Vợ Chồng Thực Tập

Chương 5

Chu Dĩnh Thanh không có cự tuyệt. Cô mỉm cườ đứng dậy, đi theo Trương Chi Tỉ đi ra nhà kiểu Nhật. Hai người sóng vai đi im lặng trong ngõ góc, Trương Chi Tỉ cố gắng thả chậm bộ pháp, tiếng nói trầm thấp cùng cô trao đổi tâm đắc, cũng với đối phương phát biểu ý kiến.

Thời gian trôi qua, đi qua những ngã tư đường nối tiếp nhau, thẳng đến phát hiện ngõ mở quán ăn vặt đóng cửa, hai người mới giật mình thấy đã gần mười một giờ.

Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc xem đùi mình — đi hơn một giờ, thế nhưng không biết là mệt mỏi đau nhức.

Trương Chi Tỉ mới phát hiện, chính mình thế nhưng mang theo cô đi vòng vèo. Ai chịu nổi như vậy đi tới đi lui, huống chi cô vẫn là đang mang dép lê!

Hắn hiếm thấy lộ ra thần sắc xấu hổ.“Thực xin lỗi, đều do tôi nói cái không ngừng, chân cô có khỏe không? Nhất định mệt quá……”

“Không, không!” Cô vội vàng trả lời.“Tôi nghe được thực nhập thần, tuyệt không mệt.”

Đây là sự thật, cảm giác khi cùng hắn ở chung thật đẹp rất tốt, làm cho cô đã quên chân đau, thậm chí vụиɠ ŧяộʍ hy vọng đi qua đường Vô Hạn Duyên Thân, làm cho cô cùng hắn có thể cứ như vậy luôn luôn đi xuống.

Trương Chi Tỉ đem cô đưa tới trước khu nhà cao cấp.“Cô ở chỗ này chờ tôi, tôi trở về lái xe đưa cô về nhà.”

“Được.” Chu Dĩnh Thanh mềm mại đáp ứng.

Đi vài bước, hắn lại quay đầu, chỉ vào siêu thị sang trọng phía trước.“Bên ngoài lạnh lẽo, cô đi vào trước bên trong chờ tôi.”

“Ừm.”Bóng lưng cao lớn dần dần đi xa, cô mới đi vào siêu thị.

Cầm trên tay quyển tạp chí cao cấp, tâm tư của nàng đã sớm bay thật xa.

Trương Chi Tỉ không phải là người múa mép khua môi, nhưng là, vô luận hắn tán gẫu là đề tài gì, đều có thể làm cho cô nghe được chuyên chú nghiêm túc, lại cảm thấy khoái trá thú vị.

Cùng hắn ở chung cảm giác thực thoải mái, thực an tâm, phảng phất là sau giữa trưa đông dương bàn lo lắng, ôn nhu làm cho người ta cứ như vậy an tĩnh dựa hắn.

Cô biết chính mình không chịu nổi tình yêu kinh đào hãi lãng, chỉ thích hợp cuộc sống bình tĩnh nhẹ, tựa như đêm nay cùng hắn một chỗ vượt qua cảm giác, ôn nhu mà thanh thản, trầm ổn mà chắc chắn.

Còn có thể tái kiến hắn sao? Nếu này cảm giác tốt đẹp ấm áp có thể tiếp tục, có bao nhiêu tuyệt vời……

Trong lòng cô, không nhịn được ẩn ẩn chờ mong.

Khu căn hộ cao cấp.

Trương Chi Tỉ nhìn quanh nhà mới trang hoàng sửa chữa lại tốt, đáy lòng thoải mái không ít.

Ở công ty chi nhánh Đài Loan mọi thứ dần dần ổn định, phụ thân đưa số liệu người đại diện công ty cho hắn.”Thành gia lập nghiệp, là bổn phận của nam nhân,đi! Đi mua nhà ở bên ngoài, nhất là tìm một nữa chủ nhân tốt!”

Như vậy cũng tốt, công việc đã bước vào quỹ đạo, nên vì chính mình tìm một không gian sống thích hợp.

Bất quá muốn tìm nữ chủ nhân… Hiển nhiên so với mua nhà ở khó khăn hơn.

Đàm Lị kết hôn chớp nhoáng, làm cho hắn hiện tại tinh thần sa sút thời gian dài.

Tình yêu rốt cuộc là cái gì? Cùng Đàm Lị kết giao năm năm, hắn cho rằng đời này sẽ không thay đổi nữa, ai biết kết quả lại cứ vậy kết thúc.

Hắn hoàn toàn không còn tâm tư nói chuyện yêu đương, vì thế đem thời gian cùng tinh lực chuyên tâm cho công tác, vài lần thăng cấp lên chức, hắn mắt thấy sẽ tiến thân vào hàng ngũ giai cấp quản lí ở tổng công ty, nhưng nửa năm trước, phụ thân bởi vì cảm mạo chuyển thành viêm phổi cấp tính khi nằm viện, bác sĩ quen biết nhiều năm của gia đình điện thoại vượt đại dương cho hắn thông báo tình hình tầm trọng, sau khi phụ thân về hưu, thể chất không vì tiền mà có được, chỉ cần thời gian dài điều dưỡng, càng cần sự quan tâm cùng chiếu cố của người nhà.

Hắn lập tức quyết định từ bỏ cô hội tốt sắp thăng chức, xin triệu hồi về công ty chi nhánh ở Đài Loan nhậm chức, để có chút thời gian làm bạn với phụ thân ngày càng già.

Lúc hắn an bài thỏa đáng, mang theo hành lí đơn giản về lại Đài Loan, khi đến trước cửa nhà,ba ba tuy kinh hỉ lại làm ra vẻ bộ dáng không chút biểu cảm, nhưng thật sâu trong tâm lay động.

Bất quá, nhiều năm một mình sống bên ngoài, giờ ở cùng ba ba, hắn thực sự không thể hiểu được suy nghĩ của lão nhân gia, cũng khó chấp nhận sự can thiệp của phụ thân, hỏi đến sinh hoạt của hắn, nhưng hắn đều cố gắng nhẫn nại, chỉ cầu phụ thân có một tuổi già thanh thản hài lòng.

Hiện tại có không gian riêng của mình, về sau chẳng những có thể tiếp tục ở trên công việc toàn lực ứng phó, sau khi tan tầm, cũng có thể có cuộc sống thật thoải mái, nghĩ đến đây, Trương Chi Tỉ bên môi hiện lên vẻ tươi cười.

Hắn thoải mái mà ở sofa nằm xuống, mở tivi tùy ý bật một kênh xem , tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên dồn dập.

“Chi Tỉ, mau, ngươi mau trở lại!” Là dì Kỉ. Bà kinh hoảng gọi Trương Chi Tỉ.

“Phát sinh chuyện gì? Dì Kỉ, dì chậm rãi nói.”

“Ba ngươi té xỉu! Ta, ta……” Bà thanh âm run run, tiếp theo khóc bất thành ngữ.

“Dì Kỉ, dì gọi điện thoại kêu xe cứu thương trước, ta hiện tại lập tức trở về!” Hắn trấn định nói rõ, nắm lên chìa khóa, lập tức lao ra cửa lớn.

Trong phòng cấp cứu một mảnh hỗn loạn, bác sĩ chính vội vàng đuổi tới, các loại kiểm tra dụng cụ hoả tốc đổ lên thành giường bệnh, nhân viên cứu hộ kéo rèm che, trong trong ngoài ngoài rất bận rộn, Trương Chi Tỉ giúp đỡ dì Kỉ, lo âu bất an chờ đợi.

Nửa giờ đi qua, bác sĩ đi ra rèm che, hai người chạy nhanh đi vào.

“Là nhồi máu cơ tim.” Bác sĩ biểu cảm nghiêm túc.“Trước mắt tạm thời thoát ly nguy hiểm, nhưng là muốn nằm viện quan sát kĩ, lại quyết định phương hướng trị liệu.”

Dì Kỉ chịu đủ kinh hách lâu ngày, lúc này rốt cục chịu không nổi che mặt khóc nức nở.“Tại sao có thể như vậy? Điều này sao làm a!”

Lúc này, nhân viên cứu hộ đem Trương lão tiên sinh đẩy ra khỏi rèm che, chuyển hướng phòng bệnh.“Dì Kỉ, chúng ta nhanh đi xem ba ba!” Trương Chi Tỉ cất bước đuổi kịp đẩy giường, bàn tay to dày vội vã nắm giữ tay phụ thân.

Trương lão tiên sinh hai mắt nhắm nghiền, trên người treo rất nhiều dụng cụ tuyến quản, Trương Chi Tỉ cẩn thận vỗ về bàn tay nhiều nếp nhăn, trong khoảng thời gian ngắn, không hiểu cảm xúc nói không nên lời, hốc mắt hắn phiếm sương.

Kỉ di kích động rơi lệ, ghé vào phụ thân bên giường đang ngủ.

Đêm dài, Trương Chi Tỉ một chút ủ rũ cũng không có, dưới đáy lòng thành kính cầu phụ thân có thể mau chút tỉnh lại.

Chỉ cần có thể cho ba ba tốt lên, hắn cái gì đều nguyện ý làm……

Mặt trời mọc, lộ ra sương sắc mênh mông, Trương Chi Tỉ nhìn gương mặt đang ngủ trên giường bệnh phụ thân , cùng dì Kỉ bộ dáng buồn ngủ, tâm tình bình tĩnh rất nhiều.

Ngoài phòng bệnh tiếng người dần dần ồn ào, Trương Chi Tỉ dứt khoát ra hành lang hít thở không khí.

Khi trở lại phòng bệnh, phụ thân đã tỉnh lại. Hắn đang muốn mở miệng, Trương lão tiên sinh chỉ chỉ dì Kỉ vẫn đang nằm sấp ngủ bên giường, lắc đầu ý bảo muốn hắn đừng đánh thức dì Kỉ. Trương Chi Tỉ gật gật đầu, cùng phụ thân nhìn nhau, biểu cảm bình tĩnh, tâm tình cũng là thập phần kích động.

Hắn còn có thể giống như vậy xem phụ thân bao lâu? Nếu tối hôm qua đưa đến trễ…… Hắn không muốn chuyên như vậy xảy ra.

Cả hai cha con cứ như vậy, trong nắng sớm chăm chú nhìn lẫn nhau, thẳng đến dì Kỉ từ từ tỉnh lại, kinh hỉ kích động cầm lấy tay Trương lão tiên sinh, vừa khóc vừa cười.

Trương Chi Tỉ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cuối cùng, hữu kinh vô hiểm.

Bác sĩ tuần phòng ngang qua, Trương Chi Tỉ bị phụ thân đuổi ra phòng bệnh.

“Ta thật sự không sao! Đi làm đi, đi đi!”

Không lay chuyển được lão nhân có kiên trì, hắn đành phải làm phiền dì Kỉ tốn nhiều tâm, về nhà thay quần áo trước, xong đến công ty.

Một bên chủ trì hội nghị, Trương Chi Tỉ vẫn cứ cùng dìKỉ giữ liên lạc, tùy thời hỏi phụ thân bệnh tình, đại khái đem công tác nói rõ cho cấp dưới, đã là lúc màn đêm buông xuống.