Trương Chi Tỉ nhíu mày rậm, khóe môi tươi cười.”Ý của tôi là nói, làm sao đến nỗi phải đi thân cận ?”
Làm sao đến nỗi phải đi thân cận? Đây là cái vấn đề gì?
Được, đã như vậy đi thẳng vào vấn đề, vậy không cần khách khí, nói thẳng ra đi.
“ Tôi đã ba lần kết giao bạn trai.”Chu Dĩnh Thanh bộc trực rõ ràng trả lời.”Nhưng là tất cả đều thất bại.”
“Mới ba lần liền đầu hàng?” Nụ cười của hắn càng sâu.
“ Cũng không phải là đầu hàng. Mẹ tôi một thời gian trước đi tìm thầy tướng số, nói là bởi vì tôi kiếp trước đoạt người yêu của ba nam nhân, đời này nhất định phải chịu hoành đao đoạt ái ba lần, mới có thể giải oan nghiệt đời trước.”
Ăn cơm dương châu, cô tiếp tục nói:”Đã ứng nghiệm theo lời đại sư ba lần oan nghiệt, cho nên hiện tại, mạ tôi bắt đầu an bài việc thân cận.”
“Có loại sự tình này?” Trương Chi Tỉ nở nụ cười, lắc đầu nói: ”Thời đại gì rồi, còn tin tưởng thầy tướng số bói chuyện ma quỷ ?”
Chu Dĩnh Thanh nhàm chán cười nhạt đáp lời.”Mẹ luôn không tin nữ nhi của mình tệ như vậy, nhưng mắt thấy luôn thất bại, chỉ phải suy nghĩ biện pháp tìm lý do, àm cho chính mình an tâm.”
Kỳ thực, ba lần thất bại cũng không phải thật tệ, nhưng cô có chút mệt, có chút mệt mỏi, thất vọng càng nhiều cùng mờ mịt.
Tình yêu thật giày vò ý chí, theo nhận thức, kết giao, bắt cá hai tay đến chia tay, bất luận cô dụng tâm nghiêm túc, trong trí nhớ tình cảm lưu luyến đều là kết cục đau lòng, cô hi vọng cỡ nào chính mình có thể không phí khí lực cùng tâm tư, liền gặp gỡ hạnh phúc mĩ mãn thuộc về nàng.
Đem viên xíu mại tôm đã bóc vỏ cuối cùng để trước mặt Trương Chi Tỉ, cô nghiêm túc nói: “Ăn ngon lắm nha, thử xen có được không?”
Trương Chi Tỉ gật gật đầu, đem đũa cô cho đưa vào trong miệng.
Hắn tinh tế nhấm nuốt, ánh mắt thủy chung không có rời đi Chu Dĩnh Thanh.Cô nói chuyện ngữ điệu và tiếng nói, nghe thấy đặc biệt dịu dàng hòa nhã, làm cho người ta hảo thoải mái.
Thật lâu không nghiêm túc như vậy ăn cái gì, viên xíu mại tôm bóc vỏ quả nhiên mùi vị rất ngon. Hắn uống ngụm trà, mới nói:” Cô thế nào không hỏi tôi, vì sao cũng đến thân cận?”
“A?Nha.”Chu Dĩnh Thanh buông chiếc đũa, bàn tay trắng mềm giao lại khẽ đặt trên bàn, ôn nhu khách khí hỏi.”Như vậy, xin hỏi Trương tiên sinh – ngài thế nào cũng đến nỗi phải đi thân cận ?”
Ngữ khí đứng đắn, làm Trương Chi Tỉ cười ha hả. Bộ dạng nghiêm túc của cô thực thú vị !
Không lường trước đến phản ứng của Trương Chi Tỉ như vậy, Chu Dĩnh Thanh sững sốt, một cỗ hơi nóng lại trèo lên hai gò má.
“Nói thực ra, tôi cũng không muốn hỏi vấn đề này.”Nhẹ vỗ miệng chén,cô bình thuận tâm tình, chậm rãi nói. “ Tôi nghĩ anh và tôi nhất định giống nhau, dáy lòng luôn luôn có chút không muốn nói về chuyện cũ.”
Trương Chi Tỉ nhướn mày nhìn Chu Dĩnh Thanh – cô như vậy lại hiểu ý người khác sao ?
Xác thực, hắn không quá tán thành đề tài này, tâm tình cả hai đều không thoải mái, ở trong trí nhớ của hắn lưu lại dấu vết khắc sâu, đến giờ vẫn khó thể xóa được.
Cà hai người im lặng chăm chú nhìn đối phương, hồi lâu, hắn rốt cuộc mở miệng. “Kỳ thực, cũng không khó nói gì. Tôi ở nước Mĩ đã từng kết giao bạn gái năm năm, bất quá lúc ấy ba ba phản đối, về sau đối phương liền cùng người khác kết hôn.”
Nhẹ nhàng nói bâng quơ, ngực hắn lại ẩn ẩn chua xót.
“Anh không quên được cô ấy, cho nên liền luôn luôn…. Một mình?”Thì ra, trong lòng hắn còn có người, khó trách ngay từ đầu thái độ lạnh như băng vậy.
“Xem như là vậy đi.” Trương Chi Tỉ thay nàng châm trà, cười nhẹ.”Bất quá, nếu không đến bữa cơm này,ba tôi sẽ không cho tôi tốt hơn.”
Chu Dĩnh Thanh nhớ tới bạn tốt Thôi Anh Anh từng nói qua: “ Mười người đàn ông chỉ có hai người có thể tin cậy, nhưng một là đồng tính luyến ái, hai là hoa đã có chủ.”
Dù cho nam nhân trước mắt này ,đại khái cũng không tới lượt cô đi? Trong lòng hắn đã có người khác, cô cần gì nói nhiều?
Hai người lặng yên uống trà , không khí nguyên bản vui vẻ đột nhiên trầm xuống.
Nên nói cái gì mới tốt? Chu Dĩnh Thanh nhìn chằm chằm hơi nước cháo bột, suy tư sau một lúc lâu, vẫn là mở miệng nói ra ý nghĩ của chính mình.
“Nhưng là,tôi cảm thấy cảm tình thống khổ, kỳ thực…… Rất nhanh sẽ đi qua, rất nhanh sẽ khỏi hẳn.”
Có nhẹ nhàng như vậy đơn giản sao? Cô dựa vào cái gì như vậy bình luận?
Trương Chi Tỉ mày rậm hơi nhíu lại, thanh âm có chút thẩm.”Năm năm tình cảm, dễ dàng như vậy nói quên liền quên?”
Hắn cho tới bây giờ không là nam nhân dễ dãi trong tình yêu, trải qua thời gian càng lâu, đại biểu tình cảm ngày càng sâu đậm.
“Không, ý của tôi là,” Chu Dĩnh Thanh buống chiếc đũa, ánh mắt trong suốt không hề sợ hãi nghênh hướng hắn. “Đã qua chung qua chuyện đã qua, nếu là không thể lựa chọn kết quả, cũng vô pháp thay đổi nông nỗi, dành phải chấp nhận thực tế, đau xót sẽ chậm rãi qua.”
“Sau đó?” Trương Chi Tỉ chờ câu trả lời của nàng.
“Sau đó liền mở lòng mình, tiếp nhận một đoạn tình cảm khác a !”
“Cứ như vậy?” Hắn nhướng mày, có chút kinh ngạc.
“Đúng vậy.” Chu Dĩnh Thanh thay hắn châm trà nóng, cười bướng bỉnh. “Đừng quên, muốn nói yêu đương, ta cũng thất bại ba lần, coi như có chút tâm đắc đi?”
Loại chuyện này cũng có thể lấy ra nói giỡn? Cô đúng là nhìn thông suốt.
“Cho nên cô ở đây là không thể lựa chọn, không thể thay đổi tình huống cuối cùng, đành phải nhận thực tế, đến đây cùng tôi nhận thức?” Hắn bất đắc dĩ cười khổ, vươn bàn tay to.”Tôi là Trương Chi Tỉ, hân hạnh dược gặp.”
“Không phải như vậy a….” Chu Dĩnh Thanh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nở nụ cười, rộng rãi thân thủ,.”Hân hạnh được gặp, tôi là Chu Dĩnh Thanh.”
Bàn tay nỏ trắn noãn nhẹ nhàng nắm giữ bàn tay to của Trương Chi Tỉ, lập tức buông ra.
Xúc cảm dào dạt, hơi lo lắng, một cỗ cảm xúc kì diệu nhẹ nhàng nhảy lên trong lòng nàng.
Bất quá, nam nhân này xuất hiện chính là thân bất do kỷ, cô nàng không hẳn nhiều tưởng tượng cùng chờ mong.
Coi như cùng bạn ăn cơm, dù sao, cả hai đều có thể báo cáo kết quả xong xuôi là tốt rồi.
Nghĩ đến đây, tâm tình nàng đột nhiên buông ra, thanh thản uống ngụm canh, giơ chiếc đũa tiếp tục thưởng thức mĩ thực.
“Còn muốn ăn gì nữa không?” Trương Chi Tỉ xem trên bàn thức ăn dần hết, cười hỏi.
“Thật vậy chăng? Ta có thể tiếp tục gọi món ăn?” Cô giống như một đứa trẻ đang vui vẻ, nghiêm túc suy tư về.” Tôm cuộn ở đây ăn ngon lắm, còn có bánh bao sữa cũng rất ngon.” ( ta chém * vèo vèo*)
Trương Chi Tỉ gọi nhân viên phục vụ, trừ bỏ dặn dò thêm thức ăn, còn thay cô thêm trà nóng. Môi hắn nhàn nhạt một chút cười, tầm mắt thủy chung dừng ở trên người cô.
Tuy rằng không phải là đặc biệt xinh đẹp hoặc liếc mắt một cái là có thể hấp dẫn ánh mắt, nhưng là trên người cô có 1 loại khí chất thanh nhã dặc thù, hắn khó có thể hình dung rốt cuộc là cảm giác thế nào, lại không hiểu sao an tâm thả lỏng.
Trương Chi Tỉ nhớ tới chính mình mỗi ngày đơn độc một mình vùi đầu vào công việc, có bao lâu không không như vậy? Nhàn nhã thoải mái mà ăn bữa cơm, không có gánh nặng tùy ý nói chuyện phiếm, nếu có thể có nhiều bằng hữu như vậy, lúc đó phải chăng rất tốt?
Trà bánh nóng hổi lần lượt đưa lên bàn, hai người nhìn nhau cười, câu nệ cùng bất an ban đầu đã biến mất không thấy đâu, hai người như bạn bè hiểu biết bình thường, gắp thức ăn cho đối phương, nói chuyện cười đùa suốt thời gian dùng cơm.
Chuẩn bị rời khỏi nhà ăn, Trương Chi Tỉ một tay lấy tờ giấy, một tay thay Chu Dĩnh Thanh cầm áo khoác trên lưng ghế dựa, nhẹ nhàng khoác lên thêm cho cô, kiên nhẫn ở bên cạnh bàn chờ cô chuẩn bị sau, mới thẳng hướng quầy thanh toán.
Bữa tiệc thân cận này ăn cũng thật đã nghiền – nhưng như vậy vẫn là không thấy tốt ? Có người giống như cô bất kể hình tượng ăn liên tục sao ? Hơn nữa, hắn còn khuyên cô ăn nhiều chút, này ….. Ai!