Toàn Trí Độc Giả

Chương 131

[200.000 xu đã được thưởng cho thành tích của bạn.

[Chúng tôi hiện đang thảo luận về khoản bồi thường cho những người đóng góp chính.]

Sau cái chết của Izumi, hóa  thân của Yamata no Orochi, người Nhật Bản ngay lập tức đầu hàng. Sự sụp đổ của Ngai vàng tuyệt đối nới lỏng sức mạnh kiểm soát họ và những người phản đối thảm họa đang lẩn trốn bắt đầu xuất hiện.

"Cảm ơn anh, Kim Dokja."

Tôi nhận ra khuôn mặt của người vừa nói. Lời chào đến từ một trong những người Nhật mà Yoo Jonghyuk đã đi tìm, giống như tôi đã tìm thấy Asuka Ren. Tôi gật đầu chào "Kizuki Hiroshi."

"Anh biết tôi?"

"Anh có Totsuka no tsurugi trong một kịch bản ẩn."

"Hoh, đúng vậy. Có vẻ như anh đã nghe điều đó từ Yoo Jonghyuk."

Tất nhiên tôi không nghe điều đó từ Yoo Jonghyuk. Tôi biết được điều đó bởi vì tôi đã đọc cuốn tiểu thuyết gốc. Nếu tôi nhớ không lầm, người này có một nhà tài trợ liên quan đến thần thoại Susanoo và Yamata no Orochi.

"Anh đã gϊếŧ được Bát kỳ đại xà... Nhiều việc đã được giải quyết nhờ có anh. Tôi chắc chắn sẽ đền đáp lòng tốt này." Kizuki dẫn theo những người Nhật còn lại và biến mất.

Những người Nhật lựa chọn trở thành thảm họa đã tận dụng thực tế là họ sẽ không chết ngay cả khi thất bại trong kịch bản. Izumi là hóa thân của Yamata no Orochi nhưng Kizuki cũng là một hóa thân mạnh mẽ và thông minh. Anh ta sẽ có thể dẫn dắt tốt các hóa thân trong thời gian sau khi trở lại mái vòm Tokyo.

[Một chòm sao sinh ra từ biển và bão đã tiết lộ biệt hiệu của mình.]

[Chòm sao "Snake Cutter" rất thích bạn.]

Chòm sao "Snake Cutter" là Susanoo, chủ nhân ban đầu của vật phẩm cấp SSS Totsuka no tsurugi.

Tôi liếc nhìn Totsuka no tsurugi mà tôi đã đưa lại cho Yoo Jonghyuk. Totsuka no tsurugi đã bị hư hại rất nhiều. Không có gì lạ khi nó được cho là đã vỡ sau khi gϊếŧ Yamata no Orochi.

Yoo Jonghyuk nhìn chằm chằm vào tôi và các thành viên trong nhóm đã chìm vào giấc ngủ sau khi ăn Năng lượng sống của Rừng Ellain.

"Ah, tôi đã nghĩ lần này tôi thực sự sẽ chết." Lee Jihye lắc đầu và ôm trán sau khi tỉnh dậy. Đó là hậu quả từ việc trực tiếp nghe giọng nói thật của Yamata no Orochi.

"Không, đó là gì? Tôi chỉ nghe thấy một vài từ..."

"Tôi còn không có cảm giác như vậy khi chỉ huy có chuyến thăm bất ngờ..."

Lee Hyunsung đang nói thì đơ người ra khi nghe thấy giọng nói đằng sau.

"Có vẻ như cậu vẫn còn sống, Lee Hyunsung."

"Y-Yoo Jonghyuk-ssi."

"Tôi đã nói cậu đi theo nhóm của tôi. Tại sao cậu không nghe?"

"Đ-Đó..." Lee Hyunsung run rẩy và liếc nhìn về phía tôi. Một khuôn mặt cầu cứu tôi nhưng tôi không thể giúp. Yoo Jonghyuk nhìn Lee Hyunsung một lúc rồi quay đi.

"Ahjussi." Tôi nhìn quanh và thấy Shin Yoosung chạy lại ôm lấy tôi. Cô bé ngước nhìn tôi như muốn được bế.

Tôi vỗ nhẹ vào lưng Shin Yoosung. "Nó hẳn phải khó khăn lắm? Rất giỏi. Nhóc đã làm rất tốt."

Tôi muốn nói điều gì đó hợp lý hơn nhưng đây là những từ duy nhất tôi có thể nghĩ ra. Shin Yoosung lắc đầu trong vòng tay tôi.

"Hyung, nó không khó lắm đâu." Lee Gilyoung cắt ngang và đẩy Shin Yoosung ra khỏi vòng tay tôi. Dù có tranh cãi nhưng hai đứa trẻ tỏ ra khá thân thiết với nhau. Đúng như dự đoán, trẻ con luôn hiểu trẻ con nhất. Để hai đứa ở cạnh nhau thật đúng đắn.

"Anh thật nổi tiếng với trẻ em." Tôi nhìn người tí hon đang nói. Tên anh ấy có phải là Gillemium không? "Sẽ có một bữa tiệc hoàng gia vào buổi tối. Lâu đài đã gần như sụp đổ và quy mô sẽ rất nhỏ nhưng... Tôi xin được mời mọi người đến tham dự."

Tôi nhìn lên bầu trời.

[Thời gian còn lại cho đến khi kết thúc kịch bản: 27 ngày.]

[Các thảm họa đã từ bỏ kịch bản và kịch bản thứ sáu được lên kế hoạch chấm dứt sớm.]

Có thể mất một chút thời gian vì những thảm họa rải rác khắp thế giới. Tuy nhiên, một khi Hiroshi đi quanh Vùng đất Hòa bình thì kịch bản sẽ tự động kết thúc.

Một bữa tiệc...

Tức là vui chơi và ăn uống ha? Chắc vậy?

"Tôi hiểu. Chúng tôi sẽ tham dự."

_______

"Có vẻ như mọi người rất thích uống rượu."

"Chà... thật khó để nhìn thấy nó trong những ngày này."

Tôi đã mang ra rất nhiều rượu chưng cất trong nhà kho với sự giúp đỡ của Gillemium. Đồ uống của Vùng đất hòa bình có nồng độ cồn rất thấp nên tôi cần rất nhiều để tạo ra đồ uống mà mình muốn.

[Chòm sao "Snake Cutter" quan tâm đến việc pha chế của bạn.]

Tôi đổ rượu vào một cái xô to, ném tất cả các nguyên liệu tôi có vào và bắt đầu khuấy.

[Cái đầu thứ tám của Bát kỳ đại xà.]

[Cái đuôi thứ bảy của Bát kỳ đại xà.]

Đây là những vật phẩm xuất hiện khi đánh bại Yamata no Orochi. Chúng là những mảnh vỡ chứ không phải là các bộ phận cơ thể tương thích vì cơ thể thật chưa xuất hiện. Tuy nhiên, chúng chứa đựng một phần sức mạnh của chòm sao.

Chỉ có Yoo Jonghyuk là người nhận ra tôi sẽ làm gì. "Cậu biết mảnh ẩn này."

"Chẳng phải tôi là nhà tiên tri sao? Bây giờ thì đưa thanh kiếm cho tôi."

Yoo Jonghyuk biết tôi sẽ làm gì và ngoan ngoãn đưa kiếm. Tôi ném Totsuka no tsurugi mà tôi nhận được từ Yoo Jonghyuk vào xô rượu. Ban đầu nó không nên được làm như thế này nhưng tôi đã sử dụng một phím tắt. Totsuka no tsurugi tan vào rượu.

[Hai câu chuyện mang lại ý nghĩa cho hành động của bạn.]

[Câu chuyện về Bát kỳ đại xà và Người gϊếŧ rắn đã được kết hợp.]

[Một số phần của truyện bị hư hỏng do cách truyền tải không chính xác.]

Phần hư hỏng hơi đáng thất vọng nhưng không thể tránh khỏi.

[Câu chuyện về Ame no Murakumo no Tsurugi được thể hiện!]

Theo những câu chuyện, Ame no Murakumo no Tsurugi là thanh kiếm được rút ra từ đuôi của một Yamata no Orochi say rượu. Tuy nhiên, có thể lấy được nó bằng cách đi đường tắt. Trong mọi trường hợp, tôi chỉ cần uống.

Lee Jihye nghi ngờ hỏi, "Tại sao chú lại ném thanh kiếm vào rượu?"

"Chờ và xem đi."

Một lúc sau, một luồng điện bí ẩn chảy ra từ cồn và một thanh kiếm được bao quanh bởi một ánh sáng trắng tinh khiết bốc lên.

[Di tích ngôi sao "Thiên kiếm của Mây" đã xuất hiện!]

Đúng như dự đoán, nó đã xuất hiện. Không có gì sai với phương pháp từ Con đường sinh tồn.

Yoo Jonghyuk đưa tay ra. "Cái này là của tôi."

"Gì chứ! Chúng ta đã cùng nhau hạ nó đấy."

"Tôi là người đã hạ được hắn."

Thông thường, tôi sẽ kháng cự nhưng lần này đôi mắt của Yoo Jonghyuk rất nghiêm túc. Tên chó đẻ này...

Tất nhiên, thánh tích không phải là mục tiêu của tôi nhưng tôi vẫn thấy cay đắng khi thánh tích ngôi sao bị lấy đi ngay trước mặt mình. Tôi không thể chiến đấu với anh ta ở đây nên tôi đành từ bỏ thanh kiếm.

[Di tích ngôi sao "Thanh kiếm cắt cỏ" đã xuất hiện!]

Một con dao găm nhô lên.

...Hở?

Nội dung của Con đường sinh tồn lướt nhanh qua đầu tôi.

[Những cái tên được sinh ra những câu chuyện kể và những câu chuyện kể được tái tạo trong thực tế. Trong thế giới của Star Stream, Ame no Murakumo no Tsurugi có tổng cộng năm cái tên. Nói cách khác, Ame no Murakumo no Tsurugi không phải là "một thanh kiếm."]

Tôi nhận ra muộn màng. Có lẽ cái tên Ame no Murakumo no Tsurugi đã được dùng cho tổng cộng năm thứ. Nói cách khác, một thanh kiếm đã xuất hiện trong Con đường sinh tồn và bốn thanh còn lại không được nhắc đến.

Tôi nhanh chóng chộp lấy con dao. "Vậy thì cái này là của tôi. Còn phàn nàn gì không?"

"Đó..." Đôi mắt nheo lại của Yoo Jonghyuk nhìn tôi chằm chằm trước khi anh ta quay đi. "Làm những gì cậu muốn."

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi hài lòng với việc cầm con dao trên tay. Nó là thanh thứ hai trong Ame no Murakumo no Tsurugi, Thanh kiếm cắt cỏ. Thanh kiếm này chứa đựng sức mạnh của một sát thủ rồng, tôi không cần phải sợ bất kỳ loài rồng nào mà tôi gặp trong tương lai.

Lee Jihye nhìn từ bên cạnh và bĩu môi. "Những người đàn ông nhỏ mọn này lại lấy được những thanh kiếm..."

Lee Jihye tinh nghịch nói đùa trước khi khui hũ rượu. "Chúng ta có thể uống cái này bây giờ không? Mùi thơm quá đi mất."

"Nhóc còn là trẻ vị thành niên..."

Không chỉ Lee Jihye, mọi người đều đổ xô đến. Mọi người dường như đã đói cồn cào. Chà, họ sẽ say khi ngửi nó...

"Uống hết nào mọi người."

Mọi người bắt đầu uống như điên sau khi tôi cho phép.

"Ồ, làm sao nó có thể có mùi vị này?"

"Một thức uống tuyệt vời!"

Dân chúng uống rượu vàng mừng rỡ reo lên. Nó được lên men bằng ma lực của một chòm sao nên tự nhiên sẽ có hương vị thơm ngon. Thực tế, nồng độ cồn trong đó không đáng kể nhưng nó cũng có tác dụng tăng chỉ số.

"Anh không uống à?" Tôi hỏi Yoo Jonghyuk. Tôi nhìn kỹ hơn và thấy Yoo Jonghyuk đang làm một món ăn đơn giản.

Anh ta đang thái và nướng thịt với rau. Đó là một bữa tiệc ngoài trời nên nguyên liệu thực phẩm do những người tí hon mang đến được chất đống trong khu vực. Tuy nhiên, cách nấu ăn của Yoo Jonghyuk...

Yoo Jonghyuk nói với giọng lạnh lùng. "Tôi không ăn bất cứ thứ gì do người khác làm ra."

"Anh sợ bị đầu độc hả?"

"Bởi vì nó không ngon."

"Làm như đồ ăn anh làm ngon lắm vậy..." Tôi nói thế nhưng tôi nhanh chóng cắn một miếng trong món Yoo Jonghyuk đang làm.

Sau đó... Không, đây là gì?

Lee Seolhwa, người đang giúp Yoo Jonghyuk gần đó, mỉm cười và hỏi tôi, "Nó có ngon không?"

"...Có."

Chết tiệt. Thực sự, nó rất ngon. Không, đây là món ăn ngon nhất mà tôi từng ăn. Xiên thịt này là gì?

Một bên khóe miệng của Yoo Jonghyuk cong lên một cách vô cảm. Khốn khϊếp.Cho dù là một hồi quy giả, tên khốn này sao có thể nấu ăn ngon như vậy?

Tôi lầm bầm điều gì đó và rời đi khi tôi nghe thấy thứ gì đó giống như một nhạc cụ. Đó là một bản nhạc xuất sắc, rất êm đềm và sâu lắng.

Tôi lần theo âm thanh và nhìn thấy một con búp bê đang ngồi trên đỉnh lâu đài. Đó là con người nhỏ nhất nhưng đẹp trai như Yoo Jonghyuk.

Đó là Kyrgios Rodgraim. Anh ta ngồi trên mỏm đá và chơi viola trong khi nhìn chằm chằm vào bầu trời xa xăm. Nó nhẹ nhàng và có chút buồn. Nó chứa đầy một nỗi khao khát nhạt nhòa. Đám đông ồn ào dừng lại từng người một và nghe nhạc. Sức nóng phóng đại nguội dần.

Đầu tiên, mắt ai đó đỏ lên. Rồi người bên cạnh bật khóc. Nó có vẻ dễ lây lan và tất cả họ bắt đầu khóc. Như thể họ bỏ lỡ những khoảnh khắc phải khóc, mọi người đều bật khóc.

Những cư dân của Vùng đất Hòa bình cũng trải qua các kịch bản. Âm nhạc này đã an ủi họ.

Tôi uống một chút rượu trong khi lắng nghe giai điệu. Sau đó, Asuka Ren đến với tôi. Cô ấy đã không tham gia nhóm Nhật Bản.

Tôi hỏi cô ấy, "Ren-ssi, cô đã thấy Han Sooyoung chưa?"

"Ah. Tôi đang nói với cô ấy một vài cài đặt và cô ấy đột nhiên nói rằng có một nơi cô ấy phải đến."

Tôi hiểu rồi. Có vẻ như cô ta rời đi để tìm một mảnh ghép ẩn. Cô gái đó...

Âm thanh của cây đàn viola truyền qua lâu đài đổ nát và tôi nhớ lại điều gì đó khi nhìn thấy khuôn mặt của Asuka Ren. Một người đã đạt đến cuối cùng của một giấc mơ dài có khả năng làm cho khuôn mặt này.

Tôi nghĩ tôi có thể hỏi bây giờ. "Cô cảm thấy thế nào?"

"...Nó thật kỳ lạ." Cô do dự một lúc. "Tôi nghĩ rằng tôi không nên từ bỏ."

Tôi hiểu cô ấy đang nói gì. Cô liếʍ môi trước khi mở miệng, phá vỡ lớp ngăn cách.

"Ai có thể nghĩ đến điều này khi đọc manga của tôi?"

"Ai đó rõ ràng đã làm."

Asuka Ren cười buồn và nhìn xuống tay mình. Đôi má ửng đỏ của cô cho thấy cô đã uống rất nhiều rượu.

"Tôi chợt nảy ra một ý nghĩ. Có lẽ tôi không phải là thành viên của một thế giới mà ai đó đã vẽ ra..."

Tôi dừng lại trước khi nói, "Có lẽ đó là một thế giới không quan trọng."

"Huh?"

"Chuyện cô đang kể dở dang lần trước..."

Tôi nhận thấy Asuka Ren không hiểu và giải thích thêm một chút. Asuka Ren nói, "À, một email đã đến ngay sau khi bộ truyện kết thúc. Họ muốn mượn bối cảnh trong manga của tôi... "

Tôi hơi bất ngờ trước câu nói bất ngờ. Không có điều đó trong Con đường sinh tồn.

"Mượn bối cảnh?"

"Đúng. Tôi không nghĩ nhiều vào thời điểm đó nhưng tình huống này xảy ra không lâu sau đó... "

"Cô có nhớ chi tiết chính xác không? Ví dụ: địa chỉ email hoặc..."

"Ngay sau khi tôi trả lời email, tất cả các email liên quan đột nhiên bị xóa sạch. Vì vậy, địa chỉ chi tiết... "

"Tôi hiểu rồi."

Asuka Ren nghe thấy điều gì đó trong giọng tôi khiến cô ấy cảm thấy tiếc nuối. Cô ấy ngập ngừng trước khi nói thêm, "... Đó, ừm. Tôi không chắc nhưng tôi nghĩ địa chỉ email bắt đầu bằng chữ "t"."

t? Tôi trở nên choáng váng và hỏi theo phản xạ, "Là... tls123?"