Hoàng Thiên đã ngồi tiềm tu trong hồ nước được một ngày. Hắn cảm giác nơi này quá tuyệt vời, tốc độ tu luyện tăng vọt làm hắn muốn ngừng mà không được.
Nơi đây đang bị bao phủ bởi làn sương mờ mờ màu xanh lá, chính là linh khí, mọi thứ nhìn đều có cảm giác lung linh huyền ảo, chẳng khác gì trốn nhân gian tiên cảnh, thế ngoài đào nguyên.
- Anh lên ăn cơm rồi nghỉ chút đi, ngâm nước lâu quá không có tốt đâu.
Mộng Dao ngồi cạnh hồ nước khá lâu, lúc này mới lên tiếng.
Nghe thấy tiếng của nàng hắn mới chợt nhớ ra sao hắn không cùng các nữ nhân khác song tu trong hồ nước này nhỉ, như thế không phải càng nhanh sao.
Vừa nghĩ liền làm, tiện thể làm một phát thủy chấn cũng không tệ, hắn đứng lên khỏi phần nước nông của hồ bơi chỉ sâu khoảng 50 cm, hắn lại gần phía Mộng Dao rồi bắt đầu cởϊ qυầи áo của nàng ra và nhẹ nhàng bế nàng xuống nước.
Mộng Dao đã cảm thấy được cái thứ xấu xa nóng bỏng cứng cáp kia chọc vào mông nàng khi hắn bế nàng, nàng biết hắn muốn làm gì, chỉ lườm hắn, rồi mặc kệ.
Hoàng Thiên ngồi xuống, thân thể của cả hai người đều chìm vào trong nước, nước chỉ tới tầm ngang ngực của Mộng Dao làm hai núʍ ѵú hồng hồng xinh xắn của nàng như đang lấp ló dưới mắt nước và lớp sương linh khí mờ ảo. Thỉnh thoảng ngực nàng lại rung rinh làm lộ ra hai đầu ti đã bắt đầu to từ khi mang thai của nàng.
Hắn như bị mê hoặc, say mê nhìn ngực nàng làm Mộng Dao càng ngại hơn. Nàng không biết sao hôm nay hắn lại bình tĩnh vậy.
Hoàng Thiên nhẹ nhàng đưa tay đến bóp nhẹ hai con đại bạch thỏ đáng yêu đầy đặn của nàng.
Hắn đưa miệng tới mυ'ŧ lấy, trêu đùa lấy hai đầu ti của nàng làm Mộng Dao không chịu được mà phải rêи ɾỉ.
Hai tay nàng ôm chặt lấy đầu hắn như muốn dí nghẹt thở hắn trong ngực nàng vậy.
Một tay hắn tiếp tục vân vê bầu vυ' đẫy đà, một tay khác đã đưa xuống mà trêu đùa cô bé của nàng, nhưng chỉ được một lúc đã làm cô bé khóc nên hắn phải đưa cậu bé của mình tới để dỗ dành.
Hoàng Thiên để nàng ngồi lên đùi, hai chân nàng quặp chặt lấy hông hắn, đôi môi mềm mại kiều nộn như cánh hoa hồng kiêu sa làm hắn không nhịn được mà hôn xuống.
Nụ hôn của nàng rất thành thạo, không uổng công hắn bẹp bẹp nàng mỗi ngày.
Có vẻ như cô bé của nàng đã bắt đầu ăn vạ nên nàng nhanh chóng tóm lấy cậu bé của hắn để chịu trách nhiệm cho việc này.
Mộng Dao chỉnh thật chuẩn rồi hạ thân xuống.
- Óttttt … ưm … hư … ưm …
Vì bờ môi của nàng đã bị hắn chiếm lấy nên nàng chỉ có thể phát ra những tiếng rêи ɾỉ không rõ ràng trong cổ họng.
Một lúc lâu sau, khi nàng cảm thấy gần như tắc thở thì hắn mới tha cho nàng, Mộng Dao còn đang thở hổn hển lấy lại hơi thì hắn lại bắt chặt lấy đôi kiều đồn săn chắc đẫy đà của nàng kéo xuống trong khi ©ôи ŧɧịt̠ hắn hẩy lên.
- Ư … hư …. ha … nyaa … chờ …ư em ... chút … nyaaa … ư. … ahh …
Côи ŧɧịt̠ to lớn đột ngột đâm sâu vào làm nàng cảm giác như lại bị nghẹt thở. Sự khó chịu khiến nàng càng nứиɠ hơn. Hông nàng cũng bắt đầu nhịp theo ©ôи ŧɧịt̠ của hắn.
- Ư … ahh … nyaa … sướиɠ … ư … ahhh … sướиɠ … nyaa …
Trong khi nàng còn đang rêи ɾỉ tiêu hồn thì hắn cũng cảm thấy rất vui vẻ, không phải bởi vì do cái l*и khít rịt như xử nữ của nàng mà là do hắn cảm thấy tốc độ tu luyện lại tăng thêm vài lần bội số.
Hoàng Thiên hưng phấn hai tay hắn giữ lấy mông Mộng Dao, rồi đứng lên, nàng phải quặp chặt chân vào mông hắn, hai tay quàng lấy cổ hắn để không bị ngã, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn bắt đầu nhấp lên mạnh hơn một chút.
- Ahh … ư … xấu xa … ư … nyaa … em … chết mất … ư … sướиɠ … ư … chết mất.
Hắn thỉnh thoảng lại thả lỏng tay làm toàn bộ trọng lượng của nàng như đè vào ©ôи ŧɧịt̠ của hắn làm nàng thốn vô cùng nhưng cũng rất sướиɠ khoái phát ra những tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn.
Cứ thế chín cạn một sâu, không bao lâu cái l*и băng hỏa lưỡng trọng thiên của nàng cũng bắt đầu tập kích ©ôи ŧɧịt̠ của hắn.
- Ư … mạnh nữa … nyaaa … sướиɠ … ư … em ra … ahh … ư … ra…
Mộng Dao ôm chặt lấy hắn, đầu nàng rúc vào l*иg ngực vạm vỡ của hắn mà kêu gào rêи ɾỉ.
Cái cảm giác sướиɠ từ cái l*и đặc biệt của Mộng Dao làm hắn không bao giờ thấy chán, thậm chí muốn ngừng mà không được.
Nếu không phải nàng đang mang thai, hắn ít nhất phải bẹp bẹp nàng thêm hai lần nữa.
Lúc này nàng cũng đã mệt, đỉnh động cơ thể trên người hắn lúc nãy cũng làm nàng như muốn đứt hơi. Hắn đưa nàng tới chiếc ghế dài gần đó, cuốn thân thể nàng lại bằng một tấm khăn lớn rồi đặt nàng xuống nghỉ ngơi.
Hắn dự định thật tốt buông lỏng một chút, cảm nhận một chút thân thể lúc này thì đột nhiên lại có tiếng nói vang lên.
- Ara ara, hư đệ đệ trốn trên đây với Mộng Dao làm chuyện xấu xa không xuống ăn cơm đúng không.
Hắn nhìn lại thì thấy đi ra là một cái kiều mị thành thục nữ nhân vô cùng xinh đẹp, hóa ra là Ngọc Trân lên đây bát quái.
Trên người nàng là váy lưới mỏng có thể nhìn xuyên thấu vào trong, bên trong nàng mặc màu xanh nhạt đồ lót, chật hẹp bó sát người làm mạn diệu thân thể của nàng hoàn mỹ thể hiện ra, đầy đặn hai vυ' thật cao nhô lên, hai con đại bạch thỏ rung rinh như muốn phá nát cái nơi chật hẹp giam giữ bọn chúng, bên dưới nàng mặc một cái qυầи ɭóŧ gần như trong suốt, thon dài đùi ngọc như ẩn như hiện sau lớp váy lưới cùng với thứ ở giữa chúng như muốn quyến rũ hắn.
- Fufu đệ đệ ngồi im nhé để tỷ tỷ tắm cho nha.
Nói xong nàng tiến ra sau lưng hắn, múc một gáo nước đổ lên trên người, rồi những ngón tay mềm mại kỳ cọ lấy thân thể hắn, tại trên người nhẹ sờ xoa rửa, như xuân phong quất vào mặt, để cho người ta cảm giác không gì sánh được thư thái.
Rồi không được bao lâu cái tay nàng bắt đầu không thành thật lộ ra ý muốn chân thực của nàng.
Hai tay nàng bắt lấy dương căn to lớn của hắn rồi xóc nhẹ.
- Tỷ tỷ lại nứиɠ rồi hả, hehe, cũng vừa lúc.
- Ai bảo … tỷ tỷ đang kỳ cọ tắm rửa cho cái đệ đệ thối tha thúi hoắc này chứ bộ.
Ngọc Trân vừa nói vừa lấy ấn chặt lấy ngực nàng lên lưng hắn rồi chà lên chà xuống.
Hai cái đầu ti đã căng cứng của nàng cứ cọ xát vào lưng hắn làm hắn không chịu nổi nữa mà quay lại đè nàng nằm úp lên bờ hồ bơi trong khi chân vẫn còn quỳ dưới chỗ hồ nước nông.
Hắn vạch qυầи ɭóŧ nàng sang một bên rồi bắt đầu điên cuồng đâm vào hoa cúc của nàng.
Ngọc Trân còn tưởng hắn sẽ ȶᏂασ vào l*и nàng đâu ai ngờ lại bị đánh bất ngờ làm nàng phọt ra dâʍ ŧᏂủy̠ ngay lập tức.
- Ư …. ahh xấu xa … nyaa … ư ... đệ đệ … ư … ahh …hư … ahhh …
Cơn sướиɠ dưới c̠úc̠ Ꮒσα làm cơ thể nàng như nhũn ra, hai tay hắn bóp mạnh lấy đôi kiều đồn trắng mịn đẫy đà săn chắc của nàng tưởng trừng như các ngón tay hắn sắp lún vào trong đó.
- Đét … ahhh … ư … sướиɠ … ư … Đét … ahh … hư … ưm … ahhh
Thỉnh thoảng hai tay hắn lại vỗ lên mông nàng, du͙© vọиɠ của nàng như càng có được càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thỏa mãn, thân hình như rắn nước vặn vẹo, hai bầu vυ' to lớn của nàng liên tục lắc lư trông thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Tê dại ngứa ngáy sung sướиɠ, đủ mọi loại cảm giác tư vị khi dươиɠ ѵậŧ hắn đánh giáp cà đỉnh lấy hoa tâm của nàng. Những cảm giác ấy phân bố đến toàn thân nàng, làm thân thể vốn đã mềm nhũn trực tiếp xụi lơ nằm xuống mặc cho hắn điên cuồng bẹp bẹp nàng.
- Ư sướиɠ … ahhh … mau … ư … cho tỷ tỷ … ư … tϊиɧ ɖϊ©h͙ … nyaa … thèm … ư … hư … ahh … sướиɠ … ahh … chết mất …
Cái l*и Ngọc Trân bắt đầu xoắn lại, hắn biết nàng sắp cao triều rồi, liền tăng tốc ȶᏂασ vào cái l*и hố đen dâʍ đãиɠ của nàng sau vài trăm cái thì lấp đầy lấy cái l*и vẫn còn đang vặn vẹo hút lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.
Hoàng Thiên đang phê vô cùng, không phải vì xuất tinh, mà là vì linh khí … không là linh địch đang điên cuồng thẩm thấu vào trong cơ thể hắn.
Đột nhiên hắn cảm thấy tốc độ hấp thụ giảm mạnh mở mắt ra nhìn lại, hồ nước xanh lục thơm ngát giờ đã trở thành một hồ nước trong vắt không mùi không vị, có vẻ như hắn đã hấp thu hết linh dịch của hồ nước rồi.
Hắn không tính bẹp bẹp các nàng tiếp, dù sao cả ngày rồi chưa ăn gì, hắn cũng thấy đói vô cùng. Phải biết sức ăn của hắn bây giờ ít nhất gấp 10 lần tất cả nữ nhân trong nhà cộng lại. May mắn có cái siêu cấp hậu cần Ngọc Trân nên vấn đề đồ ăn của hắn không cần lo lắng.