Hắc Hóa Tiểu Thư Và Kiêu Ngạo Tổng Tài

Chương 30: Cạm bẫy của sự dịu dàng (2)

Kể từ ngày hẹn hôm đó về sau, Khúc Nhiễm vẫn kiên trì không ngừng tặng quà.

Hầu như ngày nào Tô Duyệt Nhiên cũng nhận được quà từ “Mặc Dịch Minh” vào lúc này, vô tình đã trở thành một thói quen của cô ta, cô ta đã tin rằng Mặc Dịch Minh đã yêu mình sâu sắc.

“Cô chủ, hôm nay là hoa hồng.” Đi một bước sang bên cạnh, chiếc xe chở đầy hoa hồng xuất hiện sau lưng.

Tên bảo vệ vô cùng tò mò về người đàn ông đó, quả là một người đàn ông kiên trì mới có thể tự tay chọn đồ, gửi đến nhà họ Tô mỗi ngày, mặc mưa mặc gió cũng không hề ngừng nghỉ.

“Hừ! Hoa hồng cũng tặng đến đây rồi, vậy mà còn không biết lại rủ mình ra ngoài!” Tô Duyệt Nhiên liếc nhìn hoa hồng, có chút không hài lòng, nhưng khi cô ta nhìn thấy một tấm thiệp nhỏ giấu trong hoa hồng, nụ cười của cô ta tràn ra khóe miệng.

“Quên đi, nể mặt hoa này mà tha cho anh đấy!”

Nói đến kiểu đàn ông mà phụ nữ thích thì đương nhiên là phải lãng mạn, dịu dàng, tốt nhất là biết nói những lời ngọt ngào, ân cần. À đúng rồi, cái quan trọng nhất là đẹp trai và giàu có!

Những điểm này đều có hết trong bao của Khúc Nhiễm, Mặc Dịch Minh trong mặt Tô Duyệt Nhiên bây giờ là một người đàn ông hoàn hảo.

“Này, suýt chút nữa mình cũng đã làm mình cảm động rớt nước mắt rồi.” Khúc Nhiễm nghĩ đến những bông hoa hồng rực rỡ và những tấm thiệp nhỏ mập mờ mà cô tự tay chọn, ảo ảnh mà cô tạo ra hẳn là càng hoàn mỹ hơn.

“Ồ? Rất cảm động có đúng không?” Giọng nói của Mặc Dịch Minh đột nhiên vang lên, kéo hồn của Khúc Nhiễm lại.

“Tổng giám đốc Mặc!”

Mặc Dịch Minh nhìn Khúc Nhiễm thật sâu: “Ngày mai có làm việc gì không? Có một bữa tiệc cần cô cùng tham gia."

“Được, được rồi!” Nghĩ đến nhà họ Tô gần như đang rối tung cả lên, ngày mai nếu thu xếp xong mọi chuyện thì có thể lạnh nhạt với người phụ nữ đó một phen.

Dưới sự sắp đặt tỉ mỉ của Khúc Nhiễm, Tô Duyệt Nhiên từng bước một lọt vào cạm bẫy, dù sao thì được một người đàn ông đẹp trai và giàu có một lòng đối xử tốt với bạn, bạn có thể không động lòng sao?

Tô Duyệt Nhiên bắt đầu có những kế hoạch của riêng mình, cô ta hướng mắt về Mặc Dịch Minh, dù sao thì Lục Ngạn đã có bất mãn với mình rồi, tại sao không hủy bỏ hôn ước rồi tìm một người khác tốt hơn?

Nhắc đến Lục Ngạn, người đàn ông đó đã ở nước ngoài rất lâu rồi, dường như anh ta đã quên mất mình có một vị hôn thê. Nhưng mà thế này cũng tốt, Tô Duyệt Nhiên cũng có thể an tâm đến với Mặc Dịch Minh, quang minh chính đại ở bên anh, tại sao phải bận tâm suy nghĩ về một người đàn ông không để cô ta trong lòng chứ?

Nhưng điều khiến Tô Duyệt Nhiên khó chịu nhất chính là thái độ của Lục Ngạn, trước khi Tô Tuyết chết, dường như Lục Ngạn đã nhận ra rằng Tô Duyệt Nhiên trước đây không phải là Tô Duyệt Nhiên thật. Khắp nơi thăm dò nói lời khách sáo, cũng thường dùng sự lạnh lùng và bạo lực đối đãi với cô ta.

Tuy rằng không cam lòng, nhưng hiện tại đã có người tốt hơn, Tô Duyệt Nhiên lập tức hạ quyết tâm vứt bỏ Lục Ngạn!

Đồng thời, Tô Duyệt Nhiên cũng hy vọng rằng Tô Tuyết sẽ mãi mãi bị chôn vùi trong lòng đất, im hơi lặng tiếng!

Khi rời thành phố A để trở về với nhà họ Mặc, Khúc Nhiễm đã rất thân thiết thay tổng giám đốc Mặc viết một bức thư từ biệt rất thân mật, kể rằng anh nhớ Tô Duyệt Nhiên đến nhường nào, đồng thời mong anh có thể sớm quay lại để làm bạn cùng Tô Duyệt Nhiên.

“Ôi! Thật kinh tởm! Nổi hết cả da gà rồi!” Thật muốn ném bức thư này ra ngoài, nhưng để dụ dỗ Tô Duyệt Nhiên nhảy vào trong cái hố này, những lời nói mập mờ thế này là không thể thiếu.

Vội vàng gửi thư đến nhà họ Tô, sớm hơn vài tiếng đồng hồ so với ngày thường.

“Anh trai, hôm nay cũng làm phiền anh rồi.” Khúc Nhiễm cười cười đưa lá thư cho bảo vệ.