🐼 editor: *TOOL*
Lý Mông trở mình, đè nửa người lên Ban Ấu An , và nhìn cô bằng ánh mắt bức người.
Ban Ấu An theo bản năng nhắm chặt mắt lại.
Lý Mông cũng không ngăn cô trốn tránh, nói tiếp: "Khi đó, anh xem phim khiêu da^ʍ, chúng đều là bịche. Một ngày bạn của anh mang đến cho anh một cái không che. Lần đầu tiên anh nhìn thấy nơi riêng tư của một người phụ nữ, hai cánh hoa thâm đen, bị t̼ɦασ đến nỗi mở lớn, không khép lại được."
"Bạn anh nói rằng nếu một người phụ nữ bị đàn ông t̼ɦασ quá nhiều, nó sẽ chuyển sang màu đen, nếu vốn đen thì về sau nó sẽ sẫm màu hơn. Đừng tức giận khi anh nói điều này, An An. Lúc đó anh đã nghĩ, sau này anh cũng sẽ t̼ɦασ người phụ nữ của mình như thế này, để cho tất cả mọi người biết rằng cô ấy đã có đàn ông."
Ban Ấu An mở mắt ra, bắt gặp đôi mắt đen của anh.
Lý Mông nghịch tóc cô: "Nhưng mà, An An, anh đã t̼ɦασ em ba năm rồi, mà em vẫn vậy, giống như ngày anh phá chỗ đó vậy. Có phải anh phải t̼ɦασ em ba mươi năm, cưỡng bức em mới có thể, đúng không hả?."
Ban Ấu An hít một hơi, nắm chặt lấy quần áo của mình.
Lý Mông hôn lên trán cô, cởi cúc quần, đưa tay sờ lên ɖươиɠ vật̼ đã cương cứng của anh.
“Cả đời này anh sẽ t̼ɦασ một mình em, An An.” Lý Mông ôm ɖươиɠ vật̼ thở hổn hển, “Thật thoải mái… Vợ à, sờ giúp anh.”
🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*
Ban Ấu An dùng lòng bàn tay xoa xoa qυყ đầυ của anh, Lý Mông không kìm được ưỡn thắt lưng, nắm lấy bàn tay của Ban Ấu An vào mình.
“Vợ, em chỉ được một mình anh t̼ɦασ thôi, được không?” Lý Mông nắm lấy tay cô mạnh hơn một chút.
Ban Ấu An không thể tránh khỏi ánh mắt của anh, chỉ có thể nói: "... Ngoài anh ra ... em còn có thể cho ai."
Lý Mông cười ý tứ không rõ ràng: “Đúng vậy, dù sao em cũng là vợ anh.” Anh vùi mặt vào trong ngực Ban Ấu An , “Sao anh không quen em sớm hơn, có thể t̼ɦασ em sớm hơn, vợ à, hồi cấp ba, tiểu bức của em trông như thế nào?"
Ban Ấu An đỏ mặt: "Em, làm sao biết, em chưa thấy qua."
"Anh thực sự muốn biết."
"Làm ơn đừng nói nữa."
"Em ngại ngùng cái gì, anh là chồng của em."
Ban Ấu An ngừng nói, nắm ɖươиɠ vật̼ của anh vuốt lên xuống. Thật cứng, trong trạng thái này, anh cương cứng hết cỡ rồi phải không? Ban Ấu An chạm vào dịch nhờn từ mã mắt trên ɖươиɠ vật̼. Cô bị Lý Mông ôm chặt, chỉ thấy toàn thân nóng bừng.
“Anh còn có một bí mật.” Lý Mông đem cô chôn ở trước ngực, lẩm bẩm nói.
“Không nghe.” Ban Ấu An vặn lại anh ta, “ Chắc chắn không phải là một bí mật tốt.”
“Khi anh mười lăm tuổi, anh có một ước muốn, nghĩ rằng sau này khi có vợ, anh muốn cô ấy mặc đồ lót tình thú, nằm trên người anh và ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠ của anh.” Lý Mông hỏi cô ấy, “An An , em có thể hay không thoả mãn nguyện vọng của anh? "
Ban Ấu An nuốt nước bọt, cô liếc nhìn ɖươиɠ vật̼ của Lý Mông, nó đang hướng lên trần nhà một cách hung tợn.
"Em, em không làm được," Ban Ấu An rút lui, "Em chưa bao giờ thử."
"Dùng bαo ©αo sυ là được," Lý Mông cắn lỗ tai, "Vợ, anh cũng sẽ giúp em ɭϊếʍ."
Ban Ấu An lại nhìn ɖươиɠ vật̼ của anh, nó thật thô dài, có lẽ cô chỉ có thể nuốt phần đầu, hơn nữa đây là nơi đàn ông đi tiểu, mặc dù Lý Mông cũng ɭϊếʍ nơi cô đi tiểu, nhưng ... Ban Ấu An không thể hạ quyết tâm, lại nghĩ, dù sao cũng sắp ly hôn, Lý Mông đã làm cho cô thoải mái rất nhiều lần, cô phải hy sinh một chút mới được, lại cách bαo ©αo sυ, sẽ không bắn vào miệng. ..
Quan trọng nhất, cô thực sự muốn quan hệ tình ɖu͙ƈ ngay bây giờ.
----