🐼 editor: *TOOL*
Ban ngày thì không sao, nhưng khi trời tối, Ban Ấu An về phòng ngủ, liền không chịu nổi du͙© vọиɠ.
Lý Mông đang cởϊ qυầи áo quay lưng về phía cô.
Vai của người đàn ông rộng, eo hẹp, vóc dáng tam giác ngược, cơ lưng cũng rèn luyện rất tốt.
Ban Ấu An bị anh cõng mấy lần, biết lưng đối phương rắn chắc và mạnh mẽ cỡ nào.
Hạ quyết tâm, Ban Ấu An tiến lên, thịt mềm trước ngực dán lên lưng người đàn ông.
"Lý Mông, " Ban Ấu An ôm eo anh, "Em muốn. ”
Lý Mông không phản ứng lại, Ban Ấu An vụng về cọ ngực vào anh: "Chồng, ừm..." Cô vén quần áo lên, không mặc áo vest, ngực trực tiếp dán lên cơ bắp sau lưng Lý Mông, "A, ừm... Chồng... Lý Mông? ”
Lý Mông hít sâu vài cái, xoay người lại, Ban Ấu An xem đũng quần của anh. Có một lều trại nhỏ, cô nghĩ, tất cả đều đứng dậy.
Cô vẫn ôm eo Lý Mông, thịt sữa dán lên cơ bụng đối phương.
Núm ѵú cứng lại, càng cọ càng ngứa, Ban Ấu An thở hổn hển, nắm lấy tay Lý Mông đặt ở trước ngực: "Sờ, sờ một chút, chồng..."
"Hôm nay rêи ɾỉ lớn như vậy?" Lý Mông khàn giọng nói.
"Em là vợ anh, không phải ni cô. À, ừm... Nhẹ một chút, Lý Mông. Nhẹ nhàng xoa một chút. ”
Lý Mông không được như ý muốn, nắm lấy ѵú cô, xoa nắn một cách bừa bãi.
Ban Ấu An liền nhỏ ngực như vậy, bị anh kéo nảy lên, cả người đều run rẩy.
🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*
Thật là một kẻ gϊếŧ người. Ban Ấu An biết nam nhân gần đây tính khí xấu, cũng không đυ.ng chạm đến, ngoan ngoãn mặc cho anh chơi.
Lý Mông thấy cô chỉ rêи ɾỉ, nghe lời không phản kháng, trong lòng mềm nhũn thành một mảnh, đem cô đè lên giường hôn.
Ban Ấu An cùng anh hôn đến kêu gào, bị anh đuổi theo câu đầu lưỡi. Ban Ấu An có chút thiếu oxy, nhịn không chạy, chờ Lý Mông buông cô ra, cô lập tức thở hồng hộc.
Lý Mông ngồi dậy, tháo vòng buộc tóc của cô ra, dùng ngón tay chải tóc cho cô, gọi cô: "An An, quần áo cởi ra."
Quần áo ở nhà nên cởi ra rất dễ dàng, Ban Ấu An lập tức cởi ra, nhìn Lý Mông ssnag gác chân lên.
"Nằm sấp, mở chân ra, tự mình tách tiểu bức của em cho anh xem." Lý Mông không chạm vào cô, cứ như vậy nhìn xuống.
“...... Em không muốn. "Ban Trẻ An dẩu miệng, " Em không muốn vào từ phía sau. ”
Lý Mông im lặng nhìn cô, Ban Ấu An nhận thua, xoay người quỳ gối nằm sấp trên giường.
"Mông nâng lên một chút, nhìn không rõ." Lý Mông ra lệnh cho cô ấy.
Ban Ấu An nâng mông lên, c̠úc̠ Ꮒσα cùng âʍ ɦộ không hề che đậy bại lộ trước mắt Lý Mông.
"Tách ra, anh muốn xem tiểu bức của em."
"Anh, anh, đủ rồi đó." Ban Ấu An quay đầu lại, "Anh tự mình động đi! ”
Lý Mông nhíu mày: "Vậy được rồi, lần sau lại nói đi, anh cũng buồn ngủ rồi."
Ban Ấu An bị anh làm cho nghẹn ngào, mềm giọng nói: "Chồng, vừa rồi em nói sai, luôn để anh động cũng không tốt, sẽ làm anh mệt mỏi."
Lý Mông nhịn cười: "Em biết là được rồi. Nhanh lên, anh sẽ đợi. ”
Anh liền biết Ban Ấu An mấy ngày nay nghẹn đến khó chịu.
Tên khốn.
Ban Ấu An nội tâʍ ѵậŧ lộn mấy giây, cuối cùng chấp nhận số phận của mình.
Ban Ấu An đưa tay về phía sau, ngón tay sờ lên âʍ ɦộ, tách ra âm môi, đầu ngón tay nhất thời chạm vào một mảnh dính dính.
Thật thảm, cô ướt quá nhanh, trong lòng Ban Ấu An muốn khóc. Thật là xấu hổ, cô nghĩ.
"An An," Lý Mông thấp giọng gọi cô, "Nhanh lên, anh sắp thấy tiểu bức của em rồi. ”
Ngón tay Ban Ấu An đi xuống, chạm vào mép miệng âʍ đa͙σ, hơi thăm dò vào trong, chạm vào các nếp gấp đang khao khát mà co thắt.
"Lý Mông, " Ban Ấu An nhỏ giọng hỏi anh, "Được chưa? ”
"Miệng bức quá nhỏ, không vào được đâu vợ." Lý Mông không được như ý muốn, "Em đem miệng bức mở thêm một chút nữa. ”
"Em, em muốn anh đến làm." Ban Ấu An không làm, mở mặt đi làm nũng.
Lý Mông tựa tiếu phi tiếu nhìn cô, không đáp ứng.
* tựa tiếu phi tiếu: cười như không cười
Ban Ấu An co thắt âʍ đa͙σ, không ngừng ép ra dịch da^ʍ thuỷ.
Cô vùi mặt vào chăn bông, lựa chọn trốn tránh, ngón tay lại rất tự giác lấy thịt mềm nơi miệng âʍ đa͙σ, kéo sang hai bên.
"Ô..."
editor: Mình sẽ set phí một vài chương trong bộ này, mong các bạn ủng hộ. (^o^)