Trung Niên Xuyên Không Ký

Chương 13: Quyết định trở về

  Qua trò chuyện với Tiara, Yue được biết gia tộc Friede vốn định cư lâu đời ở thủ đô, chuyên nghiệp về thương nghiệp. Khoảng hơn ba trăm năm trước tổ tiên của gia tộc bắt đầu được cất nhắc làm đại thần về tài chính trong chính quyền trung ương đế quốc SI, và sau đó được sắc phong tiểu quý tộc.

Thể chế quý tộc hiện tại của đế quốc Si cũng tương đối đặc biệt, quý tộc là một danh hiệu hơn là địa vị quản trị. Tước hiệu quý tộc cũng không phải thế tập đời đời, mà chỉ có một người được kế thừa tước hiệu này từ thế hệ đi trước, hơn nữa phải kế thừa cả trách nhiệm, cũng như chứng minh được năng lực kế thừa trách nhiệm đó. Nếu ở một thế hệ nào đó người đứng đầu giữ địa vị của gia tộc không thể hoàn thành trách nhiệm và bị đưa ra xét xử, gia tộc đó sẽ mất danh hiệu quý tộc. Điều này làm cho số lượng quý tộc ở đế quốc Si không tăng theo cấp số nhân sau mỗi thế hệ, và giữ được phẩm chất quý tộc tinh hoa qua nhiều thế kỷ.

Gia tộc Friede tuy chỉ là tiểu quý tộc, nhưng lại là gia tộc lâu đời có truyền thống giáo dục con cháu nghiêm chỉnh, nên đến đời bố Tia và Tiara đã là đời thứ sáu. Bố Tiara đang nắm giữ vị trí cố vấn tài chính trong ban cố vấn thủ tướng. Trước nay gia tộc Friede vẫn trung thành theo đường chuyên gia tài chính, các đời gia chủ kế thừa tước vị quý tộc đều theo con đường học thuật quản lý vĩ mô. Đến khi Tia ra đời, gia tộc Friede lần đầu tiên xuất hiện một người có thiên phú ma pháp xuất sắc. Điều này khiến cả gia tộc rất vui mừng, và đầu tư cho Tia học tập theo hướng chuyên tu nghiên cứu ma pháp, những mong nàng có thể trở thành ma đạo sư hoặc thậm chí hơn thế. Địa vị của các ma đạo sư trong thế giới loài người rất cao, ít nhất tương đương với một vị thành chủ. Bởi đặc thù về thiên phú ma pháp và di truyền, mỗi ma đạo sư được coi như một quý tộc, và con họ cũng khả năng cao là quý tộc, nói cách khác nếu gia tộc có một vị ma đạo sư, coi như số slot quý tộc của gia tộc đó tăng gấp đôi, và chỉ giảm trở lại khi gia tộc đó không còn ma đạo sư tọa trấn nữa.

Chính vì thế khi cô nàng Tia bị anh thợ săn Han đốn tim, quyết định kết hôn với Han, gia tộc Friede rất phiền lòng, không ủng hộ cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên ở đế quốc SI nói riêng và thế giới loài người trên Ether nói chung, địa vị của phụ nữ không thấp bé và là đối tượng bị hà hϊếp như thời kỳ phong kiến ở thế giới Mai Chi từng sống, do các ma đạo sư đa số là phụ nữ và phù thủy toàn bộ là phụ nữ, địa vị của nữ giới tương đối bình đẳng so với nam giới, thậm chí ở một số khía cạnh được ưu tiên cao hơn, ví dụ như vấn đề giáo dục và nuôi con. Vì vậy, cộng thêm việc gia tộc Friede là một gia tộc có nội hàm cao, họ không làm khó dễ và ra tay ngăn cản Tia đến với Han, chẳng qua một số xích mích về quyền lợi là không thể tránh khỏi, và cuối cùng Tia quyết định thoát ly gia tộc, và rời bỏ thủ đô, đến một vùng thật hẻo lánh hưởng thụ những ngày yên bình hạnh phúc bên người yêu và con cái.

Buổi tối, sau khi Tiara trở về thủ đô, cả nhà Tia Han có một buổi nói chuyện về sự kiện vừa qua.

Đúng như đoán trước của Yue, hoặc như lo lắng của trưởng thôn, sự xuất hiện của Tiara là dấu hiệu thể hiện toan tính của Tia và Han muốn rời khỏi thôn Tuktuk, trở lại thành thị sống.

Tia và Han đều rất yêu thích cuộc sống hiện tại, đây đúng là hình mẫu trong mơ của hai vợ chồng. Điều kiện vật chất vừa đủ, cuộc sống vô tư và đơn giản, không có áp lực gì, hòa đồng vui vẻ với hàng xóm và đồng nghiệp, được tôn trọng, có nhiều thời gian đàm ấm bên nhau. Nếu được, đương nhiên Tia và Han lựa chọn ở lại đây sống đến già.

Tuy nhiên suy nghĩ của Tia và Han thay đổi. Tia đã nghĩ đến chuyện chuyển lên thành thị sống khi nhận thấy Yue có trí tuệ xuất sắc hơn người. Trái lại việc bé Beer có thiên phú ma pháp xuất sắc lại không phải điều bất ngờ của Tia và lúc đầu hai vợ chồng định quan sát Beer một thời gian xem hắn có thích con đường trở thành ma pháp sư hay không, rồi mới quyết định có thay đổi chỗ sinh hoạt để tiện cho Beer học tập không. Yue không giống với Beer, thiên phú của hắn là trí tuệ. Mới năm tuổi hắn đã tỏ ra trưởng thành về tư duy và thậm chí tỏ ra vẻ „độc cô cầu bại" trong lĩnh vực tìm tòi tri thức. Tia biết điều này là không lành mạnh cho Yue. Nếu Yue cứ sống hết quãng đời tuổi thơ ở cái thôn Tuktuk hẻo lánh này, Tia sợ hắn ngộ nhận về năng lực bản thân, ngộ nhận về trí tuệ của nhân loại. Cho nên Tia thấy cần thiết phải cho Yue tiếp xúc với môi trường thành đô sầm uất, tiếp cận với những kho tri thức khổng lồ để phát huy tầm hiểu biết của mình, tránh cho việc Yue lầm tưởng rằng đọc hết sách của thư viện thôn đã là ghê gớm lắm, rằng mình đã hiểu biết phần lớn biển học của loài người.

Tia hoàn toàn đúng. Suýt chút nữa Yue đã cảm thấy năng lực trí tuệ của mình đã thuộc loại đi ngang thế giới, và đã hơi có biểu hiện tự mãn. Sau này lớn lên đi ra ngoài thôn Tuktuk hắn cũng sẽ nhận ra điều này, nhưng để Yue sớm kiến thức đô thị phồng hoa là trách nhiệm làm mẹ, Tia nhận định như vậy. VÌ thế nàng quyết định đề xuất với gia tộc của mình về việc trở lại thủ đô.

Tia tuy thoát ly khỏi gia tộc nhưng vẫn thỉnh thoảng liên lạc với họ thông qua cổng thông tin tại tòa nhà hội đồng thôn. Ở nơi này nhân loại tuy chưa phát triển được công nghệ thông tin di động, điện thoại dân dụng, nhưng các biện pháp truyền tin cũng không đến nỗi lạc hậu, không đến mức dùng chân chạy để truyền tin. Việc truyền tin nhắn thông qua công nghệ ma pháp là phổ biến, nhưng giới hạn ở các công tác cấp chính phủ, và dành cho nhưng người giàu có. Đơn giản là vì chi phí không rẻ. Thiết bị truyền tin là cố định, và chiếm diện tích tương đối lớn, dạng tháp, gọi là tháp truyền tin. Mỗi đơn vị hành chính địa phương đều có một tháp để liên lạc với các địa phương khác và về thủ đô, trực thuộc quyền quản lý của quân đội. Các gia tộc lớn và đại quý tộc có đất phong lớn cũng có sở hữu các tháp truyền tin tư nhân dùng cho việc liên lạc quản lý khẩn cấp, tuy nhiên chúng không được nối kết với mạng lưới tháp truyền tin của chính phủ. Do giới hạn công nghệ nên việc phổ biến khả năng liên lạc truyền tin cho các hộ gia đình là khó khả thi. Theo đánh giá của Yue, công nghệ này có nguyên lý hơi giống công nghệ radio, nhưng kém hơn. Chúng cũng được vận hành bằng ma năng.

Tia là trợ lý trưởng thôn, có quyền sử dụng tháp truyền tin, còn bố của Tia là cán bộ chính phủ trung ương, cũng hoàn toàn có thể sử dụng tháp truyền tin – đương nhiên cả hai phải trả tiền. Thi thoảng Tia nhắn tin hỏi thăm gia đình và báo cho người thân biết tình hình sinh hoạt của mình, bố của Tia cũng động viên thăm hỏi cuộc sống của con gái. Sau khi Tia quyết định lên phương án trở lại thủ đô để nuôi dạy hai con trai, nàng truyền tin xin ý kiến tư vấn của bố. Vượt qua sự kỳ vọng của Tia, gia tộc Friede rất sẵn lòng và tạo điều kiện để gia đình Tia sớm trở lại thủ đô. Thậm chí Tia một lần nữa có thể quay trở lại gia tộc, lấy lại cái tên ngày trước của mình – Tia der Friede – kế thừa dòng họ này cho các con, cũng có nghĩa là chúng thậm chí có quyền cạnh tranh vị trí gia chủ với con cái của các anh em họ của nàng trong gia tộc, nhất là cậu em trai Tiara, hiện đang giữ chức quyền gia chủ - sẽ sớm trở thành gia chủ đời kế tiếp của gia tộc Friede và tiếp quản vị trí hiện tại của cha mình. Những năm qua Tiara rất nỗ lực rèn luyện và cuối cùng đã vượt qua khảo hạch, có tư cách tiến vào ban cố vấn thủ tướng thay bố mình.

Tia không muốn các con mình bị cuốn vào cuộc tranh giành tước hiệu với các anh em họ khác trong gia tộc, nên từ chối việc đó, chỉ cảm kích sự giúp đỡ của gia tộc đối với chuyến trở về của gia đình nàng. Tuy nhiên khi Tiara đến thăm nhà Tia Han, chính cậu đã chủ động nêu lại đề nghị này. Cậu cho rằng Beer là nhân tuyển thật xuất sắc để kế thừa địa vị gia tộc về sau, cũng như có một cơ hội nào đó cho việc Beer nhờ kế thừa thiên phú ma pháp của Tia mà có thể phấn đấu trở thành ma đạo sư, khi đó nếu Beer thuộc gia tộc Friede thì gia tộc sẽ có thêm một tước hiệu quý tộc, đó là điều quá tuyệt vời.

Yue, mặt khác, lại là một vấn đề. Gia tộc Friede biết hắn là con nuôi của Tia, và cũng được nghe rằng Yue có trí tuệ thật xuất sắc. Điều này dấy lên lo ngại rằng Yue sẽ dễ dàng vượt trội hàng cháu trong gia tộc Friede và kế thừa tước hiệu của gia tộc, dù không mang dòng dõi huyết thống. Sau khi cân nhắc, mọi người đi đến thống nhất rằng Yue sẽ không nên có tư cách tranh giành tước hiệu quý tộc với các anh em họ. Điều này Tiara không nói cho Tia, nhưng Tia thừa hiểu gia tộc sẽ có quyết định như vậy. Cho nên nàng chần chừ chưa đồng ý chuyện quay trở lại làm thành viên của gia tộc, và cũng không đề cập tới chuyện này cho Yue và Beer nghe.

Beer chưa có nhiều ý niệm về thành thị, hắn chỉ băn khoăn việc bạn tốt Ron sẽ như thế nào khi nhà mình dọn đi, và lên thành thị thì Han còn dẫn mình đi vào rừng săn bắt nữa hay không.

Đối với vấn đề Ron, Yue cũng có băn khoăn. Hắn thật sự rất thích Ron, và cảm thấy Ron nên nhận được sự đầu tư giáo dục đầy đủ để sau này có thể trở thành nhân tài. Hắn chủ động đề xuất việc đưa Ron cùng đi. Tuy nhiên kể cả khi Han và Tia đồng ý chuyện này, vấn đề vẫn nằm ở tâm tư của Ron. Hắn lúc nhỏ muốn trở thành một thợ săn, hơn nữa ngại nhất việc mang ơn người khác quá nhiều trở nên ỷ lại, thuyết phục Ron rời thôn Tuktuk đi theo nhà Tia Han là tương đối khó khăn.

Yue nói với Tia và Han, quyết định của Ron sẽ được tôn trọng, nhưng trong trường hợp hắn chấp nhận rời thôn Tuktuk theo nhà mình, Tia và Han cũng cần có sự chuẩn bị. Tia và Han đều tỏ vẻ không thành vấn đề. Nuôi hai đứa trẻ hay ba đứa trẻ với họ cũng không phiền phức thêm là mấy, đằng này cả ba đều là những đứa trẻ rất xuất sắc và hiểu chuyện.

Về thời điểm lên thủ đô, Yue và Tia đều cho rằng cần hoàn thành bàn giao công việc của mình xong thì mới di chuyển được. Tia cần bàn giao công việc trợ lý trưởng thôn, còn Yue cần hoàn thành xong việc dạy lớp một cho lứa trẻ mình đang phụ trách. Cũng may cả hai việc này không tốn nhiều thời gian, với Yue thì chỉ chờ kỳ thi tốt nghiệp lớp một, rồi bàn giao lại cho giáo viên lớp hai là xong.

Đã có kế hoạch cho thời gian tới, cả nhà đều bắt đầu lu bù công việc lên. Beer tranh thủ cùng bố hay đi săn và học hỏi thêm những kỹ năng sinh hoạt trong rừng (theo sở thích của hắn), Han thì ngưng nhận thêm việc ngắn hạn trong thôn, tập trung xử lý việc gói ghém hành lý, thanh lý đồ thừa và rao bán nhà. Tia thì thông báo quyết định nghỉ việc cho trưởng thôn và dần bàn giao công việc lại cho cấp dưới cũng như phụ giúp trưởng thôn chiêu mộ trợ lý mới, đồng thời tăng cường liên lạc với bố mình ở thủ đô về việc chuẩn bị dọn lên. Trưởng thôn đương nhiên không vui vẻ nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận. Dù sao lúc trước chiêu mộ được Tia về làm trợ lý cho mình đã là vận may hiếm có của lão, giờ người ta về lại vòng tay gia tộc trưởng thôn đâu có biện pháp nào cố lưu Tia lại?

Những đứa trẻ trong lớp Yue và hiệu trưởng cùng các giáo viên lớp một rất nuối tiếc việc hắn phải rời thôn, dù sao sự hiện diện của Yue giúp ích rất nhiều cho việc giảng dạy trong trường, và bọn học sinh trong lớp đều thích Yue do cách giảng bài của Yue cũng lôi cuốn, gần gũi hơn nhiều so với các giáo viên khác.