mà bưng kín hai mắt, ngay cả Tư Đồ Kiệt trên xe lăn cũng không khỏi siết chặt quyền.

Trái tim mọi người nhấc tới cổ họng, một đám duỗi dài cổ, ánh mắt trừng thật lớn, e sợ lỡ mất một màn kế tiếp.

Viện trưởng đại nhân vẫn luôn mặt không đổi sắc híp mắt, điều chỉnh tư thế một chút, đáy mắt lóe lên tia sáng.