Toàn Trí Độc Giả

Chương 360

Một bộ râu đẹp trai và đôi lông mày rậm. Đôi môi dày thể hiện tính cách ngay thẳng, độc đáo. Người đàn ông xuất hiện từ bóng tối giống hệt như khi tôi gặp anh ấy ba năm trước.

"Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo?"

"Ta không biết chúng ta sẽ gặp nhau ở một nơi như vậy đấy, Kim Dokja."

Một chòm sao của Bán đảo Triều Tiên, Cheok Jungyeong đang ở trên Đảo Luân hồi.

___________

Tôi đã mang ơn Cheok Jungyeong từ Lâu đài Bóng tối đến Cuộc tuyển chọn Quỷ vương. Tôi kiềm lại niềm vui của mình. Cheok Jungyeong là một chòm sao tốt nhưng mục đích của anh ấy ở đây không rõ ràng. Đã đến lúc nhìn vào mục đích của người khác. Sẽ rất khó xử nếu mục đích của anh ấy mâu thuẫn với tôi.

"Tôi đã rất lo lắng vì anh không gửi bất kỳ tin nhắn gián tiếp nào."

“Ta bị hạn chế phát sóng trực tiếp trong một thời gian.”

Khi xem xét kỹ hơn, toàn bộ cơ thể của Cheok Jungyeong dường như tinh tế hơn nhiều so với trước đây. Có điều gì đó lóe lên trong đầu tôi. "Anh đã đến hòn đảo này trước khi kịch bản bắt đầu?"

"Đã được 15 năm rồi."

15 năm? Đúng lúc này, một câu nói của Con đường sinh tồn vang lên.

[Đảo Luân hồi nằm trong Tội lỗi đen tối.]

Có thể là ba năm theo giờ Trái Đất, nhưng thời gian trong Tội lỗi đen tối nhanh hơn vài lần. Trên thực tế, Kyrgios và Phá Thiên Kiếm Thánh cũng từng ở đây. Hiện tại, thời gian của hòn đảo này gấp năm lần thời gian của Trái Đất.

“Lý do anh ở đây…”

Cheok Jungyeong lắc đầu. "Nó có thể là một vị thần bên ngoài nhưng ta vẫn không thể chịu được nó."

Có một cảnh quay trong đầu tôi. Đó là ba năm trước, ngày mà Vương quốc quỷ thứ 73 bị tiêu diệt. Cheok Jungyeong mất đi cơ thể hóa thân của mình trong khi đối phó với thảm họa.

Cheok Jungyeong đầy kiêu hãnh đã vô cùng sốc khi biết trên đời có một tồn tại như vậy. Vì vậy, anh ấy thậm chí còn tuyệt vời hơn. Các chòm sao khác đã sụp đổ cái tôi của họ khi chỉ mới nhìn thấy thảm họa, trong khi Cheok Jungyeong vẫn cố gắng loại bỏ thảm họa.

Có lẽ đây là chủ đề của chòm sao được gọi là Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo.

“Ta cảm thấy mình phải luyện tập lại từ những điều cơ bản. Hòn đảo này là nơi hoàn hảo dành cho việc đào tạo như vậy.”

Cheok Jungyeong vừa nói vừa nhìn những người đang di chuyển qua bụi cây phía trước. Họ có khả năng di chuyển tốt ngay cả trong khu rừng nóng và dính. Họ có lẽ là những người đã bị lãng quên trên hòn đảo này.

Một trong số họ nhận ra ánh nhìn của tôi và bước tới. "Cậu đã cố gắng sống sót. Thông thường, các chòm sao đến từ bên ngoài sẽ chết trong vòng chưa đầy một giờ. À, ngoài con quái vật 'Cheok' kia ra."

"Cảm ơn sự giúp đỡ của anh. Tôi là Kim Dokja."

Tôi cố tình không nói biệt danh của mình. Trong số những người bị lãng quên ở thế hệ đầu tiên, có nhiều người coi các biệt danh là tự phụ.

Người đàn ông cười như thể anh ta thích câu trả lời của tôi. “Tôi đã quên tên mình từ lâu. Đó là điều mọi người thường làm khi họ ở đây.”

Người đàn ông nói và đi về phía trước. Sự lãng quên. Họ là những người đã quên đi cái tên của mình sau nhiều lần tái sinh. Tuy nhiên, họ không thực sự quên tên của họ. Chỉ là hồi tưởng về quá khứ trở nên quá đau khổ.

Một mùi hương xưa cũ được cảm nhận từ cơ thể của những người bị lãng quên đang dẫn đường. Một câu chuyện rất mạnh mẽ, cong và cứng.

Lee Jihye thì thầm, "Làm thế nào mà họ lại mạnh như vậy?"

Đó là lẽ tự nhiên khi tò mò. Bản thân những người bị lãng quên không cảm thấy họ đặc biệt tuyệt vời. Tuy nhiên, họ đã sử dụng một đòn tấn công duy nhất để gϊếŧ chết con Troll mà chúng tôi không thể đánh lại.

“Số lượng và chất lượng câu chuyện của họ có vẻ tốt hơn chúng ta…”

“Dù những câu chuyện có hay đến đâu, nếu họ không thể tận dụng nó một cách hợp lý thì cũng vô ích.”

Lee Jihye nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt thắc mắc. Ngay lúc tôi định nói, tôi đã bị Cheok Jungyeong cắt ngang.

"Cậu ấy nói đúng. Ngay cả khi có 10 thanh kiếm, con người cũng chỉ có thể cầm được hai thanh.”

Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo. Cơ thể anh ấy là một thanh kiếm, trái tim anh ấy là một thanh kiếm, câu chuyện của anh ấy cũng là một thanh kiếm.

Lee Jihye nhìn xuống bàn tay của mình như thể cô ấy đã đạt được giác ngộ sâu sắc. Trong lúc đó, Cheok Jungyeong nhìn tôi với ánh mắt sâu thẳm. “Cậu đã thu thập được nhiều câu chuyện tuyệt vời. Bây giờ cậu không hề bị tụt lại so với những chòm sao xếp hạng cao nhất.”

"Anh đánh giá cao tôi rồi."

“Nhân tiện… cậu đã tích lũy quá nhiều trong một khoảng thời gian ngắn. Cậu có biết hiện tại mình đang ở trạng thái nào không?”

Tôi ngậm miệng lại. Trong đôi mắt này, tôi đang ở một trạng thái bấp bênh.

[Câu chuyện khổng lồ 'Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại' đang nhắm đến cơ thể hóa thân của bạn.]

[Câu chuyện 'Người Phản Đối Phép Màu' đang nghi ngờ trình độ của bạn.]

[Câu chuyện 'Kẻ gϊếŧ vị thần bên ngoài' không hài lòng với bạn.]

Nó cũng vậy trong thực tế. Tôi đã xây dựng những câu chuyện khổng lồ một cách sai lầm và suýt nữa thì cuộc đời của tôi bị cướp bởi những câu chuyện đó. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ giống với những chòm sao mà tôi đã gặp ở Song ca giữa thiện và ác.

“Đừng quên, sau khi một tồn tại tạo ra một câu chuyện, câu chuyện tạo ra một tồn tại.”

Tôi biết. Tôi đến hòn đảo này khi biết điều đó.

"Tôi sẽ giữ nó trong tâm trí của mình."

Không lâu sau, chúng tôi đến ngôi làng.

[Bạn đã đến vùng an toàn đầu tiên!]

[Bạn đã đáp ứng đủ điều kiện để hoàn thành kịch bản chính của Hòn đảo nhỏ thứ 133!]

[Bạn đã đáp ứng các điều kiện để hoàn thành kịch bản ẩn!]

[Bạn đã nhận được phần thưởng bổ sung vì gϊếŧ được một đối thủ.]

[Phần thưởng bổ sung đang được chuẩn bị.]

Ngôi làng yên bình. Sau khi đi qua lối vào chính, có một sự sống xoay quanh một lò sưởi khổng lồ ở trung tâm. Nó khác với cuộc sống trong thành phố.

Một người phụ nữ nội trợ trong bộ quần áo lôi thôi đang chăn bò trong khi một người đàn ông có râu đang giặt giũ. Cũng có những đứa trẻ có vẻ nhỏ tuổi hơn Gilyoung và Yoosung. Đó là một ngôi làng vô cùng dân dã, nơi những người bị lãng quên thế hệ đầu tiên sinh sống.

[…Nơi này thật tuyệt vời.]

'Yoo Sangah-ssi?'

[À, xin lỗi. Tôi có làm anh ngạc nhiên không?]

'Không sao đâu. Nói chuyện bây giờ ổn chứ?'

[Vâng, đã đến giờ giải lao. Bức tường cũng đang bận.]

Vì lý do nào đó, giọng của Yoo Sangah có cảm giác gần gũi hơn bình thường. Bức tường thứ tư đã trở nên mỏng hơn, giúp các hoạt động của cô thuận tiện hơn.

[Ngôi làng này giống như một bức tranh tường mà nhiều nghệ nhân đã vẽ trong nhiều năm…]

Tôi vô cùng kinh ngạc khi nghe Yoo Sangah cố gắng tìm những từ thích hợp. Nó có vẻ bình thường nhưng như Yoo Sangah nói, thực tế của ngôi làng này không bao giờ bình thường.

Tôi chỉ là một du khách nhưng tôi có thể biết được khi nhìn những cư dân sống cuộc sống bình thường của họ. Trông họ có vẻ chán nản, như thể họ đã nhìn thấy điều này hàng trăm nghìn lần.

[Chết tiệt, tôi suýt chết đấy.]

[Hòn đảo điên rồ này… chúng có thực sự là Orc không vậy?]

Tôi nhìn lên những giọng nói thật và thấy một nhóm các chòm sao xuất hiện ở lối vào đối diện của ngôi làng.

Tôi nhanh chóng nhìn vào từng người. Thật không may, không thể tìm thấy khuôn mặt của các thành viên nhóm tôi. Thay vào đó, tôi thấy một tên khó ưa.

[Quỷ vương 'Đôi mắt nhìn thấy điều Cấm' đang nhìn bạn.]

Quỷ vương với đôi mắt rực lửa trong hình dạng của một con báo đen. Hắn ta là một trong những người tôi đã nhìn thấy khi đến vòng 1863.

Chủ nhân của Vương quốc quỷ thứ 61. Đôi mắt nhìn thấy điều Cấm, Flauros. Hắn ta là người đã chết bởi nắm đấm của Yoo Jonghyuk vòng 1863.

Tên quỷ vương đã theo tôi đến hòn đảo này. Flauros nhìn chằm chằm về phía này với đôi mắt kỳ lạ trước khi chuyển sự chú ý sang chỗ khác. Nó rất rõ ràng ngay cả khi không đọc nét mặt của hắn ta. Hắn ta có lẽ đã đánh giá rằng đây không phải là một nơi thuận lợi để chiến đấu.

Cheok Jungyeong đứng cạnh tôi chắc chắn cũng nhận ra điều đó. Tôi liếc sang Cheok Jungyeong bên cạnh. "Anh đang nói gì à?"

"Không có gì."

…Họ thực sự là những bờ vai mạnh mẽ và đáng tin cậy. Tôi hơi ghen tị.

[Đây có phải là phần cuối của kịch bản không? Này các NPC, mau hướng dẫn ta!]

Các chòm sao tiến vào và ngôi làng trở nên đông đúc. Một trong những cư dân bức xúc trước tình trạng hỗn loạn ở khắp nơi và phản ứng, "Đây là kết thúc của hòn đảo nhỏ."

[Không có sự trung thực trong lời nói của ngươi. Chà, tất cả các kịch bản đều do dokkaebi tạo ra.]

Bây giờ không còn quái vật, các chòm sao đang lấy lại tinh thần.

[Câu chuyện 'Kẻ yếu chống lại kẻ mạnh và kẻ mạnh chống lại kẻ yếu' đã bắt đầu.]

Giọng nói của những câu chuyện tuôn ra từ đôi mắt của các chòm sao. Đúng như dự đoán, Cheok Jungyeong đã chính xác.

Không có ngoại lệ, cho dù họ là chòm sao hay hóa thân. Nếu chúng ta không sống với các câu chuyện đúng cách, các câu chuyện sẽ sống thay chúng ta.

[Không có phần thưởng bổ sung nào ở đây sao?]

[Chúng ta có nên lục soát các ngôi nhà không? Có thể có một số mảnh ẩn.]

Các cư dân cảm thấy mệt mỏi và trả lời khi phát hiện tình hình đang trở nên rắc rối.

“Không có những thứ đó. Kịch bản hòn đảo nhỏ đã kết thúc. Những ai muốn đến kịch bản tiếp theo hãy vào lò sưởi ở trung tâm ngôi làng. Nó là cổng thông tin.”

Một số chòm sao cau mày trước giọng điệu lạnh lùng và Quỷ Vương Flauros bước tới.

[Các NPC thực sự rất ồn ào đấy. Bọn ta có muốn rời đi hay không là tùy vào bọn ta.]

Có lẽ hắn đang tìm kiếm một đối thủ để đánh nhau khi hắn đột ngột nâng cao trạng thái của mình.

[Ta đã tìm thấy một ngôi làng như thế này, nghỉ ngơi một lúc cũng không tệ. Mang đồ uống và thức ăn đến đây! Cơ thể này đang rất đói.]

Những câu nói bạo lực khiến các chòm sao khác bật cười. Lee Jihye cau mày và đi tới. "Cái đó-"

"Cứ đợi đã."

Có lẽ không có chỗ cho chúng tôi can thiệp vào cuộc chiến này.

Trên thực tế, dân làng không hề bối rối trước sự đe dọa của quỷ vương. Người đàn ông đang giặt đồ ngáp dài với vẻ chán nản. “NPC, luôn là NPC… Ngày nay, bọn trẻ cứ coi cuộc sống như một trò đùa.”

Một ông già mang khung chữ A Hàn Quốc nói, "Đó là một số phận kỳ lạ ngày nay... Tôi không có chút nhiệt huyết hay đam mê nào."

Người phụ nữ cho bò ăn cũng nói thêm vài lời, “Đây là lý do tại sao tôi phản đối việc mở cửa hòn đảo của chúng ta. Cho dù nhu cầu về tiền xu có cấp thiết như thế nào, tôi phải nhìn những tên trộm này xâm nhập vào đây sao? Nuôi mấy con bò còn tốt hơn.”

Những câu chữ trôi chảy phát ra rõ ràng. Tình hình đang đi theo một hướng kỳ lạ và các chòm sao bắt đầu chú ý.

Flauros gầm lên, [Tại sao những con bọ này lại…?]

Cậu bé đang ngậm kẹo trước mặt họ nói, "Các ngươi mới là những con bọ còn chưa sống nổi một nghìn năm."

Flauros há hốc mồm. Hắn ta là người trị vì Thế giới Quỷ thứ 64 và việc hắn ta phản ứng như vậy là điều bình thường. Đó chắc hẳn là sự xúc phạm đầu tiên mà hắn nhận được. Một biểu hiện xấu xa thoáng xuất hiện trên khuôn mặt Flauros.

[Kịch bản không nói với ta rằng không được gϊếŧ NPC.]

Quỷ vương phát ra một trạng thái mạnh mẽ. Khoảnh khắc hắn ta gầm lên và để lộ răng nanh, tất cả cư dân trong làng đều đồng loạt nhìn Flauros.

Người đàn ông giặt quần áo. Người phụ nữ đặt thức ăn và nước uống vào máng. Ông già khiêng khung chữ A.

Cả thế giới như bị đóng băng. Các chòm sao cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ và chùn bước. Điều này cũng giống với Flauros. Hắn ta là một quỷ vương khá nhạy bén và chắc hẳn đã nhận ra điều gì đó kỳ lạ. Có lẽ hắn đang nghĩ như thế này:

'Lũ người này là cái quái gì vậy?'

Tuy nhiên, hắn không thể lùi bước ở đây. Cái tôi của một quỷ vương sẽ không chịu được việc bị đàn áp bởi những cư dân của một ngôi làng nhỏ. Cuối cùng, Flauros chọn một người trông yếu ớt nhất.

[Chết đi!]

Móng vuốt của Flauros nhắm vào cậu bé đang ăn kẹo. Tuy nhiên, đó là một lựa chọn hoàn toàn sai lầm.

[Anh ta nắm chặt tay. Rồi nắm đấm ở đó.]

Một cái gì đó phát nổ. Các mảnh vỡ của một hóa thân rải rác trong không khí như pháo hoa. Cơ thể hóa thân của Flauros bị mất đầu và từ từ rơi xuống đất.

['Đôi mắt nhìn thấy điều Cấm' đã bị loại khỏi kịch bản!]

Các chòm sao chứng kiến ​​cái chết của quỷ vương rút lui xuống và không khỏi rùng mình.

[C-Cái gì? Điều này…]

Các cư dân tỏ ra không quan tâm trước sự ngạc nhiên của các chòm sao. Đó là một bầu không khí thanh bình như không ai tổ chức đám tang cho con bọ. Người đàn ông lại giặt giũ và người phụ nữ đưa nước cho một con bò. Ông già lắc đầu và chặt cây.

Đứa trẻ đang ngậm kẹo tuyên bố, “Tránh ra, ta không muốn nhìn thấy các ngươi nữa.”

Các hóa thân và chòm sao nhợt nhạt chạy trốn qua cánh cổng. Dù gì thì kịch bản hòn đảo nhỏ cũng đã kết thúc, không có lý do gì để chần chờ. Sau khi biến mất qua cánh cổng, chỉ còn lại chưa đến 10 chòm sao.

[Câu chuyện khổng lồ 'Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại' muốn bạn đi đến kịch bản tiếp theo!]

Ngay từ lúc đối mặt với đứa trẻ này, những câu chuyện khổng lồ của tôi cứ phản ứng dữ dội. Có thể chúng đã nhận thấy điều gì đó. Tôi cười khổ và tiến lại gần đứa trẻ đã gϊếŧ quỷ vương.

[Câu chuyện khổng lồ 'Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại' đang đe dọa bạn!]

Tôi không biết rằng Flauros lại rất hữu ích. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi đã tìm thấy những gì tôi đang tìm kiếm.

[Câu chuyện khổng lồ 'Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại' tuyên bố rằng nó sẽ phá hủy cơ thể hóa thân của bạn nếu bạn tiếp tục đến gần anh ta!]

Tôi phớt lờ nó và tiếp tục đi về phía trước. Câu chuyện khổng lồ đang phát ra những luồng không khí đầy đe dọa. Tôi khó chịu với câu chuyện trẻ trâu khi nó nghĩ rằng đó là một sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ để chống lại anh ta.

"Gì? Ngươi có muốn giống tên kia không?"

"Nhất kích tất sát, Yoo Hosung. Anh đã dạy Phá Thiên Kiếm Thánh và Kyrgios."

Biểu hiện của đứa trẻ thay đổi. Cư dân của nơi này đều là 'người tái sinh'. Không thể biết được tuổi của họ thông qua ngoại hình. Đứa trẻ trước mặt tôi là một kẻ tái sinh đã sống ít nhất 10.000 năm. Đứa trẻ nheo mắt hỏi tôi, "Ngươi là ai? Mối quan hệ của ngươi với những đứa trẻ đó là gì?"

[Câu chuyện khổng lồ 'Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại' đang lộ ra hàm răng của nó phía trước bạn.]

Có một lý do khác khiến tôi muốn đến Đảo Luân hồi. Dựa trên những trận chiến trong tương lai với các chòm sao cấp huyền thoại, tôi phải lấy được thứ gì đó từ nơi này.

Tôi kìm nén dòng máu sôi sục và nói với giọng tắc nghẽn, "Nhất kích tất sát, xin hãy dạy tôi 'Kiểm soát câu chuyện'."