Trong kỳ an toàn, nếu không sử dụng biện pháp an toàn thì cũng không dễ mang thai!
Bây giờ Bạch Tiên Nhi chỉ có thể cầu nguyện bản thân may mắn thành công mang thai con của Khâu Thiếu Trạch.
Nhất định có thể!
Bạch Tiên Nhi tự an ủi mình.
Ngày hôm sau, buổi trưa khi Đường Du Nhiên ở công ty đi thang máy lên phòng ăn của nhân viên ở tầng ba ăn cơm trưa, trùng hợp đi cùng thang máy với mấy đồng nghiệp nữ của bộ phận tài vụ.
Đường Du Nhiên đứng ở trong góc, mấy đồng nghiệp nữ đó cũng không chú ý đến cô, cười túm tụm lại với nhau nhỏ giọng tám chuyện.
Không gian trong thang máy không lớn, dù mấy đồng nghiệp nữ đó đã nói rất nhỏ nhưng giọng nói của họ vẫn truyền vào trong tai Đường Du Nhiên một cách rõ ràng.
“Các cô có biết không! Gần đây không biết giám đốc Bạch trúng phải tà gì, lúc nãy tôi đến văn phòng của cô ta đưa tài liệu, vô tình liếc nhìn máy tính của cô ta một cái, thì thấy cô ta đang tìm kiếm những việc phụ nữ mang thai cần chú ý đấy!”
“Cô nói xem một cô gái độc thân chưa chồng, đến bạn trai cũng không có như giám đốc Bạch lại đi tìm hiểu những việc cần chú ý khi mang thai để làm gì!”
“Ha ha ha ha.” Một cô gái khác nghe thấy thì bật cười, hơi cười nhạo mà tiếp lời: “Chắc không phải là giám đốc Bạch có thai rồi chứ!”
“Nhưng tôi đâu có nghe nói giám đốc Bạch có bạn trai đâu, dù sao giám đốc Bạch cũng đâu thể có tình một đêm bên ngoài rồi to bụng chứ!”
Nói như vậy, mấy đồng nghiệp nữ đang túm tụm tám chuyện đều che môi nhìn nhau bật cười.
Leng keng một tiếng, thang máy dừng lại, cửa mở ra, mấy đồng nghiệp nữ đó lần lượt đi ra ngoài.
Đường Du Nhiên là người cuối cùng đi ra khỏi thang máy, như suy nghĩ đến gì đó mà vô thức nhìn bóng lưng của mấy đồng nghiệp nữ đó một ái, trong đầu hiện ra cuộc nói chuyện lúc nãy của mấy cô nàng đó.
Nghĩ đến đây, Đường Du Nhiên không kìm được mà hơi giật khóe môi. Không ngờ Bạch Tiên cũng thật cố chấp, Khâu Thiếu Trạch đã đối xử với cô ta như vậy, thế mà cô ta vẫn không từ bỏ mà còn muốn sinh con cho Khâu Thiếu Trạch!
Tình yêu của cô ta đối với Khâu Thiếu Trạch là không thể nghi ngờ.
Nhưng nếu Bạch Tiên Nhi thật sự mang thai con của Khâu Thiếu Trạch, như vậy thì thật sự có kịch hay để xem rồi!
Ừm, cô cũng hơi không chờ đợi được rồi!
Đang nghĩ thì điện thoại trong túi áo Đường Du Nhiên đột nhiên vang lên.
Đường Du Nhiên nghe thấy tiếng chuông vui vẻ, hơi bất lực mà véo véo ấn đường, không cần nghĩ cũng có thể đoán ra ai là người gọi đến.
Cô lấy điện thoại ra nhìn một cái, quả nhiên là Thời Ngọc Thao gọi đến.
Đường Du Nhiên vừa nghe điện thoại, giọng nói trầm thấp dễ nghe như tiếng đàn violon của Thời Ngọc Thao đã vang lên: “Ăn trưa chưa? Tôi vừa đến nhà hàng Kim Ngọc mang salad cá tuyết và món phật nhảy tường đến, bây giờ đang ở dưới lầu công ty em. Em mau xuống đây đi, hải sản phải ăn lúc nóng, nguội rồi thì sẽ không ngon nữa.”
Đường Du Nhiên hơi cạn lời: “Thời Ngọc Thao… tốt xấu gì anh cũng là Tổng giám đốc của Tập đoàn lớn có giá trị trăm tỷ USD! Anh thật sự không bận sao?”
“Đương nhiên là bận, nhưng những chuyện đó đều không quan trọng bằng em!”
Giọng nói trầm thấp của Thời Ngọc Thao mang theo ý cười nồng đậm: “Mau xuống lầu đi.”
Đường Du Nhiên không còn cách nào với anh, đáp một tiếng rồi kết thúc cuộc điện thoại, chỉ đành xoay người đi lại vào thang máy.
Đi ra khỏi tòa nhà công ty, quả nhiên cô nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen sang trọng trị giá ngàn vạn đang dừng ở bên đường cách công ty không xa.
Đường Du Nhiên đã nhìn thấy chiếc xe này rất nhiều lần, là xe thuộc về Thời Ngọc Thao, chắc cả Diệu Thành này cũng chỉ có một mình anh có.
Đường Du Nhiên đi qua đường, mở cửa xe rồi ngồi lên, thì thấy Thời Ngọc Thao đang ngồi ở ghế sau. Nhìn thấy Đường Du Nhiên lên xe, đôi môi mỏng của anh hơi cong lên, không biết lấy đâu ra một chiếc hộp đồ ăn tinh xảo.
Đường Du Nhiên không nhịn được mà hơi bất lực mở lời trước với Thời Ngọc Thao: “Thời Ngọc Thao… Bạch Tiên Nhi đã thấy chuyện của chúng ta, nhưng trong tay cô ta không có bằng chứng, bây giờ chắc đang nghĩ mọi cách để tìm bằng chứng hai chúng ta ở cùng nhau, vì vậy anh có thể khiêm tốn một chút không? Lỡ như bị Bạch Tiên Nhi chụp được ảnh mờ ám giữa hai chúng ta, vậy thì kế hoạch của tôi sẽ không thực hiện được nữa…”
Đường Du Nhiên thật sự rất lo lắng. Không dễ gì cô mới nén được sự buồn nôn mà khiến Khâu Thiếu Trạch yêu mình, bây giờ cô không muốn việc sắp thành lại hỏng đâu!
Thời Ngọc Thao nhìn bộ dạng nhíu chặt mày của Đường Du Nhiên, đưa tay véo má cô một cách yêu chiều, cong cong khoé môi, nói: “Em yên tâm, bây giờ cho dù Bạch Tiên Nhi có đầy đủ bằng chứng ra thì cũng không dám tiết lộ nửa chữ với Khâu Thiếu Trạch đâu!”
“Bây giờ điểm yếu chết người của Bạch Tiên Nhi đang nằm trong tay tôi, tôi đã cảnh cáo cô ta rồi, cô ta sẽ không dám làm càn đâu.”
Đường Du Nhiên hơi tò mò hỏi Thời Ngọc Thao: “Sao vậy? Anh nắm được điểm yếu gì của Bạch Tiên Nhi thế?”
“Là đoạn phim ướŧ áŧ của Bạch Tiên Nhi và tên giám đốc Lý kia. Tên giám đốc Lý đó đã tự quay lại, vì để lấy lòng tôi nên đã đưa đoạn phim cho tôi, lúc đầu tôi còn định vứt đi, ai ngờ bây giờ lại có tác dụng.”
Nghe thấy lời của Thời Ngọc Thao, Đường Du Nhiên hơi sửng sốt trừng to mắt. Cô không ngờ Bạch Tiên Nhi và giám đốc Lý kia lại có quan hệ như vậy!
Đường Du Nhiên thật sự hơi không hiểu đầu Bạch Tiên Nhi nghĩ gì. Cô ta ở bên Khâu Thiếu Trạch thì ít nhất anh ta trẻ tuổi, có tiền, ngoại hình cũng không tệ!
Nhưng tại sao Bạch Tiên Nhi ngủ với giám đốc Lý chứ!
Giám đốc lý vừa già vừa xấu, lại mập, còn háo sắc biếи ŧɦái nữa, thật sự khiến người nhìn thôi cũng thấy béo ngậy, thật sự không biết làm sao Bạch Tiên có thể chịu được!
Huống chi không phải Bạch Tiên Nhi yêu Khâu Thiếu Trạch đến chết đi sống lại sao? Sao lại lên giường với người đàn ông khác! Đây không phải là phản bội lại Khâu Thiếu Trạch sao!
Trước giờ Bạch Tiên Nhi đều vô cùng sĩ diện, nếu đoạn phim này là bị lộ ra, Khâu Thiếu Trạch chắc chắn sẽ không cần cô ta nữa, rồi còn bị người khác cười nhạo, cũng khó trách Thời Ngọc Thao dám không lo lắng gì.
Nhưng mà… Đường Du Nhiên nghĩ lại… ánh mắt rơi lên người Thời Ngọc Thao. Khi đoạn phim lọt vào tay anh, anh có xem qua nội dung không?
Nghĩ đến Thời Ngọc Thao có thể đã nhìn thấy cơ thể khoả thân của Bạch Tiên Nhi, Đường Du Nhiên không nhịn được mà chơi chau mày, trong lòng dâng lên cảm giác lạ thường.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Thời Ngọc Thao, không nhịn được nói: “Thời Ngọc Thao… anh đã xem nội dung đoạn phim rồi à?”
Thời Ngọc Thao thấy Đường Du Nhiên chau mày, sắc mặt hơi lạnh đi, anh vừa nhìn đã hiểu trong lòng cô đang nghĩ gì, nụ cười bên khoé môi mỏng của anh càng sâu hơn. Trong khoảnh khắc, Thời Ngọc Thao kéo lấy cánh tay của Đường Du Nhiên, dùng sức một cái đã dễ dàng ôm cô vào trong ngực mình.
Thời Ngọc Thao siết chặt lấy vòng eo thon thả không đến một vòng tay của Đường Du Nhiên, ánh mắt sâu thẳm khó đoán mang theo ý cười nhìn cô.
Một tay khác của Thời Ngọc Thao nắm lấy cái cằm nhỏ của Đường Du Nhiên, anh cong môi xấu xa cười nhẹ một tiếng với cô: “Sao? Em ghen à?”
Thời Ngọc Thao vừa dứt lời, trên gương mặt trắng nõn như tuyết của Đường Du Nhiên đột nhiên nổi lên hai mảng hồng.
Cô vội giãy ra khỏi ngực Thời Ngọc Thao rồi lùi ra sau, lắp bắp phản bác: “Không hề! Anh thích xem ai thì cứ đi xem! Không liên quan đến tôi…”