Toàn Trí Độc Giả

Chương 306

Chỉ mất chưa đầy 30 giây để chín người nằm trên mặt đất.

“Khụ…”

Tôi phớt lờ tiếng rêи ɾỉ và lau máu trên tay. Tôi đã sử dụng Danh sách nhân vật nhưng câu trả lời xuất hiện mà không cần phải nhìn.

“Liên minh Gyeonggi, tại sao các người lại đến đây?”

Một trong những cơ thể đang chảy máu bắt đầu tan chảy. Nó dường như là một kỹ năng.

[Chòm sao ‘Sát thủ kiếm đen’ đang cảnh giác với bạn!]

[Chòm sao ‘Thợ săn của ánh trăng hắc ám’ đặt câu hỏi về tính công bằng của kịch bản.]

Tôi cau mày nhìn lên không trung khi những dòng tin nhắn biến mất. Tôi kiểm tra kỹ lưỡng lộ trình di chuyển của họ. Tôi nhìn thấy ai đó đang bay và chạy trốn qua cửa sổ vỡ. Tôi nhìn phương pháp chạy trong không khí và biết nó là của ai.

Tôi nghĩ họ chỉ là thành viên của liên minh nhưng một trong 10 Thập quỷ cũng nằm trong số đó. Thủ lĩnh của Liên minh Gyeonggi, một trong 10 Thập quỷ - Cho Jinchul. Người có nhà tài trợ từ Murim và là một trong những rắc rối của kịch bản thứ 45.

Tất nhiên, đó là theo câu chuyện ban đầu. Người trước mặt tôi lúc này không đáng để quan tâm. Có thứ hạng trong số 10 Thập quỷ và Cho Jinchul là một trong những tên yếu nhất. Đối với các thành viên hiện tại, không có hóa thân nào trên Bán đảo Triều Tiên có thể đối đầu với họ. Có lẽ nếu là Hoa Kỳ hoặc Ấn Độ…

"Tên này! Đuổi theo hắn ta!"

Tôi thấy một số người đang đuổi theo Cho Jinchul ở phía xa. Trong số đó có Cáo Bay mà tôi mang theo. Khi kẻ chạy trốn và kẻ truy đuổi tham gia vào một cuộc rượt đuổi mèo và chuột, toàn cảnh Seoul lọt vào tầm nhìn của tôi.

Tôi biết đó là Seoul. Ngoài ra, nó còn là trung tâm của khu liên hợp công nghiệp. Thông qua hợp đồng với Kẻ mưu phản Bí mật, Khu liên hợp công nghiệp đã được chuyển đến Seoul. Như thể thực tế và hư cấu được kết hợp. Bên dưới pháo đài có khắc chữ ‘Khu liên hợp công nghiệp Yoo Jonghyuk - Kim Dokja’.

…Tại sao 'Yoo Jonghyuk' lại đứng trước? Tôi sẽ đổi nó sau.

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ đang nhìn bạn.]

Tôi nhìn lên không trung. Người giám hộ của Tuổi trẻ và Du hành. Tôi biết chủ sở hữu của biệt danh này.

"Raphael."

Một tống lãnh thiên thần của Eden, Raphael. Tia lửa bay trong không khí giống như Raphael đang phản ứng. Tôi nghĩ tôi sẽ sớm nhận được tin từ Eden. “Tôi định đi tìm anh. Tôi sẽ trả lại…”

Tôi nhớ rằng tôi vẫn giữ cơ thể biểu tượng của Gabriel. Hiệu ứng giam cầm của Jophiel đã hết và đã đến lúc Gabriel phải thức dậy. Nhân tiện…

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ nói rằng Gabriel đã hồi phục.]

Hoa huệ đã biến mất. Nghĩ lại thì hình như có bàn tay của một vị thiên thần lướt qua tôi khi tôi đang ngủ. Có thể một trong những chòm sao của Eden đã đến thăm vào thời điểm đó. Vì nhà tài trợ của Jung Heewon là Uriel nên có khả năng đó là Uriel.

…Nhân tiện, chuyện gì đã xảy ra với Uriel? Tại sao không có một tin nhắn gián tiếp nào từ cô ấy?

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ nói rằng Uriel chưa có quyền phát biểu trong kênh.]

Ah, tôi hiểu rồi.

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ rất tò mò về bạn.]

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ nói rằng Chỉ huy Hoa sao nhái đỏ đã không quay trở lại.]

Trước tin nhắn của Raphael, tôi do dự một lúc và mở miệng, "Chỉ huy Hoa sao nhái đỏ đã không trở lại cùng tôi."

Chỉ huy Hoa sao nhái đỏ, Jophiel. Tôi sẽ không thể trở lại vòng ba nếu không có sự giúp đỡ của cô ấy. "Cô ấy muốn ở lại thế giới bên kia theo ý mình."

Có một cơn gió dữ dội.

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ không tin tưởng vào lời nói của bạn!]

Raphael rất tức giận. Tôi bình tĩnh nói tiếp, "Nếu cô sử dụng khả năng của mình, cô sẽ biết rằng tôi không nói dối."

Không lâu sau, những cơn gió xung quanh từ từ dịu đi.

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ đang nhìn bạn.]

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ đang yêu cầu bạn làm rõ.]

"Tôi sẽ đến đó. Kịch bản thứ 46 đang ở phía trước… chúng ta sẽ có thể nói chuyện sớm thôi.”

Tôi cảm thấy sự thay đổi kỳ lạ trong cái nhìn của Raphael về tôi. Tống lãnh thiên thần biết nội dung của kịch bản.

“Tôi sẽ đến Eden ngay khi kịch bản kết thúc.”

[Chòm sao ‘Người giám hộ của tuổi trẻ và du hành’ sẽ đợi câu trả lời từ bạn.]

Sau tin nhắn, trạng thái của Raphael trong khu vực hoàn toàn biến mất. Trong thời gian qua, tôi đã tích lũy được nhiều câu chuyện và trở nên khá mạnh mẽ. Tôi có thể ngăn chặn các chòm sao cấp thấp đến trung bình và hầu như không thể tìm thấy sự hiện diện nào mạnh hơn giữa các chòm sao. Tuy nhiên, địa vị của tống lãnh thiên thần vẫn quá cao.

Người giám hộ của Tuổi trẻ và Du hành, Raphael. Một kẻ thù mạnh mẽ đã hạ gục Quỷ vương Asmodeus.

[Kim Dokja lặng lẽ nắm chặt tay và lặp lại.]

Tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước. Tuy nhiên, tôi không cần phải vội vàng. Tôi đã làm đủ tốt ngay bây giờ. Điều đó làm tôi nhớ đến Asmodeus… không, trưởng phòng Han. Rất nhiều điều đã xảy ra khi tôi rời đi, không chỉ có một hoặc hai điều để băn khoăn. Tôi kiểm tra thông báo hệ thống.

[Bạn đã bỏ lỡ giao tiếp dokkaebi.]

[Người gửi: Dokkaebi cao cấp Bihyung.]

Có một tin nhắn từ Bihyung. Tôi nghĩ thật kỳ lạ khi Bihyung không làm ầm ĩ khi tôi quay lại… hắn đã bày tỏ mối quan tâm của mình trong tin nhắn này. Tôi mở màn hình và thao tác trên cửa sổ tin nhắn. Tin nhắn dài nhưng nội dung rất đơn giản.

- Ta xin lỗi vì ta không thể đến, ta đang bận một số việc. Ta sẽ gặp ngươi khi mọi chuyện kết thúc.

Đây đại khái là nội dung của tin nhắn dài.

- Ngươi không quan tâm đến em bé của ngươi sao?

Tin tức mà tôi tò mò xuất hiện ở cuối tin nhắn.

- Ta đang giữ Biyoo. À, con bé cũng là con của ta. Ngươi đã bỏ con bé lại trước cổng và con bé suýt thì bị những người người đàn ông mặt bướu bắt đi.

Tôi đã rất lo lắng vì Biyoo không xuất hiện.

- Ngươi sẽ hơi ngạc nhiên khi gặp lại con bé đấy. Hãy mong đợi điều đó.

Tin nhắn của Bihyung kết thúc. Tôi cảm thấy hơi khó chịu nhưng tôi yên tâm vì Biyoo ở cùng Bihyung.

Vậy hãy di chuyển nào. Tôi chất đống xác vào một chỗ và quyết định đi tìm các thành viên.

.

.

.

Hàng chục phút trôi qua. Tôi vẫn đang lang thang. Tại sao nơi này lại rộng như vậy? Tôi gãi đầu và nhìn xung quanh nhưng tôi không thể biết mình đang ở đâu. Vẫn chưa muộn nhưng tôi nên mua kỹ năng Đọc bản đồ hoặc Tìm đường.

"Xin lỗi, có ai ở đó không?"

Tôi đã bị lạc trong ‘tòa nhà đầu tiên tôi đến thăm’. Khi lần đầu tiên tôi bước vào trường tiểu học và trung học, khi tôi được xếp lớp và khi tôi gia nhập Mino Soft…

Nghĩ về điều đó, đây là lý do tại sao lần đầu tiên tôi nói chuyện với Yoo Sangah.

[Kim Dokja nghĩ: 'Lối thoát hiểm ở đâu?']

Tôi chưa bao giờ vào bên trong Nhà máy đúng cách và không biết mình đang ở đâu. Ngoài ra, cấu trúc dường như đã thay đổi so với hồi đó. Tôi quyết định mở từng cánh cửa đáng nghi.

Lúc tôi mở cửa, một con quái vật và con ếch nhỏ có xúc tu nhìn chằm chằm vào tôi. Một số sinh vật ở bên trong ống nghiệm trong khi những sinh vật khác tự do đi lại trong phòng.

[Con ếch có thể là Dokja-ahjussi]

[Quái vật voi suýt thì là Dokja-ahjussi]

[Quái vật xúc tu không may không phải là Dokja-ahjussi]

Con ếch nhìn tôi và thè lưỡi ra. Tôi đóng cửa lại với sự ngạc nhiên. Khoan đã, căn phòng này có lẽ…

Ngay lúc tôi muốn kiểm tra bảng tên thì tôi nghe thấy một giọng nói gần đó.

"…Này! Làm thế nào anh có thể thoát ra ngoài vậy?"

"Dokja-ssi?"

Đó là Han Sooyoung và Lee Hyunsung.

__________

“Ý tôi là, Dokja-ssi, trong kịch bản thứ 35…”

Lee Hyunsung đang nói về những kịch bản mà anh ấy đã trải qua. Tôi im lặng lắng nghe câu chuyện trong khi kiểm tra cơ thể của Lee Hyunsung. Cơ ngực của anh phát triển hơn trước. Sức mạnh ma thuật của thép đã kết nối các sợi cơ.

Giờ đây, Sự chuyển đổi thép của Lee Hyunsung đã đạt đến ngưỡng thành thạo. Cũng phải khi kịch bản thứ 46 sắp bắt đầu. Có một chút ấn tượng. Trong khi tôi đi vắng, các thành viên đã rèn luyện trong khi tuân theo các hướng dẫn mà tôi đưa ra.

Tất nhiên, tôi không chỉ nghe Lee Hyunsung.

[Midday Tryst đã được kích hoạt.]

[Hóa thân ‘Han Sooyoung’ hiện đang tham gia cuộc trò chuyện.]

Tôi may mắn gặp được Han Sooyoung đầu tiên. Việc chuẩn bị cho kịch bản luôn chậm trễ. Để tránh điều này, tôi cần một người có thể cung cấp thông tin chính xác một cách hiệu quả nhất và chỉ có một người phù hợp với điều đó.

- Jang Hayoung và Bậc thầy phá vỡ bầu trời đang ở đâu?

- Cậu ấy đã đến các khu vực kịch bản khác cùng với Phá Thiên Kiếm Thánh và Kyrgios. Đó dường như là một kịch bản chỉ dành cho những người siêu việt.

- Còn Han Myungoh và Gong Pildu?

- Họ đang ở Bắc Triều Tiên. Gong Pildu thực hiện kịch bản của Triều Tiên. Han Myungoh bị lôi đi như một người trợ giúp.

…Bắc Triều Tiên. Bây giờ là thời gian cho các hóa thân của Bắc Triều Tiên. Có một vài chòm sao nổi bật được tìm thấy ở Bắc Triều Tiên. Tất nhiên, hầu hết họ đều là cấp cao nhưng có một số có thể so sánh với cấp tường thuật. Ví dụ như Đại vương…

- Anh đã ở đâu cho đến nay?

- Vòng thứ 1863.

Han Sooyoung mở to mắt.

- Gì? Thật sao?

- À, cô cũng có ở đó. Tôi không biết đó có phải là bản thể thật hay không.

- …Bản thể thật? Thứ nhảm nhí gì vậy?

Tôi định trả lời thì có người xen vào chúng tôi.

“…Dokja-ssi.” Đó là Jung Heewon.

"Tôi đã có thể ngủ ngon nhờ cô."

Jung Heewon nhìn tôi với ánh mắt phức tạp. Dường như cô ấy muốn nói điều gì đó nhưng cô ấy cũng muốn nghe câu chuyện của tôi. Ánh mắt của Jung Heewon từ từ di chuyển về phía Han Sooyoung.

Trong một khoảnh khắc, dòng điện mạnh mẽ chảy giữa Han Sooyoung và Jung Heewon. Jung Heewon nhìn Han Sooyoung với ánh mắt lạnh lùng trước khi quay đầu lại. Trong bầu không khí khó xử này, tôi mở lời trước tiên, "À, có những kẻ đột nhập vào phòng tôi..."

“Tôi đã ra lệnh xử lý chúng. Nếu anh đã thức dậy thì hãy đến gặp Sangah-ssi. Chúng ta có thể trò chuyện chi tiết vào lần sau.” Giọng cô ấy lạnh lùng hơn bình thường rất nhiều. Nó khác với Jung Heewon mà tôi từng biết. Lee Hyunsung đang đứng bên cạnh tôi nhìn Jung Heewon với đôi mắt buồn.

Khi Jung Heewon biến mất trong góc, tôi hỏi Han Sooyoung, "Đây là sao?"

"Gì?"

"Chuyện gì đã xảy ra giữa cô và Jung Heewon?" Tôi nhìn Han Sooyoung bĩu môi và cảm thấy hơi lo lắng. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng không phải lúc để họ cãi nhau, "Cô đã quên kịch bản thứ 46 rồi sao? Bây giờ cô…"

"Anh đã không ở đây suốt ba năm. Anh chẳng biết điều gì cả nên hãy im đi."

Han Sooyoung cũng bỏ đi sau những lời này. Chỉ còn lại Lee Hyunsung. Tôi nhìn bờ vai chùng xuống của Lee Hyunsung và cảm thấy chán nản. Có vẻ như chuyện này đã xảy ra nhiều hơn một lần.

Trong ba năm tôi đi vắng, một sự rạn nứt mà tôi không biết đã hình thành giữa các thành viên. Rõ ràng là không cần hỏi Lee Hyunsung về trạng thái của nhóm.

Tôi vỗ nhẹ vai Lee Hyunsung. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng rõ ràng tôi phải làm gì đó để nắm bắt tình hình. "Hyunsung-ssi, Yoo Sangah-ssi đang ở đâu?"

"Lối này."

Nó rất ngắn nhưng tôi không bỏ lỡ biểu hiện tối sầm của Lee Hyunsung. Tôi đi theo bóng lưng to lớn của Lee Hyunsung và chúng tôi đến một cánh cửa nhỏ phủ sơn trắng đơn giản. Không ngờ, Jung Heewon và Han Sooyoung vừa rời đi trước đó đang đứng ở cửa.

…Điều gì đã xảy ra với những người này vậy? Tôi định nói chuyện với họ nhưng biểu hiện của họ hơi lạ. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Han Sooyoung và Jung Heewon có biểu cảm này.

[Kim Dokja nghĩ: 'Không có nhiệm vụ nào là dễ dàng cả.']

Im đi. Tôi khẽ thở dài và đặt tay lên nắm cửa. Mọi chuyện sẽ được giải quyết khi tôi gặp Yoo Sangah. Tôi nhanh chóng gõ cửa và nghe thấy giọng nói của Yoo Sangah từ bên trong.

"Ai vậy?"

"Kim Dokja."

Câu trả lời thật bất ngờ.

"Về đi."