Vợ Chồng Bình Thường

Chương 2: Ngày rụng trứng (H)

🐼editor: *TooL*

Ban Ấu An co thắt bụng dưới, nhỏ giọng nức nở. Cô chịu không nổi Lý Mông khẩu giao, rất thoải mái, nhưng quá mức xấu hổ.

Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên sau khi bị khẩu giao, trong lòng lo lắng, chạy đến trước gương phòng tắm nhìn ɦσα ɧuyệt̼ của mình, môi ɦσα ɧuyệt̼ của cô có chút to, có chút hướng ra ngoài, bề ngoài cũng không phải màu hồng đáng yêu.

Chỗ riêng tư không đẹp chút nào, nhưng Lý Mông lại liếʍ nó rất lâu.

Cô không hiểu, anh như thế nào vượt qua chướng ngại tâm lý, cô cố gắng rất lâu, cũng không thể khẩu giao cho Lý Mông.

Lý Mông lại nói, mỗi lần chỉ cần anh ăn bức, cô sẽ kêu càng ɖâʍ đãng hơn bình thường.

Đây đại khái cũng coi như là lý do.

🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*

"A, ô..." Ban Ấu An cảm thụ được động tác của đầu lưỡi Lý Mông, đầu lưỡi làm lộng môi âʍ ɦộ của cô, không ngừng khuấy động thịt ɖâʍ trên miệng ɦσα ɧuyệt̼ của cô, nước chảy ra đều bị anh thô lỗ liếʍ sạch.

Bú được một lúc, Ban Ấu An bị lật lại, nằm ngửa trên sàn nhà, hai chân mở rộng, người đàn ông chôn giữa hai chân cô, mở môi âʍ ɦộ của cô, ʍút̼ mạnh âʍ vật̼.

- ‘’Lý Mông!’’ Ban Ấu An vì kɧօáϊ cảm khủng bố này mà sợ hãi, "Ô ô, không cần, a! Ừm..."

Lý Mông vẫn đang cố gắng bắt nạt nơi đó của cô, Ban Ấu An sảng kɧօáϊ đến phát khóc, cố gắng thoát ra, người đàn ông phát hiện được đã giữ eo cô lại, không để cô chạy trốn.

"A, a..." Ban Ấu An cảm thấy muốn đi tiểu, bụng đau nhức, cô vỗ vai Lý Mông, "Để em đi vệ sinh... Lý Mông! Ôi... Chồng... Em không muốn tiểu ra, ô..."

"Vậy thì tiểu ra." Lý Mông đưa ngón tay vào ɦσα ɧuyệt̼ của cô, đâm vào vách thịt, đào bới, lại cúi đầu tiếp tục ɦút̼ âʍ vật̼ của Ấu An.

Ban Ấu An rốt cuộc không nói nên lời, bụng run rẩy, thở hổn hển.

Cô thật sự không muốn tiểu, Ban Ấu An cực kỳ sợ hãi, cô không muốn Lý Mông nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của cô.

Đối phương lại không chút để ý đến cảm xúc của cô.

"Lý, Lý Mông..." Ban Ấu An vừa tức giận vừa thoải mái, tâm tình đều hỗn loạn, chỉ có thể nhấc chân đá anh, "Hỗn đản... Không, không... À, ừm... Đừng... Không thích anh, ô ô, đi đi..."

Lý Mông nghe xong, tăng tốc độ ngón tay cắm vào, từ âʍ đạo của Ban Ấu An lấy ra không ít ɖâʍ thủy.

"Không thích anh?" Hả?" Anh không chút khách khí tiếp tục đào bới vách thịt của vợ, ɖâʍ thủy càng đào càng nhiều, Ban Ấu An thét chói tai một tiếng, âʍ đạo kẹp chặt ngón tay anh, một dòng nước nóng hổi tràn ra cánh tay anh.

Ban Ấu An triều xuy.

Ban Ấu An bình tĩnh trở lại, yếu ớt đánh anh: "Không làm với anh nữa."

Lý Mông cười, ngón tay bị kẹp trong âʍ đạo giật giật, khiến Ban Ấu An lại kêu rên một tiếng: "Ăn ngón tay anh ăn dùng sức như vậy, còn không làm cùng anh?"

Ban Ấu An trừng mắt nhìn anh, đôi mắt khóc đến đỏ hoe, nhìn trông vô cùng đáng thương. Lý Mông nhìn hai giây, cúi người hôn cô.

"Ừm, ừm..."

Ban Ấu An bị hôn đến choáng váng. Ngoài ra, bề ngoài Lý Mông rất phù hợp với thẩm mỹ của Ban Ấu An , lông mày sắc bén, đôi môi gợi cảm, đôi mắt luôn sáng ngời, giống như một chú chó trung thành. Thân hình của anh so với Ban Ấu An lớn hơn, khi đè lên người Ban Ấu An , làm cho cô cảm thấy vừa áp bách vừa an toàn.

Hai người không biết đã hôn bao lâu, Ban Ấu An bình tĩnh trở lại, lúc này mới đưa tay cởi thắt lưng, lấy ƈôи t̼ɧịt̼ của anh ra.

"Vào đi." Ban Ấu An nhỏ giọng mời anh.

Ɗươиɠ vật̼ của người đàn ông cọ xát vào miệng ɧuyệt̼ của cô và qυყ đầυ trượt vào một chút. Lý Mông không cắm toàn bộ rễ cùng một lúc, mà đẩy nhẹ nhàng ở lối vào.

Điều này ngược lại càng làm cho Ban Ấu An khó chịu, cô vặn eo xuống dưới, muốn đem ƈôи t̼ɧịt̼ của đối phương nuốt vào.

"Vào, vào đi."

Chồng cô nắm lấy một bên vυ' của cô và chơi đùa với nó, không nhanh không chậm nói: "Em có thích anh không?"

Ban Ấu An nhận ra anh đang giận dỗi với lời nói trước đó của mình: "Anh thật ấu trĩ..."

Lý Mông đột nhiên cắm vào ɦσα ɧuyệt̼ của cô nửa cây, Ban Ấu An rêи ɾỉ một chút, anh rút ƈôи t̼ɧịt̼ ra, lại chỉ làm ở miệng ɧuyệt̼ của cô.

"Nói mau, " Lý Mông ác liệt nắm lấy иúʍ vυ' của cô, "Có thích anh không?" ”

Ban Ấu An nhận thua, cảm giác bụng dưới xẹp xuống, chuẩn bị sẵn sàng thụ thai. Cô nhắm mắt lại và trả lời: "Thích."

"Thích ai?"

"Anh." Ban Ấu An kêu lên, "Lý Mông, thích Lý Mông. ”

"Lúc này mới ngoan."

Lý Mông cắm toàn bộ đi vào, khiến bụng dưới Ban Ấu An căng ra, nam nhân thấy cô nhíu mày, lại đưa tay xoa bóp âʍ đế của cô, đợi đến khi Ban Ấu An thở hổn hển, anh mới động thắt lưng.