Toàn Trí Độc Giả

Chương 312

Những mảnh trần nhà rơi xuống khi Jung Heewon lặng lẽ nhìn qua lớp khói bụi. Cô có thể nhìn thấy Han Sooyoung đang suy sụp qua tầm nhìn mờ ảo của mình.

Thẩm phán của cái ác và Kẻ thống trị Hắc quỷ hỏa. Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng và Hắc hỏa Vực long.

Đây là trận chiến mà hầu như tất cả các chòm sao trên Bán đảo Triều Tiên đều mong chờ nhưng biểu hiện của các bên liên quan không hề dễ chịu chút nào. Jung Heewon bước qua làn khói bụi và chĩa Thanh kiếm Phán quyết về phía Han Sooyoung. "Tại sao cô không chịu ngừng hành động?"

Han Sooyoung phân tán thành bột. Theo phản xạ, Jung Heewon xoay người và đâm kiếm ra sau lưng cô. Có tiếng kim loại va chạm. Han Sooyoung tháo băng quấn quanh tay phải của mình trong khi Thanh kiếm phán xét xuyên qua bóng tối.

“…Cô không bị lừa à?”

"Tôi biết cô có kỹ năng avatar." Một ánh sáng trắng xuất hiện từ Thanh kiếm phán xét. "Cô là Tông đồ đầu tiên."

Trạng thái của họ va chạm vào nhau và cả hai người đều ngã xuống cùng một lúc. Đôi mắt của Jung Heewon đỏ hoe sau khi cô kích hoạt Sát quỷ. Nó tăng cường sức tấn công của người dùng nhưng cũng nâng cao cảm xúc khó chịu của họ. Sự đau buồn và tức giận càng tăng lên.

"Chính cô đã tấn công người dân Chungmuro."

Trận chiến ở Chungmuro ​​khi cuộc tranh đoạt cờ diễn ra sôi nổi, đây là lần đầu tiên Han Sooyoung gặp gỡ các thành viên trong nhóm.

“Lúc đó Jihye và Gilyoung đã suýt chết.”

"…Cô không phải là người suýt chết vậy tại sao cô lại tức giận như vậy? Cô thậm chí còn không mặt vào thời điểm đó."

"Tôi tức giận vì tôi không ở đó. Nếu tôi đã ở đó thì tôi sẽ không bao giờ tha cho cô."

Đèn chiếu sáng trong không trung và những việc xảy ra trong trận chiến được chiếu dưới dạng hình ảnh ba chiều. Có lẽ đó là một dịch vụ từ dokkaebi dành cho các chòm sao không có trong kênh vào thời điểm đó. Sự xuất hiện của Lee Jihye và Lee Gilyoung khi họ bị các tông đồ làm tổn thương nặng nề. Han Sooyoung trông như sắp phát bệnh đến nơi. "Vậy bây giờ cô định gϊếŧ tôi à?"

"Tôi không thể tin tưởng cô."

Han Sooyoung cắn môi. Cô cũng hiểu rằng sự tức giận của Jung Heewon là hợp lý. Cô ấy là Tông đồ đầu tiên và đã từng là kẻ thù của cả nhóm.

Nó xảy ra vào một ngày nào đó hai năm trước. Tin đồn Han Sooyoung là tông đồ đầu tiên được lan truyền. Không hiểu tại sao tin đồn lại lan rộng. Có một điều chắc chắn rằng Han Sooyoung không hề phủ nhận tin đồn. Đó có thể là do cảm giác tội lỗi hoặc có thể do trái tim hèn nhát. Han Sooyoung cũng không biết.

Điều duy nhất cô biết là thái độ của các thành viên đối với cô.

"Chà, chuyện đã qua rồi mà."

"Thật sao? Noona là người đã nói chuyện với cái đầu bị đứt lìa? Thật tuyệt vời."

Lee Jihye và Lee Gilyoung là những người bị tổn thương nhiều nhất trong trận chiến nhưng họ không hề quan tâm. Yoo Sangah đã biết Han Sooyoung là tông đồ đầu tiên và nhắm mắt lại, trong khi Yoo Jonghyuk không bận tâm. Tuy nhiên, Jung Heewon thì khác. "Cô phải chuộc lỗi thích đáng."

"Tại sao cô- "

"Nếu cô cứ tiếp tục qua loa như thế này, vậy còn những vết sẹo mà bọn trẻ nhận được thì sao?"

“…”

Để làm cho mọi người vui vẻ, họ đã đặt ra vài điều vì họ không muốn phá vỡ sự hòa hợp. Điều này đặc biệt đúng đối với những người luôn để ý đến xung quanh.

"Han Sooyoung, nếu cô là người lớn thì cô nên hành động đúng tuổi của mình. Đừng trẻ con như vậy nữa."

[Chòm sao ‘Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng’ đang gật đầu.]

Đôi mắt của Han Sooyoung trở nên hung dữ.

[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ đang tức giận.]

“Này, cô nghĩ rằng cô là tông đồ của công lý sao? Thật tốt khi giả vờ tỏ ra điềm tĩnh nhưng hãy suy nghĩ về thời gian và địa điểm. Kim Dokja có thích những gì cô đang làm bây giờ không?”

"Không liên quan gì đến Kim Dokja cả."

“Chính miệng cô đã nói điều đó. Cô sẽ là thanh kiếm của Kim Dokja.”

Lần đầu tiên Jung Heewon im lặng. Han Sooyoung chế nhạo cô ấy, "Là một thanh kiếm, chẳng phải cô nên hành động như những gì chủ nhân của cô nói với mình sao?"

"Tôi xin lỗi." Khói bụi bốc lên nghi ngút. Không khí bùng cháy ở bất cứ nơi nào mà thanh kiếm của Jung Heewon đi qua. "Thanh kiếm này rất ích kỷ."

Jung Heewon kích hoạt Lửa địa ngục. "Tôi sẽ tự quyết định người tôi muốn chém."

Thanh kiếm phán xét nhắm vào Han Sooyoung.

“Giờ thì trò nghịch ngợm của cô đã kết thúc, Han Sooyoung. Hãy phát huy hết khả năng của mình.”

[Hóa thân ‘Jung Heewon’ đã yêu cầu kích hoạt Thời khắc phán xét!]

__________

Tôi nhìn những ngọn lửa đen và ngọn lửa địa ngục tràn ngập màn hình và thở dài, “…Đó là lý do tại sao họ lại cãi nhau.”

Tôi cũng nghĩ đã đến lúc. Danh tính của Han Sooyoung đã được che giấu trong một thời gian dài nhưng không cách nào có thể duy trì mãi mãi. Đúng hơn, có thể đó là may mắn khi bí mật được tiết lộ trước khi đến kịch bản thứ 47. Kịch bản này không có ý nghĩa gì trừ khi họ thành thật với nhau. Những bí mật ẩn giấu được phơi bày với dokkaebi sẽ trở thành chất liệu trên màn ảnh.

Yoo Jonghyuk hỏi, "Cậu không định đi à?"

Tôi có thể can thiệp bằng cách sử dụng Quan điểm của Độc giả toàn trí. Giọng nói bối rối của Jung Heewon vang lên từ màn hình.

[Một số chòm sao của hệ thống công lý tuyệt đối đã phản đối yêu cầu.]

[Việc kích hoạt Thời khắc Phán xét bị hủy bỏ!]

Tôi liếc qua và Yoo Jonghyuk đang quan sát tôi. “…Tôi không thể để điều đó xảy ra.”

Tất nhiên, tôi không có ý định can thiệp vào cuộc chiến giữa hai người họ. Tuy nhiên, tôi muốn ngăn trận chiến lan sang các chòm sao của họ.

[Quỷ vương 'Quỷ vương của sự Cứu Rỗi' không muốn các chòm sao can thiệp vào cuộc chiến giữa các hóa thân.]

[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ không hài lòng với sự can thiệp của bạn.]

[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ bị thuyết phục một cách miễn cưỡng.]

[Chòm sao ‘Ghi chép của thiên đàng’ đồng ý với suy nghĩ của bạn.]

Không có câu trả lời nào từ Uriel. Cô ấy chưa được phép truy cập vào kênh này.

Yoo Jonghyuk nói, "Một trong số họ có thể sẽ chết."

"Không, điều đó sẽ không xảy ra."

“Cậu không biết trong ba năm qua, mối quan hệ giữa hai người họ thực sự rất tệ.”

"Phải, tôi có thể thấy."

Tôi không quan tâm và Yoo Jonghyuk cau mày. "Cậu muốn đồng đội của cậu chết sao?"

"Không."

"Hay cậu đã nhìn thấy tương lai thông qua sức mạnh của lời tiên tri?"

“Tôi không có sức mạnh của lời tiên tri. Anh vẫn tin vào một thứ như vậy nữa à?”

Tôi quan sát Jung Heewon và Han Sooyoung đánh nhau trên màn hình. Sau đó Yoo Jonghyuk lạnh lùng trả lời, “Đó là tình huống mà thông tin trong tương lai được sử dụng để tính toán mọi thứ. Không có chỗ cho niềm tin của con người xen vào.”

Đã lâu rồi anh ta không nói nhiều như vậy. Mà bộ dạng hiện tại của tôi trông như không có cách nào để xử lý việc này.

Suy nghĩ về điều đó, tôi đã có một cuộc trò chuyện tương tự với Han Sooyoung của vòng 1863. Han Sooyoung đã sử dụng Dự đoán Đạo văn để thu thập, tính toán và đọc tương lai khi hợp tác với Yoo Jonghyuk vòng 1863. Tôi đã hỏi Han Sooyoung,

“Nó không có ý nghĩa gì cho dù tôi nghĩ về nó như thế nào.”

Dự đoán Đạo văn là một kỹ năng hay và kiến ​​thức của Yoo Jonghyuk rất hữu ích. Dù vậy, đến kịch bản thứ 95 cũng không thể cứu được tất cả mọi người, kể cả Kim Namwoon. Có nhiều biến số khi cố thay đổi câu chuyện và những điều bất ngờ đã xảy ra.

Dù Han Sooyoung và Yoo Jonghyuk có vĩ đại đến đâu, họ cũng không phải là tác giả của Con đường sinh tồn. Không phải mọi thứ đều có thể được kiểm soát tuyệt đối. Thất bại đã được đoán trước.

"Cô đến đây bằng cách nào? Nói thật đi, có bí mật nào khác không?"

Han Sooyoung nhìn tôi như thể cô ấy đang thương hại tôi hoặc đang cười nhạo tôi.

"Tôi tin."

"Sao?"

"Tôi tin vào những nhân vật mà tôi tạo ra, đó là tất cả."

Đây là câu trả lời của người đạo văn, mặc dù tôi không thể nhớ rõ. Tôi nói với Yoo Jonghyuk,

"Yoo Jonghyuk, tôi tin vào con người."

Thanh kiếm và nắm đấm va chạm và ngọn lửa làm tan chảy mọi thứ xung quanh họ. Tôi nhìn Jung Heewon và Han Sooyoung chảy máu, họ hét lên và lao vào nhau. Tôi nhìn họ và hiểu lờ mờ về bí mật đằng sau việc Han Sooyoung đạt đến kịch bản thứ 95.

"Tôi tin vào câu chuyện mà họ đã xây dựng."

Có một tiếng gầm chói tai khác từ màn hình. Hai người thở hổn hển trong trận đυ.ng độ. Họ lăn trong hố bụi, đập vào bụng và nắm tóc nhau. Máu của họ đông lại khi biểu hiện của họ thay đổi.

'Chắc cô rất khó chịu về tôi.'

'Không chỉ vậy đâu.'

Tôi dường như nghe thấy suy nghĩ của họ mà không cần sử dụng Quan điểm của Độc giả toàn trí. Đó là lịch sử hai người đã cùng nhau chiến đấu cho đến tận bây giờ. Các thành viên trong nhóm đã sống sót bình an trong ba năm qua. Họ sẽ không thể sống sót trong ba năm đó mà không có sự hợp tác.

Đối phó với sasquatch trong kịch bản thứ 28, bắt 'rắn algonkin' trong kịch bản thứ 35. Hai người phải bảo vệ nhau để tồn tại. Họ đã cứu sống nhau nhiều lần, kéo nhau mỏi cả tay.

Jung Heewon và Han Sooyoung cũng biết điều này.

'Chỉ…'

Jung Heewon rất mạnh mẽ. Ngay cả khi xem xét tất cả các hóa thân trên thế giới, có rất ít hóa thân có thể vượt qua Jung Heewon. Tuy nhiên, đối thủ của cô là Han Sooyoung. Trong tình huống Giờ khắc Phán xét không thể sử dụng, kết quả của trận đấu này gần như đã được định đoạt.

"Xin lỗi mấy đứa nhóc một cách đàng hoàng…"

Jung Heewon loạng choạng ngã về phía trước. Nhiệt độ của căn phòng dần hạ xuống. Han Sooyoung nhìn cơ thể đã ngã xuống của Jung Heewon và cõng Jung Heewon trên lưng. Cô ấy dường như lầm bầm điều gì đó nhưng tôi không thể nghe thấy giọng của Han Sooyoung. Có lẽ đó là lòng tự trọng cuối cùng của Han Sooyoung.

Có một ngôi sao sáng lấp lánh dưới chân cô. Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào ngôi sao và dùng chân đá nó.

[Thời gian giới hạn của kịch bản đã kết thúc.]

[Hóa thân 'Han Sooyoung' và Hóa thân 'Jung Heewon' đã thể hiện sự ‘tin tưởng’ của họ.]

Han Sooyoung ngẩng đầu lên và nhìn về phía tôi.

'… Nhìn trộm có vui không?'

Tôi hướng ánh mắt về phía các màn hình khác.

"Lee Gilyoung… cậu không định đầu hàng sao?"

"Tôi không muốn! Shin Yoosung, cậu mới là người cần phải đầu hàng!"

Lee Gilyoung và Shin Yoosung đã bước vào một căn phòng và vừa khóc vừa siết chặt cánh tay nhau. Tôi quay đầu lại và nhìn thấy một căn phòng với phong cảnh khác thường. Lee Jihye, Lee Seolhwa và Lee Hyunsung đang ở cùng nhau.

"Căn phòng này thật buồn chán, đúng không unnie?"

"…Đúng."

"Hyunsung-ahjussi! Đừng có ngoáy mũi nữa và mau đứng dậy đi, đã hết thời gian rồi."

Không ai chạm vào ngôi sao và nó chỉ là một vật trang trí sáng chói. Nó yên bình đến mức tôi không nghĩ đó là một kịch bản.

[Tôi xin lỗi, các chòm sao. Tôi đã mắc lỗi khi phân phối các phòng…]

Căn phòng ở đằng kia có vẻ cũng sắp kết thúc.

[Hóa thân 'Shin Yoosung' và Hóa thân 'Lee Gilyoung' đã thể hiện sự ‘tin tưởng’ của họ.]

[Hóa thân 'Lee Hyunsung', hóa thân 'Lee Jihye' và hóa thân 'Lee Seolhwa' đã thể hiện sự ‘tin tưởng’ của họ.]

[Tất cả các thành viên của tinh vân đã đáp ứng các điều kiện của kịch bản.]

[Kịch bản chính #46 - Bối cảnh của vì sao đã được hoàn thành.]

[Không ai trong số các thành viên tinh vân làm hại lẫn nhau.]

[Việc trao thưởng đang được chuẩn bị.]

Không ai có cùng một câu chuyện. Mỗi người đều sống trong một lịch sử khác nhau và hiểu mọi thứ bằng những bối cảnh khác nhau.

Có một ánh sáng chói lọi và các thành viên được triệu tập. Shin Yoosung, Lee Gilyoung, Lee Hyunsung, Lee Seolhwa, Lee Jihye, Han Sooyoung, Jung Heewon…

Họ là những người đã đến đây cùng tôi. Khuôn mặt của các thành viên thay đổi khi họ nhìn thấy chúng tôi đầy vết thương.

"Dokja-ssi."

"Unnie, chị có sao không? Làm sao…"

Các thành viên hỗ trợ lẫn nhau. Jung Heewon cười nhạt trong khi Han Sooyoung dùng chân gõ xuống đất. Tôi có thể thấy Han Sooyoung đang cười.

Tôi ngẩng đầu lên và thấy bầu trời mở ra. Có người thở dài, "Ah…"

Bầu trời của Star Stream đã mở ra, một vũ trụ kỳ diệu. Trước cảnh tượng choáng ngợp, một số người run lên. Đó là một bóng tối sâu thẳm không có điểm kết. Thứ không thể lấp đầy đang chờ chúng tôi.

Shin Yoosung nắm lấy tay áo bên phải của tôi và Lee Gilyoung nắm lấy các ngón tay của bàn tay trái của tôi.

Theo sau chúng là Lee Jihye, Han Sooyoung, Lee Hyunsung và Jung Heewon, cuối cùng là Lee Seolhwa và Yoo Jonghyuk tạo thành một vòng tròn.

“…Chẳng phải điều này rất giống với con mực trong quá khứ sao?”

Giọng Lee Jihye có vẻ sợ hãi. Tôi cười và nói, "Đúng vậy."

Khoảnh khắc tiếp theo, một ngôi sao nhỏ tỏa sáng trên bầu trời đêm.

[Giữa sự cứu rỗi và quỷ vương.]

Cùng với ánh sáng này, một số hành tinh bắt đầu cùng nhau tỏa sáng.

[Giữa ác quỷ và sự phán xét.]

[Giữa thép và bậc thầy.]

[Giữa vực thẳm và Hắc hỏa long.]

Tôi nhìn thấy những đường trắng kết nối giữa vũ trụ trống rỗng. Những ngôi sao tưởng như sẽ không bao giờ gặp nhau lại đang đối mặt với nhau. Tại thời điểm này, tôi đã hiểu bối cảnh của các biệt danh. Có lẽ các thành viên cũng cảm thấy như vậy.

Shin Yoosung lên tiếng, "Thật đẹp."

Có những câu chuyện giữa các vì sao.

[Tinh vân ‘Kim Dokja Company’ đã vượt qua kịch bản thứ 46!]

Vẫn còn chỗ trống trong chòm sao của tinh vân. Một trong những chỗ trống đó thuộc về Yoo Sangah.

Tôi nói với mọi người, "Đi thôi."

Cơ thể chúng tôi bay lên không trung và chúng tôi nhanh chóng trở nên nhẹ nhàng. Nhiều ngôi sao của Star Stream lướt qua và khung cảnh rộng lớn của một thành phố giữa các vì sao được nhìn thấy ở phía xa. Tôi đã mất một thời gian dài nhưng cuối cùng tôi cũng đến được đây.

Olympus, Vedas, Papyrus. Những mối hận thù chồng chất trong tôi. Tôi không bao giờ quên. Vẫn chưa đâu.

Một bóng đen lắc lư nơi ánh sáng chói lóa giảm bớt. Thật ngạc nhiên, có ai đó đang đợi chúng tôi ở lối vào thành phố giữa các vì sao. Một cái bóng khổng lồ chuyển động trong ánh sáng và nói với tôi.

[Ba.]