🐼 editor: *TOOL*
Địa điểm tổ chức BBQ không xa trường.
Vào ngày thi đại học kết thúc, giáo viên chủ nhiệm đã tổ chức một bữa tiệc, trong phòng khách sạn cầm nước cam chúc mọi người tương lai thuận lợi. Bạn học khi đó, bàn luận đơn giản về trường đại học yêu thích và bài kiểm tra vừa thi xong, gương mặt đầy ước hẹn.
Qua mấy năm nay, bốn mươi người trong lớp, hầu như đều kết hôn, chỉ còn lại bảy tám tư lệnh.
Ban Ấu An mong tình cũ và tình mới cùng nhau tụ họp lại không xuất hiện, cô bị lôi vào hàng ngũ phụ nữ đã kết hôn chưa sinh con, cùng bạn học trước đây hoàn toàn không giao tiếp qua nói chuyện.
"Lúc trước chồng tớ kết hôn với tớ còn tốt, hiện tại chúng tớ nói vài câu liền nhịn không được cãi nhau."
"Tất cả đều như vậy. Mỗi lần có chuyện gì, anh ta không bao giờ đứng về phía tớ, đều nói mẹ anh ta đúng, tớ cũng không ngờ tới mình lại gả cho cậu con trai cưng của mẹ như vậy. ”
"Đúng đúng đúng, tớ cũng vậy. Nó giống như sau khi tôi kết hôn, tôi đã không có mẹ tôi. ”
"Đừng nói nữa, không phải tớ không muốn sinh sao? Ba mẹ hắn mỗi ngày đều thúc giục. ”
Ban Ấu An ở một bên không nói gì, chỉ chuyên tâm nướng thịt ba chỉ.
Ở phía bên kia của cô là một số bạn học đã kết hôn và có con, và một trong số đó mang con mình tới.
"Vẫn là khi còn bé chỉ biết khóc thì tốt, hiện tại con gái tôi đã lớn, quản cũng không quản được."
"Con gái bạn học tiểu học phải không?"
"Đúng vậy. Cậu không biết đâu, chi phí nuôi quá lớn, tôi mỗi ngày đều phải lo lắng. ”
"Như nhau cả thôi."
"Sinh con xong, tôi còn không thể giảm cân được."
Ban Ấu An nghe, nhai miếng thịt nướng xong, cảm thấy mỹ mãn thở dài.
"Ban Ấu An, chồng cậu có thúc giục sinh con không?"
Ban Ấu An sửng sốt, không nghĩ tới đề tài chuyển sang mình, vội vàng lau ớt bột ở khóe miệng: "Ách, có nhắc nhở."
"Ngàn vạn lần đừng sinh." Người phụ nữ đó nói, "Sinh con rất mệt mỏi.”
"Tôi cảm thấy không sao, chồng tôi cũng giúp tôi nhiều việc." Một người khác.
"Đó là cậu may mắn thôi." Người phụ nữ ban đầu hỏi ban ấu an nữ nhân nói, "Ban Ấu An, khuyên cậu một câu, kỳ thật trước kia tôi đã cảm thấy, Lý Mông hắn không đủ thưởng thành và ổn định, nếu muốn có con, vẫn là nên cân nhắc …. ”
Ban Ấu An cười cười, nhận lòng tốt của cô ấy: "Ừm, trước mắt không có ý định có con."
"Kỳ thật tôi rất tò mò, lúc trước hai người quen nhau như thế nào a?"
Ban Ấu An lật mặt cho thịt nướng: "Cái này a, sau khi tốt nghiệp đi xem mắt, trùng hợp gặp nhau."
Có người nói: "Đây là duyên phận. Tôi cũng quen biết chồng tôi trong một buổi xem mắt. ”
Đề tài lập tức xoay quanh xem mắt .
Ban Ấu An âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bạn học lúc còn học trung học với Ban Ấu An, ôm con ngồi xuống, nhỏ giọng nói chuyện phiếm với cô.
🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*
Ban Ấu An nhìn đứa nhỏ ngoan ngoãn, không khóc không nháo, trong lòng rất thích.
"Cậu ôm không?"
"Không." Ban Ấu An xua tay, "Tớ không ôm đứa nhỏ đâu. ”
Bạn cùng lớp đặt đứa trẻ trong vòng tay của cô: "Không có gì, bé rất ngoan."
Đứa nhỏ vừa mềm vừa nặng, Ban Ấu An cứng ngắc ôm lấy, không biết nên dùng sức như thế nào.
Bạn học thấy cô như vậy, bật cười, lại nói: "Ban Ấu An, cậu không biết ôm sao, cũng không nói cho mình biết, hôm nay tớ mới biết cậu và Lý Mông kết hôn nhiều năm rồi, thật là..."
Ban Ấu An tiếp lời cô: "Cậu ngạc nhiên sao?"
"Đúng vậy." Các bạn cùng lớp nói, "Tớ không thể tưởng tượng bạn sẽ đến với anh ta." Thế nào, có tốt không? ”
"Rất tốt." Ban Ấu An thay đổi tư thế bế đứa nhỏ, "Cậu tại sao lại hỏi vấn đề này. ”
"Đó không phải là... Lý Mông trước kia gặp quá nhiều sóng gió sao? "Bạn cùng lớp mỉm cười xấu hổ, "Tớ có một chút lo lắng cho bạn. ”
Ban Ấu An đặt đứa bé trở lại trong lòng cô ấy, nhẹ giọng nói: "Cám ơn."
Bạn học kia dỗ dành đứa bé, lại tiếp tục nói: "Cái kia, tớ còn tưởng rằng lớp trưởng sẽ theo đuổi cậu."
Ban Ấu An bất lực: "Cậu còn chưa quên chuyện đó sao?"
Năm lớp 12, không biết là ai truyền, nói các chàng trai ở trong ký túc xá lén đánh giá ngoại hình của các cô gái, Ban Ấu An bất ngờ được nhắc đến.
Cụ thể cô đã không nhớ rõ, chỉ biết Ngô Quần khen cô một câu đẹp.
Ban Ấu An không cảm thấy có cái gì. Có chút hảo cảm không có nghĩa là sẽ chủ động theo đuổi, Ngô Quần có thể khen cô, Ban Ấu An cũng rất cao hứng, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó.
Một người khác giới có thể nhận được bao nhiêu lượt thích khi còn trẻ chứ? Một người là may mắn rồi.
Ban Ấu An quý trọng sự ngây thơ tốt đẹp này, cũng không lấy ra nói chuyện.
"Lúc trước tôi còn cá là cậu và Ngô Quần có thể thành một đôi." Bạn học cười cười, "Không nghĩ tới cậu lại thật sự thích Lý Mông. ”
Ban Ấu An nghiêng đầu: "Kỳ thật tớ cũng không nghĩ tới."
"Không nghĩ tới cái gì?"
Ban Ấu An bị gõ một cái vào đầu, cô ngẩng mặt lên, phát hiện Lý Mông không biết đã tới từ lúc nào.
------
⭐cầu sao⭐