Một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy vai tôi. Theo phản xạ, tôi xoay người và đấm về phía đó. Có một tiếng bịch và nắm đấm của tôi bị chặn lại bởi một bàn tay lớn.
[Ồ, cậu đến để đánh nhau à?]
Bóng tối được vén lên và một khuôn mặt trắng bệch lộ ra.
[Tôi đã cứu cậu một lần trước đây, chắc cậu đã quên mất rồi.]
Đó là một khuôn mặt mà tôi biết, thậm chí... đó là người mà tôi đã gϊếŧ.
"Tại sao anh lại ở đây?"
[...Cậu thực sự không biết sao?]
Đó là một khuôn mặt mơ hồ không rõ là nam hay nữ. Nó cho tôi một cảm giác không thể hiểu nổi. Sự hiện diện này không nên ở đây.
"Nirvana Moebius."
Cách đây rất lâu, anh ta đã bị Bức tường thứ tư ăn thịt.
_________
Điều gì đã xảy ra với những sinh vật bị ăn bởi Bức tường thứ tư? Tôi đã có câu hỏi này ngay từ giây phút đầu tiên Bức tường thứ tư ăn một thứ gì đó.
[Như cậu thấy đấy, đây là những gì đã xảy ra.]
Nirvana bật cười. Chúng tôi đã không gặp nhau trong một khoảng thời gian nhưng Nirvana vẫn giống như lần gặp đầu tiên. Nếu có một điểm khác biệt thì đó là những chữ cái tạo nên Con đường sinh tồn đang treo trên người anh ta như một cọng dây xích.
"Anh đã sống ở đây suốt thời gian qua?"
[Thật khó để nói rằng tôi đang sống.]
Nhìn kỹ hơn, giọng nói của Nirvana không thốt ra khỏi miệng, tôi thậm chí không thể coi đó là một giọng nói. Nirvana nhìn chằm chằm vào không trung.
[Tôi đang sống nhờ vào bức tường ký sinh chết tiệt đó.]
Đúng lúc này, cảnh báo của Bức tường thứ tư vang lên.
[Nirva na nói q uá nh iều.]
Nirvana bật cười. Đôi mắt anh ta cay xè nhưng có một cảm giác lạ lùng từ anh ta. Tôi nhìn theo ánh mắt của Nirvana và nhìn quanh thư viện. Có rất nhiều loại mẫu thư tạo nên một thế giới. Ở nơi này, mọi thứ đều là Con đường sinh tồnt.
"Bây giờ anh có thể biết mọi thứ anh muốn."
[Không có thực thể nào biết tất cả mọi thứ, giống như cậu.]
Nirvana giống một nhà hiền triết bí ẩn. Tôi cảm thấy kỳ lạ. Lần đầu tiên, một nhân vật biết được bí mật của thế giới này.
"Anh cảm thấy thế nào? Bây giờ thì anh đã biết rằng anh là một nhân vật trong một cuốn tiểu thuyết."
Biểu cảm của Nirvana thay đổi trước lời nói của tôi.
[Một cuốn tiểu thuyết... đó là những gì cậu nghĩ?]
Nirvana nhìn tôi với ánh mắt thương hại và môi anh ta run lên nhiều lần. Tuy nhiên, không có âm thanh nào phát ra. Tôi nản lòng, "Nó là gì? Nói cho xong đi."
Nirvana khẽ mỉm cười.
[Tôi thích câu chuyện của cậu.]
Tôi lúng túng trước lời nói bất ngờ.
[Nói chính xác hơn, tôi thích câu chuyện mà cậu đã thay đổi. Những câu nói thể hiện ý muốn của cậu, ngữ cảnh chứa đựng những điều cậu không nói...]
"...Bây giờ anh đang nói về cái gì vậy?"
Tôi lùi lại một cách khó xử. Tôi nhìn thẳng anh ta và nhớ lại những lời anh ta nói trước khi chết.
[Không chỉ riêng tôi, tất cả sinh vật ở đây đều yêu thích câu chuyện của cậu.]
"Còn ai ở nơi này sao?"
Không khí bắt đầu rung chuyển và một vài mảnh đen rơi xuống từ trần nhà. Những rung động giống như một thứ gì đó khổng lồ đang đào sâu về phía này. Nirvana nhặt những mảnh vỡ và cau mày.
[Không còn thời gian đâu, nên tốt hơn hết cậu nên nhanh chóng di chuyển. Nói quá nhiều ở đây là không tốt vì sẽ có chuyện khủng khϊếp xảy ra.]
Nirvana bắt đầu rời đi trước khi tôi có thể hỏi bất cứ điều gì. Tôi đi theo Nirvana trong khi nhìn lại vách đá mà tôi suýt rơi xuống. Những rung động trong thư viện đang lan ra từ vách đá. "Chờ đã, anh đi đâu vậy?"
[Có một người rất muốn gặp cậu.]
"Gì? Ai?"
[Sự tồn tại đã sắp xếp các kệ từ 000.]
...Sắp xếp các kệ?
[Bọn tôi không ở đây để chơi đùa. Nếu bọn tôi không dọn dẹp đúng cách, cậu sẽ không thể nhớ nó.]
"...Chờ đã, điều đó nghĩa là sao?"
[Cậu không cần phải hiểu.]
Tôi quay lại và thấy những giá sách mới xuất hiện. Thư viện thực sự rất rộng. Số vòng của Con đường sinh tồn tăng lên bị bỏ qua trong hiệp hai. Có lẽ thư viện này đã sắp xếp tất cả những thiếu sót đó. Một biển chỉ dẫn ghi [000 ~ 100] xuất hiện trước mặt tôi.
[Ở đây. Vậy hãy có một cuộc trò chuyện vui vẻ nhé.]
Tôi rẽ vào góc và nhìn thấy một sinh vật quen thuộc. Đó là kích thước 'tối thiểu' so với những gì tôi thấy trong quá khứ nhưng chắc chắn đó là sự tồn tại mà tôi biết.
12 xúc tu đang được sử dụng để nhặt sách trên sàn. Có một cơ thể giống như con mực điều khiển những xúc tu đó. Có một thứ gì đó giống như một chiếc kính có gọng sừng được đặt trên một cái lỗ nhỏ được cho là mắt.
"...Ngươi ở đây."
Con mực nhìn về hướng này. 12 xúc tu đồng loạt gật đầu.
[Người tìm kiếm sự thật tội nghiệp đã đến.]
Đó là Kẻ ăn giấc mơ. Trong Lâu đài Bóng tối, tôi đã đánh bại nó với sự giúp đỡ của Cheok Jungyeong và Bức tường thứ tư. Nó bị nuốt chửng bởi Bức tường thứ tư và kết thúc ở không gian này.
"Ngươi muốn gặp ta sao?"
[Ta muốn giúp ngươi.]
Một thứ gì đó được cho là miệng của con mực trông rất vui vẻ. Tôi không biết làm thế nào để đáp lại cử chỉ của loài này.
"Ta không hiểu ngươi đang nói gì. Ta cần thời gian để hiểu tình hình..."
[Không có nhiều thời gian.]
"Tại sao ngươi lại cố gắng giúp ta?"
[Với sự giúp đỡ của ngươi, ta đã đạt đến chân lý của vũ trụ. Những chúng sinh cao quý sẽ trả lại nợ của họ.]
Chúng sinh cao quý. Trên thực tế, không có gì lạ khi Kẻ ăn giấc mơ tự gọi mình như vậy. Con mực này đủ mạnh để nghiền nát những chòm sao đang ồn ào bên ngoài. "Vậy thì ta có một điều muốn hỏi."
[Tiếp tục đi.]
"Ai đã tạo ra thư viện này?"
Lúc này, những tia lửa lớn phụt lên và cơ thể tôi đâm sầm vào giá sách. 12 cái xúc tu cùng lúc duỗi ra ôm chặt lấy thân tôi. Nó nhìn những cuốn sách đang rơi xuống và Kẻ ăn giấc mơ đẩy kính lên.
[Đó không phải là một câu hỏi. Hãy hỏi câu khác.]
Tôi cắn môi và nghĩ về nó. Thật vô nghĩa khi đặt một câu hỏi liên quan đến Con đường sinh tồn bây giờ. Có thể đọc bản sửa đổi lần hai hoặc có một cách để quay lại không gian này và đọc các câu hỏi liên quan.
Nói cách khác, tôi phải hỏi một câu chưa được ghi lại trong Con đường sinh tồn. Đó cũng là một câu hỏi mà 'vị thần bên ngoài' có thể trả lời. Tìm được câu hỏi không khó.
"Kẻ mưu phản Bí mật là ai?"
Những tia lửa một lần nữa bùng lên. Tôi lo lắng rằng cơ thể của tôi sẽ bị văng đi một lần nữa nhưng may mắn thay, lần này tia lửa yếu hơn.
[Ngươi tò mò về Kẻ mưu phản Bí mật sao?]
Các xúc tu di chuyển rất chậm.
[Anh ta là một trong những sinh vật lâu đời nhất trong vũ trụ này...]
Lần đầu tiên tôi nghe thông tin về Kẻ mưu phản Bí mật.
[Kẻ đơn độc nhất trong vũ trụ, người chiến đấu chống lại Giấc Mơ Cổ Xưa Nhất.]
"Làm sao ta biết nếu ngươi chỉ nói điều này? Hãy cho ta biết tên―"
[Một cái tên là vô nghĩa đối với anh ta. Tuy nhiên, anh ta sẽ giúp ngươi nếu ngươi muốn.]
"Giúp đỡ? Làm sao..."
[Lập Giao ước 'Thế giới khác' với anh ta.]
Giao ước Thế giới khác. Tôi biết nó là gì. Trong kịch bản thứ năm, Ngai vàng tuyệt đối mà tôi đã phá hủy là một loại giao ước. Tuy nhiên, một giao ước không bao giờ có kết thúc tốt đẹp trong Con đường sinh tồn.
"Ta không thể làm điều đó."
Một vài xúc tu gật giống như chúng là đầu.
[Ta cũng nghĩ vậy. Ngươi ghét những sinh vật cấp cao.]
"Ta sẽ không thể tạo ra câu chuyện mà ta muốn nếu ta mượn sức mạnh của ngươi."
[Bây giờ ngươi là người không thể bị kiểm soát.]
Tôi cảm thấy kỳ lạ. Tôi không nghĩ một 'vị thần bên ngoài' sẽ nói điều này.
[Ngươi cần suy nghĩ lại về cơn giận của mình. Để đạt được kết quả cuối cùng, cần phải xem xét lại những thứ ngươi có thể sử dụng.]
'Dudududu!'
[Thế giới này đang hướng tới ■■. Nó vẫn chưa được viết ra nhưng nó đã được viết. Kẻ mưu phản Bí mật có thể giúp ngươi. Vì vậy, ngươi có thể tìm ra cách phù hợp...]
"Ta tin những câu chuyện mà ta đã tích lũy."
'Dudududu!'
Khoảng cách rung động dần dần được rút ngắn. Kẻ ăn giấc mơ nói như thể nó đã cam chịu trước ý chí ngoan cố của tôi.
[...Thật không may, không còn thời gian nữa. Hãy nhớ rằng Kẻ mưu phản Bí mật luôn chờ đợi ngươi.]
Một trong những xúc tu quấn quanh tôi. Trong khi đó, những xúc tu khác di chuyển nhanh chóng và bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó trên giá sách. Cuốn sách nó tìm thấy là:
[Yoo Jonghyuk, hồ sơ thứ 38 của lượt thứ 3.]
Các trang được lật nhanh chóng. Tôi nhận ra điều gì sắp xảy ra và vội vàng mở miệng.
"Đợi đã, ta còn có chuyện muốn hỏi!"
[Tạm biệt, Tông đồ của ■■. Nếu xác suất cho phép, chúng ta sẽ gặp lại nhau.]
Các trang của cuốn sách được mở ra và câu xuất hiện trên các trang trống.
[Yoo Jonghyuk có một suy nghĩ.]
['Tỉnh dậy đi, Kim Dokja.']
['Nếu không mọi người sẽ chết.']
...Chết tiệt, đây là lý do tại sao tôi buộc phải rời đi. Khoảnh khắc tiếp theo, tôi bị hút vào bối cảnh của các câu.
_________
Chiến trường thành một đống đổ nát. Yoo Jonghyuk lau đôi môi đẫm máu của mình trong khi nhìn vào cơ thể của các hóa thân trên mặt đất và các chòm sao đang đến gần.
Sự kết hợp giữa Bậc thầy phá vỡ bầu trời và Osu rất tuyệt vời. Họ không ngại cơ thể tan nát của mình và cắn xé những chòm sao cấp cao đang lao tới.
Nhờ vậy, Cleopatra ở phía trước trở thành một mớ hỗn độn, trong khi Vua Oedipus có những vết cắn trên khắp cơ thể.
Nó khá ổn khi đối phó với những chòm sao cấp cao.
[Thật kinh tởm! Ngươi dám tự gọi mình là chòm sao khi ngươi thậm chí còn không thể đối phó với những thứ như vậy à?]
Tuy nhiên, những chòm sao cấp tường thuật theo dõi từ phía sau bước ra và tình thế hoàn toàn đảo ngược.
Con rồng chimera của Shin Yoosung và Chim ăn sấm rơi xuống. Lee Hyunsung bị đánh bởi nắm đấm của Tướng quân của Vanara và anh ấy đang lăn lộn trên mặt đất. Yoo Sangah bằng cách nào đó đang cố gắng chiến đấu mặc dù đã ho ra máu nhiều lần, nhưng đây dường như là giới hạn của cô ấy.
Osu bị đâm bởi Ngọn giáo nguyên thủy của Người sáng lập nhân loại và loạng choạng ngã xuống đất. Cơ thể hóa thân của Osu bị đâm và Bậc thầy Phá vỡ bầu trời cũng kiệt sức.
Họ đã mở giới hạn xác suất cho phép của kịch bản thứ 25. Đó không phải là 100% sức mạnh, mà là 'trạng thái' mạnh mẽ của các bên có mặt mang lại khiến toàn bộ Thế giới Quỷ tràn ngập những tia lửa trắng chói lóa.
Đây là sức mạnh của những sinh vật được gọi là chòm sao. Họ là những sinh vật đến từ nơi cao nhất trên thế giới này.
Yoo Jonghyuk hỏi, "Tại sao ngươi lại làm điều này?"
[Chòm sao 'Thần ánh sáng tối cao' đang cười khẽ.]
"Có vẻ như ngươi không cần có lịch sử bị đánh bại bởi lũ bọ."
Đôi môi của Surya khẽ giật vì những lời này. Trạng thái của Lokapala được mở ra khiến biểu hiện của các chòm sao thay đổi. Sự mở ra của một lực lượng quá mạnh làm xuất hiện các tia lửa xung quanh cơ thể của Surya. Tuy nhiên, Surya trông tự tin như thể anh ta có thể lo được.
[Kuwaaaaaang!]
Anh ta giải phóng 'trạng thái' của mình và giáng một đòn. Tuy nhiên, cả khu vực trở thành một mớ hỗn độn khủng khϊếp. Các cấu trúc gần đó bị biến thành tro và các hóa thân chạy trốn bị tiêu diệt. Mọi người gục xuống trong khi máu văng ra khắp nơi.
[Một số chòm sao không hài lòng với tiến độ của kịch bản!]
[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' rất tức giận!]
[Quỷ vương 'Bá vương của lâu đài hắc ám vĩ đại' hài lòng.]
[Quỷ vương 'Người tạo ra sự bất hòa' rất phấn khích!]
[Nhiều chòm sao hào hứng với trận đại chiến!]
Lee Hyunsung đang bảo vệ phía trước và máu từ tai và miệng của anh ấy đổ ra. Yoo Jonghyuk nắm lấy vai Lee Hyunsung.
"Lùi lại, Lee Hyunsung. Đây là đối thủ mà anh không thể chống lại."
Lee Hyunsung theo phản xạ cố gắng nói điều gì đó nhưng có vẻ khó khăn. Yoo Jonghyuk bỏ lại Lee Hyunsung đang chùn bước phía sau và đi về phía trước trong khi lau vết máu trên Hắc kiếm Quỷ.
Đó là một tình huống tuyệt vọng. Đôi mắt của Sage đang phân tích chiến trường. Số lượng các chòm sao có thể nhìn thấy vào lúc này là gần 20. Một số chòm sao cấp cao đã bị loại nhưng đó không phải là con số mà anh ấy có thể chiến thắng.
[Không! Cậu sẽ chết nếu cậu mở ra sức mạnh đó!]
Bậc thầy phá vỡ bầu trời bất giác nhận ra Yoo Jonghyuk sẽ làm gì. Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk rất ngoan cố.
Yoo Jonghyuk từ từ tăng sức mạnh của mình và những tia lửa lớn xuất hiện. Anh biết mình không phải là đối thủ của họ. Tuy nhiên, nó luôn luôn như thế này.
"Khi ngươi đạt đến giai đoạn siêu việt thứ ba, ngươi có thể có được sức mạnh để tiêu diệt các chòm sao."
Những lời mà sư phụ để lại là niềm an ủi duy nhất mà Yoo Jonghyuk tin tưởng. Lần này, anh ấy đang sử dụng con đường tắt để nâng cao sức mạnh của mình.
Một luồng khí chói lọi bùng phát từ cơ thể của Yoo Jonghyuk. Mái tóc mềm mại đổ xuống như thác nước trong khi kích thước to lớn của anh trở nên nhỏ nhắn hơn. Anh ấy đang ở hình dạng cho phép anh sử dụng Kiếm Pháp Phá Thiên tối thượng. Yoo Sangah nhìn chằm chằm vào cảnh tượng từ phía sau và không thể không mở miệng. "...Yoo Jonghyuk-ssi?"
Yoo Jonghyuk từ từ quay lại, mái tóc dài của anh bị Hắc Kiếm Quỷ cắt phăng đi. Khuôn mặt đã thay đổi nhưng rõ ràng đó là Yoo Jonghyuk. Ánh mắt của Yoo Jonghyuk nhìn vào khuôn mặt Kim Dokja trong giây lát.
"Đưa cậu ta đi."
Yoo Jonghyuk quay đầu lại và lau lưỡi kiếm của Hắc Kiếm Quỷ. Những chòm sao cười nhạo anh đang tiến lại gần.
Vua Oedipus mở miệng. [Siêu việt ngu ngốc. Đây là cái giá phải trả của việc đi ngược lại các chòm sao. Ngươi sẽ phải chết ở đây.]
Yoo Jonghyuk đáp trong khi vẫn lau lưỡi kiếm của mình. "Ta đoán vậy. Tuy nhiên, vài người các ngươi cũng sẽ chết."
[Haha, thật vô dụng! Kết thúc của một cơ thể hóa thân...]
Yoo Jonghyuk không lắng nghe. Thay vào đó, anh ấy nhớ lại những lời của Kim Dokja.
"Đừng từ bỏ cuộc sống này."
"Vậy thì ở kiếp sau, một nửa trong số các ngươi sẽ chết."
Giọng nói của Yoo Jonghyuk khẽ vang lên khắp chiến trường. Yoo Jonghyuk ngẩng đầu lên cùng với Hắc kiếm Quỷ. Bước chân của những chòm sao lần đầu tiên dừng lại. Sức mạnh của sự siêu việt đang đe dọa môi trường xung quanh.
"Trong kiếp sau, tất cả các ngươi sẽ chết."
Tiếng kêu của Hắc Kiếm Quỷ dường như chạm đến bầu trời. Biểu cảm của các chòm sao cứng lại khi Yoo Jonghyuk kết thúc lời nói của mình.
"Các ngươi sẽ chết mãi mãi."