Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Tướng Quân

Chương 553: Ông chủ khổng cho mời

“Thân phận của cô Tề không có vấn đề gì, chỉ là hôm nay đúng lúc ông chủ của chúng tôi có mặt ở đây, muốn mời cô ấy tới gặp một chút, không biết cô Tề có thấy tiện không?”

Nói như vậy ai nghe mà chẳng thấy có vấn đề.

Hệ thống Tiểu Nhất thốt lên: “Không phải chứ, cô nổi tiếng thế cơ à?” Theo lý mà nói thì không thể nào mới đúng, bởi vì giờ Tề Tiểu Tô vẫn còn đang đi học, nó đã khống chế phần lớn thông tin liên quan tới cô, sẽ không để lộ ra hết, những người biết cô chỉ có các nhân viên của Thịnh Tề hoặc người trong ngành sản xuất đá quý mà thôi.

Một người mở câu lạc bộ đêm, còn là loại trái phép mà cũng biết tới cô sao?

Chắc chẳng phải chuyện gì tốt rồi.

Nếu là bình thường thì chắc chắn cô sẽ không đồng ý tới gặp ông chủ kia, nhưng cô đang tính toán trà trộn vào để tra vị trí của mảnh vỡ kia, giờ có cơ hội tới làm khách ở một nơi không thể tới như thế, đương nhiên cô sẽ muốn tới rồi.

“Được chứ, giờ có thể đi ngay cũng được.” Cô đứng lên. Dù sao thì hôm nay cái người tổ chức sinh nhật kia chỉ mời Hạ Dư Hoành và An Tử Khê, chứ cô không quen biết gì anh ta cả, hơn nữa cô cũng không có hứng thú đi giao lưu, có thể tiến vào rồi thì vẫn nên ưu tiên mục tiêu chính của mình thì hơn.

“Cảm ơn cô Tề, mời đi bên này.”

Tề Tiểu Tô đang định đi thì An Tử Khê đã đưa tay ra kéo cô lại, bởi vì cô hoàn toàn không ngờ anh ta sẽ làm vậy, cũng không có nguy hiểm nên Hệ thống cũng không báo động trước, Tề Tiểu Tô không kịp tránh khỏi cái kéo lại của anh ta.

Cô rũ mắt nhìn cái tay đang túm lấy cánh tay mình, lại ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt đầy vẻ thắc mắc.

“Hay là để anh đi cùng em.” An Tử Khê nói. Anh ta cảm thấy bọn họ đã dẫn Tề Tiểu Tô tới đây thì nhất định phải đảm bảo sự an toàn của cô. Tuy rằng cô có biết một ít chuyện về Dạ Khổng Tước nhưng chưa chắc cô ấy đã biết ông chủ của nơi này là ai.

Bọn họ dám tới nơi này chơi là vì Tưởng thiếu là khách quen ở đây, có anh ta bảo đảm, cũng không gây ra chuyện gì thì căn bản không phải tiếp xúc với ông chủ của Dạ Khổng Tước, nhưng nếu nói là muốn đi gặp hắn thì cả anh ta và Hạ Dư Hoành đều thấy hơi bất ngờ.

Ông chủ của Dạ Khổng Tước tên là Khổng Tứ, là một người song tính, tính cách cực kỳ khó nắm bắt, hơn nữa một khi đã bị hắn để mắt tới thì sẽ chẳng phải chuyện hay ho gì, còn khó mà thoát thân được. Ưu điểm duy nhất của hắn ta đại khái chính là nếu bạn không trêu chọc hắn thì hắn cũng sẽ tuyệt đối không gây sự với bạn. Nhưng nếu bạn vô tình chọc giận hắn, vậy thì chắc chắn không tránh khỏi chuyện sẽ bị lột da, hơn nữa còn không chỉ đơn giản là bị lột da là xong.

Hắn cực kỳ thận trọng, rất kiêng kị người khác mò tới địa bàn của mình, vì thế, phòng của hắn luôn nằm giữa vô số tầng bảo vệ, lúc hắn có mặt thì ngay cả một con ruồi con muỗi cũng không thể tới gần hắn được.

Hiện tại, mọi chuyện có vẻ đi theo chiều hướng hơi kì lạ.

Sao Khổng Tứ lại biết Tề Tiểu Tô? Không chỉ biết mà còn cho người mời cô tới gặp nữa?

Kiểu gì thì họ cũng không thể nào thấy yên tâm được.

Ôn Tình lập tức thò tay định kéo cái tay của anh ta đang cầm lấy tay Tề Tiểu Tô, ánh mắt như sắp phun ra lửa: “Buông tay ra, lôi lôi kéo kéo cái gì thế hả?”

Ở Dạ Khổng Tước, cô ta cũng biết không thể tuỳ tiện tức giận lung tung hay nói bậy nói bạ, tuy rằng cô ta là con gái của quan lớn nhưng cô ta cũng không dám tuỳ tiện đắc tội với người như Khổng Tứ, nếu không thì ai biết được, trước khi người bố quyền cao chức trọng của cô ta dùng quyền lực để bênh con gái thì cô ta có thể bảo đảm được sự an toàn của bản thân không nữa?

Đáng sợ nhất chính là không hiểu tại sao, Khổng Tứ luôn có cách khiến người ta phải sợ hãi.

Thực ra, An Tử Khê cũng đã nhận ra hành vi này của mình là không phù hợp cho lắm, trước khi Ôn Tình tóm lấy tay anh ta thì anh ta đã buông ra rồi.

“Xin các vị yên tâm, ông chủ của chúng tôi chỉ có một chút việc nhỏ muốn nhờ cô Tề giúp đỡ mà thôi.”

Người đàn ông đó vẫn đáp với vẻ lạnh nhạt.

Cái này càng khó hiểu, người như Khổng Tứ mà còn có chuyện cần Tề Tiểu Tô hỗ trợ sao! Tề Tiểu Tô là ai chứ? Chẳng phải chỉ là một học sinh xuất sắc lớp 12 thôi sao?

“Giúp đỡ cơ đấy, chậc chậc.” Ôn Tình không dám nói lớn tiếng, chỉ có thể khẽ nói bằng giọng quái dị.

Tề Tiểu Tô chẳng thèm để tâm tới cô ta, nói với An Tử Khê và Hạ Dư Hoành: “Yên tâm đi, không sao đâu, hai anh cứ đi tìm bạn của mình đi, chút nữa em sẽ tới tìm hai người, nếu không tìm được thì sẽ gọi điện thoại cho các anh.”

“Ơ, em lấy đâu ra số của bọn anh thế?” Hạ Dư Hoành nói: “Vậy cho số điện thoại đi đã, có chuyện gì thì cứ gọi.”

Tề Tiểu Tô không chần chừ, đọc số điện thoại của mình cho họ, Hạ Dư Hoành lập tức lưu số lại, sau đó còn gọi sang máy cô.

“Xong rồi, đây là số của anh.”

An Tử Khê bị Ôn Tình bám chặt lấy nên chỉ có thể tỏ vẻ không muốn lưu số của Tề Tiểu Tô.

Nhìn bóng dáng của Tề Tiểu Tô và người đàn ông kia đi xa dần, rốt cuộc Ôn Tình mới dám nói: “Tề Tiểu Tô thật không đơn giản, vừa rồi lúc các anh mời cô ta tới, chẳng phải cô ta còn hỏi đủ các kiểu sao, kết quả người ta còn quen biết với cả ông chủ Khổng nữa, ông chủ Khổng người ta có việc còn phải nhờ cô ta giúp đỡ cơ mà! Cô ta làm thế là sao chứ? Chân nhân không lộ tướng chắc.”

Hạ Dư Hoành nhìn cô ta một cái, đáp: “Không thể là ông chủ Khổng từng nghe tới tên của cô ấy được à?”

“Anh tin thật hả? Cô ta là cái gì cơ chứ?” Ôn Tình trừng mắt với anh ta: “Hạ Dư Hoành, rốt cuộc ai mới là bạn của anh thế hả? Mấy năm trước khi anh nói muốn rời khỏi nhà chạy trốn tới thành phố Y, chính là tôi dẫn anh đi tìm nhà ở khắp nơi, chúng ta đã làm bạn mấy năm rồi, giờ anh lại khắp nơi kéo chân sau của tôi trước mặt một người ngoài, anh nghĩ xem mình làm thế có được không hả?”

Tề Tiểu Tô không nghe thấy cuộc tranh cãi của bọn họ, lúc này cô đã đi theo người đàn ông mặt đen kia vào trong một thang máy chuyên dụng, thang máy cũng đen sì, có thể chứa được tới 20 người, hai vệ sĩ canh giữ bên ngoài thang máy cũng đi vào theo, trước khi thang máy khép lại, lập tức có hai người chạy tới trám vào vị trí của họ, canh giữ bên ngoài thang máy.

“Trên người những người này đều có thiết bị cực kỳ tiên tiến, liên lạc, truy tung, cảm ứng nhiệt, còn có cả súng nữa.” Hệ thống Tiểu Nhất nói với cô: “Cô nên cẩn thận một chút, đừng đợi lát nữa có chuyện gì bản Hệ thống báo động rồi mà cô lại không phản ứng kịp.”

“Tôi không đáng tin thế sao?”

“Là thiết bị ở đây quá ghê gớm thôi. Ví dụ như cái thang máy này, xung quanh đều bố trí thiết bị theo dõi, hiện tại cô đang bị đối phương quan sát đủ 360 độ, còn có đỉnh đầu, sàn nhà, toàn bộ đều có gắn thiết bị cả.”

“Khoa trương thế cơ á? Vậy chẳng phải cậu có thể lẻn vào hệ thống giám sát của bọn họ sao?”

“Hệ thống của bọn họ là loại tiên tiến nhất, nếu bị ẩn đi thì hệ thống cài đặt chế độ bị che chắn quá ba giây sẽ phát ra báo động, bản Hệ thống nghĩ, chỉ với 3 giây này thì cô chẳng thể làm gì nổi đâu.”

Chỉ đủ để cô ngây ra một cái.

Thang máy dừng lại ở tầng ba, khi cô vừa bước ra khỏi thang máy, vệ sĩ đứng canh bên ngoài lập tức cầm máy dò xét và nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Xin lỗi, cần phải trải qua kiểm tra an toàn, xin hãy phối hợp một chút, cảm ơn.”

Tề Tiểu Tô cười lạnh trong lòng, không biết ông chủ Khổng này sợ chết đến thế nào mà có thể làm ra công tác bảo an kín kẽ đến mức này.

Cô đứng yên đó cho họ dò xét, bị yêu cầu lấy điện thoại ra.

“Chẳng lẽ các anh còn muốn tịch thu cả điện thoại à?”

“Không, không phải, chỉ là giữ giúp mà thôi. Chúng tôi cam đoan sẽ giữ nó cẩn thận, xin cô hãy yên tâm.” Người đàn ông kia nói.