Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 74: Xe Chấn

Hoàng Thiên nghe thấy những kẻ lãnh đạo nơi này muốn giao dịch, hắn cũng tò mò và đồng ý.

Sau khi đi tới một biệt thự khá sang trọng và hiện đại thì hắn cũng thấy được 3 người trung niên là lãnh đạo nơi này.

- Chúng ta lai gặp nhau rồi, Hoàng Thiên.

- Rồi rồi, nói thẳng vào vấn đề đi, giờ cũng 3 giờ chiều rồi nhanh ta còn về nào.

- Được rồi, nếu thế tôi cũng nói thẳng, cậu có thể bán lại những viên đá cấp 3 cho chúng tôi được không.

- Ồ, sao các người biết ta có viên đá cấp 3. Thôi cũng không quan trọng lắm, thế các người tính ra cái gì để ta động lòng đây.

- Ta thấy ngươi mua pin năng lượng mặt trời có lẽ là cần dùng nhiều điện, nên ta có thể bán cho ngươi một máy phát điện chạy bằng kết tinh năng lượng. Thường thì 1 viên cấp 1 có thể duy trì nguồn điện cho 1200 hộ gia đình trong 1 tháng.

- Cái này cũng được đấy, ta mua 1 cái, à mà các ngươi có bán kim loại không, bất cứ kim loại gì cũng được.

- Cái này, thực sự thì nơi đây cũng cần rất nhiều kim loại, nhất là những kim loại sau khi gia công, nên thực sự không tiện lắm

- Hmm, vậy các ngươi có bán mỏ không, chỉ cần thông tin nơi có mỏ kim loại là được, nhưng phải đảm bảo sản lượng không quá ít.

- Cái này thì dễ làm rồi, ta có rất nhiều các mỏ nhưng nhân lực không đủ và một số nơi khá nguy hiểm nên không thể khai thác, nếu như ngươi thật sự muốn thì chúng ta giao dịch.

- Được, không có vấn đề gì.

Sau một hồi xem xét thì Lý Nam Khải cũng liệt kê ra được những mỏ kim loại trong vòng bán kính 300km trở lại mà hắn không khai thác được.

- Tổng cộng có 27 mỏ kim loại, có thể bán cho ngươi, cùng với thiết bị phát điện này chỉ cần … 15 viên cấp 3 được không?

- Được rồi, đưa ta thông tin đi.

Hoàng Thiên vừa nói vừa lấy 15 viên cấp 3 trong 120 viên còn lại trong nhẫn trữ vật ra.

Sau khi xem xét qua thông tin những nơi này còn có cả hình ảnh và bản đồ hướng dẫn đường đi thì hắn cũng cất đi rồi vác theo cái máy phát điện chạy bằng năng lượng kết tinh nặng hơn 10 tấn như nâng một sợi lông vậy.

Hắn cũng không sợ họ lừa bịp dù sao chạy được sư thầy, không chạy được miếu.

- À nhắc nhở lại một chút, tốt nhất là đừng dò xét tới khu rừng mới xuất hiện gần đây, không là lên bảng đếm số đấy, haha.

Hắn quay lại nhắc nhở vui vẻ một câu làm người ta không hiểu thấu.

- Lên bảng đếm số là cái gì?

Lý Nam Khải đợi hắn đi rồi mơi hỏi cô trợ lý Như Nguyệt đằng sau.

- Ý hắn là chết thưa thủ lĩnh.

- Cũng không quan trọng lắm, dù sao chúng ta không có ý định dò xét nơi đó. Tốt nhất là hãy giám sát những người trong nhóm dò xét, đừng để chúng tò mò rồi gây ra họa sát thân.

- Vâng thưa thủ lĩnh.

Như Nguyệt nhận lệnh xong liền lui ra.

- Không biết hắn làm sao có thể mạnh như vậy, nếu như giữ tốt quan hệ thì chúng ta có thể không sợ lũ zombie biết nói kia đến khi vũ khí kia được nghiên cứu và làm ra.

Hoàng Thiên mang đồ để lên xe, hắn vứt luôn mấy tấm pin năng lượng mặt trời đi cho đỡ trật chỗ, dù sao dùng thứ này thì hắn cũng không lo thiếu điện.

- Về thôi về thôi.

Hoàng Thiên leo lên ghế lái rồi gọi 3 cái có khuôn mặt loli kia lên xe, nhưng do xe chỉ có 2 chỗ và hơi chật nên hắn để cho 2 cái loli ngồi một bên, còn Diệp Liên ngồi lên đùi hắn.

Đi cách xa một đoạn khu căn cứ số 3 Diệp Liên bỗng thấy l*и nàng bị cái gì đó độn lên, chắc chắn là cái thứ xấu xa của Hoàng Thiên rồi.

- Em có thể lái xe của chúng ta về mà. Anh làm như này khẳng định là định giở trò đúng không?

Diệp Liên đỏ mặt nói.

- Khà khà, tất nhiên rồi, Diệp Liên bé bỏng quả nhiên rất hiểu anh nha.

Hoàng Thiên nhìn nàng cười hèn mọn. Một tay 2 chân vẫn chú ý lái xe, mắt vẫn nhìn đường nhưng tay còn lại bắt đầu bóp véo lấy 2 con đại bạch thỏ của Diệp Liên.

- Đừng mà… ahh… bây giờ còn đang … ahh trên đường… ư … ahhh…

- Hôm nay nhất định phải chơi xe chấn kaka.

Hắn vẫn lái xe như thường trong khi tụt quần Diệp Liên xuống để lộ ra cái qυầи ɭóŧ mà hồng viền ren của nàng rồi kéo dịch nó sang một bên để lộ ra cái l*и đang bắt đầu chảy nước.

Hai tay nàng cứ bám lấy tay hắn như phản kháng cho có lệ càng làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính của hắn. Hắn lôi ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ ra rồi chỉnh thẳng l*и Diệp Liên và hất ngượng lên.

- Ahhhh …. ư … hư … ahhh … đang trên … ahhh …. xe mà … ư … nyaaa…

Côи ŧɧịt̠ hắn hình như còn to hơn bình thường có lẽ là do cả ngày nay chưa làm lần nào, nó to dài, độn thẳng lên tử ©υиɠ của nàng, nó chèn cứng làm nàng cảm giác như sắp ngạt thở.

Diệp Liên vừa rêи ɾỉ vừa thò đầu nghiêng người ra ngoài cửa sổ há to miệng để hít thở không khí làm nước dãi của nàng chảy cả ra ngoài cứ bay theo chiều gió.

Vì nàng cứ ngoái sang bên trái nên ©ôи ŧɧịt̠ hắn không chui sâu vào cái l*и được, hắn cho nàng quay hẳn người sang trái lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn làm điểm tựa để xoay, mông quay về bên phải, phía của 2 cái tiểu loli đang hiếu kỳ đỏ mặt nhìn sang.

- Ưm …ahh … ưm … sướиɠ …. xấu… ahh … xa …. ư …. ahhh… ưm….

Vì lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn làm điểm tựa để xoay nên l*и nàng như bị ©ôи ŧɧịt̠ chọc ngoáy sâu vào như mũi khoan làm l*и nàng phê tê tái nhũn cả người ra.

Hắn để cho một chân nàng chống vào yên xe hắn ngồi, một chân chống xuống sàn xe, hai tay bán chặt vào mép cửa sổ, đầu nàng thì vẫn thò ra ngoài một đoạn.

Tay của hắn thì luôn phiên đổi chỗ, tay trái lái xe thì tay phải thỉnh thoảng không nhịn được vỗ bem bép vào đôi kiều đồn căng tròn săn chắc, trắng minh của nàng hoặc chọc vào hoa cúc của nàng để trêu chọc, tay phải lái xe thì tay trái đưa lên bóρ ѵú nàng, thỉnh thoảng thì kéo mạnh hai đầu vu đã căng cưng làm nàng rêи ɾỉ càng to hơn hoặc thỉnh thoảng lại đưa xuống dưới bóp nhẹ vào hộŧ ɭε của nàng.

Tư thế đã thuận lợi hơn, hắn cứ vừa lái xe vừa hẩy mạnh mông lên trên, cảm giác mới là làm cho cả hai đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ và sướиɠ vô cùng.

Diệp Liên cũng bắt đầu dập mông theo nhịp của hắn.

Được một lúc, hắn cảm giác không đã lắm vì tốc độ ȶᏂασ vào cái l*и dâʍ đãиɠ này quá chậm nên dừng hẳn xe lại rồi bế Diệp Liên xuống xe.

Hắn để nàng đứng xuống đường , người ngả ra trước, hai tay hắn giữ lấy hai tay nàng rồi liên tục ȶᏂασ thật mạnh, thật nhanh vào l*и nàng.

Hai con đại bạch thỏ cứ lắc đi lắc lại điên cuồng như đang phê thuốc vậy.

Nhìn xuống cái hoa cúc nàng cứ híp ra híp vào làm hắn không kìm được rút ©ôи ŧɧịt̠ ra đút vào rồi dập.

Hoa cúc nàng đã quen với ©ôи ŧɧịt̠ hắn nên ra vào rất dễ dàng.

TᏂασ được một lúc hắn lại quay người nàng lại đè vào xe, hai con đại bạch thỏ bị đè ép phình ra hai bên trông càng quyến rũ hơn, hắn lại đâm mạnh vào cái l*и đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ như suối kia.

- Ư… ahhh… em … chịu … ahhh …hết … nổi …. rồi … nyaaa…..

Nàng hét dài lên một tiếng sau hơn hai tiếng bị hắn dập mạnh liên tục vào cả lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα.

Nàng đã ra vài lần rồi nhưng lần này nang mới cao triều.

Cũng do tư thế không thuận tiện, hắn không dập được nhanh nếu không nàng đã cao triêu từ lâu rồi.

Cái l*и gấp khúc của nàng gập mạnh lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn làm hắn cũng không kìm chế cơn sướиɠ nữa mà lấp đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào l*и nàng.

Đợi nàng hồi phục một lúc hắn mới bế nàng nên xe nhưng lại cắm con chim căng cứng vào l*и nàng.

- Ưm … em … ahh … không như … ahhh … chị … ư … Mộng Dao đâu … tha … em

Hắn cứ để vậy trong suốt quá trình lái xe đi về thỉnh thoảng đường sóc làm ©ôи ŧɧịt̠ hắn đâm mạnh vài tử ©υиɠ đầy ắp của nàng làm nàng giật giật cả thân thể trong cơn sướиɠ.