Bị giam cầm

Chương 3+4

Người làm đương nhiên lắc đầu .

Tiếu Tiêu cười : “ Tôi muốn gọi cho anh ta .”

Một năm , Tiếu Tiêu chưa từng chủ động liên hệ cho nam nhân , không hỏi hắn như thế nào , cứ như thế mà gọi điện .

Tiếu Tiêu không biết điện thoại của hắn , cho nên mới nhờ người làm điện .

Người làm rất kinh ngạc , ngay cả Tiếu Tiểu cũng kinh ngạc , tại sao đột nhiên có ý nghĩ này .

Gọi điện thoại , nam nhân kia nhận điện thoại chắc hẳn biết là từ nơi nào đến .

Điện thoại từ chỗ thư kí của hắn đưa đến cho hắn , Tiếu Tiêu nghe được bên đầu kia một nữ nhân cùng nam nhân nói một đống tiếng Pháp mà cậu không hiểu .

Bởi vì người làm nói tiếng Pháp , hơn nữa, các nàng dù có nói bậy trước mặt cậu , cậu cũng không biết .

Tiếng Pháp là ngôn ngữ lãng mạn giữa tình nhân , ngữ khí đặc biệt ôn tồn , gằn từng tiếng , rất có hương vị .

Tiếu Tiêu nghe hắn nói , đột nhiên nở nụ cười .

Tiếu Tiêu cười , nam nhân liền nghe được là cậu .

“Tiêu?” Nam nhân thực kinh ngạc , mang theo phần vui sướиɠ : “ Em tìm tôi?”

“Ân.” Tiếu Tiêu lên tiếng .

Lần đầu tiên chủ động tìm hắn , hơn nữa mới vừa rồi còn cười , Tiếu Tiêu chỉ cười nhỏ , cậu thật không biết là hắn sẽ nghĩ gì nữa .

“Có chuyện gì?” Nam nhân hỏi .

Tiếu Tiêu nghĩ , cố ý nói như là không có nghe đến : “ Nghe thanh âm của thư kỹ hẳn là nữ nhân?”

“Đúng , em …. Không thích?”

Tiếu Tiêu đương nhiên không ghen , nhưng cậu biết làm như vậy sẽ khiến nam nhân bối rối .

Cho nên Tiếu Tiêu nói : “Ân.”

Sau khi Tiếu Tiêu không nói gì nữa, nam nhân hỏi nhiều thiệt , hỏi cậu có say máy bay không , có thoải mái hay không , cơm chiều ăn có ngon không , không khí nơi này có quen hay không . Tuy rằng người làm đã nói hết cho hắn nghe .

Tiếu Tiêu từ đầu đến cuối chỉ ậm ừ lấy lệ , cuối cùng mới nói .

“Tôi sợ …..”

Tôi sợ anh để cho tôi thời gian sẽ càng khiến tôi càng thêm bi thảm , bất quá cậu không có nói .

“Em chờ một chút .” Tiếu Tiêu nghe được thanh âm thu dọn đồ đạc bên chỗ nam nhân , thế là cậu thản nhiên cúp điện thoại .

Đối với việc quấy nhiễu nam nhân , Tiếu Tiêu luôn rất cao hứng .

Nửa tiếng sau , Tiếu Tiêu thấy nam nhân đi đường mệt mỏi đến , thì ra hắn đã đến Mĩ, chỉ là đang lo công chuyện ở công ty .

Nam nhân vừa đến thì thấy Tiếu Tiêu chỉ mặc một kiện(bộ) đồ ngồi trên ghế sa lon , hắn nhíu mày ôm Tiếu Tiêu trở về phòng .

“Xảy ra chuyện gì?” Đem Tiếu Tiêu đặt trên giường , nam nhân hỏi .

Tiếu Tiêu lắc đầu .

“Không thích ?”

“Ân.” Tiếu Tiêu là nói thật : “Không thích .”

“Nhà này?”

“Ân.”

“Sao vậy?”

“Không có biển.” Tiếu Tiêu lắc đầu : “Nhà bên cạnh rất ồn ào.”

Đây là Tiếu Tiêu nói dối , kì thật nhà nhà kế bên không gần , cho dù có ồn ào , cậu cũng không nghe thấy .

“Tôi mua ngôi nhà kế bên , làm một hoa viên .”

Tiếu Tiêu vẫn là lắc đầu . Nam nhân nhìn cậu , không rõ cậu muốn gì , Tiếu Tiêu ôm lấy cổ nam nhân , chủ động hôn tới , nam nhân đối với việc Tiếu Tiêu chủ động có chút bất ngờ , nhưng vẫn vui vẻ đón nhận .

Cái hôn dần lan xuống bên ngực , Tiếu Tiêu không thể tin được chính mình lại phát ra thanh âm khàn khàn quyến rũ , cậu biết nam nhân luôn khiến cậu không thể khống chế .

Nam nhân cuối cùng cũng thỏa hiệp : “ Ngày mai tôi cùng em coi nhà .”

Đây là cơ hội tốt .

Buổi sáng Tiếu Tiêu thức rất sớm , nhưng không dám làm cho nam nhân phát hiện sự hưng phấn của mình , cho nên giả bộ nhắm mắt suốt 3 tiếng sau đó .

Sau khi tỉnh lại , nam nhân nhân lúc Tiếu Tiêu mặc đồ mà ôm chầm lấy cậu .

“Đợi một chút.” Nam nhân lấy tay xoa ngực Tiếu Tiêu , Tiếu Tiêu một trận hoảng sợ , nam nhân nắm lấy nhũ tiêm Tiếu Tiêu .

Thân thể giao hợp lâu quá , đột nhiên xuất hiện một trận đau đớn run rẩy , nam nhân hôn Tiếu Tiêu , đem toàn bộ đau đớn của cậu nuốt vào , chờ Tiếu Tiêu thanh tỉnh lại , phát hiện ra một cặp bông màu xanh lá đeo trên nhũ tiêm , so với trước kia ít hơn nhưng cũng nặng hơn .

Thời gian mặc xong quần áo , Tiếu Tiêu rất nhanh phát hiện nó đã hoạt động , cho dù là quần áo chạm nhẹ vào , cũng khiến thân thể bị ma sát mà nhũn ra , càng đừng nói chạy trốn . Thứ này hoàn toàn hạn chế hành động của cậu , nam nhân dù sao vẫn có nhiều phòng bị .

Ngồi trong xe , Tiếu Tiêu gắt gao dựa vào nam nhân , lái xe cũng không nhanh , thân xe cũng dao động khó tránh , kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật mạnh vào , tuy rằng quần áo rộng rãi , nhưng vẫn có ma sát vào, Tiếu Tiêu trong lòng nam nhân hơi run rẩy , giữa hai đùi dâng lên một cổ nóng rực .

Cuối cùng cũng đến nơi , bởi vì lời nói của Tiếu Tiêu nói hôm qua , cho nên hắn xem những nhà ở gần biển , còn có sân trước , có cả cây cối .

Nam nhân xem rất nhanh , có cả bảo tiêu đi cùng Tiếu Tiêu , căn bản không có cơ hội , thậm chí khi rời khỏi WC , bảo tiêu còn đi vào xem là Tiếu Tiêu có để lại giấy gì không , có hay không viết lên tường cho người thấy .

Thế là Tiếu Tiêu chỉ có thể thay đổi ý nghĩ , nhà gần biển là tốt nhất , bởi vì kế bên là biển nên sẽ không có bảo tiêu , quan sát địa hình một chút , thể lực cũng đủ để chạy trốn .

Nhà mới đã có đủ đồ dùng hằng ngày cũng trang hoàng rất tốt , cho nên Tiếu Tiêu cứ thế mà chọn lấy , nam nhân nhìn địa hình ngôi nhà có chút lo lắng , nhưng vẫn gọi điện bảo người đem đồ dùng đến .

Bất quá thời gian người làm đến , Tiếu Tiêu phát hiện bảo tiêu nhiều thêm gấp ba lần .

Nhà rất sạch sẽ , nhưng nam nhân vẫn bảo người giúp việc dọn dẹp thêm một lần nữa, quả thật là khiết phích (bệnh sạch sẽ).

Thời gian người làm dọn dẹp , nam nhân đưa Tiếu Tiêu đi tắm , Tiếu Tiêu đại khái đã đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì , nhưng vẫn không có lựa chọn khác .

“Quả nhiên đã ướt rồi.” Nam nhân hôn lên phân thân Tiếu Tiêu , bởi vì món đồ chơi trên ngực , lại bị cọ xát tới lui , Tiếu Tiêu đã không nhịn được nữa, hiện giờ lại bị đối đãi như thế , lửa nóng trong thân thể càng bốc cháy hơn .

Hơn nữa phía trước bị vuốt ve đùa cợt , đột nhiên một vật mềm mại tiến vào trong khoang miệng cậu hút ra những thanh âm mạnh mẽ.

“Không cần …. Tôi sẽ không nhịn được … ngô .” Tiếu Tiêu biết nam nhân này sẽ không dễ dàng cho mình hưởng thụ , nếu khi hắn cao trào thì phía trước của mình sẽ tuyệt không dễ chịu .

Nhưng là nam nhân cố ý liếʍ hạ thân Tiếu Tiêu – ý thức đã muốn bay mất , càng vô lực mà giữ lấy .

Ngay lúc cái kia của Tiếu Tiêu chuẩn bị bắn , nam nhân đột nhiên nắm chặt lấy phần gốc hạ thân của cậu .

Nháy mắt như bị người nắm cổ đến nghẹt thở , Tiếu Tiêu chỉ có thể van cầu hắn mau phóng thích , để chính mình cũng được giải thoát .

Ở trong nước ấm áp , cảm giác rõ ràng được hung khí hung tợn ra vào trong cơ thể cậu . Huyệt khẩu nhỏ hẹp không thể chống cự cứ thế mà bị hung khí to lớn không ngừng xỏ xuyên . May mắn là ở trong nước , cảm giác khó chịu cũng giảm đi vài phần . Có nước bôi trơn , nam nhân càng đi sâu vào .

Thân mình Tiếu Tiêu co rút lại , trong cổ họng phát ra nhưng thanh âm nghẹn ngào, nam nhân ngay tại lỗ tai Tiếu Tiêu thở gấp thoải mái : “ Thiên , Tiêu , em thật muốn gϊếŧ chết tôi , chặt như thế , vô luận bao nhiêu lần em vẫn chặt như thế .”

Ánh mắt Tiếu Tiêu nhìn xuống chiếc gương đối diện, trong phòng tắm có treo một chiếc gương rất lớn .

Nam nhân đột nhiên nâng Tiếu Tiêu lên khỏi mặt nước, thông qua tấm gương có thể thấy cậu thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng nơi tư mật đang cùng nam nhân gắt gao dán chặt , chặt đến không thấy khe hở, không ngừng đem cự vật to lớn của nam nhân tiến vào sâu thêm .

“Nhìn này Tiêu , bộ dáng của em thật rất mê người a.” Nam nhân đem chân Tiếu Tiêu càng mở thêm rộng , qua gương có thể thấy rõ ràng , đồng thời không ngừng trừu sáp. Tiếu Tiêu thậm chí có thể thấy rõ mỗi một lần nam nhân rút ra theo đó là một màu hồng nhạt , lại đâm vào . Nơi bị giao hợp chảy ra màu đỏ diễm lệ , ngực chính mình lại không ngừng kịch liệt đập phập phồng ngược lại càng khiến người khác thương yêu nhiều hơn .

“Thấy không?” Nam nhân cười nhạt : “ Đây là bộ dáng em hấp dẫn tôi , Tiêu , tôi vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay đối với em , vĩnh viễn sẽ không .”

Chương 4

Tiếu Tiêu dần phát hiện ra ý nghĩ ban đầu của mình là sai , đến Mĩ so với Pháp chưa chắc là tốt hơn .

Vô luận là bảo tiêu hay người làm , đều so với ở Pháp nhiều hơn gấp năm lần , bởi vì nam nhân hiện tại cũng ở nơi này , giám thị Tiếu Tiêu cũng không phải là trọng yếu, chiếu cố sinh hoạt hằng ngày của nam nhân mới là quan trọng , cũng thế mà khiến tình cảnh Tiếu Tiêu càng thêm khó xử .

Vì bảo hộ an toàn của nam nhân , chung quanh biệt thự đều có tia hồng ngoại, ở cửa lớn có ít nhất là mười người không ngừng tuần tra.

Bất quá không gian tự do của Tiếu Tiêu cũng rộng thêm , hoa viên xung quanh biệt thự có thể tùy ý đi lại , cũng có bể bơi , sân vận động cùng nhà kính trồng hoa với đầy đủ thiết bị , cuộc sống so với một năm trước đã có thêm niềm vui .

Đáng tiếc là Tiếu Tiêu không có vì vậy vui vẻ , cậu hiện tại chính là ở cùng nam nhân mỗi ngày , so với trước kia càng thêm thường xuyên , mà nam nhân cũng dễ dàng giám sát hạot động của Tiếu Tiêu , hiện tại mỗi ngày Tiếu Tiêu mặc gì hay ăn gì cũng đều do nam nhân chọn lựa, quyết định của Tiếu Tiêu so với trước đây ít đi .

Ánh nắng chiếu vào , Tiếu Tiêu không để ý , che đầu tiếp tục ngủ . Người làm lần thứ ba đi vào gọi cậu dậy , cậu vẫn giả bộ không nghe thấy , một lát sau ngay cả quản gia cũng tiến vào .

“Tiêu thiếu gia , ông chủ có nói cậu phải dậy trước mười một giờ , giữa trưa sẽ có bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe của cậu .”

Quản gia này hình như là chăm sóc cho nam nhân từ bé, hiện tại ở trong biệt thư hầu hạ, trừ bỏ vài người đưa từ Pháp tới …. Kia , ngoài quản gia này ra thì hầu hạ nam nhân đã năm năm . Bất quá đối với thân phận của Tiếu Tiêu thì cũng không biết rõ ràng . Ngày đầu tiên nhìn thấy Tiếu Tiêu , tất cả mọi người đều có vẻ hoang mang , thẳng đến ban đêm Tiếu Tiêu bị nam nhân hành hạ đến chết đi sống lại , có thể biết được là tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng khóc của cậu . Từ đó bọn họ theo quy củ mà hầu hạ Tiếu Tiêu , nhưng là trong lòng Tiếu Tiêu biết bọn họ chán ghét chính mình . Người làm từ đầu đã có lòng cảm mến nam nhân , nay Tiếu Tiêu xuất hiện khiến người oán giận , giống như là nam nhân hoàn mỹ trong lòng bọn họ bị cậu mê hoặc .

Quản gia mỗi lần nói chuyện với cậu đều khom người , thay vì nói cung kính chẳng bằng là chẳng muốn nhìn thấy cậu .

Tiếu Tiêu không có biện pháp giả bộ ngủ nữa , bộ dạng uể oải nói : “Tôi không nhớ .”

“Đây là mệnh lệnh của ông chủ.” Cho dù là họ lấy nam nhân ra hù dọa Tiếu Tiêu hay chính cậu giả vờ đi nữa, cậu cũng không có khí lực đứng dậy .

Quản gia nói lại năm lần , Tiếu Tiêu cũng không có ý muốn đứng dậy, cuối cùng , Tiếu Tiêu thấy người làm đi vào, tay cầm quần áo .

Tiếu Tiêu cảm thấy thật buồn cười , không rảnh để hiểu , quản gia thấy uy hϊếp không có hiệu quả, vỗ tay vài cái , nhóm người làm đi vào, kéo Tiếu Tiêu . (nguyên bản là “kêu người làm kéo tay chân Tiếu Tiêu “ )

Tiếu Tiêu nhướng nhướng mày , khinh miệt nhìn bọn họ .

“Các người thử chạm tôi xem .”

Thanh âm Tiếu Tiêu cũng không lớn , thậm chí nghe yếu ớt , có thể nói là cần thêm lực chấn nhϊếp (kinh hãi) .

Bọn họ lấp tức sợ, mà Tiếu Tiêu biết bọn họ sẽ sợ , bởi vì Tiếu Tiêu giống bọn họ , đều nhớ vụ việc mấy ngày trước .

Trong đáy lòng bọn họ đầy khinh miệt Tiếu Tiêu , cậu biết .

Cho nên mấy ngày trước , Tiếu Tiêu khó khăn thức dậy rời khỏi giường , đối với canh thừa đồ ăn lạnh , cậu không đói bụng . Cậu nhờ người làm hâm nóng lại . Câu trả lời của các nàng : “Vâng , đồ ăn Tây không cần nóng .” Cái này là đúng , rau trộn cũng vậy , bất quá Tiếu Tiêu thì không thích ăn cái gì đó lạnh , cho nên tự mình vào bếp , cố ý ném vỡ vài cái dĩa. Vốn chỉ muốn cho các nàng một chút trừng phạt , dĩa vỡ các nàng hẳn sẽ bị trách mắng . Nhưng đến khi nam nhân đi làm muộn về biết đươc , tức giận rồi lớn tiếng mắng mọi người từ trong ra ngoài trừ bỏ Tiếu Tiêu , sau đó là một mặt chăm sóc nhìn xem Tiếu Tiêu có bị thương hay không .

Từ đó về sau , thái độ của những người làm đối với cậu thay đổi , hầu hạ cậu giống như hầu hạ một nữ chủ nhân .

Thật là nhà giàu có nhiều chó dữ .

Thế nên giờ phút này Tiếu Tiêu nói một lời khe khẽ , tất cả bọn họ không dám nhúc nhích . Bởi vì cậu là người mà nam nhân yêu thương (chém , dù h chưa fải nhưg sau sẽ fải a) , bọn họ lại không muốn vứt bỏ công việc này .

Người làm lui ra ngoài , ngữ khí của quản gia cũng giảm đi , bất quá Tiếu Tiêu vẫn không có ý nghe theo .

Quản gia bất đắc dĩ phải điện thoại cho nam nhân trước mặt nam nhân , vẫn là từ chỗ thư kí nhưng là của nam nhân , Tiếu Tiêu không còn nghe thấy giọng nữ tế thanh tế khí (thanh âm mềm mỏng ) , nam nhân thật sự đã đổi thư kí .

Quả gia nói rõ mọi chuyện cho nam nhân bên kia , lúc này Tiếu Tiêu mới có chút hơi lo sợ , vạn nhất nam nhân cho phép bọn họ kéo cậu ra khỏi giường ….

Nhưng là không sao , nam nhân tùy ý Tiếu Tiêu , quản gia cũng lui ra khỏi phòng , khi nào Tiếu Tiêu thức dậy thì tiếp tục gọi cho nam nhân . Tiếu Tiêu thở phào nhẹ nhõm , ra nam nhân cũng biết rõ do tối hôm qua hắn đùa quá mức mới là nguyên nhân khiến Tiếu Tiêu không thể đứng dậy ….

Nằm thẳng đến trưa , mới mè nheo rửa mặt chải đầu thì đã hơn hai giờ rưỡi . Quản gia đưa bác sĩ vào phòng Tiếu Tiêu, theo Tiếu Tiêu biết thì bác sĩ đã đợi từ mười một giờ đến giờ này .

Điều này làm cho Tiếu Tiêu rất áy náy .

“Thật có lỗi.” Tiếu Tiêu nhìn vị bác sĩ trước mặt lớn hơn mình một chút vẫn còn mang theo tính trả con .

“Không sao , dù sao thì tôi làm việc theo giờ , lần đầu tiên mới biết kiếm tiền dễ dàng thế này.”Bác sĩ gãi đầu , Tiếu Tiêu bị chọc cười .

“Xin chào , tôi gọi là Ngô Sở . Tôi đã xem qua trường hợp của cậu trước kia , thân thể không có gì đặc biệt cần quan tâm , nhưng bác sĩ Trần có viết là cậu bị hậm hực mức độ thấp , tôi muốn biết nguyên nhân .” Nam nhân rõ ràng cũng không biết rõ về hoàn cảnh của Tiếu Tiêu , còn cho là cậu là thiếu gia .

“Tôi tên Tiếu Tiêu.” Tiếu Tiêu lễ phép đáp lại tên mình .

“Ôi chao !” Bác sĩ có chút ngạc nhiên : “ Cậu không phải họ Âu Dương , vậy cậu là …. Bà con của ông Âu Dương?”

Tiếu Tiêu lắc đầu : “ Bác sĩ , anh không phải đến đây để cùng tôi tán gẫu nha .”

“A, không phải , đương nhiên không phải .” Hắn mở ra thùng y tế của mình : “ Chúng ta trước tiên trắc (đo) nhiệt độ cơ thể đã.”

“Nhưng là bác sĩ , trong tay anh không phải là dùng để đo nhiệt độ giang môn (hậu ôn) của con nít sao?”

“A , thật có lỗi , thật có lỗi.” Người này rõ ràng thực sơ ý , bận rộn cả nửa ngày cái gì cũng chưa làm xong , Tiếu Tiêu đứng một bên cười đáp đến đau bụng .

Bốn giờ chiều bác sĩ Ngô còn có cuộc hẹn khác, chỉ có thể rời đi , nhưng vẫn chưa có kiểm tra xong , hẹn ngày mai lại đến . Kì thật Tiếu Tiêu rất chờ mong người này sẽ lại đến .

Buổi tối nam nhân trở về , theo thường lệ hỏi quản gia Tiếu Tiêu hôm nay thế nào , quản gia cũng rất tự nhiên mà nói là cho nam nhân biết Tiếu Tiêu hôm nay đã cười lớn thế nào .

Nam nhân không nói , nhưng là yên lặng liếc nhìn Tiếu Tiêu một cái , ánh mắt kia Tiếu Tiêu đã quá quen thuộc , quen thuộc khiến người ta run rẩy .

Đó là vẻ mặt dã thú bị cướp đi con mồi, phát ra khí chất cuồng bạo quang mang .

Sau khi đóng cửa phòng , nam nhân lưu loát tháo mở dây lưng , phát ra rõ tiếng vang , nghe được chỉ khiến người khác thêm đau đớn .

Nhìn nam nhân giơ đai lưng trong tay , Tiếu Tiêu đã sợ hãi đến đứng không vững .

Hắ xoay người , phất tay bảo Tiếu Tiêu đi qua .

Tiếu Tiêu không có lựa chọn nào khác, run rẩy đi đến trước mặt nam nhân , cảm giác được bàn tay to hắn mơn trớn khuôn mặt mình , mang theo giận dữ .

“Có thể đứng trước mặt nam nhân khác tươi cười vui vẻ như thế, xem ra cần phải hảo hảo trừng phạt để sau sẽ không tái phạm nữa.”

Cont

=======================================================