Đơn Xin Ly Hôn

Chương 12: Hậu Huyệt (H)

Đối với việc Trình Cẩn chủ động ôm mình, thượng tướng đại nhân rõ ràng rất hài lòng, mặc dù có thể phát hiện giọng điệu của Trình Cẩn có điểm không đúng, nhưng anh hoàn toàn không có trí nhớ, loại sự thật này chưa có thời gian để nghiên cứu.

Anh phải cẩn thận nếm mùi cơ thể của người vợ bé nhỏ này.

Bàn tay không thành thật luồn vào trong áo choàng tắm, sờ đến thịt mông tròn trịa bị ẩn trong lớp qυầи ɭóŧ, nhào mạnh một cái, xúc cảm tuyệt vời, chưa kể người trong lòng bị anh nhào đến khẽ rên một tiếng, cái âm thanh ngọt ngào dịu dàng, càng khiến người trở lên hưng phấn. Lục Đào thấp giọng: “Quả nhiên sờ rất thích, để anh xem xem.”

Trình Cẩn đỏ mặt, nhưng vẫn ngoan ngoãn quỳ trên giường, run rẩy bắt đầu kéo dây áo choàng tắm ra, không đợi cậu cởi xuống, Lục Đào nói: “Để anh”

Giống như một đứa trẻ mở lớp ngoài của kẹo ngọt, Lục Đào mong đợi lột đồ của bạn đời xuống, nhưng lúc nhìn thấy tấm lưng trần trụi, anh đã không kìm nén được sự hưng phấn, khi đường eo mịn màng và đường hông nhấp nhô lộ ra, hơi thở đã loạn.

Dưới lớp áo choàng tắm, Trình Cẩn mặc một chiếc qυầи ɭóŧ màu xanh, làn da của hắn trắng nõn như ngọc, bờ mông các lớp vải vểnh lên, hơn nữa ở đường may nối, có thể nhìn ra một vết ướt nhỏ.

Trình Cẩn quỳ xuống, hai chân vẫn hơi khép lại, Lục Đào nhẹ nhàng đẩy ra, cậu liền lắc người mở rộng hai chân một lần nữa. Thượng tướng đại nhân cảm nhận được sự căng thẳng của cậu, hướng vào vai cậu đặt xuống một nụ hôn nhẹ, trêu chọc: “Dũng khí vừa này đâu rồi? Chạy đến chỗ nào rồi?”

“Đó không phải là em…” Trình Cẩn xấu hổ vùi mặt vào trong gối, vừa muốn ngạt thở đã bị nam nhân bế lên hôn, lần này là hôn lên môi. Trình Cẩn không dám nhìn anh, thật ra mặc dù cậu rất khao khát đối phương, nhưng khi tiếp xúc gần gũi sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi.

Không phải sợ Lục Đào hung dữ, mà là sợ phải nhìn rõ sự chán ghét của anh đối với mình.

Đặc biết rõ ràng là lúc đang làm lúc thân mật.

Cậu nhắm mắt lại và thụ động đón nhận nụ hôn của một người đàn ông, Lục Đào chưa từng hôn cậu dịu dàng như vậy bao giờ, giữa sự quấn quít của môi lưỡi, cảm giác bất an đó dần dần bị dập tắt. Cậu cảm nhận được nam nhân cởi bỏ qυầи ɭóŧ của mình, hai người đang trong trạng thái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

Dáng mông của Trình Cẩn rất tốt. Mật huyệt ẩn giữa hai mông của cậu đã được làm sạch, trở nên rất mềm và ẩm. Ngón tay nam nhân cọ sát lối vào, Trình Cẩn khó chịu vặn vẹo mộng vài cái, khi cậu vô thức muốn tránh ra, ngón tay thon dài có phần thô ráp cắm vào trong.

“Hư…” Trình Cẩn thở gấp, mắt đỏ hoe, giống như một con mèo, “Ông xã, có thể trực tiếp đi vào…”

Lục Đào nhìn hoa nguyệt đang siết chặt ngón tay của anh, lại nhìn dươиɠ ѵậŧ thô to của mình, mặt đầy nghi hoặc, “Trực tiếp đi vào sẽ không đâu chứ?”

“...sẽ không…” thật ra lúc mới bắt đầu sẽ hơi đau, nhưn Trình Cẩn biết rằng mình sớm sẽ quen thuộc. Cậu bây giờ ngược lại không quen với sự khuếch trướng của nam nhân, bởi vì trước đây chưa từng được trải nghiệm qua.

Lục Đầu nhìn ra điều gì đó, đột nhiên hỏi: “Anh trước đây có phải hay không trước giờ…chưa từng làm điều này cho em?”

Trình Cẩn sững sờ một lúc, Lục Đào đã tìm ra câu trả lời. Một cảm giác tội lỗi trào ra trong lòng nam nhân, anh cúi xuống hôn lên môi cậu dịu dàng và nói: "Anh trước đây sao lại xấu như vậy!"

“Không xấu.” Trình Cẩn vội vàng, “Là em không đủ tốt”

Như vậy không xứng, không đáng.

Khi ngón tay thôn dài của anh cắm xuống phía dưới, Lục Đào thực sự có chút không chịu nổi, chỉ cần dùng ngón tay tiến vào, anh cũng có thể cảm nhận được bên trong Trình Cẩn chặt chẽ và nóng bỏng như thế nào, nếu đổi lại là côn ŧᏂịŧ to lớn của mình…anh nỗ lực khuếch trướng, đột nhiên lại hỏi: “Khoang sinh sản ở chỗ nào?”

"Phía trước một chút ..." Trình Cẩn đỏ mặt, "Hơi sâu, ngón tay của có thể không chạm vào được ... a ..." Ngón tay của nam nhân đã chạm đến lối vào, bị kɧoáı ©ảʍ đáng úp Trình Cẩn không kìm được phát ra tiếng rên ngọt ngào, Lục Đào liền cảm thấy một dòng chất lỏng từ đó phun ra, ẩm ướt, trơn trượt, lan toả toàn bộ thông đạo. Anh dùng đầu ngón tay ma sát, Trình Cẩn không chịu được mà lắc mông, cổ họng rêи ɾỉ, thông đạo càng ngày càng ẩm ướt.

“Nhạy cảm như vậy?” Lục Đào có chút kinh ngạc.

“Em, em không biết…” Trình Cẩn rất xấu hổ, độ dài ngón tay chỉ có hạn, chỉ có thể chạm đến nối vào, nhưng kɧoáı ©ảʍ đã rất mãnh liệt.

“Nếu hoàn toàn bị cắm vào, em sẽ thành cái dáng vẻ gì?” Thượng tướng đại nhân giọng điệu đầy hứng thú, hơn nữa có chút khó chịu vì mình đã bị mất trí nhớ, và không thể nhớ được trước đây Trình Cẩn đã phản ứng như thế nào.

Trình Cần cắn môi dưới nói nhỏ: “Chưa từng…đút vào…”Không muốn để cậu thụ thai, không chỉ đeo bao khi làʍ t̠ìиɦ mà khoang sinh sản cũng không xâm nhập vào, quan hệ bằng đường hậu môn thuần tuý, Có một vài lần cửa khoang sinh sản bị anh ma sát hơi mở ra, Lục Đào lúc đó thiếu chút nữa đã đỉnh qυყ đầυ đi vào nhưng đến cuối cùng vẫn khắc chế được.

Lần này, Lục Đào sững sờ, nhìn bạn đời của mình đã mềm nhũn thành nước, nếu không phải tận mắt nhìn thấy phía dưới của mình hiện giờ đang cương cứng khó chịu, anh thật sự hoài nghi trước đây là mình không được, nếu không tại sao lại không hoàn toàn xâm chiếm cậu? Không để anh kịp suy nghĩ, Trình Cẩn đã leo lên, chủ động ôm cổ anh hôn xuống, khóe mắt và lông mày mang chút xuân sắc, "Bây giờ có muốn hay không…thử?"

Giữa hai chân mở ra của bạn đời, côn ŧᏂịŧ phấn nộn đã cương cứng tới rỉ nước, hai cái tiểu thịt viên phía dưới cũng rất dễ thương. Lục Đào hỏi: " Em không muốn nới rộng một chút nữa sao?"

“Có thể rồi” Trình Cẩn lấy bao caosu, xé ra, muốn đeo cho Lục Đào, thượng tướng đại nhân có chút uỷ khuất, “Có thể không đeo không?”

Trình Cần cười không nói, tiếp tục đeo cho anh, còn bôi một ít chất bôi trơn lên trên bề mặt, đang suy nghĩ có hay không chủ động ngồi lên, nam nhân đã hung hăng đẩy cậu xuống giường, một tay nắm lấy eo cậu mà giữ chặt, một lúc sau, dươиɠ ѵậŧ thô dài đặt lên cửa hậu của cậu, cọ xát vào hoa huyệt nhỏ nhắn, thành thạo đánh thẳng vào.

“Ư…” Bị kéo căng, Trình Cần vẫn cảm thấy có chút đau đớn, nhưng rất nhanh liền bị cảm giác thoả mãn bao quanh. Cậu mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều rất hưng phấn, không chỉ trên phương diện sinh lý mà còn là tâm lý.

Bởi vì chỉ có lúc này, cậu mới có thể tới gần Lục Đào, là khoảng cách âm.

Nước mắt không tự chủ được tràn đầy hộc mắt, bị ánh đén chiếu đến vỡ thành một mảng sáng chói. Nam nhân hôn nhẹ lên bờ vai cậu, ngữ khí ôn nhu trầm thấp, "Bên trong thật chặt, bảo bối...”

Nghe đến cái biệt danh này, cả người Trình Cẩn run rẩy, lại có chút không tin nhìn Lục Đào: “Anh làm sao biết được biệt danh của em…”

Lục Đào bật cười: “Phía sau bức ảnh viết ah, tiểu ngốc nghếch”

Âm thanh sủng nịnh khiến trái tim Trình Cẩn loạn nhịp, cậu thấp giọng nói: “Là mẹ em viết…”

Nhìn bạn đời của mình có chút giống một con vật nhỏ, thượng tượng đại nhân trong lòng dâng lên cảm giác xấu xa muốn bắt nạt cậu, muốn đùa giỡn đến khi mặt cậu đỏ bừng, muốn nhìn thấy toàn thân cậu tràn ửng đỏ. Càng nghĩ dươиɠ ѵậŧ của anh càng cương lớn, trực tiếp kéo căng phía bên trong của cậu, lối vào ban đầu cũng căng thành chiếc vòng da màu hồng. Dươиɠ ѵậŧ không ngừng đâm sâu, đến điểm mẫn cảm, Trình Cẩn bắt đầu run rẩy, lại nói: “Đèn, đèn tối hơn một chút…”

Đèn kích hoạt giọng nói liền điều chỉnh độ sáng thấp hơn, che giấu dáng vẻ đáng thương của cậu trong bóng tối, Lục Đào vô cùng bất mãn, lớn tiếng nói: "Cho ánh sáng cao đến hết mức có thể."

Lại “ba” một tiếng, tất cả đèn trong phòng đều bật sáng, phòng ngủ được chiếu sáng như ban ngày, lại một lần nữa khiến cho phản ứng của Trình Cẩn càng trở lên rõ ràng. Cả người Trình Cẩn co rút lại, huyệt đạo phía sau càng chặt, cậu hoảng hốt muốn đem chăn che lại mặt mình nhưng tay chưa kịp duỗi tay đã bị năm ngón tay của người nam nhân này giữ chặt chặt, không thể tiến lên được.

Côn ŧᏂịŧ thô dài ấn sâu vào, cửa huyệt dính chất dịch thể trắng đυ.c, đầy vẻ gợϊ ȶìиᏂ.

Thượng tướng gập cả người xuống, như chủ nhân của cậu, lại hỏi: “ Tại sao không cho anh nhìn rõ?”

Trình Cẩn đột nhiên cảm thấy có chút uỷ khuất, nói nhỏ: “Anh ngày trước không muốn nhìn…”

“Vậy ngày trước anh thật là một tên khốn” không cách nào hiểu chi tiết, Lục Đào rơi vào du͙© vọиɠ cuồng nhiệt, chỉ cảm thấy nơi đó của cậu đang muốn nuốt chửng anh, Trình Cẩn phản bác lại: “Anh không phải tên không, là em…a…a…quá sâu…”

Tính cách khác biệt, nhưng lực đạo làʍ t̠ìиɦ vẫn như cũ, đâm thẳng vào nơi sâu nhất, phân thân cọ sát mạnh mẽ vào điểm mẫn cảm của cậu, khiến Trình Cẩn phải hét lên thành tiếng thoả mãn. Hậu huyệt của cậu càng ngày càng ướŧ áŧ, đặc biết là lúc cọ đến khoang sinh sản, kɧoáı ©ảʍ khiến cả người cậu run lên, trừ bỏ việc tiếp nhận từng đợt xâm nhập của người phía sau, cái gì cậu cũng không làm nổi.

“Tất cả đều vào rồi” Lục Đào vui vẻ nhìn nơi dung hợp của hai người, cười nhẹ: “Em quả nhiên có thể “ăn”…”

Trình Cẩn đỏ mặt ngượng ngùng, dươиɠ ѵậŧ nam nhân thô to và rất dài, cậu mỗi lần đều tiếp nhận một các thuận lợi, cũng có thể tính là “ăn” đi? Nhưng cậu cảm thấy rất thoả mãn, mỗi lần thâm mật với Lục Đào, cậu liền cảm thấy tình yêu của mình cũng có một chút ý nghĩa.

Tinh hoàn của hai người gần như bị ép vào một chỗ, một đôi thì nhỏ, một đôi lại nặng trĩu, Lục Đào âu yếm nhìn lỗ nhỏ đang bị thao đến sưng đỏ, lại âu yếm nắm lấy côn ŧᏂịŧ của cậu, sờ đến chất lỏng dinh dính, hắn thấp giọng trêu: "Hưng phấn như vậy sao?"

"Đương nhiên a......" Trình Cẩn lớn gan nhìn anh, đây rõ ràng là khuôn mặt của Lục Đào nhưng tính cách hoàn toàn khác biệt, "Em thích cùng ông xã làʍ t̠ìиɦ..."

Một câu đổi lấy sự hưng phấn của nam nhân. Côn ŧᏂịŧ thô daif rút ra hơn nửa lại thật sâu đâm vào, bụng Trình Cẩn có chút phồng lên. Khả năng tìиɧ ɖu͙© của Lục Đào rất mạnh, bởi vì anh có thể lực tốt, trước kia mỗi lần làʍ t̠ìиɦ, trong khi cậu đã bắn đến hai ba lần thì mới chỉ bắn có một lần.

"Ưm ưʍ... Thoải mái..." Tâm trí Trình Cẩn đã có chút mơ hồ, rõ ràng quan hệ bằng đường hậu không phải phương thức làʍ t̠ìиɦ tốt nhất nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng thoải mái, thậm chí còn cảm nhận được khoang sinh sản vì bị ma sát kịch liệt đã có chút mở ra. Rõ ràng Lục Đào cũng nhận ra điều này, anh giảm tốc độ, cuối cùng đặt qυყ đầυ vào lối vào khoang sinh sản, thấp giọng nói: "Chỗ này có thể sinh bảo bảo sao?"

"Ân” Khoang đạo tựa hồ có thể cảm nhận được chính mình sắp bị xâm chiêm, vì vậy hưng phấn đến run rẩy, lối vào cũng phun ra một lượng lớn chất nhờn. Lục Đào bị chất lỏng làm cho kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rốt cuộc kìm nén không được, đẩy dươиɠ ѵậŧ vào đó.