Vừa nãy tiếng động Bạch Tiên Nhi rơi điện thoại xuống đất quá lớn, mặc dù cách khá xa nhưng Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao vẫn nghe thấy.
Đường Du Nhiên nhíu chặt mày, vội vàng đưa tay đẩy Thời Ngọc Thao ra: “Thời Ngọc Thao! Vừa nãy hình như tôi nhìn thấy Bạch Tiên Nhi! Làm sao đây? Chắc chắn là lúc nãy cô ta đã nhìn thấy tôi và anh rồi!”
Đường Du Nhiên không hề muốn Bạch Tiên Nhi phát hiện ra quan hệ của cô và Thời Ngọc Thao!
Chuyện này sẽ làm xáo trộn nghiêm trọng đến kế hoạch của cô!
Nếu Bạch Tiên Nhi chụp lại cảnh tượng ôm hôn lúc nãy của cô và Thời Ngọc Thao lại rồi đưa cho Khâu Thiếu Trạch xem, vậy những cố gắng trong thời gian qua của cô đều sẽ uổng phí hết!
Đường Du Nhiên không nhịn được mà vội vàng nhìn Thời Ngọc Thao: “Làm sao đây! Bạch Tiên Nhi sẽ làm xáo trộn kế hoạch của tôi mất!”
Lòng bàn tay ấm áp của Thời Ngọc Thao nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của Đường Du Nhiên: “Có tôi ở đây, em cứ yên tâm, tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu!”
Lời nói của Thời Ngọc Thao khiến tâm tình bất an của Đường Du Nhiên bình tĩnh lại một cách lạ thường.
Cô đang định nói thì Đỗ Yên Nhiên đi ra từ chỗ lúc nãy Bạch Tiên Nhi trốn.
“Anh Thời, cô Đường.” Đỗ Yên Nhiên cung kính chào hỏi hai người rồi nói: “Cậu Thời và cô Đường không cần lo lắng, lúc nãy khi Bạch Tiên Nhi trốn trong góc chuẩn bị chụp hình thì đã bị tôi phát hiện, nên cô ta vẫn chưa kịp chụp.”
Nghe thấy Đỗ Yên Nhiên nói vậy, trong lòng Đường Du Nhiên mới thở phào một hơi. May quá, chỉ cần không bị chụp hình, không có bằng chứng xác thực, thì Đường Du Nhiên sẽ không cần sợ Bạch Tiên Nhi!
Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao cũng một trước một sau đi vào phòng tiệc.
Trong phòng tiệc vẫn là tiếng cười nói ồn ào như cũ.
Bạch Tiên Nhi vừa vào phòng tiệc đã âm thầm hít sâu vài hơi, ép bản thân phải mau chóng bình tĩnh lại.
Sắc mặt cô ta không kìm được mà tối đi, trong lòng hận đến cắn răng!
Cô ta siết mạnh lấy váy mình! Thật là đáng chết! Lúc nãy sao cô ta lại ngây người cơ chứ!
Sao lại quên chụp hình chứ!
Hơn nữa còn không cẩn thận bị Thời Ngọc Thao phát hiện nữa!
Nhưng Bạch Tiên Nhi thật sự không ngờ Đường Du Nhiên lại to gan đến mức dám nɠɵạı ŧìиɧ với Thời Ngọc Thao!
Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Tiên Nhi lại không nhịn được mà thấy phấn khích. Nếu để Khâu Thiếu Trạch biết Đường Du Nhiên lén lút nɠɵạı ŧìиɧ với người bạn tốt nhất của anh ta là Thời Ngọc Thao, Khâu Thiếu Trạch nhất định sẽ hận Đường Du Nhiên đến chết!
Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Tiên Nhi đột nhiên không nhịn được mà muốn nói tin chấn động này với Khâu Thiếu Trạch.
“Bạch Tiên Nhi, lúc nãy em đi đâu vậy?”
Giọng nói của Khâu Thiếu Trạch cắt đứt dòng suy nghĩ của Bạch Tiên Nhi.
Bạch Tiên Nhi vừa ngẩng đầu đã đối diện với đôi mắt hoài nghi của Khâu Thiếu Trạch.
Bạch Tiên Nhi hoàn hồn, trong lòng kích động, vô thức nắm chặt lấy cổ tay Khâu Thiếu Trạch, đè thấp giọng nói: “Khâu Thiếu Trạch! Em có việc quan trọng muốn nói với anh!”
Khâu Thiếu Trạch nhìn dáng vẻ bí ẩn của Bạch Tiên Nhi, hàng mày càng nhíu chặt hơn: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Khâu Thiếu Trạch phát hiện sau khi Bạch Tiên Nhi đi vào phòng tiệc thì rất kỳ lạ, vẫn luôn không tập trung lắm.
“Khâu Thiếu Trạch! Lúc nãy em nhìn thấy Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao ôm hôn nhau! Đường Du Nhiên còn đặc biệt tặng quà sinh nhật cho Thời Ngọc Thao! Là một chiếc khuy măng sét cẩm thạch!”
Bạch Tiên Nhi đè thấp giọng, không kịp chờ đợi mà nói với Khâu Thiếu Trạch.
Khâu Thiếu Trạch nghe thấy lời nói của Bạch Tiên Nhi, phản ứng đầu tiên là vung mạnh tay cô ta ra, sắc mặt u ám nhìn chằm chằm Bạch Tiên Nhi, đè thấp giọng tức giận nói: “Bạch Tiên Nhi, cô có biết cô đang nói gì không?”
Bạch Tiên Nhi giật mình khi Khâu Thiếu Trạch đột nhiên vung tay mình ra, hoảng loạn mau chóng kéo cánh tay Khâu Thiếu Trạch lại, vội vàng giải thích: “Thiếu Trạch, em thật sự không gạt anh, những gì em nói đều là thật, em thật sự không gạt anh! Là em vừa tận mắt nhìn thấy đấy! Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đang ở trong vườn hoa sau phòng tiệc!”
“Bằng chứng đâu? Cô nói cô tận mắt nhìn thấy, vậy bằng chứng đâu? Nếu cô muốn tôi tin thì cô hãy lấy bằng chứng ra đi!” Khâu Thiếu Trạch nhíu chặt mày. Từ sau khi xảy ra chuyện giám đốc Lý ở khách sạn lần trước, Khâu Thiếu Trạch đã không còn tin tưởng những lời của Bạch Tiên Nhi nói về Đường Du Nhiên nữa.
Dù sao Khâu Thiếu Trạch và Bạch Tiên Nhi cũng ở bên nhau nhiều năm rồi, anh ta đã quá hiểu cô ta, biết sự đố kỵ của Bạch Tiên Nhi vô cùng lớn.
Bây giờ Bạch Tiên Nhi biết anh ta đã thích Đường Du Nhiên rồi, chắc chắn sẽ dùng mọi cách để nói xấu Đường Du Nhiên.
Có bài học lần trước, Khâu Thiếu Trạch sẽ không còn dễ dàng tin tưởng Bạch Tiên Nhi nữa!
Càng đừng nói lần này còn là Thời Ngọc Thao! Là người mà Khâu Thiếu Trạch càng không thể đắc tội!
Hơn nữa, Khâu Thiếu Trạch cho rằng mình cũng khá hiểu Đường Du Nhiên, cô vốn dĩ không phải là kiểu phụ nữ tuỳ tiện. Cô yêu anh ta như vậy, không thể nào có gì mờ ám với Thời Ngọc Thao được!
Bạch Tiên Nhi bị Khâu Thiếu Trạch nói như vậy, lời nói đột nhiên nghẹn trong cổ họng, bởi vì đúng là bây giờ trong tay cô ta không có bằng chứng.
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng áp bức của Khâu Thiếu Trạch, Bạch Tiên Nhi cắn môi, chỉ đành nói: “Đúng… Đúng là em không có bằng chứng… Nhưng mà, nhưng mà lần này thật sự là em tận mắt nhìn thấy!”
Khâu Thiếu Trạch lạnh lùng hừ rồi cười một tiếng: “Bạch Tiên Nhi, chuyện giám đốc Lý lần trước cô cũng nói như vậy, nhưng kết quả thì sao?”
Lòng Bạch Tiên Nhi trầm xuống, uất ức nhìn Khâu Thiếu Trạch, nhúc nhích môi, ấm ức muốn giải thích gì đó, một giọng nam trầm thấp dễ nghe đột nhiên xen vào: “Khâu Thiếu Trạch, hai người đang nói chuyện gì mà kích động vậy?”
Khâu Thiếu Trạch vừa thấy người đến là Thời Ngọc Thao, vội vàng thu lại sắc mặt, cười nhìn Thời Ngọc Thao nói: “Không có gì.”
Bạch Tiên Nhi nhìn thấy Thời Ngọc Thao, lời nói đến bên miệng đột nhiên nuốt xuống lại, tay để bên người không cam lòng mà nắm chặt lại thành quyền!
Cô ta rất hiểu rõ chuyện hôm nay cô ta không có bằng chứng gì, cho dù có nói nhiều hơn với Khâu Thiếu Trạch thì anh ta cũng sẽ không tin!
Thậm chí nếu để Thời Ngọc Thao nghe thấy thì cô ta sẽ đắc tội với anh!
Nhưng không sao cả! Chỉ cần con khốn Đường Du Nhiên đó vẫn có quan hệ với Thời Ngọc Thao thì sớm muộn gì cô ta cũng sẽ nắm được bằng chứng của cô!
Dù sao trên đời này chẳng có bức tường nào không lọt gió!
Khâu Thiếu Trạch nói với Thời Ngọc Thao vài câu, Thời Ngọc Thao lại đi tiếp đãi những người khách khác, còn Khâu Thiếu Trạch thì đi tìm Đường Du Nhiên.
Ánh mắt Khâu Thiếu Trạch nhìn quanh một vòng phòng tiệc, sau đó nhìn thấy Đường Du Nhiên ở trong một góc yên tĩnh.
Khâu Thiếu Trạch đi thẳng đến trước mặt Đường Du Nhiên, thấy cô đang cầm một cái bánh kem tinh xảo ăn.
“Du Nhiên, em đỡ hơn chưa?” Khâu Thiếu Trạch quan tâm hỏi.
“Ừm, đỡ hơn rồi.” Đường Du Nhiên gật gật đầu với Khâu Thiếu Trạch.
Lúc nãy, sau khi Đường Du Nhiên trở về phòng tiệc, cô đã xoá hết tất cả lịch sử cuộc gọi của cô và Thời Ngọc Thao trong điện thoại.
Bên Bạch Tiên Nhi không có bằng chứng gì khác, cho dù cô ta có chạy đi nói với Khâu Thiếu Trạch, thì anh ta cũng chưa chắc đã tin.
Vì vậy, bây giờ trong lòng Đường Du Nhiên rất bình tĩnh, không hề có chút lo lắng.