Thần Tượng Nữ Phụ

Chương 52: Gọi em là Minh Nhạc Y (H)

”Ah...n...” Lộ Lộ hét lớn khàn khàn thanh âm, không có kɧoáı ©ảʍ, chỉ có nhục nhã cùng đau đớn.

Đám đàn ông kia cũng bắt đầu nhịn không được kéo quần, không ngờ có ngày

bọn họ có thể ăn một miếng thịt ngon như vậy, quả thật trong mơ cũng

không dám nghĩ, có lẽ dù có chết hóa ma cũng phong lưu a.

Tên vừa cắm côn th*t vào người Lộ Lộ còn chưa động đã bị một lực mạnh bổ nhào

về phía sau. Đôi mắt có chút không tin được nhìn về... phía lõa cơ thể

không đầu của mình. Hắn... chết rồi sao?

Đám người còn lại chưa kịp phản ứng cổ cũng bén nhọn nét dao mà chảy huyết tinh, đầu cùng cơ thể bị tách ra một lượt.

Lộ Lộ tay cũng dừng lại, ánh mắt mơ hồ nhìn cái bóng đen kia “T... Trịnh Dật Hàn?”

Trịnh Dật Hàn giờ đây gương mặt cực kì điên cuồng phẫn nộ, chợt nghe thanh âm yếu ớt của Lộ Lộ thì chợt bừng tỉnh. Hắn ôn nhu an ủi cô “Đừng lo, đã

có anh ở đây, em mau thả dao rạch giấy ra.”

Lộ Lộ ngoan ngoãn

động tay, nếu hắn không tới trễ vài giây chỉ sợ cô đã tự kết liễu đời

mình. Có lẽ do lời Mise nói, dù trước hay sau nếu trải qua chuyện này cô cũng không chịu nổi mà tự sát, thà rằng... chết ngay bây giờ để không

chịu khuất nhục ghê tởm kia.

Hư không lạnh lẽo được một luồng ấm

áp bao trùm, Lộ Lộ được Trịnh Dật Hàn bế vào lòng và bao lại bằng áo

khoác vest thô ráp của hắn.

Lộ Lộ tay vô tình chạm vào bàn tay

của Trịnh Dật Hàn, cơ thể bắt đầu phản ứng, Lộ Lộ đỏ mặt cắn chặt bờ môi đến bật máu “Em... em... khó chịu quá... ư...”

Trịnh Dật Hàn

nhíu mày, quay sang nhìn thuộc hạ đang tra xét bình xuân dược, người bên kia thoáng tái nhợt, lo lắng nhìn boss “Đây là thuốc xuân dược mới đươc tinh chế ở quốc gia X cách đây không lâu, vì không có thuốc giải và

thuộc tính quá mạnh nên bị cấm buôn bán và sản xuất. Dù có dùng nước

lạnh xối hay... dùng đạo cụ cụng vô dụng. Cách duy nhất... chính là cùng người khác giới hoan ái.”

Trịnh Dật Hàn đen mặt, cánh tay càng

siết chặt cơ thể Lộ Lộ. Đáng chết, nếu hắn biết người nào hạ thủ thì

đừng hòng sống yên ổn, lúc nãy hắn thật thất trách, đáng lẽ không nên

gϊếŧ toàn bộ đám tạp bẩn kia, phải từ từ tra tấn bọn chúng rồi tìm ra kẻ chủ mưu.

“Dật... Hàn...” Lộ Lộ nắm chặt vai Trịnh Dật Hàn, cơ

thể không ngừng uốn éo, cô lấy lại tia lý trí cuối cùng hổn hển nói từng chữ “Nước... lạnh...”

“Về nhà.” Trịnh Dật Hàn quay sang nói với tài xế, bản thân nhẹ nhàng ôm Lộ Lộ ngồi vào ghế sau.

Xuân dược phát huy tác dụng, Lộ Lộ như xà yêu quấn chặt lấy Trịnh Dật Hàn

mùi hương nam tính không buông, da thịt ẩn ẩn dưới lớp áo va chạm để

thoát trận ngứa ngáy. Lộ Lộ chỉ hận không tìm được một nam nhân để thòa

mãn nɧu͙© ɖu͙© tiên tử của mình.

Trịnh Dật Hàn cơ thể cũng bắt đầu

cương cứng, nếu không hắn thật không phải nam nhân. Lộ Lộ lưỡi nhỏ liếʍ

láp chiếc cổ của hắn, đôi khi còn điểm nơi cắn cho sưng đỏ. Mùi hương

hoa đào đặc trưng của Lộ Lộ tỏa nhàn nhạt trên sống mũi, Trịnh Dật Hàn

không phải là sắc nam, nhưng người mình ôm lại là cô gái đã khiến lòng

hắn lay động lần đầu tiên. Áp chế du͙© vọиɠ của mình, Trịnh Dật Hàn cố

trụ tay chân giơ loạn của Lộ Lộ xoa nắn khiến cho cô thoải mái phần nào.

“Ưʍ...” Lộ Lộ ngứa ngáy khó chịu, cảm giác vẫn không thỏa mãn du͙© vọиɠ, đôi mắt xuất hiện mong mỏng hơi sương “Dật Hàn... hức... nơi đó thật ngứa.”

Bùm! Đại não Trịnh Dật Hàn như bùng nổ, tinh tế thanh âm không ngừng vọng

bên tay, hắn đối với Lộ Lộ cũng giống như Trịnh Ngọc Bình đối với cô, là trân trọng cùng ôn nhu bảo vệ, đương nhiên hắn khác với em trai một

thứ, hắn không muốn Lộ Lộ bị cướp mất bởi người đàn ông khác, Trịnh Dật

Hàn có ham muốn chiếm hữu vô cùng mãnh liệt.

Nụ cười, hình bóng

của Lộ Lộ vốn đã in sâu vào tâm trí hắn. Trịnh Dật Hàn không biết đây là thứ mà người khác thường nói là yêu hay không? Chỉ là, trước mắt chỉ

cần để cho Lộ Lộ thư thái một chút, hắn sẽ đánh đổi tình bạn tốt đẹp

trước đây, để cô ganh ghét, kinh tởm hắn cũng được.

“Boss... đã

tới nơi.” tài xế đằng trước khóe miệng co giật không tin được, thảm rồi, không những cậu chủ nhỏ mà ngay cả boss cũng yêu cùng một cô gái, bây

giờ bọn họ đều chưa rõ ràng cảm xúc, nhưng hắn dám chắc, con đường ái

tình sau này của hai người rất thảm. Ai, hắn cũng không tin boss chịu

chấp nhận loại tình cảm xài chung nhiều người.

Nhưng mà... ai đoán trước được điều gì?

Trịnh Dật Hàn đẩy mạnh cửa gấp rút đặt Lộ Lộ lên kệ tủ giày, ôm vào lòng,

chưa kịp làm gì thì Lộ Lộ đã bò lên đùi hắn, một chân ôm lấy sau lưng,

một chân ôm lấy bụng Trịnh Dật Hàn cọ sát.

Vô tình bắp chân Lộ Lộ đυ.ng phải nam căn thô to căng lên trước đũng quần Trịnh Dật Hàn, dục

vọng sôi trào cuồn cuộn chạy xuống hạ thể, Trịnh Dật Hàn tâm giật nảy,

lôi kéo cơ thể Lộ Lộ đang bám dính lấy hắn đẩy ra.

Nội tâm đang

đấu tranh như biến mất không còn một mảnh, trước mắt hắn là cơ thể hoàn

mỹ đang phát dục của tiểu mỹ nhân, bộ ngực sữa non mềm chặt khít dưới áo ngực trắng ngà, thân thể mềm mại trắng ngần, mảnh khảnh mà căng mịn,

gương mặt yêu mị ửng đỏ xuân dược mà dụ hoặc người.

“Em muốn...

Hàn... giúp em...” Lộ Lộ nâng gương mặt xinh đẹp lấm tấm hạt trân châu

nước, đôi mắt ủy khuất cùng du͙© vọиɠ chiếm đoạt.

“Lộ Lộ...” Trịnh Dật Hàn hôn nhẹ lên cánh môi của Lộ Lộ, lướt tới tai mà phả hơi nóng

cắn mạnh một cái. Bàn tay nhanh nhẹn chớp mặt lột sạch tất cả quần áo

trên người.

“A.” Lộ Lộ như hướng theo cánh tay hắn mê luyến va chạm, cơ thể ngứa ngáy thay vào khoái càm dạt dào.

Trịnh Dật Hàn đưa ngón tay chạm tới cửa huyệt đầy ái dịch vì xuân dược, trơn trượt huyệt lộ khiến tay hắn thông thuận tiến vào.

“A... Ưʍ...” Lộ Lộ run run rêи ɾỉ, dần dần thích ứng ngón tay thô ráp của

hắn, đôi môi kiều diễm bị trêu ghẹo cánh môi của Trịnh Dật Hàn, lưỡi di

động thăm dò miệng ngọt ngào đồng dạng như ngón tay đang thăm dò huyệt

lộ. Trịnh Dật Hàn điên cuồng quấn quít dây dưa đảo xoắn trong khoang

miệng của Lộ Lộ, bản thân cũng trúng một ít xuân dược còn vương lại

trong tuyến bọt ngọt lịm của Lộ Lộ.

Tay Trịnh Dật Hàn xấu xa va

chạm nơi mẫn cảm trong tiểu huyệt, Lộ Lộ phi thường rêи ɾỉ phát ra nhiều thanh âm xấu hổ. Trịnh Dật Hàn lại đưa vào thêm một ngón tay, cảm nhận

được huyệt thịt gắt gao bao bọc lấy, trong lòng sung sướиɠ nghĩ tới cảm

giác côn th*t sáp đến tê dại.

Trịnh Dật Hàn đôi môi trượt xuống

bờ ngực mà mυ'ŧ lấy hoa nhụy, lại nâng cao eo Lộ Lộ lên mà cắи ʍút̼. Lộ Lộ khó chịu ôm lấy cổ Trịnh Dật Hàn tuyệt không cho hắn cắn loạn nữa, mơ

hồ nói “Gọi em... em là Minh Nhạc Y.”

“Ừm, Minh Nhạc Y, anh đến

đây.” Trịnh Dật Hàn toàn thân ôn nhu ôm ấp lấy Lộ Lộ như trân bảo, giống như sợ tùy ý chỉ cần mạnh một liền tổn thương cô.

“Ngứa quá,

Hàn... mau một chút.” Lộ Lộ như tiểu yêu tinh không ngừng đòi hỏi, hai

chân thuận theo Trịnh Dật Hàn có thể tùy ý sáp nhập.

Đưa côn th*t tới cửa huyệt, Trịnh Dật Hàn có chút bối rối, tuy Lộ Lộ không phải lần

đầu tiên, nhưng côn th*t cùng tiểu hoa huy*t kích thước quá chênh lệch,

hắn không muốn làm Lộ Lộ bị thương.

“Dật Hàn...” Lộ Lộ nhộn nhạo động cơ thể, cảm giác bức bách đến phát điên rồi.

Thấy tình hình này, Trịnh Dật Hàn gạt bỏ mọi chuyện, côn th*t ấn cửa huyệt từ từ sáp vào.

“Ưh... nóng quá.” Lộ Lộ nhíu mày, cảm giác căng to khô nóng hơi đau đớn, nhưng bù lại không còn ngứa ngáy nữa.

Thấy Lộ Lộ dần dần thả lỏng, Trịnh Dật Hàn thúc mạnh côn th*t đẩy vào sâu nhất tận tử ©υиɠ.

“A.” Lộ Lộ kinh sợ phá lệ la hét thất thanh, miệng gặm chặt vào vai Trịnh Dật Hàn.

“Đau không?” Trịnh Dật Hàn trán nổi đầy gân xanh, có vẻ nhẫn nhịn vô cùng, nhưng vẫn không quên hỏi thăm Lộ Lộ.

Lộ Lộ lắc đầu thay lời nói, tư thế này khiến cô không còn ngứa nữa. Ân... thật thoải mái.

Thoát khỏi cơ thể, Trịnh Dật Hàn lại tiến vào tiếp tục sáp nhập, ma sát vào nơi mẫn cảm của Lộ Lộ.

“Azz... ưhm...” Lộ Lộ rêи ɾỉ sung sướиɠ, Trịnh Dất Hàn càng gia tăng tốc độ ra vào.

Phách phách phách...

Âm thanh càng lúc càng nhiều, càng nhanh, làm cho người không tim không phổi cũng phải đỏ mặt thở dốc.

“A... ưh... Đủ rồi! Dừng lại... ngừng... a... Dật...” Lộ Lộ kêu rên, huyệt siết chặt co rút vì thích ứng không kịp.

Nói dừng là dừng được sao? Trịnh Dật Hàn không những không dừng lại mà càng tăng thêm độ ra vào, tay nắm chặt lấy mông Lộ Lộ càng mạnh mẽ sáp nhập. Trong cơn sướиɠ khoái điên cuồng Lộ Lộ không chịu cong lưng càng khiến

côn th*t vùi sâu vào tiểu huyệt đạt đến cao trào, theo Trịnh Dật Hàn mà

đưa đẩy.

Mật huyệt như xoắn chặt vào côn th*t, Trịnh Dật Hàn như

mất hồn chịu không nổi cao trào, buông hai tay để cho Lộ Lộ dựa vào

tường, dùng toàn lực rút ra đâm vào, ái dịch vung vãi nơi giao hợp.

Trịnh Dật Hàn ngột ngạt, rống điên lên như dã thú, tăng tốc cuối cùng đem mông đẹp của Lộ Lộ tới cơ thể mình bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙.

“A... a... a” cả hai cùng thét lên mê loạn, Lộ Lộ dù có xuân dược bổ trợ nhưng cũng chịu không nổi mà xụi lơ.

Trịnh Dật Hàn giữ nguyên tư thế, hoàn toàn không cho một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào

rớt ra, bế Lộ Lộ vào phòng ngủ. Lộ Lộ cảm thấy bụng mình thật trướng,

côn th*t như mơ hồ nổi cộm từ bên trong nhưng lộ rõ dưới bụng cô.

“Ah...” Trịnh Dật Hàn rút côn th*t ra, mật dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ào ạt ra

cửa huyệt vô cùng da^ʍ mị, Trịnh Dất Hàn đưa tay đón lấy hỗn dịch nhớt

nháp, mỉm cười “Em nếm thử xem? Nhìn thật mê người.”

“Ưʍ.” Lộ Lộ

khẽ liếʍ lấy vị dịch vừa quen thuộc vừa lạ lùng, tanh nồng cùng ngòn

ngọt tư vị. Trịnh Dật Hàn liếʍ môi đưa lưỡi cạy răng Lộ Lộ, đảo trộn

dịch trong miệng Lộ Lộ cực kì thích thú. Càng hôn càng nghiện, bên dưới

hạ thân của hắn lại cương cứng.

“Anh đã giải dược giúp em, nhưng

anh cũng trúng phải dược rồi. Nhạc Y bảo bối giúp anh nhé?” Trịnh Dật

Hàn tay xoa nắn ngực sữa đến nghiện, không chờ Lộ Lộ nói liền đưa cô ra

trước ngực, dùng côn th*t đẩy lên từ sau lưng Lộ Lộ.

“Ah...” Lộ

Lộ mềm nhũn dựa vào vai Trịnh Dật Hàn mà chống đỡ, ại bị hắn môi ngặm

môi, tay bóp nắn ngực, tiểu huyệt bị sáp côn th*t chặt khít vận động

liên tục.

côn th*t tham lam nhấp chặt vào tiểu huyệt lại hung hăng đâm vào càng ngày càng sâu...