Nguyên Hình Tất Lộ

Chương 8: Giả dạng, cưỡng X

NHẮC NHỞ THÂN THIỆN: CHƯƠNG NÀY CÓ CẢNH RAPE, AI KHÔNG XEM ĐƯỢC THÌ LÀM ƠN ĐỪNG ĐỌC GIÚP MÌNH NHA:))))

Chúc mọi người ngày mới đi làm vui vẻ (thật ra t đi làm từ hôm qua rồi ( ´△`))

Chương 8: Giả dạng, cưỡng X

Bước ra khỏi nhà đã gần mười giờ, Lục Duy trực tiếp lái xe đi tìm Thẩm Giai Du.

Lục Duy đến vừa lúc gặp phải Thẩm Giai Du đang loạng choạng tìm nhà vệ sinh, bên cạnh lại chẳng có một ai quen biết, Lục Duy nhận mệnh đỡ Thẩm Giai Du đi về phía tấm bảng WC.

Thẩm Giai Du dù say cũng biết phải đi vào trong phòng riêng. Từ khi lên cao trung về sau, thân thể bắt đầu tiến vào cuối giai đoạn phát dục, những đặc tính đặc trưng của cơ thể song nhi cơ bản đã định hình, nhưng dương v*t so với nam sinh bình thường thì nhỏ hơn rất nhiều. Cho nên Thẩm Giai Du có đi tiểu thì cũng vào phòng riêng, không bao giờ đi cùng với nam sinh khác.

Phòng vệ sinh ở đây không dơ như trong trường học, ngay cả phòng riêng cũng rất lớn, tương đương với một toilet gia dụng, hơn nữa lại có người đúng giờ quét dọn, mặt sàn cùng vách tường được lau đến sáng bóng, hơn nữa bồn cầu cũng được chà trắng tinh không có tì vết.

Thẩm Giai Du vào phòng riêng nhưng không phát hiện ra người phía sau cũng đi theo, cậu mơ mơ màng màng kéo quần xuống, cầm thịt mầm xả nướ© ŧıểυ vào bồn cầu.

Lục Duy dường như bị sự mất cảnh giác của Thẩm Giai Du chọc tức đến bật cười, vạn nhất người theo vào lại là kẻ có mưu đồ bất chính, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà hắn nhanh chóng bị mầm thịt phấn nộn kia hấp dẫn lực chú ý. Với tính tình ngượng ngùng của Thẩm Giai Du thì Lục Duy đoán rằng cậu chưa từng thủ da^ʍ qua.

Thật ra điều này Lục Duy lại hoàn toàn đoán đúng, Thẩm Giai Du xấu hổ với mấy chuyện như vậy. Nhưng từ khi Lục Duy xuống tay khai phá bộ ngực cùng hoa huy*t về sau, thân thể Thẩm Giai Du thường chỉ nhận được kɧoáı ©ảʍ do đôi bàn tay kia mang đến, có khi trong mộng xuân thì thịt mầm cũng chỉ hơi cứng, trái lại lỗ bướm lại tràn lan d*m thủy, nhưng dù vậy thì Thẩm Giai Du cũng chỉ cố gắng nhẫn nhịn chờ du͙© vọиɠ bình ổn lại mà thôi.

Thẩm Giai Du tiểu xong liền ngồi trên mặt bồn cầu gật gù buồn ngủ, hoàn toàn không phát hiện du͙© vọиɠ quay cuồng trong mắt của người phía sau.

Trước mắt, Lục Duy chính là một trong ba người thân cận nhất trong thế giới của Thẩm Giai Du, nhưng cậu vẫn còn cự tuyệt hắn. Không thể nghi ngờ đây chính là cơ hội tốt, nếu gạo nấu thành cơm thì Thẩm Giai Du còn lấy được cớ gì để cự tuyệt hắn đây? Dĩ nhiên sau đó cũng sẽ không có cơ hội tách ra, đời này chỉ có phụ thuộc vào một mình hắn.

Run rẩy vì hưng phấn, Lục Duy tiến đến bên cạnh Thẩm Giai Du đang say đến bất tỉnh nhân sự.

Hắn kéo người đang ngồi ngủ trên bồn cầu lại, bắt đầu cởi từng lớp từng lớp quần áo, tựa như đang lột ra lớp vỏ của quả trứng gà, phơi bày thân mình trắng nõn bị che dấu dưới lớp vải vóc.

Lục Duy cởi sạch sẽ rồi đặt Thẩm Giai Du ngồi lại trên bồn cầu, hắn chừa lại một cái áo ngực màu da bọc lấy vυ' mềm, trên bờ ngực bằng phẳng hiện ra một độ cong nho nhỏ. Còn thân dưới chỉ còn một đôi vớ trắng ôm lấy bàn chân nhỏ gầy. Thịt mầm mềm mại ở trước hai chân, phía dưới kia là hoa huy*t non mịn thẹn thùng đang chờ người chơi.

Thẩm Giai Du nghiêng đầu tựa vào tường, tóc mai rũ một bên sườn mặt, trông càng dịu dàng. Kẻ xâm phạm ôn nhu hôn lên người sắp bị hắn chinh phục, nụ hôn giống như chốt mở, Lục Duy thu hồi thương tiếc trong đáy mắt, chỉ còn du͙© vọиɠ điên cuồng dày đặc.

Hắn nghiêng đầu suy nghĩ, nhặt lên qυầи ɭóŧ mà hắn vừa vứt xuống tròng lên đầu Thẩm Giai Du, che khuất đôi mắt, mũi cùng miệng, như vậy hắn sẽ không thấy gương mặt kia, nhất định sẽ không mềm lòng. Sau đó hắn lại cởϊ qυầи lót của hắn xuống nhét vào trong miệng Thẩm Giai Du.

Lục Duy kéo áo ngực Thẩm Giai Du lên trên cổ, vùi đầu thưởng thức bầu vυ' mà hắn dày công khai phá, tùy ý nhấm nháp.

Trước đây Thẩm Giai Du sợ đau nên vẫn luôn kìm nén, hiện tại Lục Duy tựa như mãnh thú được thả khỏi l*иg sắt, hạ khẩu không chút lưu tình. Mới qua một lúc mà hai vυ' non mềm của Thẩm Giai Du đã bị gặm cắn thành đỏ hồng đan xen. Sau khi gặm thỏa thích, Lục Duy bắt đầu từ từ nhấm nháp, mυ'ŧ lấy đầu v*, cắn liếʍ cho đến khi núʍ ѵú cương cứng như viên đá.

Lục Duy ngẩng lên nhìn Thẩm Giai Du, trên đầu mang qυầи ɭóŧ, hai bầu vυ' trước ngực in đầy ấn ký cùng vết nước của kẻ thi ngược. Lục Duy đột nhiên giơ tay lên tát xuống, âm thanh thanh thúy vang lên một lần lại một lần. Không bao lâu, toàn bộ ngực Thẩm Giai Du đã đỏ ửng nóng rực.

“Ư….”

Đang mơ ngủ nhưng thân thể lại cảm nhận tai nạn đang đến, Thẩm Giai Du khó chịu vặn vẹo muốn tránh thoát, nhưng thân thể dường như bị quả tạ ngàn cân đè xuống, không theo ý muốn của chủ nhân.

Đến khi Thẩm Giai Du thiếu chút nữa là trượt xuống mặt sàn, Lục Duy ấn cậu ngồi lại trên bồn rồi mới dừng hành hạ ngực của thiếu niên.

Qυầи ɭóŧ trong miệng Thẩm Giai Du đã bị nước miếng tẩm ướt hơn một nửa sắp rớt ra ngoài, Lục Duy nắm hàm dưới, dùng hai ngón tay nhét trở lại, đẩy sâu vào trong cổ họng đến khi Thẩm Giai Du nôn khan mới dừng tay. Rồi kéo qυầи ɭóŧ trên đầu Thẩm Giai Du xuống che toàn bộ khuôn mặt cậu.

Lục Duy chơi không sai biệt lắm rồi mới bắt đầu vào công việc chính. Hắn ngồi trên bồn cầu, đặt hai chân Thẩm Giai Du ở trên cánh tay, để cho Thẩm Giai Du ở giữa hắn và két nước tạo thành hình chữ V. Thân dưới mở rộng bại lộ hoàn toàn dưới mắt của kẻ săn mồi, phía trên trần nhà gắn một cái, vừa vặn chiếu lên thân thể trắng nõn lại tràn ngập dụ hoặc của Thẩm Giai Du.

Hai cái huyệt của Thẩm Giai Du vẫn còn giữ lại màu hồng phấn nộn, thịt mầm an tĩnh nằm trên bụng nhỏ bằng phẳng. Có lẽ thân thể song nhi là trời sinh để trở thành vật nằm dưới háng nam nhân. Hạ thân Thẩm Giai Du hoàn toàn sạch sẽ, không có lông dày đặc như nam nữ khác, chỉ có vài cọng lông tơ thưa thớt ở bên mép âʍ ɦộ.

Phải nói rằng cơ thể Thẩm Giai Du là sự dung hợp hoàn mỹ của thuần khiết và dâʍ ɖu͙©.

Hôm này Lục Duy chưa có ý định khai phá hậu huyệt. Hắn dùng tay tách môi âʍ ɦộ ra, tiến công thẳng vào nơi sắp phải thừa nhận du͙© vọиɠ của hắn.

Âʍ ɦộ của song nhi nhỏ hơn nhiều so với của nữ nhân, miệng bướm chưa từng ăn qua dương v*t của đàn ông lúc này đang mấp máy chảy d*m thủy vô cùng dâʍ đãиɠ, nhưng dẫu vậy vẫn chặt đến nỗi một ngón tay tiến vào cũng rất khó khăn.

Lục Duy bèn phải đặt hai chân Thẩm Giai Du ở bên hông, một tay khuếch trương miệng ***, một tay kéo âʍ ѵậŧ ra, nắm trong tay vò nắn xoa bóp để kí©ɧ ŧɧí©ɧ bướm nhỏ. Không bao lâu sau, dâʍ ɖị©ɧ bên trong không ngừng tuôn ra nhỏ xuống.

“Ưm…”

Thẩm Giai Du dù đang trong cơn ngủ say nhưng cơ thể cậu dường như vẫn cảm nhận được sung sướиɠ, nhẹ giọng rêи ɾỉ.

Sau khi miệng bướm nuốt được ba ngón tay, thì nước da^ʍ đã nhỏ xuống trên nắp bồn cầu thành một vũng.

Lục Duy khẽ cười, rút gậy th*t ra đâm chọc lối vào, kề sát bên tai Thẩm Giai Du thì thầm.

“Dâʍ đãиɠ.”

Nói xong còn liếʍ láp vành tai mẫn cảm qua lớp vải qυầи ɭóŧ.

Hạ thân đĩnh tới chọc vào lỗ da^ʍ, phần đầu là nơi thô nhất của dương v*t, nong miệng *** ra thành màng mỏng trong suốt, eo hông hắn nhấp từng chút một, lại kéo áo sơ mi của Thẩm Giai Du ra trói chặt đôi tay của thiếu niên.

Nhưng như vậy vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn lòng chiếm hữu điên cuồng, hắn bóp cổ ấn Thẩm Giai Du lên két nước, một tay nhàn rỗi liên tục tát lên bộ ngực đỏ hồng, cơ hồ như muốn đánh cho người tỉnh lại.

dương v*t dưới thân vẫn duy trì trạng thái đi vào một nửa, thực hiện động tác giao hợp ở ngay trước màиɠ ŧяiиɧ, thi thoảng còn nhẹ nhàng chạm vào màng thịt mỏng kia một chút.

“Ư…”

Dưới sự tra tấn tàn nhẫn, Thẩm Giai Du không thoải mái xoay cổ tỉnh lại.

Kẻ làm nhục vẫn chưa dừng tay tát đánh, thấy người tỉnh dậy, hắn cảm thấy trêu đùa như vậy đủ rồi, nhét dương v*t vào sát lớp màng mà Thẩm Giai Du vẫn luôn cẩn thận giữ gìn kia. Hắn cúi đầu tiến đến bên tai cậu nói.

“Đĩ da^ʍ, sướиɠ không?”

Nói xong liền tàn nhẫn đâm vào xé rách tầng màиɠ ŧяiиɧ kia.

Thẩm Giai Du vẫn luôn cho rằng mình đang nằm mơ, bị một người xa lạ dùng dương v*t ** ***, lấy đi trinh tiết của cậu. Cho đến khi phía dưới truyền đến cảm giác đau đớn cậu mới ý thức được sự thật tàn khốc này.

Cậu bắt đầu ra sức giãy giụa, dùng hết toàn lực muốn bỏ chạy, nhưng thân thể đã bị chất cồn làm cho tê dại. Tất cả động tác chống cự trong mắt kẻ lăng nhục chẳng khác nào trợ hứng, theo đó thân dưới cᏂị©Ꮒ *** càng thêm mãnh liệt. Máu trinh đỏ tươi bị dương v*t mang ra ngoài nhỏ xuống nắp bồn cầu trắng.

“Đĩ da^ʍ quả là đĩ da^ʍ, rõ ràng là lần đầu, mà da^ʍ tiện như kỹ nữ.”

Âm thanh đáng khinh cùng lời nói thô tục khiến Thẩm Giai Du hốt hoảng.

“Ư…..ng..g…”

Nước mắt không kiềm được mà chảy xuống thấm ướt qυầи ɭóŧ, miệng còn bị nhét kín nên hoàn toàn không thể xinh tha. Liệu có ai tới cứu cậu không? Trinh tiết mà cậu vẫn luôn bảo vệ trinh tiết, vẫn luôn được người yêu giữ gìn, cứ như vậy mà bị phá hỏng.

Thân thể dơ bẩn này, hẳn nên bị vứt bỏ.

Cảm xúc sợ hãi cùng sụp đổ khiến Thẩm Giai Du chết lặng, cậu không hề thấy vui sướиɠ như khi gần gũi người yêu, thịt mầm phía trước cũng ủ rũ chưa từng cương cứng, âm đ*o cũng càng lúc càng khô khốc. Vậy mà kẻ kia vẫn thọc vào rút ra không có dấu hiệu ngừng lại, còn vì thiếu d*m thủy mà bắt đầu ra sức.

“Rõ ràng là cái *** da^ʍ mà còn ra vẻ thanh thuần?”

Nói rồi liền giơ tay dùng sức tát lên vυ' thịt đã sưng đỏ, như để phát tiết cơn khó chịu bực dọc.

“Uh….ng…..”

Đau rát trên ngực làm Thẩm Giai Du run lên. Nhục đạo cũng co rút lại, suýt nữa thì kẹp kẻ kia bắn ra.

Này dường như khiến cho kẻ lăng nhục cậu càng thêm tức giận, lực đạo tăng thêm vài phần, dường như coi hai cái vυ' đã chồng chất vết thương kia như kẻ thù mà quất đánh.

“Mày cho rằng làm tao bắn thì tao sẽ buông tha cái *** da^ʍ này sao? Nhả ra cho tao, hôm nay không để tao ** sướиɠ thì mày đừng nghĩ tới việc ra khỏi đây!”

Vừa nói thân dưới vừa dùng thêm sức thẳng tiến, mặc kệ người dưới thân hắn có chịu được hay không, từng cú thúc vào đều đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong thân thể, thậm chí còn nghiền nát cổ tử ©υиɠ yếu ớt.

Thẩm Giai Du chỉ có thể thầm khẩn cầu trong lòng tên cầm thú kia nhanh chóng thỏa mãn rồi buông tha cho cậu. Cậu không dám kêu to, sợ có người tiến vào nhìn thấy một màn dâʍ ɭσạи này.

Tưởng tượng đến bộ dáng cậu hiện giờ sẽ bị phơi bày dưới ánh mắt của mọi người, Thẩm Giai Du sợ đến run rẩy.

Kẻ đang cưỡi trên người dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, hắn dừng lại động tác ngược đãi vυ' thịt đã sưng đỏ, móc điện thoại di động ra, cố tình bật đèn flash cùng âm thanh.

“Nào, đĩ da^ʍ, nhìn vào đây, tao muốn chụp lại dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mày rồi đăng lên mạng cho mấy đứa khác cùng chiêm ngưỡng, ha ha ha!”

Thẩm Giai Du khóc lóc lắc đầu, cậu muốn cuộn tròn người lại, nhưng đáng tiếc sức lực của cậu chẳng là gì so với kẻ kia. Hắn vừa đè cậu xuống cᏂị©Ꮒ, vừa chụp đủ mọi góc độ mà hắn muốn, mới hài lòng cất điện thoại đi.

Lục Duy đè Thẩm Giai Du trên bồn cầu ** hai lần, tuy rằng chưa thỏa mãn nhưng cũng phải dừng lại, bởi vì di động Thẩm Giai Du bắt đầu reo lên.

Hắn hôm nay sắm vai một kẻ cưỡиɠ ɠiαи đến vô cùng nhuần nhuyễn, cuối cùng còn nắm vυ' thịt đã đau đến mất cảm giác kéo người nằm xuống sàn nhà, hai chân mở rộng.

Còn hắn thì sửa sang lại quần áo, chân còn không quên đạp lên miệng *** đã bị chơi cho sưng đỏ.

“*** phun nước nhiều như vậy, sướиɠ không?”

Thẩm Giai Du chết lặng, không nghe thấy, bị người giẫm lên bướm cũng thờ ơ, trận cưỡиɠ ɠiαи thô bạo này tiêu hao hết sức lực của cậu. Còn cái nơi bị dẫm đạp kia như nhắc nhở rằng cậu có bao nhiêu dơ bẩn.

Hắn nhìn xuống, cũng không thèm để ý bộ dáng của người nằm ở dưới, thấy mục đích đã đạt được, bàn chân hơi dùng sức nghiền lấy âʍ ɦộ, như nhắc Thẩm Giai Du hoàn hồn mới thu chân đẩy cửa đi ra ngoài.