Thấy khuôn mặt đê mê sướиɠ khoái của Ngọc Trân, hai cái tiểu loli đột nhiên thấy trong người nóng lên, theo bản năng cũng muốn được như tỷ tỷ.
- Hoàng Thiên ca caaaaaa, cho muội chơi cùng điiiiii.
- Muội cũng muốn.
Hoàng Yến Hoàng Oanh nũng nịu bằng cái giọng đậm chất loli làm hắn không khỏi nghĩ đến việc 3 năm cất bước cao nhất tử hình, à mà bây giờ làm gì còn pháp luật.
Hai cô bé tuy còn nhỏ nhưng có vẻ như rất khao khát chơi trò chơi. Không có cách, ȶᏂασ nhau là bản năng của mỗi con người rồi.
- Muội chưa chơi trò này được muội thấy cái l*и của Ngọc Trân tỷ tỷ không, nó phải lớn như thế mới chơi được nha.
Hoàng Thiên vừa nói vừa chỉ vào cái l*и ướt nhẹp của Mộng Dao bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn nong ra 1 lỗ lớn làm 2 mép thịt chưa kịp khép vào.
- Woa nó lớn quá, thế bao giờ muội mới đủ lớn nha.
- Lúc nào ta thấy lớn rồi sẽ cho muội chơi nha.
- Ủa sao muội tưởng nó gọi là cái bướm chứ.
- Người lớn gọi nó là cái l*и nha.
Cmn hắn cảm thấy thật nứиɠ, hắn đang vẽ những nét bút đen xì lên 2 tờ giấy trắng phau, không được không được, quá tà ác rồi.
Cmn còn đòi chơi nữa bây giờ mà làm 2 cô bé chả không ám ảnh tâm lý mới là lạ. Cái thứ to đùng của hắn còn chưa chắc đút vừa vô nữa. A không được, không được, ta quá khốn nạn rồi, bình tĩnh bình tĩnh. Sắc tức là không ,không tức là sắc, …..
Hắn trong đầu thì cứ nghĩ phải bình tĩnh nhưng cái ©ôи ŧɧịt̠ hắn không bình tĩnh chút nào, liên tục đâm mạnh lên cái tử ©υиɠ của Ngọc Trân.
- Hiiiiii …… uhhhhhh …… ahhhhh……
Ngọc Trân lại cao triều, cái l*и hố đen của nàng không bắn ra dâʍ ŧᏂủy̠ nổi nữa chỉ có một chút chảy ra, tối qua nàng bắn quá nhiều nước do cái trò kiến bò vỡ đê rồi, tích tụ rồi bộc phát.
Bên trong cái l*и hố đen của nàng lại xoắn tròn lại hút mạnh ©ôи ŧɧịt̠ hắn, hắn cũng không chịu được nữa bắn vào cái l*и đầy ắp tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã bị hấp thu hết linh khí của nàng. Nàng ngả người vào hắn, mắt vẫn nhìn hai cái tiểu loli, mồm thì há ra thở dốc trông thật quyến rũ.
Cái l*и quá tải, tich dịch đặc sệt nóng hổi chảy ngược ra ngoài, chảy thành 1 dòng rơi xuống.
- Tại sao trong l*и Ngọc Trân tỷ tỷ lại chảy ra sữa vậy, không phải sữa chỉ chảy ra từ vυ' mẹ thôi sao, không phải cái l*и chỉ chảy ra nướ© ŧıểυ thôi sao ca ca.
Hai cái tiểu loli nhìn thấy cái thứ trăng trắng không khỏi thắc mắc.
Hắn đang trong cơn phê tê tê cả người thì làm sao để ý được câu hỏi của 2 bé.
- Chụt….ưm…. không ngọt lắm nhưng rất đặc và thơm nha, Yến Yến tỷ, mau lại đây ăn không nó rơi xuống đất phí hoài nha.
Cmn hắn cảm nhận được đôi môi nhỏ bé chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ hắn đang dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ l*и Ngọc Trân.
Cmn hắn mới nghe thấy cái gì cơ, cái gì mà đặc với trả không thơm, hắn còn đang mộng bức thì lại …..
- Chụttttt ….. ực ….. ưm….. ngon thật nha.
Lần này là Giai Kỳ mυ'ŧ tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nàng thức dậy do tiếng rên của mẹ nàng quá lớn rồi.
- Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng yêu sau khi bị hấp thu hết linh khí để cải tạo thân thể và thăng cấp dị năng thì sẽ không thể thụ thai, bây giờ lại thêm công dụng ăn ngon nữa, bảo sao hôm qua mẹ em lại ăn những tới hai lần, rồi lúc sau anh vừa đưa cái thứ xấu xa này dịch lên là mẹ lại lao vào bú ɭϊếʍ nó luôn nha.
- Giai Kỳ, đứa con gái hư đốn này, thích mẹ vụt tét mông ra không hả.
Ngọc Trân bây giờ đã khôi phục lại một chút, cơ bản là do hắn không nhấp tiếp thôi, không thì bây giờ nàng cũng phải ngất vì sướиɠ rồi.
- Ah, sợ quá, chồng yêu, mẹ em dọa em kìa. Anh mau cho mẹ em 1 bài học đi, hihi.
- Được rồi, hôm nay anh sẽ chủ trì công đạo này cho em.
Hắn chính khí lẫm liệt nói rồi bắt đầu … nhấp vào l*и Ngọc Trân !!!!!!?????
- Ahh …. sướиɠ … ư … tỷ biết lỗi rồi … ahh… ư… đệ tha cho tỷ … ahhhh….
- Được rồi lần này tạm tha cho tỷ.
Hắn vừa thả nàng ra, nàng liền đè con gái của nàng xuống, nàng muốn dạy lại con gái hư đốn bán thân bán cả mẹ này.
Giai Kỳ cũng không sợ, cuối cùng hai người thành ra vần nhau cù léc trên giường, hai cái tiểu la lỵ tuy không hiểu chuyện gì nhưng thấy mọi người cười vui vẻ, liền cũng cười theo.
- Diệp Liên, còn lấp ló ngoài đó nữa à, tối hôm qua em lẩn trốn anh còn chưa tính tội em đâu.
- Em, em, chỉ là tối hôm qua em mệt nên ngủ sớm ….
- Thế sao em phải thủ da^ʍ làm gì nha.
- Em, em……
- Nhìn xem cái l*и em đang thèm ©ôи ŧɧịt̠ anh lắm đây này.
Hắn đi tới, kéo quần nàng xuống rồi ấn ©ôи ŧɧịt̠ vào giữa háng của nàng rồi ma sát giữa đùi non của nàng với cái l*и đã ướt nhẹp của nàng.
Rồi bất ngờ…. Nhép…. Hắn nhé vào cái l*и rậm rạp đầy lông 1 phát lút cán.
- ahh … em… ư…. hư …ahhhhhh….
Diệp Liên cao triều ngay khi hắn nhét vào l*и nàng 1 nhát !!!!
Có vẻ như nàng đã tích tụ cơn nứиɠ từ tối qua rồi. Cái l*и khúc khuỷu của nàng thít chặt lại, cố bẻ ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc của hắn thành nhiều đoạn.
Vì mới vừa ra nên hắn vẫn trụ được cường độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao trong l*и nàng.
Diệp Liên tựa cả người vào người hắn, nàng bủn rủn cả tay chân rồi.
Hắn bế nàng nằm xuống giường, chiếc giường bỗng trở lên khá chật hẹp, 5 người lớn cùng 2 cô bé.
Bây giờ họ cũng không cần cố kỵ 2 cái tiểu la lỵ này nhìn thấy nữa, dù sao chúng cũng đã thấy cả rồi, chưa kể bị 2 cô bé tò mò nhìn làm cho các nàng rất phấn khích. Chỉ cần để ý cái tên đại sắc lang này đừng làm trò đồϊ ҍạϊ với 2 cái tiểu la lỵ này thôi.
- Ngọc Trân tỷ tỷ, muội muốn uống sữa đặc nữa nha.
Hoàng Yến trợt lên tiếng làm Ngọc Trân đỏ mặt.
- Cái đó là của Tiểu Thiên đệ đệ, không phải của tỷ đâu.
- Ca ca, ca caaaa, muội muốn uống nữa mà, điiiiiiii.
Giọng nói trong trẻo nhỏ nhẹ nũng nịu làm hắn không chịu nổi nha.
- Hai muội chờ chút nha.
Diệp Liên lên tiếng rồi đẩy hắn dựa vào thành giường, nàng trườn người tới giữa háng hắn, cởi lốt cái áo ra, đưa hai bầu vυ' to lớn của nàng kẹp chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn rồi nhấp nhô khiến ngực nàng ma sát với ©ôи ŧɧịt̠ hắn, đầu cúi xuống mυ'ŧ chùn chụt lấy cái đầu khấc của hắn.
Do vừa bị cái l*и cực phẩm của nàng giày vò nên chỉ khoảng 10 phút sau hắn xuất tinh ồ ạt phóng thẳng mặt nàng khiến nàng phải nhắm lại 1 mắt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tung tóe khắp ra ngực nàng, phủ đầy ngực và mặt nàng bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.
Diệp Liên liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ xung quanh miệng rồi lấy tay gạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt vào miệng, hai mẹ con Ngọc Trân cũng tiến đến liếʍ mυ'ŧ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bầu vυ' và giữa khe ngực của Diệp Liên đang chảy xuống, các nàng tranh nhau như người bị đói bụng tranh đồ ăn vậy. Ai bảo thứ đó ngon lại có linh khí làm gì.
- Ah, hóa ra là từ chim của Hoàng Thiên ca ca chảy sữa ra nha.
Hai cái tiểu la lỵ như phát hiện ra một chân lý, hò reo lên.
- Ơ, các tỷ tỷ cho muội ăn với. Muội nữa muội nữa.
Hai cô bé sốt sắng làm các nàng không khỏi phì cười, Diệp Liên quay ra, để nàng tiến tới liếʍ láp mυ'ŧ nốt số còn lại dính trên vυ' của nàng, trông như là mẹ cho con bú sữa vậy.
- Ư… hư…ahh… Đừng cắn… ư …nhẹ thôi Hoàng Yến…
- Muội là Hoàng Oanh mà, sao các tỷ toàn nhầm 2 muội với nhau vậy, có mỗi ca ca là chẳng bao giờ bị nhầm cả.
Tất nhiên hắn không nhầm được rồi, với ngũ quan nhạy bén như hiện tại, hắn có thể cảm nhận được Hoàng Yến dù là em nhưng lại cao hơn Hoàng Oanh khoảng chưa đến nửa cm, người bình thương làm sao phát hiện được.
- Ực … ực thật ngon nha, muội còn muốn nha.
- Không được xuống ăn sáng thôi muộn rồi. Hai muội mau đi súc đánh răng rửa mặt đi.
- Dạ vâng, Hoàng Thiên ca ca, lần sau nhớ cho muội ăn tiếp nha.
Hai cô bé hồn nhiên ngây thơ vẫn còn chưa biết cái gì cả, aizz tội lỗi tội lỗi.
- Hư, hai cô bé ngây thơ cũng không tha. Đại sắc lang. Diệp Liên nói.
- Hư, cáo già. Tiếp đến Giai Kỳ.
- Hư, biếи ŧɦái. Và rồi là Ngọc Trân.
Hoàng Thiên mộng bức, ngọa tào, làm phản rồi. Mà thôi tha cho các nàng dù sao hắn cũng thật là súc sinh a, 2 trang giấy trắng tinh lại bị hắn viết lên vô số tư thế và kiến thức sai lệch về tìиɧ ɖu͙©.
Không ngươi đang xúc phạm súc sinh đấy!!!