Tinh Môn

Chương 52

Lưu Long nói: “Bất quá ta nghĩ lão sư ngươi cũng sắp trở thành Siêu Năng Giả rồi!" “Tại sao lão đại lại đoán vậy?"

Lý Hạo vừa hỏi nhưng ngay sau đó hắn nhận ra vấn đề, trầm giọng hỏi: “Ý của lão đại là Tuần Dạ Nhân đã mạnh hơn rất nhiều. Bây giờ cho dù lão sư ta có trở thành Siêu Năng Giả, họ cũng nghĩ rằng mình có thể khống chế được, không cần kiêng kỵ nữa?”

“Chính xác!"

Lưu Long gật đầu, rất thông minh!

Nói một chút đã hiểu!

Siêu năng xuất hiện khá muộn, chỉ mới cách đây 20 năm, mà hơn 20 năm trước thì Viên Thạc đã là một võ sư đỉnh cấp, một khi ông ta thăng cấp thành Siêu Năng Giả, với sức mạnh và kiến thức nghiên cứu nền văn minh cổ đại của mình, có lẽ Viên Thạc sẽ trở thành kẻ quyền lực nhất lĩnh vực thần bí.

Điều đó sẽ rất khủng khϊếp!

Đôi khi, không thể không phòng bị.

Viên Thạc không phải là người thuộc chính quyền, càng không phải là kẻ tà môn ngoại đạo, nhưng Viên Thạc cũng không phải là người tốt toàn diện.

Luyện võ tới trình độ Phá Bách, tranh đấu tàn nhẫn, chém gϊếŧ đả thương là chuyện gần như không thể tránh khỏi.

Trong hoàn cảnh như vậy, cho dù là để phát triển Tuần Dạ Nhân hay để trấn áp Viên Thạc thì Tuần Dạ Nhân đều không dám để Viên Thạc thành công quá sớm.

Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác, ông ta muốn tấn cấp cũng được.

Tuần Dạ Nhân đã xuất hiện cường giả có thể trấn áp Viên Thạc, Viên Thạc đã chậm 20 năm, hiện giờ có trở thành Tinh Quang Sư cũng không có gì khiến bọn họ phải kiêng kỵ.

Lý Hạo suy nghĩ một chút, sau đó lại hỏi: “Ta vẫn thấy có điểm khó hiểu. Lão sư ta cứ như vậy ngoan ngoãn nhận mệnh đi làm công cho Tuần Dạ Nhân sao?"

Lưu Long liếc hắn một cái, đoạn nói: “Ngươi phải biết, Tuần Dạ Nhân đại diện cho quan viên! Một người dù mạnh đến đâu cũng có giới hạn. Hơn nữa, Tuần Dạ Nhân thật ra cũng không chiếm hết, vẫn có bỏ ra, chẳng hạn như bảo vệ lão sư ngươi.”

“Bảo vệ?"

“Đương nhiên!"

Lưu Long cười đầy ẩn ý, “Viên Thạc là một võ sư Phá Bách, ngươi cho rằng ông ta không có đối thủ? Những kẻ khác chết hết rồi sao? Nói rõ hơn thì Viên Thạc an phận như vậy, thậm chí xưa nay hiếm khi rời khỏi cổ viện cũng vì nguyên nhân này, mỗi khi ông ta ra ngoài đều được Tuần Dạ Nhân bảo hộ chặt chẽ. Ông ta có cống hiến rất lớn trong lĩnh vực siêu năng, đây là một trong số lý do, thứ hai là vì năm đó ông ta đắc tội quá nhiều người, ở lại cổ viện chẳng qua chỉ là tị nạn.”

Tị nạn!

Đây là điều mà Lý Hạo chưa từng nghĩ tới!

Vừa bất ngờ vừa lại vừa cảm thấy đương nhiên, ngẫm kỹ thì đúng là lão sư cũng sẽ có kẻ thù, thảo nào ông ấy vẫn ngoan ngoãn chấp nhận số phận, làm công cho Tuần Dạ Nhân.

Bằng không với tính cách của Viên lão, Tuần Dạ Nhân mà không để ông ấy trở thành Siêu Năng Giả thì ông ấy đã sớm trở mặt rồi, đâu thể nào tiếp tục cống hiến cho đối phương nữa.

Lý Hạo không bàn về chuyện này nữa, mà là nhìn thoáng qua bốn phía, “Lão đại, năng lượng thần bí ở đây là dự trữ của đội chúng ta phải không? Kho tổng không phải ở đây?"

“..."

Lưu Long đáp: “Ngươi không hiểu! Đừng tưởng rằng năng lượng thần bí ở đây chiếm ít diện tích mà lầm, kỳ thật rất nhiều! Ở đây có 12 phương năng lượng thần bí, mỗi phương chính là một mét khối! Đây là mật độ cố định mà năng lượng thần bí có thể tản ra và nó sẽ chỉ bị nén khi xâm nhập vào cơ thể người hoặc một số vật phẩm đặc biệt. 12 phương, đó đã là tất cả trang bị của đội! Băng Tinh Trảo rất khó cầu, Băng Tinh Trảo này đã hao tổn rất nhiều tiền của rồi, đây là kho năng lượng thần bí duy nhất của đội chúng ta!”

Toàn bộ?

Lý Hạo khẽ giật mình, sau đó nhìn lại, quả nhiên khá nhiều, đại khái đúng là 12 phương.

Nhưng... đội săn quỷ chỉ có bấy nhiêu hàng tồn kho thôi sao?

“Lão đại, ta có thể... được phân bao nhiêu?"

“Ngươi là người mới, lại cần tự vệ, nên lần này ta quyết định phân cho ngươi 2 phần năng lượng thần bí không thuộc tính! Sức mạnh bí ẩn không thuộc tính là sức mạnh không chứa các năng lực thuộc tính đặc biệt nào, dễ hấp thu và an toàn hơn!”

“Tuy nhiên cũng có một nhược điểm, năng lượng thần bí không thuộc tính thường dễ nâng cao thể chất, tức là cường hóa thực lực võ sư, như vậy hậu kỳ rất khó mở khóa siêu năng để bước vào lĩnh vực cao hơn.”

Ông ta nói sơ qua về ưu và nhược điểm, sau đó tiếp tục: “Tuy nhiên nếu dùng năng lượng có thuộc tính mà lại lấy phải thuộc tính không phù hợp thì độ nguy hiểm sẽ tăng lên rất nhiều. Vả lại bọn ta không phải là Siêu Năng Giả, rất khó để cứu ngươi, vì vậy ngươi tự mình lựa chọn đi, loại nào thì cũng được hai phần.”

Thấy Lý Hạo có vẻ không quá kích động, ông ta đột nhiên hỏi sang chuyện khác: “Lý Hạo, tiền lương hàng tháng của ngươi bây giờ là bao nhiêu?"

Lý Hạo sửng sốt, lương?

Lý Hạo đáp: “Ta là tuần kiểm cấp 3. Trước khi vào biên chế chính thức thì được 1.000 tinh tệ; Sau khi vào là 2.000 tinh tệ mỗi tháng, tăng thêm không ít. Nếu có thể vào đội chấp pháp, sau đó nâng cấp một lên thành tuần kiểm cấp hai, sẽ là 4000 tinh tệ một tháng!”

4000 tinh tệ, thật sự không thấp.

Lý Hạo là cẩu độc thân, một người ăn no cả nhà không lo chết đói, mặc dù hắn thường xuyên mua đồ ăn ngoài nhưng một cân gạo ngon cũng chỉ có giá 1 tinh tệ.

Ngay cả 1.000 tinh tệ trong thời gian thực tập cũng đủ để Lý Hạo sống rất thoải mái.

Đi ăn một bữa thức ăn nhanh chỉ tiêu hao nhiều lắm 5 tinh tệ mà thôi.

Một ngày ăn ba bữa, một tháng cũng chỉ tiêu có 450 tinh tệ.

Nếu có thể thăng cấp lên mỗi tháng 4000 tinh tệ thì thậm chí Lý Hạo còn phải cân nhắc, kiếm được nhiều như vậy, có nên cưới một cô vợ về để cùng nhau tiêu xài hay không.

Lưu Long tủm tỉm cười, “Nói cách khác, một tháng bây giờ là 2000 tinh tệ?"

"Ừm!"

“Vậy ngươi có biết một khối năng lượng thần bí này bên ngoài có thể bán giá bao nhiêu không?"

“Mua bán được sao?"

Lý Hạo ngạc nhiên, thứ này mà cũng có thể mua bán sao?

“Chính thức thì không nhưng chợ đen thì đầy!"

Lưu Long cười lạnh một tiếng, “Có vô số đại nhân vật hoặc kẻ có tiền đều chỉ là người bình thường! Siêu Năng Giả không chỉ có sức chiến đấu mạnh mẽ mà còn có thể sống rất lâu, thế thì ai mà không muốn trở thành Siêu Năng Giả? Thế nhưng ngoại trừ Tuần Dạ Nhân có thể tiếp dẫn cho người khác ra thì chỉ có Thiên Quyến Thần Sư là tự thân có năng lượng thần bí, ngoài ra sẽ không còn con đường chính thức nào khác, đương nhiên sẽ sinh ra giao dịch chợ đen!”

Lý Hạo hiểu rõ, khẽ gật đầu: “Cũng đúng, nếu như ta có tiền mà lại không có biện pháp thông qua con đường chính quy để trở thành Siêu Năng Giả thì ta cũng muốn bỏ tiền ra để mua."

Đây coi như nhân chi thường tình!

Có nhiều tiền như vậy mà không thể trở thành Siêu Năng Giả, quả là đáng tiếc.

“Vậy thì giá chợ đen sẽ không thấp, đúng không?"

Năng lượng thần bí rất khó cầu, bằng không thì tất cả mọi người đều đã trở thành Siêu Năng Giả rồi.

“Đương nhiên!" Lưu Long nhướng mày, “Đoán xem, giá chợ đen là bao nhiêu?"

“100.000?"

Lý Hạo suy nghĩ một chút, cảm thấy quá thấp, dù sao cũng khó có thể đạt được, nghĩ nghĩ rồi lại nâng giá: “500.000!"

Đây là mức giá cao nhất mà hắn có thể tưởng tượng!

Theo mức lương hiện tại của mình, một năm không ăn không uống gì chỉ được 24.000, tính ra là hơn 20 năm, nếu còn cộng thêm các khoản chi phí khác thì có lẽ phải mất 30 năm mới mua được một khối.

Đủ quý giá chưa?

Tính ra thì đội tuần tra đã được trả lương khá cao, với tình hình bình thường, nhiều người ở Ngân Thành chưa chắc đã đạt mức lương 1000 tinh tệ, vậy ít nhất cũng phải mất 60 năm mới mua được một phần.

“Cũng khá nhiều!"

Lưu Long mỉm cười, “Nhưng trên thực tế là vẫn quá rẻ, giá chợ đen một triệu một khối!"

Lý Hạo hít sâu một hơi.

Quá đắt!

1 triệu? Dù hắn có được thăng chức thì có lẽ cả đời cũng không mua nổi.