Thần Tượng Nữ Phụ

Chương 47: Mê loạn (H)

”Lộ Lộ, nhìn nè, có người bữa đó đã quay video lại đó.” San San cầm điện thoại đưa cho Lộ

Lộ xem, day day trán cảm thán “Ai dè sau tối hôm đó tự nhiên tớ lâu lâu

bị người trên đường nhiều hơn thường ngày, mà ánh mắt cực kì... không

trong sáng.”

“Làm như có mình cậu, trong đoạn video cũng có Tử

Diệp Nghi mà, cậu lo giữ bạn trai cho kĩ vào.” thấy gương mặt ảo tưởng

sức mạnh của San San, Lộ Lộ cười hả hê châm chọc.

“...” San San

cứng họng, quả nhiên đúng thật, sau sự kiện lần này Tử Diệp Nghi càng

nhiều người biết đến, cô không thể để hắn bị nữ nhân khác quyến rũ được.

Lộ Lộ cười như có như không chống cằm, thật may mắn, phát tán hình ảnh của bản thân nhanh chóng và tự nhiên như vậy cũng đỡ tốn tinh lực, con

đường showbiz của Lộ Lộ cũng thuận lợi bước đầu. Cô đã nhìn qua video

của mình, không có quá nổi bật và hoàn mỹ như mọi người nói, đa phần

khuyết điểm đều được ánh đèn mờ nhạt che đậy kín đáo. Rõ ràng Lộ Lộ hoàn toàn thua Cẩm Vân về phần kĩ thuật, nhưng mà... Lộ Lộ lại biết tận dụng nhiều thứ chiếm ưu thế.

Ví như thay vì nhảy động tác khó trên

sàn, Lộ Lộ nhảy dọc lên quầy bán đồ uống, không ngừng thay đổi địa

phương cùng tân dụng chai rượu, li sâm panh và những thứ có sẵn, tạo cảm giác đặc sắc hơn.

Người khiến Lộ Lộ kinh ngạc chính là nữ chủ Tà Uyển Như kìa, đúng là theo nguyên tác tiểu thuyết Tà Uyển Như đóng phim rất tệ, nhưng hát và vũ đạo rất tốt, chậc, vũ đạo ngoài dùng trong công việc còn dùng để quyến rũ nam chủ nha.

Mà San San cùng Mỹ Lan... cũng không tệ tí nào, rất đặc sắc! Nói tới Mỹ Lan mới nhớ, chị ấy nói

với Lộ Lộ mình đã đi xem mắt, cũng đang hẹn hò với một người làm trong

nhà hàng, nấu ăn cực kì ngon, xem ra mối quan hệ mới của Mỹ Lan khá tốt

đẹp! Khiến Lộ Lộ cảm thấy thoải mái, công sức bỏ ra không bị hoang phí

rồi!

Hết San San rồi tới Mỹ Lan, các nữ phụ đều có tình cảm bạn bè chị em rất tốt, đúng là 'Trước là thù, sau là bạn'.

Khác với mọi ngày, Lộ Lộ không cùng San San trở về nhà, vì San San bận đi

bồi dưỡng tình cảm với Tử Diệp Nghi, Lộ Lộ cũng không tiện quấy rối,

đành ăn mặc kín đáo một chút rồi bắt xe buýt về nhà Quan Thượng Phong.

“Tôi về rồi!” Lộ Lộ khẽ lên tiếng, âm thanh cũng đủ để người khác nghe được.

Chỉ là không có tiếng trả lời, xem ra tên Quan Thượng Phong chưa về rồi.

Cảm thấy không có gì đặc biệt, Lộ Lộ ngáp dài một cái, lại đi vào trong phòng lấy đồ đi tắm.

Tách tách, dòng nước mát lạnh chạy dọc xuống cơ thể Lộ Lộ, cô thoáng nổi da gà, nước vậy mà quên bật chế độ nóng đi.

Cạch cạch!

Lộ Lộ nghe tiếng cửa ở ngoài thầm nghĩ chắc Quan Thượng Phong đã về, chậc, dù sao cô cũng sắp tắm xong, không cần kêu hắn bật nước nóng giùm.

Lau khô cơ thể cùng tóc, Lộ Lộ mặc váy ngủ dây vào, đừng nghĩ điều mờ ám,

nói là váy ngủ chứ cũng không đến nỗi rõ ràng đường nét, cô rất thích bộ váy này... vì nó có trong anime cô yêu thích.

“Quan Thượng

Phong, tôi vừa mới xài phóng tắm, có gì lau dọn lại giùm luôn.” Lộ Lộ

bước ra phòng tắm thì nói vọng ra, mà đương nhiên là Quan Thượng Phong

sẽ kêu người giúp việc tới dọn dẹp, về chuyện này Lộ Lộ cũng đã quen

thuộc, nên ăn nhờ ở đậu cô cũng không có phải làm việc nhà.

Lộ Lộ bước tới phòng ngủ cho khách, đang tính mở cửa đi vào thì một bàn tay từ đâu xuất hiện bất ngờ chặn lại.

“Quả nhiên như anh điều tra, em thật sự sống ở nhà tên này!”

Lộ Lộ sững sờ quay người, mặt thoáng hoảng hốt “Mạc Quân Nguyệt!”

Không thể nhầm lẫn được, tên khiến cô căm ghét cùng sợ sệt nhất chính là tên này. Tại sao hắn lại vào được trong nhà chứ?

Mà hình như Lộ Lộ quên mất một điều, Quan Thượng Phong cùng Mạc Quân Nguyệt chính là bằng hữu. Phải rồi!

Lộ Lộ tâm cũng đè nén xuống, nhàn nhạt nhìn Mạc Quân Nguyệt “Nếu anh điều

tra kĩ như vậy hiển nhiên cũng biết lí do, tôi không cần phải giải

thích. Không phiền thì làm ơn lấy cánh tay ra!”

Mạc Quân Nguyệt

tiếu phi tiếu thưởng thức Lộ Lộ, lâu ngày không gặp, cơ thể mềm mại của

cô không chút thay đổi, lại vừa mới tắm xong nên càng thêm tỏa cỗ mị khí cùng đọng tầng sương.

Lộ Lộ cảm thấy có gì đó không ổn, toan chạy thoát khỏi cánh tay của Mạc Quân Nguyệt thì bị chặn lại.

“Anh làm trò gì vậy?” Lộ Lộ vừa giằng co vừa tức giận.

“Không phải em rất thích trò mèo vờn chuột sao? Để xem bây giờ kinh nghiệm của tiểu yêu tinh em thế nào rồi.” giọng nói Mạc Quân Nguyệt cực kì ái

muội, Lộ Lộ hơi đổi sắc rồi nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Xin lỗi,

tôi thực sự không có hứng thú với anh.” Lộ Lộ cười tà khí đảo mắt nhìn

từ trên xuống dưới của Mạc Quân Nguyệt “Nếm thử một lần liền phát chán.”

Lộ Lộ biết Mạc Quân Nguyệt đa phần đều ưa thích các cô gái trong sáng, nếu cô tỏ ra lẳиɠ ɭơ thì sẽ không gây hứng thú cho hắn nữa.

“Phải không?” Mạc Quân Nguyệt híp mắt như hồ ly, như nhìn thấu triệt mọi suy nghĩ của Lộ Lộ.

Lộ Lộ đang tính nói gì thì Mạc Quân Nguyệt đã chặn miệng nhỏ xinh của cô,

đầu lưỡi sục soạng không ngừng hút mật ngọt tư vị quen thuộc.

“Ưhm...” Lộ Lộ bị Mạc Quân Nguyệt đè ép bên cửa, bị rút hết hơi thở khiến cô không thở nổi, đầu óc choáng váng mụ mị.

Cơ thể vừa xối nước lạnh được đốt nóng lửa du͙© vọиɠ, Lộ Lộ run run cơ thể, cô đúng là không phải ngây ngô, thanh thuần tinh khiết thoát tục, nhưng mà cô không muốn biến thành 'phụ nữ lẳиɠ ɭơ' như bọn họ nói. Lộ Lộ

không thể chìm sâu vào mê trận.

“Anh có rất nhiều nữ nhân, vậy khi nào mới chán tôi chứ?” Lộ Lộ ánh mắt bình tĩnh lạ thường nhìn Mạc Quân Nguyệt.

“Để xem, anh nhanh chán nhất là những cô gái chủ động, đàn ông nào lại

không thích thuần phục vật nhỏ dưới thân mình chứ?” Mạc Quân Nguyệt

nhếch môi cười, chờ đời Lộ Lộ càng phản ứng mãnh liệt như tiểu miêu xù

lông kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn.

“Vậy sao?” Lộ Lộ híp mắt, vấn đề đơn giản

hơn cô nghĩ. Đúng vậy! Tên Mạc Quân Nguyệt này vốn ngoại trừ tìиɧ ɖu͙©

thì chẳng quan tâm ai khác ngoại trừ nữ chủ.

Lộ Lộ trước đây đọc

rất nhiều nữ phụ văn, các nàng càng chống cự, lạnh nhạt càng gây hứng

thú cho các nam chủ, đó chính là hiệu ứng bươm bướm.

Trước đây

Phan Lộ Lộ này không ngừng quyến rũ Mạc Quân Nguyệt, vậy chỉ cần cô đi

đúng lộ trình như trước, tới khi Mạc Quân Nguyệt nhàm chán với cô, cô

liền biết chừng mực rút quân, cũng không có đắc tội cùng liên quan tới

hắn nữa.

Lộ Lộ bất ngờ đè lên người Mạc Quân Nguyệt, hắn chưa kịp phản ứng thì đôi môi bị quấn quít bởi đầu môi mềm mại của Lộ Lộ, chiếc

lưỡi nhỏ bé của cô di động trong khoang miệng đầy mùi bạc hà của hắn.

Rút lưỡi ra, Lộ Lộ khẽ cắn nhẹ môi hắn, lại giương mắt yêu mị “Tư vị

không tệ a, hảo nam chủ!”

Mạc Quân Nguyệt không hiểu Lộ Lộ đang

nói gì, nhưng gương mặt ửng ửng hồng vì sắc tình, đôi môi hơi sưng còn

vương chỉ bạc ám mị, đôi mắt to tròn híp híp lại dưới hàng lông mi uốn

cong đầy quyến rũ, quả thực khác xa những gì hắn từng thấy Lộ Lộ trước

đó. Rốt cuộc con người thật sự của Lộ Lộ là sao đây?

“Cô không sợ Quan Thượng Phong trở về bất ngờ sao?”

“Hưm? Không phải ngươi rất phấn khích khi làm chuyện đó trước mặt người khác

sao?” Lộ Lộ bò tới rướn vai tới cổ Mạc Quân Nguyệt phả hơi nóng bỏng

”Tôi cũng không có ngại đâu.”

Lộ Lộ điêu luyện kéo quần áo của cả gai sang một bên, phương thức không hề mất đi tí mê hoặc. Vì lí do đặc

biệt nên cô xem rất nhiều phim sεメ cùng tiểu thuyết H, đều nhờ ơn của lũ CLB chợ cá và tên Bạch Mã Hoàng Tử cả. Viết tiểu thuyết trong sáng rất

khó lọt vào mắt xanh của độc giả, có cảnh H chính là phương thức đơn

giản dễ hấp thu tiếp thụ nhất.

Không ngờ có ngày Lộ Lộ lại thực nghiệm ngoài đời thực.

Lộ Lộ kéo khóa quần cùng dây nịt của hắn, mông cô uốn cong tuyệt mỹ, bàn

tay không ngoan va chạm cơ thể đang nóng rừng rừng của Mạc Nguyệt. Lộ Lộ cười tà tứ, cánh tay cọ xát múi bụng rắn chắc trên cơ thể Mạc Quân

Nguyệt, nơi được cô chạm vào khiến hắn một trận tê dại.

Lộ Lộ bắt chéo chân mình quanh eo Mạc Quân Nguyệt, lợi hại kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn “Không phải anh rất ghét người chủ động sao?”

Mạc Quân Nguyệt liếʍ bờ môi, cười quỷ dị “Cơm dâng trước miệng không thể từ chối.”

côn th*t của hắn theo giữa hai chân vươn đến đặt ở huyệt biên, Lộ Lộ bất

giác nắm chặt vai Mạc Quân Nguyệt, tùy ý thuận theo hắn nhanh chóng sáp

nhập.

Lộ Lộ nhìn hắn sắp không chịu được thì cười nham hiểm, lại

cúi xuống hôn môi hắn cố ý tiết bọt dịch. Mạc Quân Nguyệt híp mắt tà mị, cô đừng xem thường hắn.

Mạc Quân Nguyệt không nói lời nào ôm lấy bờ lưng của Lộ Lộ, thô bạo đâm vào.

“ah... h.” Lộ Lộ miệng phát ra tiếng than nhẹ, cơ thể vô thức giãy dụa mang theo đau đớn cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Ở bên dưới như có cái gì đó cọ xát vào khiến cô trầm luân kɧoáı ©ảʍ. Cơ

thể so với bình thường càng lúc mẫn cảm, nơi đó hoa huy*t ướt đẫm mật

dịch nóng bỏng phát hương vị của động tình, khiến Mạc Quân Nguyệt khao

khát ham muốn càng ngày càng nhiều, miệng không ngừng phát ra âm thanh

thỏa mãn.

Lộ Lộ bị côn th*t đâm vào tận tử ©υиɠ, còn bị hắn đang

hưng phấn càng tăng thêm tốc độ, hai ngực nảy lên lùi về sau, tay khẽ

cào mạnh lên hắn.

“Ưh... m... chậm lại... ta... không được...” Lộ Lộ quên mất mình phải ở thế 'chủ động', run rẩy nói không đầy đủ thanh âm.

Mạc Quân Nguyệt bỏ ngoài tai càng mạnh mẽ ra vào, ma sát vào hoa huy*t ẩm ướt mềm mại như muốn phá hư thân thể của Lộ Lộ.

''Các ngươi đang làm trò gì đó?'' Quan Thượng Phong tay nắm chặt tài liệu

trên tay như muốn vò nát nó, cảm giác có chút kì quái. Hình như 3 lần

hắn gặp Lộ Lộ, đều ở trong hoàn cảnh đặc biệt thế này. Mà Đặng Hiểu Văn, Bạo Lăng Đằng, giờ đến Mạc Quân Nguyệt, Quan Thượng Phong hắn đều biết

cả.

Lộ Lộ cũng đồng dạng như suy nghĩ của Quan Thượng Phong, nếu

hắn nói cô dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ, cô thật sự không thể chối cãi cùng thanh

minh. Cảm thấy da mặt vô cùng mỏng, Lộ Lộ toan tránh ra nhưng không

thoát được ma trảo của Mạc Quân Nguyệt, ngược lại hắn còn đâm vào mạnh

mẽ khiến cho Lộ Lộ xụi lơ.

''Sao nào? Không phải lúc nãy còn tự

tin đắc ý lắm sao? Bây giờ lại không chơi tới cùng?'' Mạc Quân Nguyệt

mυ'ŧ đầu hoa nhụy của Lộ Lộ, dùng răng nanh khẽ cắn một cái.

''A... ah... nah...'' Lộ Lộ cong lưng tránh né, nhưng hiển nhiên bên dưới nơi

giao hợp càng tiến vào sâu khiến cô co rút, hoa huy*t càng sáp chặt vào

côn th*t của hắn.

''Bảo bối... em lại gấp như vậy... ha...'' Mạc Quân Nguyệt cũng nhiễm sắc dục mê loạn, sắp đạt tới cao trào.

Quan Thượng Phong thấy hai người không quan tâm sự hiện diện của hắn thì vô

cùng căm tức, nhưng không hiểu sao bên dưới của hắn cũng bị thiêu đốt

ngọn lửa khi nhìn thấy bọn họ.

Chết tiệt, Quan Thượng Phong phải giải quyết nhu cầu rồi hẵng nói sau!

Mạc Quân Nguyệt bất ngờ đừng dậy, mạnh mẽ khiến cho Lộ Lộ mở rộng đôi chân

mềm mại trắng nõm về hai bên, ôm lấy cặp mông săn chắc điên cuồng sáp

nhập vào.

Lộ Lộ vòng tay thuận theo Mạc Quân Nguyệt trải qua trận tê dại, bỗng cảm nhận đau đớn dưới cúc huyệt.

Cô cứng nhắc quay đầu, Quan Thượng Phong lại dùng côn th*t sáp cúc huyệt

nhỏ nhắn, hắn đáp trả cho cô cùng Mạc Quân Nguyệt nụ cười quỷ dị ''A,

xem ra ta lấy đi lần đầu cúc huyệt của cô, vậy liền hảo hảo chịu trách

nhiệm cùng bù đắp.''

''Ưhm...'' cả người Lộ Lộ run lẩy bẩy, hai

tay bám trụ cổ Mạc Quân Nguyệt càng dùng sức, đau quá! Bọn họ cướp lấy

lần đầu của cô, đều dùng phương thức mạnh bạo nhất.

Dưới ánh đèn

mập mờ không rõ, hiện lên da thịt phấn nộn trắng mịn không tỳ vết của Lộ Lộ, nơi nào chạm vào liền hồng hồng mẫn cảm phi thường cực phẩm, cô như thiên thần sa đọa hấp dẫn hai con sói hoang thỉnh khi dễ, hung hăng

cưỡng tới.

Cả hai không hẹn mà cùng rút ra thân thể của Lộ Lộ,

hai cái thân thể cường tráng, rắn chắc kẹp chặt lấy cơ thể mảnh khảnh

non mềm của Lộ Lộ.

''A!'' Lộ Lộ cảm giác như bị dày vò, thống khổ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô la lớn, phía sau Quan Thượng Phong, phía trước Mạc Quân Nguyệt đồng thời sáp nhập, hoa huy*t cùng cúc huyệt bị xâm

nhập cường bạo sắp không chịu nổi.

Mật dịch tuôn trào dinh dính

ẩm ướt chảy xuống đùi cùng cúc huyệt, trơn trượt huyệt lộ càng khiến bọn họ dễ dàng sáp nhập ra vào, ôm chặt thân thể Lộ Lộ khiến không có thứ

gì dựa vào, vô lực để bọn họ dùng sức áp huyệt của cô vào côn th*t rắn

rỏi càng ngày càng sưng to.

“Ah... a... la... làm ơn... đừng

nhanh như vậy.” Lộ Lộ thở dốc rêи ɾỉ thanh âm, nhưng câu nói lại như dục hỏa quyến rũ hai người ra vào càng quyết liệt.

“Hộc hộc...” Quan Thượng Phong cùng Mạc Quân Nguyệt thở dốc vì kɧoáı ©ảʍ dâng trào, Lộ Lộ không thoải mái tí nào, họ vẫn chưa có rời khỏi lộ huyệt của cô, hai

cái lỗ nhỏ bị lấp đầy hấp hấp co rút nhấp chặt côn th*t.

“Bảo bối, anh không chịu được nữa...” Mạc Quân Nguyệt hôn lấy môi Lộ Lộ run rẩy.

“Anh... anh cũng muốn ra rồi.” Quan Thương Phong từ đằng sau bàn tay bóp lấy

ngực mềm mềm của Lộ Lộ xoa nắn, cơ thể cứng nhắc gồng lên từng cơ thịt.

“Không... hai người không được... Ahhaaa...” Lộ Lộ chưa kịp nói hết lời thì cảm

nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn phá bành trướng trong cơ thể, dòng nước nóng

bỏng bắn vào cô không bỏ sót, lấp đầy mê loạn.

Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙

chảy xuống đùi cô, da^ʍ mị rớt tách tách xuồng sàn nhà, lúc này Mạc Quân

Nguyệt cùng Quan Thượng Phong mới miễn cưỡng rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa hết

bắn lên gương mặt nhỏ nhắn của Lộ Lộ.

“Ưh...” Lộ Lộ cảm nhận được nước sệt sệt dính trên mặt mình, theo bản nang liếʍ liếʍ. Vị tanh tanh?

“Yêu tinh!” Quan Thượng Phong thầm hít ngụm khí, nắm lấy cánh tay Lộ Lộ rồi

thô lỗ cắm côn th*t vào cái miệng nhỏ xinh của Lộ Lộ “Mau mau bồi anh,

không thì đừng trách sao anh lại mãnh liệt sáp em tới chết!”

“Ưhm ưhm...” côn th*t to lớn khiến Lộ Lộ không thở nổi, một tia lý trí không còn, mơ màng ngoan ngoãn quỳ xuống mυ'ŧ côn th*t của Quan Thượng Phong,

cái lưỡi chạm ngay vào nơi mẫn cảm nhất của côn th*t khiến hắn động tình lại bắn tiếp.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bất ngờ phóng ra khiến Lộ Lộ phản ứng

không kịp, ừng ực nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của hắn, đôi mắt cực kì

ủy khuất đáng thương vì bị khi dễ.

“Trời!” Mạc Quân Nguyệt thở

hắt, không chịu được sáp vào cúc huyệt của Lộ Lộ vận động, hắn cũng muốn cô nhìn hắn bằng ánh mắt đó, thật quá mức yêu mị.

Quan Thượng Phong cũng không buông tha vòng mu bàn tay lấy đầu cô, bắt Lộ Lộ dùng miệng phục vụ côn th*t của mình.

Phụt! Hai bọn hắn đạt tới cao trào, lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào Lộ Lộ cực kì bừa

bãi, cơ thể cô toàn dính chất lỏng đầy da^ʍ mị quyến rũ, đôi mắt vô hồn

chìm vào mê trận bị bọn họ dẫn dắt.

Quan Thượng Phong nhếch môi,

bế lấy Lộ Lộ cắm côn th*t vào hoa huy*t ra vào, lại phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào

tử ©υиɠ của Lộ Lộ, đắc ý nói “Trong nhà này có rất nhiều camera, tất cả

mọi thứ đều được quay lại từ mọi góc.”

“Em đừng hòng thoát khỏi tay anh.” Quan Thượng Phong đâm vào nơi sâu nhất của Lộ Lộ, như đánh dấu chủ quyền của mình.

“Ngươi... ahn...” Lộ Lộ sững sờ, lại cấu chặt bờ vai Quan Thượng Phong, hai người đó lại sáp nhập cùng lúc vào cơ thể cô.

“Anh thật sự không muốn sáp em tới chết... ah... anh không dừng lại được!”

Mạc Quân Nguyệt nghe câu của Quan Thượng Phong càng hưng phấn.

Lộ Lộ không còn hơi sức, mặc cho bọn họ tàn phá, đôi khi lại rêи ɾỉ hừ hừ nhè nhẹ một tiếng.