Đây là Phó chủ nhiệm tự thuật câu chuyện đã xảy ra cho phụ thân ông.
Ông Phó tính rất nghiêm cẩn, là người không hề nói vọng ngữ. Ông kể phụ thân mình năm 70 tuổi bị bệnh nghẽn mạch máu não, qua trị liệu mới thấy hồi phục. Sau đó chị ông rước thân phụ về nhà chăm sóc, thì đột nhiên bệnh lại tái phát. Dùng thuốc chi cũng không hiệu quả. Bệnh ngày càng nặng, thân nhân thấy có điểm quái lạ, bèn đi hỏi một vị trí tuệ cao và được biết là có một con rắn tìm phụ thân họ để báo thù. Vì ban sơ có hai người đồng gϊếŧ con rắn này, con rắn đã báo thù một người rồi, giờ thì đến lượt phụ thân họ. Sau này nhờ vị trí tuệ đó hòa giải, con rắn mới chịu đi. Bệnh phụ thân ông Phó mới hồi phục.
Khi phụ thân lành bệnh rồi, thân nhân mới tra hỏi việc này, thấy ông ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi nhớ ra, bèn kể:
Năm 17 tuổi ông cùng người bạn trong làng cùng đập và gϊếŧ một con rắn. Người kia đã chết mấy năm trước rồi. Ông không ngờ mình chỉ gϊếŧ một con rắn thôi, lại bị hậu quả nghiêm trọng như vậy, vì chuyện xảy ra đã lâu lắm, tính đến giờ có hơn 50 năm rồi. Ai mà biết là con rắn này vẫn một bề truy đuổi ông, đủ thấy tâm hận thù của nó rất mãnh liệt.
Nhưng chúng ta hãy thử đặt mình vào vị trí con rắn thì sẽ hiểu: Hơn 50 năm nay, nó mang thân vong linh, nếm trải nhiều thống khổ mà vô phương giải thoát. Nếu đổi lại là chúng ta, ta sẽ làm thế nào? Tất nhiên là thù hận phải ôm sâu.
Biết chuyện này rồi, tôi sợ đến nổi gai ốc, toát mồ hôi lạnh. Vì hồi nhỏ tôi cùng chúng bạn có đập chết một con rắn rồi đem đi thiêu. Tối hôm đó khi tôi ngủ còn mơ thấy một ổ đầy rắn, sợ đến muốn xỉu.
Sau đó, tôi còn đập chết một con rắn nữa, gϊếŧ một con thì phải thường một mạng, mà tôi gϊếŧ khá nhiều lần.
Bây giờ tôi đã hiểu ra, cảm thấy có hai điều cần làm ngay:
Phải phóng sinh thật nhiều để chuộc lỗi và tụng kinh cầu cho những chúng sinh bị tôi gϊếŧ.
Phải nỗ lực tu hành cho đạt đạo rồi sau hoàn phục ta bà cứu độ các oan thân trái chủ, giúp họ giải thoát an vui.
Liên Hoa Diệu Âm