🐼editor: *TOOL*
Sau giờ học, lớp học trống rỗng chỉ còn lại hai người Đào Y Y và Lê Tô.
Đào Y Y buổi chiều đi học ngủ thϊếp đi, không kịp ghi chép, bài thi cũng không làm, đành phải ở lại làm bù.
“Trong giờ học em không thấy anh, anh đi đâu vậy?" Đào Y Y vừa hỏi vừa ghi bài.
Lê Tô ngồi trên bàn bên cạnh cô, hai chân đung đưa, mặt không biểu tình gì: "Không đi đâu cả, anh đi vệ sinh.
Đào Y Y cầm bút chọc anh: "Anh thật sự ở chỗ này cùng em, sao không về nhà trước đi? ”
Lê Tô nhảy xuống, ngồi lên ghế bên cạnh cô đưa tay qua hông: "Anh không đi, em ở đâu anh ở đó.”
"Này!” Đào Y Y kéo móng heo thối bên hông ra "Đừng cù nữa. Thật trẻ con. ”
"Anh mới không trẻ con." Lê Tô mạnh mẽ đến gần bên tai cô, nhẹ giọng nói một câu.
Đào Y Y đỏ mặt. "Làm gì vậy."
“Fuck… you.” Lê Tô cười đắc ý. Tay hướng lên ngực Đào Y Y thăm dò.
Lê Tô chuyển đến sau lưng cô cúi xuống, hai tay đem hai khối thịt sữa trước ngực nhấc lên, lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa núʍ ѵú.
"Em nghiêm túc chép bài đi."
Lê Tô ở bên tai cô nói.
"Anh như vậy em làm sao nghiêm túc viết."
Đào Y Y lẩm bẩm. Bàn tay cầm bút cũng không vững. Cố gắng ghì mạnh trên trang giấy.
Lực tay của Lê Tô dần dần tăng lên, nhưng lực đạo của anh khiến cây bút của Đào Y Y quệt một đường dài trên giấy.
Đào Y Y tức giận đến ném bút, đứng dậy xoay người muốn cùng Lê Tô tranh luận.
Bên hông bị hai tay thiếu niên phía sau mang theo, khí tức nội tiết tố của thiếu niên trải ra.
"Ừm..." Môi cô lại bị người ta cắn.
🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*
Ngọt ngào, ăn thế nào cũng không đủ.
Nụ hôn của Lê Tô dịu dàng lại dày đặc. Mềm mại như kẹo dẻo, đôi môi của anh có chút lạnh lẽo, lúc phủ lên liền đem cô ăn chặt chẽ.
Đào Y Y cảm thấy hô hấp của mình đều bị anh cướp lấy.
Anh còn tùy ý trượt nút lưỡi nhỏ, lang thang giữa môi và răng của cô.
Lưỡi của anh quét qua răng của cô, cuốn lấy đầu lưỡi khiến cô rụt về sau.
Cô càng trốn, anh càng đuổi theo.
Cô nghĩ dù sao cũng không thể che giấu, cô chủ động, run rẩy đưa lưỡi lên. Hai mảnh mềm mại ngay lập tức dán vào nhau.
Đào Y Y lặng lẽ mở mắt, lông mi của thiếu niên thật dài phủ xuống, nhắm mắt vừa ôn nhu lại đáng yêu.
Đào Y Y vội vàng nhắm mắt lại, tiếp tục dây dưa.
Như người thân vậy.
Dáng môi cũng đẹp, hôn rất thoải mái. Cô ấy nghĩ vậy.
Còn chưa đợi cô nghĩ xong, tay Lê Tô lại vươn lên.
"A à..." Đào Y Y muốn kêu dừng lại.
Anh đang làm gì vậy?
Đây là trong lớp học, anh muốn làm gì, muốn ...?
Ánh mắt Đào Y Y có chút bối rối nhìn ra ngoài cửa sổ, bốn phía đều tối om, chỉ có phòng của bọn họ là sáng đèn.
"Em sợ à?" Lê Tô dường như đoán được ý tứ của cô, thả cô đứng dậy đi đến cửa phòng học.
‘Ba’ một tiếng đèn tắt, chung quanh nhất thời tối tăm. Lê Tô thuận tay đóng cửa lại.
"Còn sợ sao?" Lê Tô lại ôm lấy cô.
Đào Y Y còn chưa kịp trả lời cái miệng nhỏ bé lại bị anh ăn.
Anh cầm ngón tay chọc vào đầṳ ѵú của cô, cô bị chọc đến cả người hô hấp ngưng trệ, khẩn trương đến cả người run lên.
Lê Tô dường như đang cười khẽ.
Đào Y Y có chút khó chịu, véo anh một cái. Nhưng anh lại uyển chuyển ôm cô vào lòng, đặt cô dựa lưng vào thành bàn.
Ngón tay anh véo ngực cô ngực cô thẳng đứng như một khoai tây chiên mỏng tang, áo sơ mi trên ngực bị anh kéo xuống một chút, một mảnh trắng mịn bóng loáng.
Lê Tô đè cô lên bàn, cúi xuống hôn lên xương quai xanh của cô.
Thịt sữa trắng nõn bị anh dùng tay vò nát.
Véo đầṳ ѵú sưng đỏ, lại véo mạnh hơn.
Hô hấp của cô phả vào xương quai xanh của Lê Tô, Lê Tô bị hơi nóng thở ra mà xoa bóp ngực mạnh hơn làm cho cả người dưới thân mềm nhũn.