“A?”
“Anh nghe được em cùng Anh Anh ở trong điện thoại, bình luận anh ‘Còn có thể’.” Thanh âm hắn có chút buồn.
Chu Dĩnh Thanh nở nụ cười. Bạn tốt hỏi đời sống hôn nhân của cô, cô khiêm tốn, không cần làm kích động nữ lang độc thân, cho nên trả lời “Còn có thể”, không thể tưởng được hắn toàn nghe lọt được. Nam nhân quả nhiên là so đo loại sự tình này.
Cô lắc đầu, nhịn cười.“Em cùng Anh Anh,không phải nói chuyện này, anh nghe lầm a!”
“Phải không?” Trương Chi Tỉ hoài nghi, nhíu mi nhìn cô. Không được, hắn nên hảo hảo mà chứng minh.
Chu Dĩnh Thanh cười đến ngọt ngào, phấn hồng đôi má, làm cho hắn muốn cắn một ngụm. Bàn tay to của hắn tham nhập vào trong dục bào,chạy khắp người cô, phút chốc kéo ra đến giữa lưng , buông ra dục bào, làn da trắng nõn như hòa với đồ ngủ ren lửa đỏ, ánh mắt hắn mơ mơ màng màng.
Hắn cố ý cách vật liệu may mặc mỏng manh, khiết cắn nụ hoa trước ngực như ẩn như hiện Chu Dĩnh Thanh, có lẽ là nguyệt quan thúc giục tình tác dụng, có lẽ là Chu Dĩnh Thanh không kiềm được rêи ɾỉ làm cho hắn hưng phấn, hắn cảm giác chính mình bừng tỉnh thành dã lang, muốn hung hăng, thật sâu thâm nhập trong thân thể cô, làm cho cô mềm mại, hoàn toàn bao dung hắn, hòa tan hắn.
“Không cần ở trong này…… Bên ngoài…… Sẽ bị nhìn thấy……” Cô giãy dụa suy nghĩ đứng dậy, Trương Chi Tỉ thế nào cho phép, thân mình tinh tráng rắn chắc ngăn chận cô, cúi đầu nở nụ cười.“Yên tâm, nơi này không có người đến, em muốn thế nào đều có thể.”
Hắn ôm lấy cô, nhẹ nhàng mà đặt ở gỗ thô trên sàn, tiếp tục trên da thịt trơn mịn của cô chung quanh đốt lửa, làm cho cô rốt cuộc khắc chế không được du͙© vọиɠ chính mình, bàn tay mềm đặt lên tấm lưng rắn chắc của hắn , khó có thể ức chế thở gấp, lướt qua tấm lưng chắc nịch của hắn , cô mơ mơ màng màng hai mắt thấy là đầy trời xán lạn tinh quang trước mắt.
“Đẹp quá…… Sao……” Cô cố gắng chắp vá ra câu.
“Em không chuyên tâm nha!” Hắn không quá gật bừa ngẩng đầu nhìn cô, sau đó……
Ba, hắn thế nhưng một hơi xé mở đồ ngủ ren trong suốt.
Dưới trời sao, thân thể mềm mại mảnh khảnh bị hắn gắt gao ôm lấy, vui thích tiết tấu khi thì cấp tốc khi thì thong thả, ở tới điểm cuối phía trước, mỗi một khắc đều là say lòng người trong cuộc
Ở nơi miền nam nhiệt đới , bờ biển không người, thủy tinh trong suốt trong phòng, chỉ nghe thấy trên bờ cát sóng biển cùng lẫn nhau tiếng thở dốc, cô cảm thấy chính mình tựa như đang ở trên biển, nghênh diện mà đến cành hoa một trận so với một trận cường, sau đó, càng ngày càng cao trướng –
Cô không biết bơi , nhưng là có này cánh tay hai nam nhân cô yêu , cô cam nguyện sa vào trong đó.
Thẳng đến, bao phủ lẫn nhau.
Hắn hơi hơi buông ra Chu Dĩnh Thanh, hôn cái trán đổ mồ hôi đầm đìa của cô, cô mờ mịt mở to mắt, lập tức lại nhắm lại, đại khái mệt chết cô thôi?
Ôm lấy Chu Dĩnh Thanh, hắn ảo não chính mình không khống chế được, không rõ như thế nào như vậy điên cuồng. Hắn chưa bao giờ từng như vậy khát vọng quá cô, thậm chí muốn gắt gao, chặt chẽ ôm lấy cô, không muốn rời đi cô nửa khắc, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Vài thứ hắn phát hiện chính mình rất kích động, muốn hoãn hạ tốc độ, cô cũng không hứa, hốc mắt phiếm lệ , bàn tay mềm càng chặt chẽ phàn trụ hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn không muốn nới lỏng tay, thầm nghĩ ôm lấy cô, như vậy cảm giác rất đặc biệt.
Hắn…… Đã không rời được cô sao?
Hắn dưới đáy lòng lặp lại hỏi chính mình, thẳng đến buồn ngủ đột kích, mới chìm vào giấc ngủ.
Theo Khẩn Đinh trở lại Đài Bắc, nghỉ đông cũng đã xong.
Thu giả đi làm đã hơn một tháng, tuy rằng cuộc sống tân hôn thực khoái trá, nhưng Trương Chi Tỉ chủ đạo phòng khai thác sản phẩm, lại vận chuyển không thế nào thuận lợi.
Hôm nay, vì bản giám thị hệ thống phần mềm mới sắp công khai đưa ra thị trường tiến độ gặp vấn đề, Trương Chi Tỉ ở buổi họp các phòng giận dữ.
“Có ai có thể nói cho tôi, rốt cuộc khi nào thì có thể toàn bộ thí nghiệm ok?”
Phòng họp quanh quẩn thanh âm Trương Chi Tỉ lạnh như băng, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chính là không ai dám nói.
Bỗng nhiên, di động vang, Trương Chi Tỉ cúi đầu vừa thấy, là Chu Dĩnh Thanh.
“Anh còn đang vội.” Hắn đi ra phòng họp, nhìn đồng hồ đeo tay.“ Đã bảy giờ ?Em trước đón xe taxi về nhà đi.”
“Ân. Anh có thể đáp xe đồng sự trở về.” Thanh âm của hắn nghe qua thập phần mệt mỏi, làm cho Chu Dĩnh Thanh có chút lo lắng.“Anh đã tăng ca mấy ngày, hôm nay giống như đặc biệt mệt, Trần thư ký có hay không giúp anh chuẩn bị bữa tối?”
“Làm sao còn nuốt trôi cơm? Nguyên bản phần mềm mới chuẩn bị ra mắt, thí nghiệm khi ra gặp chút vấn đề, hiện tại đang suy nghĩ biện pháp.” Trương Chi Tỉ thở dài một hơi.“Em trước về nhà đi!”
“Kia……” Chu Dĩnh Thanh ôn nhu dặn dò.“Sớm một chút về nhà, em sẽ làm thức ăn khuya, chờ anh trở về ăn.”
“Ân.” Kết thúc trò chuyện, Trương Chi Tỉ đi vào phòng họp, tiếp tục họp khổ chiến.
Chu Dĩnh Thanh về nhà, chạy nhanh đến phòng bếp bắt lửa nấu nồi canh loãng, dự tính như thế này nấu một chén mỳ vằn thắn đến chỗ Trương Chi Tỉ.
Thừa dịp chờ canh sôi, cô đi vào thư phòng, muốn chọn một quyển sách đọc trong thời gian chờ đợi.
Trước mặt thư tường thật sự đồ sộ, cô cẩn thận xem tên sách từng quyển, dần dần nhíu mày.
Bách khoa toàn thư cùng Kim Dung toàn tập đặt ở cùng một chỗ? Sách dạy nấu ăn của cô cùng tập san quản lý Havard của hắn để chung? Còn có Hồng Lâu Mộng, thế nào để cùng chỗ tạp chí máy tính?
Chu Dĩnh Thanh lắc đầu cười không ngừng, hắn nhất định là bình thường bận quá, xem xong sách liền nhét vào đi. Cô cuộn tay áo, đem tất cả sách tầng dưới lấy ra, phân loại , sắp xếp theo từng mục rõ ràng.
Bận hết giá sách tầng dưới, cô kéo ghế dựa, nghiêm túc bắt đầu sửa sang lại tầng trên giá sách.
Có lẽ là ngửa đầu lâu lắm, đầu cô có chút choáng váng, vội vã ổn định thân mình, nhất thời sảy tay, nhưng lại làm một cái tâm hình thủy tinh thủy tinh bãi sức cấp tảo đặt ở giá sách thượng rớt xuống.
Lang! Một tiếng vang nhỏ, thủy tinh thủy tinh vỡ thành nhiều khối, Chu Dĩnh Thanh ngây ngốc.
Cô xuống ghế dựa, ngồi xổm trên đất nhặt mảnh nhỏ, thử hợp lại thành hình dạng ban đầu, mới phát hiện nguyên lai mặt trên còn có khắc chữ –
For my love–Arron
Lily
Lily là ai? Cô còn đang suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại phòng khách bỗng nhiên vang lên, cô chạy nhanh chạy ra bắt máy.
“Aaron?” Là thanh âm nữ nhân.
“Ách…… Hắn còn tại công ty, xin hỏi ai đầu dây?”
“Tôi?” Đối phương hỏi lại:“Xin hỏi ai thế?”
Bị cô ấy hỏi như vậy , Chu Dĩnh Thanh nao nao, mới đáp:“Tôi, tôi là vợ anh ấy.”
Kết hôn một tháng, cô chưa từng trước mặt người khác như vậy giới thiệu chính mình.
“Nha, ngươi là Chu Dĩnh Thanh là đi? Ta là Đàm Lị.”Số điện thoại này, là nàng từ nơi Dương Bảo La tra ra, đương nhiên, muốn hỏi tên vợ mời cưới của hắn, cũng là giống ăn bánh ngọt bình thường dễ dàng.
Cô về nước Mĩ xác nhận giải quyết đổi đi nơi khác công tác, hơn nữa sửa sang lại hành lý của mình, sau đó mới trở lại Đài Bắc. Mới từ sân bay đi ra, cô đoán rằng Trương Chi Tỉ đã tan tầm về nhà, vì thế muốn điện thoại cho hắn.
“Đàm Lị?” Chu Dĩnh Thanh cố gắng lục lại trí nhớ, tựa hồ chưa từng nghe qua tên này.
“Không biết tôi? Cũng có khả năng a,Aaron sẽ không chia sẻ hắn cùng ta trong lúc đó có bao nhiêu ngọt ngào.” Trong điện thoại truyền đến một trận cười khẽ.“Ta là bạn gái trước của hắn ở Mĩ, Đàm Lị,Lily.”
Chu Dĩnh Thanh sửng sốt.“Từng cùng nhau năm năm cái kia……”
“Di, ngươi cũng biết a? Xem ra Aaron thực sự không quên được ta!” Đàm Lị đắc ý cười. Đã là Chu Dĩnh Thanh tiếp điện thoại, cũng thuận tiện cho cô trước chuẩn bị tâm lý.
“Ta nhớ ngươi kết hôn, không phải sao?”