Toàn Trí Độc Giả

Chương 166

Han Sooyoung cắn môi. "Anh từ khi nào mà lại thân thiết với anh ta như thế? Tên điên đó..."

"Chúng tôi không thân thiết."

"Anh rất tự tin khi nói những lời vừa rồi đó, biết không?"

"Cô nhầm rồi. Phải nói là tôi tin tưởng vào các dokkaebi hơn là anh ta."

Nếu tôi tin vào Yoo Jonghyuk, thì chỉ là kinh nghiệm của anh ta, không phải tính cách. Đây là tên mà đã có ba lần trải nghiệm chuyện này và anh ta đã có được nhiều loại thông tin khác nhau từ Shin Yoosung vòng thứ 41.

Hơn nữa, Paradise nguyên bản là trách nhiệm chính của anh ta. Anh ta đã làm tốt trong lần hồi quy thứ hai nên giờ anh ta nên thực hiện nó tốt hơn nữa. Chỉ là...

"...Tôi có hơi lo lắng."

Tôi không thể hoàn toàn yên tâm vì tôi không tin tưởng vào tính cách của anh ta. Tôi đã có những sự chuẩn bị khác nhau cho các thành viên trong nhóm khi tấn công Paradise nhưng tôi không toàn năng.

Tôi vừa là một độc giả, những cũng không hẳn là độc giả, và Yoo Jonghyuk là một con cá mặt trời hồi quy. Tôi hy vọng anh ta cảm thấy tốt hơn kể từ lần cuối cùng bị suy nhược tâm lý...

Han Sooyoung nói với vẻ hiểu biết. "Xì... nếu anh lo lắng thì đi xem đi. Dù sao anh có kỹ năng để nhìn nó trong thời gian thực tế mà."

"...Cô biết về nó?"

"Tôi không biết chính xác cho đến lúc này."

Hừm, lần trước Han Sooyoung đã nhìn tôi nhập vào Yoo Jonghyuk. Tôi do dự một lúc trước khi nói với cô ấy, "Vậy thì tôi đi đây. Đợi nhé."

"Anh định đưa tôi bao nhiêu cho điều đó đây?"

"Tại sao lần nào cô cũng đòi tiền hả? Cô nên miễn phí một lần cho tôi đi."

"...Vậy thì làm nhanh đi. Có một số tên tôi không thể đối phó một mình đâu."

"Nếu có chuyện gì xảy ra thì chỉ cần đánh thức tôi."

Tôi nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.

[Kỹ năng độc quyền, Độc giả Toàn Trí giai đoạn 3  được kích hoạt!]

Ngay sau khi giai đoạn 3 được kích hoạt, giọng nói của những người đang nghĩ về tôi bắt đầu vang lên.

Tôi bỏ qua một vài giọng nói và chọn nơi vang vọng nhất

________

Sự rung chuyển bắt đầu từ trung tâm của Paradise. Các quầy hàng trên đường phố bị lật bởi một đợt sóng xung kích dữ dội làm rung chuyển toàn bộ mặt đất.

"Aaack, cái gì thế này?"

"Một con quái vật?"

Mọi người nhìn xung quanh nhưng họ không thể hiểu được tình hình hiện tại. Có thể là do họ đã tận hưởng sự yên bình quá lâu. Họ vốn đã quen với việc chấp nhận trường hợp xấu nhất, giờ đã bị tẩy não để chỉ có thể tưởng tượng về một tương lai an toàn nhất.

"Các lính canh sẽ giải quyết nó. Đừng lo lắng."

"Cố lên!"

Ở trung tâm vụ nổ, Yoo Jonghyuk nhìn thấy các hóa thân của Paradise. Có những khuôn mặt anh biết và những khuôn mặt anh không biết.

Trong lần hồi qυყ đầυ tiên, Yoo Jonghyuk đã bị phản bội vì cố gắng cứu họ và trong lần thứ hai, Yoo Jonghyuk đã phá hủy nơi này bằng chính bàn tay của mình.

Cuối cùng, lần hồi quy thứ ba...

Một số người đã giữ chặt Yoo Jonghyuk và hỏi anh ấy những câu hỏi khi anh ấy bước ra khỏi vụ nổ.

"Chuyện gì vậy? Cái quái gì đang xảy ra thế?"

Những người mà vừa bán trái cây hay thu hoạch mùa màng nhìn anh với vẻ mặt sợ hãi. Yoo Jonghyuk cũng phải đối mặt với họ. Đây chắc chắn là một câu chuyện, ngay cả khi nó không phải là một kịch bản.

Yoo Jonghyuk biết lý do. Khi nhìn thấy Paradise lần đầu tiên, anh đã đồng ý với ý định của Reinheit và bảo vệ nơi này.

"G-Giúp tôi với! Xin anh đấy!"

Tất nhiên, tất cả đều vô ích. Paradise không khác gì trong kịch bản. Cũng giống như các kịch bản tiếp tục khai thác các hóa thân, Paradise là nơi được nuôi nấng bởi cái chết của các hóa thân.

Có một điều Yoo Jonghyuk nhận ra sau khi phá hủy nơi này vài lần. Những câu chuyện khổng lồ luôn ăn đứt những câu chuyện nhỏ. Luật duy nhất là liên quan đến các câu chuyện và đây là sự lo xa của Star Stream.

Yoo Jonghyuk nói với mọi người. "Paradise sẽ sớm biến mất."

"Hả?"

"Tìm thứ gì có thể dùng để tự vệ. Rồi phòng thủ với nó."

Lũ quái vật bắt đầu chạy ra khỏi lối đi mà Yoo Jonghyuk và các thành viên trong nhóm đã tạo ra.

Các hóa thân thét lên khi họ nhìn những móng vuốt khổng lồ từ dưới lòng đất chui ra. Một số lính canh chạy đến muộn màng để bảo vệ các hóa thân nhưng nó không đủ để ngăn chặn tất cả những con quái vật.

"T-Tại sao chúng lại ở đây?"

"Thành chủ? Thành chủ đang ở đâu? "

Nhiều lính canh đã ngã xuống vì cuộc tấn công của lũ quái vật. Đội trưởng bảo vệ chỉ kịp chạy thoát thân.

Yoo Jonghyuk chém đứt tứ chi của những con quái vật đang lao tới và nhìn xung quanh. Jung Heewon và Lee Hyunsung đang sơ tán mọi người từ nhiều nơi khác nhau.

Yoo Jonghyuk lẩm bẩm, "Thật tuyệt vời khi có thể sống sót cho đến thời điểm này."

Họ có thể chết vì những người thậm chí không biết tên của họ. Đó là ảnh hưởng của Kim Dokja. Một phép màu khi họ có thể đến được tận đây với một trái tim như vậy.

"Không, tôi có thể đến nơi này vì những người đó."

Yoo Jonghyuk cau mày sau khi nghe những lời của Yoo Sangah. "Cô đang khiến tôi lãng phí thời gian đấy."

"Tôi nghe nói rằng Dokja-ssi đã ở đây khi tôi liên hệ với Olympus."

"Thông tin cô nghe được bị sai hoặc là đang có người điều khiển nó."

Hoặc có lẽ Kim Dokja đã thao túng thông tin bằng cách nào đó. Dù thế nào thì đây cũng không phải là một tình huống thuận lợi cho Yoo Jonghyuk.

Theo nguyên gốc, chiến lược xóa xổ Paradise không nên được thực hiện theo cách này. Trên thực tế, Paradise hiện tại không phải nơi thích hợp để tấn công.

Các nhánh của Perpetual Motion từ dưới đất vươn lên bầu trời.

Đây là "câu chuyện" của Hầu tước quỷ Reinheit. Đây là cơ thể của Paradise, cây Perpetual Motion được duy trì bởi các linh hồn.

Một số quái vật trèo lên cành cây và được thả xuống dưới mặt đất. Những con quái vật, những người đã chịu đói khát trong một thời gian dài dưới lòng đất, phát hiện ra con mồi của chúng và gầm lên khi chúng phân tán khắp nơi. Có Dark Tracker cấp 5, ubel Tiger cấp 4 và cả những loài chưa được biết đến cấp 3.

"Kuaaack!"

Giữa lễ hội hóa trang khủng khϊếp này, các hóa thân nhìn thấy thành chủ của họ. Họ tin rằng anh chính là vị cứu tinh có thể cứu họ khỏi thảm kịch này.

"Thành chủ!"

Sau đó, cái cây di chuyển. Những sợi dây leo vươn dài ra như những chiếc xúc tu. Đầu của những sợi dây leo sắc nhọn xuyên thủng lũ quái vật để bảo vệ người dân Paradise.

Các hóa thân hoan hô. Họ chỉ biết có một sinh vật quyền năng duy nhất ở Paradise.

"Là thành chủ!"

"Thành chủ!"

[Mọi người yên tâm.]

Tâm trí của những hóa thân đã bị thu hút khi họ lắng nghe giọng nói của Reinheit.

"Paradise của chúng ta sẽ không dễ dàng sụp đổ như vậy."

Mọi người đều tin điều này. Ít nhất, cho đến khi đội trưởng bảo vệ phát hiện ra thứ gì đó trong làn khói.

"Thành chủ...?"

Một khuôn mặt quen thuộc đang mọc lên từ cuối cành cây.

"Uwaaaack!"

Đội trưởng sợ hãi ngã quỵ xuống đất.

"Q-Quái vật! Quái vật!"

Đội trưởng, người đã thề trung thành từ lâu, đã mất bình tĩnh khi nhìn thấy Reinheit là một thể với cái cây. Cách xuất hiện cơ thể thật của một con quỷ quả rất khủng khϊếp.

[À, Haide à?]

Đội trưởng xác nhận diện mạo thực sự của thành chủ và run lên vì sợ hãi. Sức mạnh mà Reinheit tỏa ra thật khủng khϊếp. Đó là nhờ câu chuyện huyền thoại của Reinheit, sự tuyệt vọng của thiên đường.

[Nó đã có một kết thúc thú vị. Ta cần thức ăn để có thể hồi phục.]

Những sợi dây leo bắt đầu cuốn lấy nuốt chửng người dân của Paradise, bao gồm cả những lính canh. Những sợi dây leo xuyên qua các hóa thân và ăn những câu chuyện nhỏ của họ. Cư dân người thì trở thành xác khô, người lại bị biến thành ác quỷ.

"Dừng lại!"

Ngọn lửa địa ngục thiêu rụi vài nhánh cây. Tuy thế vẫn không đủ để có thể dừng lại thảm cảnh này. Jung Heewon hét lên, "Tôi đã nghĩ đây là nơi mà anh phải bảo vệ! Anh đang làm chuyện gì thế này?"

[Đó là cho đến khi các ngươi xuất hiện.]

Reinheit bật cười. Phần thân trên của anh ta nhô ra khỏi cành cây cao nhất và anh ta nhìn xuống Paradise.

[Paradise đã kết thúc.]

Các hóa thân run rẩy vì sợ hãi trước Perpetual Motion khổng lồ. Những cư dân bị kinh sợ từ vị thành chủ đáng kính của họ nhoáng cái đã không còn được nhìn thấy nữa.

[Đây là lý do tại sao sự hiện diện của những câu chuyện nhỏ là khó tránh khỏi. Ngươi đã sống trên một cái cây nhỏ cả đời và không biết sự thực nó là một khu rừng.]

Từng người một, các hóa thân nhận ra sự thật về thế giới mà họ đang sống. Không, có thể họ đã biết sự thật nhưng vẫn luôn lờ nó đi.

[Cho nên, ta sẽ bắt đầu lại mọi thứ.]

Giống như một chiếc ô, những cành cây vươn lên và bắt đầu che phủ toàn bộ Paradise. Như thể nó muốn hấp thụ toàn bộ Paradise. Jung Heewon nhìn chằm chằm địa đồ cho đến khi hoàn toàn khuất mắt.

Làm thế nào họ có thể đánh bại nó? Liệu con người có thể chiến đấu và chiến thắng nó không?

Sau đó, một vụ nổ lớn xảy ra từ một bên của cành cây. Cùng với tiếng gầm rú, tán cây che phủ gẫy nát. Tạo thành một cái lỗ khổng lồ trên nóc Paradise.

[Thực sự quá tuyệt vời. Ngươi là...]

Reinheit nói với một giọng chân thành. Một người đàn ông với sự hiện diện mạnh mẽ dưới mái vòm bị hư hại. Không cần phải nói, đó là Yoo Jonghyuk.

[...Ngươi đã vượt qua giới hạn của một con người.]

Vượt qua con người. Những từ nghe có vẻ như hùng mạnh này lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác đối với những sinh vật như Reinheit.

[Ngươi thậm chí đã đạt đến trình độ như vậy chỉ trong kịch bản thứ chín? Kim Dokja rất tuyệt vời nhưng ngươi... ngươi là một con quái vật thực sự.]

Sức mạnh khủng khϊếp giờ đang tràn ngập khắp cơ thể Yoo Jonghyuk. Yoo Jonghyuk, người đang nhắm mắt, đã vượt quá giới hạn của mình bằng cách huy động tất cả khả năng của mình.

"Găng tay của vua Rock tăng sức mạnh lên hai level."

"Làn da của Gukryong tăng sức mạnh lên một level."

"Thiên kiếm của mây tăng sức mạnh lên bốn level."

"Kỹ năng buff tăng sức mạnh lên ba level."

Một khi sức mạnh vượt qua lv.100, một nguồn năng lượng to lớn tràn ngập khắp cơ thể Yoo Jonghyuk. Anh nhớ tới lời của sư phụ, vị Thánh của Phá Thiên kiếm.

"Quá trình đầu tiên của sự siêu việt là thoát ra được giới hạn của cơ thể."

Hầu hết các hóa thân đều nghĩ rằng có giới hạn để trở nên mạnh mẽ chỉ bằng nỗ lực của họ. Đó là lý do tại sao họ cố gắng có được những nhà tài trợ tốt hơn và thể hiện với những chòm sao mạnh hơn.

Tuy nhiên, vũ trụ rất rộng lớn và một số người không đồng ý với sự hèn nhát đó.

Có những người không nhận được một nhà tài trợ tốt hoặc một nhà tài trợ nào cả. Có những người mơ ước trở thành "số một" bằng nỗ lực của chính họ, chứ không phải sự trợ giúp của một tồn tại tuyệt đối.

"Thứ hai là rèn luyện tất cả các kỹ năng đến mức tối đa. Những kỹ năng tồn tại trên thế giới là "dấu ấn" do ai đó để lại. Hãy rèn luyện tất cả những kỹ năng đó đạt đến mức giới hạn. Như thể đang leo lên một chiếc thang vậy, hãy thử và khám phá các giới hạn của hệ thống."

Các chòm sao đọc ngấu nghiến những câu chuyện và củng cố ảnh hưởng của họ, liên tục biến sự tồn tại của họ thành một "câu chuyện".

"Quá trình cuối cùng là đạp bỏ cái thang đấy. Quên tất cả những gì ngươi đã tích lũy cho đến nay. Quên cấp độ, quên các kỹ năng và quên câu chuyện. Rốt cuộc, hệ thống mà nhiều sinh vật chọn là hệ thống "phổ biến". Điều quan trọng là ngươi tìm thấy "câu chuyện" của chính mình."

Đào tạo, đào tạo và đào tạo. Vượt qua giới hạn của kỹ năng với cốt truyện cực hay và thành truyện. Đây là đỉnh cao của tỷ lệ tử vong có thể được so sánh với các chòm sao.

Những người có tài năng và làm việc chăm chỉ đã có thể vượt qua giới hạn của giống loài họ. Để tôn vinh những nỗ lực cao cả của họ, Star Stream gọi họ là siêu việt, mặc dù không phải là chòm sao.

"Đây là những điều kiện tối thiểu để bước lên vị trí siêu việt."

Yoo Jonghyuk đã đạt được sự siêu việt trong lần hồi quy cuối cùng. Anh ấy đã đạt đến nó một lần nên không khó để leo lên lần nữa. Chỉ cần đủ điều kiện vật chất và thời gian.

Hào quang vàng của Yoo Jonghyuk được hình thành xung quanh Thiên kiếm của mây. Mặc dù đã sử dụng một kỹ năng, nhưng thông báo về việc sử dụng kỹ năng lại không hiện ra.

Đó là bởi vì sức mạnh này không sử dụng "hệ thống." Đó là sức mạnh do Yoo Jonghyuk tự gây dựng.

"Reinheit, ta đã đánh bại được ngươi ở vòng trước."

Yoo Jonghyuk nhắm hai thanh kiếm về phía Perpetual Motion, nơi đã trở thành một khu rừng lớn.

"Lần này ta sẽ gϊếŧ ngươi."