Đơn Xin Ly Hôn

Chương 6: Lao Động Đen

Khoa học công nghệ của tinh cầu đế quốc phát triển, không chỉ thể hiện trong quân sự mà còn trong cuộc sống. Nhiều thiết bị điện tử khác nhau và robot thông minh có thể quản lý cuộc sống con người một cách có trật tự, để con người có thể tận hưởng sự thoải mái mà không cần lao động.

Tuy nhiên, không biết từ khi nào, việc nhờ “người giúp việc” ở các khu nhà giàu trở nên phổ biến.

Cũng giống như những loại nước dinh dưỡng đơn giản và tiện lợi có thể đáp ứng nhu cầu sống của con người, nhưng những người giàu lại theo đuổi nhiều loại thực phẩm thực sự, nếu trên bàn ăn của người giàu chỉ có những loại nước dinh dưỡng, thì sẽ bị chê cười. nhưng cũng không biết từ khi nào, giới nhà giàu cảm thấy việc sử dụng robot lạnh lùng để xử lý việc nhà không khác gì người thường lại không thể hiện được sự cao quý của họ, vì vậy họ bắt đầu đưa ra mức lương cao để thuê giúp việc. Ở tinh cầu đế quốc, giá thuê một người đàn ông cực kỳ đắt đỏ, vì vậy càng có nhiều người giúp việc ở nhà, càng chứng minh được nguồn tài chính của mình.

Giống như Trình Cẩn đã từng có 5 người giúp việc.

Ngày khi xu thế này trở nên phổ biến, nhiều nơi bắt đầu học theo, và thời trang luôn được đặt lên hàng đầu, vì vậy cho đến nay, những mặt hàng xa xỉ, tinh xảo được làm bằng máy móc trong cửa hàng không còn là lựa chọn hàng đầu của giới nhà giàu. Cái họ yêu cầu là hàng "thủ công", dường như một thứ hoàn toàn làm bằng bằng tay người, thì nhất định nó sẽ có giá trị.

Các cô chủ, cậu chủ cùng nhau tụ tập, so bì với nhau bằng những chiếc túi handmade, áo khoác thêu tay, váy cắt tay, …

Đây là một sự lãng phí sức lao động thuần túy, và chính phủ không cho phép xây dựng một nhà máy hoàn toàn thủ công như vậy, công việc này không thể coi là một nghề nghiệp hợp pháp, vì vậy, nhiều cửa hàng thương hiệu sẽ tuyển dụng “lao động đen”.

Bởi vì mặc dù hầu hết mọi người không thiếu tiền nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều không thiếu tiền, vẫn có một bộ phận nhỏ người bên ngoài duy trì thể diện, trong thì lén lút nghĩ cách kiếm một ít tiền, nếu họ không có tài năng gì khác, thì “lao động đen” mà nói là lực chọn thích hợp.

Trình Cẩn thời gian không bao giờ có liên hệ với “lao động đen”, sau khi cha và anh trai của anh ta phải đối mặt với phá sản, tiền trợ cấp cho cậu bị cắt. Tiểu thiếu ra mới đầu vẫn không biết, cậu đã cố gắng loại bỏ những khoản chi tiêu xa hoa của mình và tất cả những người giúp việc mà cậu ta thuê nghỉ, nhưng tiền tiêu vẫn như nước chảy, cho đến khi số dư xuống dưới mức trung bình và không có tiền mới được chuyển về, Trình Cẩn mới nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.

Cậu trở về nhà, hỏi anh và cha rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cha và anh mới đầu không nói, cuối cùng bị ép hỏi, mới nói ra sự tình. Thì ra cha và anh lòng tham quá lớn, đầu tư vào nguồn năng lượng mới, nhưng loại năng lượng này vẫn chưa có giấy phép khai thác, họ thuê người bí mật đào, cuối cùng đào được một hành tinh nhỏ thì gặp nạn lớn. Vụ tai nạn tuy không gây thương vong nhưng suýt chút nữa đã khiến hành tinh đối mặt với một vụ nổ lớn, hầu hết các loại cây trồng trên mặt đất đều bị chết và các vật liệu nguy hiểm bị rò rỉ. Sau khi bị bại lộ, chính phủ cấp cao phẫn nộ, xử phạt Trình gia, số tiền rất lớn, tài sản của Trình gia lập tức trống rỗng, nhưng vẫn không đủ.

Trên thực tế nếu không phải Trình già có hàm tước Nhà từ thiện, sau vụ tai nạn, cha và anh trai của Trình Cẩn sẽ bị đưa đến Ngôi sao địa ngục để thụ án.

Mặt cha Trình đầy thất vọng: “Ta có thông tin nội bộ rằng giấy phép khai thác năng lượng mới có thể được phê duyệt trong nửa năm nữa. Ta muốn đi trước những người khác. Nếu thành công, tài sản của gia đình chúng ta có thể tăng gấp đôi. Ai mà biết được ..." Ông thở dài, đôi mắt mông lung, trong thời gian ngắn như già đi mười tuổi, "Cẩn nhi, cha thật vô dụng, cha không có năng lực để bảo vệ con nữa."

Trình Cẩn nghe được tin đó, trong lòng lạnh lẽo, sững sờ hỏi: "Về sau phải làm sao?"

Anh trai Trình Húc nói: “Trong nhà phải cắt giảm chi phí, nhà và xe đều bán rồi, chỉ để lại một tòa nhà nhỏ. Anh cũng tìm một công việc, mặc dù vẫn không quá đủ, nhưng cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ.” Giọng điệu của anh ôn hoà, vỗ vỗ vai em trai," Em đừng lo lắng, sống thật tốt, em có hàm tước, dù thế nào cũng không bị trục xuất. "

Trình Cẩn hiểu ý anh.

Cha và anh trai có thể bị đuổi ra khỏi hành tinh này và sống trên một hành tinh bẩn thỉu và lộn xộn!

Kể từ sau cái chết của mẹ, Trình Cẩn chỉ biết dựa vào cha và anh trai, biết rằng họ có thể bị trục xuất, trong lòng vô cùng loạn. Lúc cậu trở về nhà, nhìn thấy căn nhà sang trọng và những món đồ xa xỉ mà mình đã mua, giá trị của những thứ đồ đều đè nặng lên. Cậu vô cùng hối hận, trước đây sao có thể tiêu tiền một cách cẩu thả như vậy để rồi rước về nhà một đống đồ vô bổ?

Cậu đúng là đã hút máu của cha và anh trai mình!

Sau khi nghĩ đến điều này, Trình Cẩn bắt đầu bán những thứ của riêng mình. Mặc dù ngôi nhà này là nhà của cậu và Lục Đào, nhưng Lục Đào chưa bao giờ can thiệp vào bất kỳ việc gì ở đây, "ngôi nhà" này đối với anh ấy còn tệ hơn khách sạn. Nếu không phải theo quy định của chính phủ, những người có gia đình từ tình cầu ngoài trở về bắt buộc phải gặp bạn đời một lần, anh có lẽ cũng sẽ không bao giờ quay lại.

Trình Cẩn chật vật dọn dẹp đồ đạc của mình, chúng không dễ bán nên cậu đã nhờ người bán chúng ở chợ đen, cậu cái gì cũng không hiểu, bị lỗ mà không biết, có những thứ rõ ràng có giá trị, nhưng cuối cùng chúng lại được bán với giá chưa đến 10%. Cậu chuyển tiền vào tài khoản của cha và anh trai, hy vọng họ có thể ở lại, nhưng vẫn không đủ.

Cuối cùng, Trình Cẩn đã bán chiếc xe thể thao của mình và phi thuyền, mới có thể cân bằng được số dư của cha và anh trai.

Nhưng Trịnh Cẩn chưa kịp thở, cha của cậu bởi vì liên tiếp chịu đả kích, cuối cùng ngã bệnh

Ông ngoài bị trừng phạt, tất cả các phúc lợi của chính phủ đều bị huỷ bỏ, ông thậm chí không thể sử dụng bảo hiểm y tế, nếu muốn đi khám bệnh, phải trả toàn bộ số tiền.

Đoạn thời gian đó Trình Cẩn gần như sứt đầu mẻ trán, cậu lục tung căn nhà một lần nữa và bán tất cả những thứ mà cậu xem như bảo bối trước đó, để bù đắp chi phí cho cuộc phẫu thuật. Sau ca mổ, bệnh tình của cha vẫn cần theo dõi hồi phục và dùng thuốc lâu dài. Trình Cẩn không có gì để bán, và số tiền anh trai kiếm được từ công việc chỉ có thể duy trì cuộc sống của hai cha con, vì vậy Trình Cẩn cũng nghĩ đến việc đi làm.

Anh là phu nhân thượng tướng. Vì hàm tước này, rất nhiều ngành nghề bị hạn chế. Cậu không thể làm những công việc cấp thấp không yêu cầu trình độ học vấn nhưng vị trí công việc có thể làm lực học của cậu lại không đủ, trong hoàn cảnh đó, Trình Cẩn không biết phải làm gì cho đến một ngày, cậu gặp Andy.

Andy trước đây là nhân viên hướng dẫn mua hàng của “Phóng Thượng”, rất nhiều lần tiếp đón Trình Cẩn, vì vậy nhận ra cậu. Lúc nhìn thấy cậu, Andy chủ động chào hỏi, còn hỏi cậu khi nào đến “Phóng Thượng”. Trình Cẩn trong lòng muốn tìm công việc, không có tâm trạng để đáp lời anh ta, vì vậy chỉ đơn giản nói “Ân” một tiếng liên đi, đi chưa được xa, liền nghe thấy người hỏi Andy: “Xin hỏi bây giờ còn tuyển người không?”

Tiểu thiếu gia chưa bao giờ làm việc, nhưng cũng hiểu “tuyển người” là như thế nào. Đôi mắt cậu sáng lên, bất chấp bước đi về phía Andy, chờ đợi nhìn người hướng dẫn mua sắm mà cậu không hề để ý tới trước đây. "Có việc gì không? Tôi cũng muốn làm."

Andy hơi sững sờ, lúc đầu còn tưởng là tiểu thiếu gia muốn gạ gẫm mình, sau khi biết Trịnh gia phá sản và tiểu thiếu gia rất cần tiền, thái độ của anh ta thay đổi hẳn. Anh ta có lẽ muốn xem trò vui của Trình Cẩn, thật sự cho cậu một công việc, chính là làm “lao động đen” ở tầng hầm của “Phóng Thượng” nơi Trình Cẩn mua sắm trước đây.

Khi Trình Cẩn đến đó lần đầu tiên, đã có vài người ở đó, nó không phải là một tầng hầm lớn, có đèn trắng sáng, và có những sản phẩm đã hoàn thành và chưa hoàn thành trên chiếc bàn dài. Những người nam nữ tay cầm kim chỉ hoặc kéo đang làm việc chăm chỉ và nghiêm túc. Trình Cẩn cảm thấy hơi rụt rè khi nhìn họ may chúng một cách khéo léo, bởi vì cậu chưa từng làm điều đó trước đây. Nhưng khi nghĩ đến tình cảnh của cha mình, suy nghĩ muốn rút lui liền ngừng lại.

Andy cười giễu cợt: “Trinh thiếu gia không làm được, đúng không? Ây ya tôi đã nói rồi cậu không làm được. Nhưng àm Trình thiếu gia, nghe nói bạn đời của cậu địa vị rất cao, làm sao? Có khó khăn gì không nhờ anh ta giúp đỡ?”

Không phải là Trình Cẩn không có suy nghĩ như vậy, anh ấy đã cố gắng liên lạc với Lục Đào vài lần, nhưng cậu đến bước cuối cùng liền từ bỏ.

Lục Đào chán ghét cậu, anh sẽ chỉ vỗ tay khi nghe tin tức bi thảm của gia đình mình, phải không? Làm thế nào nó có thể có thể giúp đỡ?

Và nếu anh ấy biết điều đó, anh ấy có thể sẽ nghĩ đến việc ly hôn với cậu.

Mặc dù chính phủ đã tạm thời dập tắt vụ việc này vì mục tiêu ổn định, nhưng không có nghĩa là nó sẽ không bao giờ bị phanh phui. Nhưng trong trái tim ích kỷ của Trình Cẩn, cậu vẫn mong mối quan hệ hôn nhân với Lục Đào có thể được duy trì thêm một giây một phút.

Trình Cẩn mím môi và hỏi với giọng rất nhẹ nhàng: "Em có thể học được, Andy, anh có thể dạy em được không?"

Andy liếc mắt nhìn anh, thật ra anh cũng chán ghét vị thiếu gia này, dù sao thì trước đây cậu đã làm nhiều chuyện quá đáng, chẳng hạn như trực tiếp đánh người để tranh vật phẩm. Nhưng anh cũng không phải kiểu giậu đổ bình leo, nên cuối cùng vẫn nói: "Được rồi, tôi dạy cậu một chút. Nếu không học được, Trình thiếu gia liền tìm việc khác."

Mặt Trình Cẩn rạng rỡ, nói: “Cám ơn anh! Em sẽ nỗ lực!”

Andy xua tay, "Đừng là anh, anh, êm, em, tôi nghe không quen."

Thiếu gia chưa từng đυ.ng tới kim chỉ, lại phải đến làm thủ công mỹ nghệ, lúc đầu thật sự rất khó khăn, hơn nữa tính tình không tỉ mỉ, học được không bao lâu, kim đâm vào ngón tay chảy máu. Trình Cẩn kêu lên một tiếng đau đớn, khi Andy cau mày nhìn cậu, cậu nhanh chóng nói: “Em không sao.” Cậu đưa ngón tay vào miệng.

Sau khi hút máu, vị của máu có chút mặn, tương tự như vị của nước mắt.

Andy cảnh báo: "Hiện chúng tôi đang sử dụng sản phẩm thử nghiệm. Khi được sử dụng như phụ kiện quần áo thật, chúng không được dính máu, nếu không sẽ hỏng hoàn toàn".

Trình Cẩn vội vàng nói: "Em biết rồi."

Cậu đã luyện tập dưới tầng hầm trong 5 ngày liên tục. 5 trong số 10 ngón tay của cậu bị đâm thủng. Có hơn 30 chấm. Một mảnh da nhỏ ở ngón trỏ bị dao cắt đứt. Cuối cùng, Andy gật đầu, rồi giao cho cậu đơn đặt hàng.

Đơn hàng đầu tiên Trình Cẩn thực hiện là thêu hạt ngọc trên một chiếc váy nhỏ, trên đó đã vẽ sẵn hoa văn, chỉ cần may từng hạt một là được, công việc này được thực hiện bằng máy móc, có thể chỉ mất chưa đầy năm phút để hoàn thành một chiếc váy, nhưng Trình Cẩn đã mất đến ba ngày để hoản thành.

Nhưng cậu rất vui vì có được số tiền đầu tiên trong đời do chính tay mình kiếm được, số tiền này có thể mua đủ thuốc thang cho cha trong một tuần.