Xếp sau Tần Úc Tuyệt đợi bốc thăm là Tạ Yếm Trì.
Hắn nhìn lướt qua dòng chữ trên tờ giấy bạc, sau đó nhướng mày, gấp tờ giấy lại và đưa lại cho tổ chương trình.
Trên mặt không có biểu cảm gì, có vẻ cảm thấy rất thư thái.
Tần Úc Tuyệt hết đường xoay xở lặng lẽ rút tay áo ra, dùng ánh mắt ra hiệu.
Tạ Yếm Trì nhìn thấu suy nghĩ của cô, khóe môi hơi cong lên, cúi người nhẹ nhàng hỏi bên tai cô: “Muốn thông đồng với tôi à?”
Tần Úc Tuyệt vội vàng gật đầu.
“Đừng nghĩ nữa.” Tạ Yếm Trì cười tủm tỉm, “Phải tuân thủ quy tắc trò chơi, không thể gian lận.”
Tần Úc Tuyệt buông tay, xoay người rời đi.
Quả nhiên.
Biết ngay không hy vọng hợp tác được với người đàn ông này mà.
Sau khi rút thăm, ngoại trừ Tạ Yếm Trì có vẻ không sao, còn lại tất cả khách mời biểu hiện trên mặt thật khó hình dung, nhao nhao làm ra vẻ mặt trách cứ tâm cơ của tổ chương trình.
“Tối nay mọi người nghỉ ngơi, ngoại trừ những nhiệm vụ này, chúng tôi sẽ không sắp xếp các hoạt động khác.”
Đạo diễn mỉm cười và nói: “Nhưng bữa tối nay, các vị cần phải tự làm. Nguyên liệu nấu ăn đều ở tủ lạnh trong nhà bếp, nể tình nhắc nhở, nguyên liệu nấu ăn chỉ đủ cho các vị ăn ba bữa, vì thế bắt đầu từ ngày mai, các vị phải tự mình tìm nguyên liệu nấu ăn.”
“Quá ác độc.” Thịnh Hướng Tình gục trên ghế sô pha, không muốn động đậy, “Đây là gameshow hay khủng bố vậy, hay là chương trình nấu ăn, cũng có thể là chương trình ‘chỉnh’ người, chắc chắn không phải là gameshow tình yêu.”
Nói đến đây, còn cười chua chát: “Tiết mục của các người là lừa đảo.”
Đạo diễn mỉm cười: “Vậy thì Thịnh tiểu thư sẽ chịu trách nhiệm cho bữa sáng ngày mai.”
Thịnh Hướng Tình hít một hơi thật sâu, thậm chí còn muốn nhảy khỏi ghế sô pha kéo tóc đạo diễn, nhưng sau khi nhìn cái đầu trọc lóc kia, cô vẫn cố kìm lại, chỉ biết nghẹn ngào: “Tổ tiết mục đúng không phải người mà.”
Đạo diễn thân thiện nhắc nhở: “Sẽ rất khó để thực hiện một khẩu phần ăn cho tám người, vì thế cô cũng có thể nhờ các khách khác giúp đỡ.”
Nghe vậy, Thịnh Hướng Tình lập tức quay đầu, nước mắt lưng tròng nhìn về Tần Úc Tuyệt bên cạnh: “Úc Úc, sáng mai chị giúp em chứ?”
Tần Úc Tuyệt nghiêm túc nói: “Chắc là không tiện lắm.”
“Tại sao?”
“Tôi muốn ngủ nướng.”
Nghe xem.
Đúng là một lý do chính đáng.
Thịnh Hướng Tình cố gắng cảm hoá cô: “Vừa thấy chị em liền xem chị như bạn bè.”
“Làm bạn cũng được, nhưng tôi vẫn phải ngủ nướng.”
Tần Úc Tuyệt liếc Tạ Yếm Trì một cái, định kéo hắn ra chặn súng, liền dịu giọng nói: “Hơn nữa lúc tôi rời giường gây động tĩnh rất lớn, gần đây Tạ Yếm Trì rất mệt, tôi không muốn đánh thức anh ấy.”
Tạ Yếm Trì nhướng mi, nhẹ nói: “Anh không dễ tỉnh giấc đâu.”
Tần Úc Tuyệt: “Im ngay, anh dễ tỉnh giấc.”
Tạ Yếm Trì cười tủm tỉm, “Được rồi, tôi dễ tỉnh giấc.”
Nhìn cặp đôi thản nhiên kẻ tung người hứng cấu kết với nhau làm việc xấu trước mặt mình, Thịnh Hướng Tình cảm thấy cả thế giới đều lạnh lẽo.
Trần Tử Kiện bên cạnh biết mình vừa làm bạn gái không vui, nghe vậy lập tức chủ động giơ tay lên: “Em yêu anh sẽ giúp em!”
Thịnh Tương Thanh cười khẽ: “Anh nấu? Anh muốn hạ độc ai?”
【Hahahaha chương trình võ mồm】
【Quá nhiều yếu tố gây cười, Thịnh Hướng Tình đúng là một nữ nhân thê thảm. 】
【Cô ấy nghĩ rằng cặp đôi Ngư Trì sẽ giúp, quên đi cặp đôi nổi tiếng xấu xa này?】
Thương Tử Thần đứng một bên chưa kịp lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi khổ của người khác, hắn đột ngột bị đạo diễn điểm danh.
“Để cặp đôi khuôn mẫu thích nghi tốt hơn với chương trình này, tổ chương trình chúng tôi sẽ bố trí nhiệm vụ đặc biệt cho Thương Tử Thần.”
Thương Tử Thần cảnh giác ngồi thẳng.
Đạo diễn nói: “Để hai người thân quen hơn, vì thế tối nay, mời hai vị tự tay chuẩn bị quà cho đối phương, làm trọn vẹn tình nghĩa đầu tiên của cặp đôi khuôn mẫu.”
May mắn thay, chỉ phải chuẩn bị quà.
Thương Tử Thần thở phào nhẹ nhõm, vừa định xoay người tránh đi máy quay để liên hệ với trợ lý chuẩn bị phần quà.
“Nếu chỉ tặng quà, thì có vẻ thiếu chút giao lưu.”
Lúc này Tạ Yếm Trì lười biếng đột nhiên mở miệng, quay đầu nhìn Thương Tử Thần, nhướng mày cười.
Thương Tử Thần cảm thấy điềm báo không lành.
Tạ Yếm Trì chậm rãi nói: “Buổi ghi hình chương trình này áp lực rất lớn, vì vậy chúng ta vẫn là nên cho bọn họ một chút thời ở chung, thích ứng lẫn nhau không tốt sao?”
Thương Tử Thần nói ngay: “Ta nghĩ…”
“Tôi thấy đề nghị này rất hay.” Đạo diễn lập tức tiếp thu ý kiến, “Vậy sau bữa tối, hai vị cùng nhau đến khu vườn của biệt thự mười lăm phút, trò chuyện hiểu nhau hơn.”
Mặc dù nói là một mình, nhưng tổ chương trình đã bố trí sẵn camera ở nhiều khu vực công cộng khác nhau.
Cả Thương Tử Thần và Hứa Trữ Âm đều là những minh tinh khá nổi hiện nay, khoảng thời gian ở cùng nhau này càng có khả năng thu hút thêm fans.
Hứa Trữ Âm nghe vậy thì phụ hoạ cười vài tiếng, không có ý kiến nhiều.
Dù sao sớm biết là chương trình gameshow tình yêu, thêm đoạn này cũng bình thường, các cảnh chủ yếu sẽ đưa ra ba cặp đôi, thế nhưng thêm một đoạn này, điều này sẽ làm tăng đất diễn của họ.
Này không phải là một việc xấu.
【 Tạ Yếm Trì đề nghị như vậy là để cho Thương Tử Thần bọn họ có thêm cảnh? 】
【Chắc đúng rồi! Kỳ thật trong chương trình tình yêu này, hai người bọn họ quả thực hơi ngượng ngùng, trò chuyện riêng tư sẽ cải thiện tốt hơn. 】
【Aaa rất mong chờ, cảm ơn Tạ Yếm Trì đã cho Âm Âm nhà tôi thêm cảnh.】
【Mặc dù tôi là fans của Thương Tử Thần, thấy anh ấy cùng các vị minh tinh nữ ghi hình show cảm thấy rất chua, nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn Tạ Yếm Trì đã cue con trai tôi, hôm nay không thấy cảnh nào của anh ấy.】
Thương Tử Thần, người duy nhất biết nội tình, nếu thấy cảnh fans mừng như này, chắc là tức giận nghiến răng.
Lòng tốt cái rắm.
Rõ ràng là hắn đang nhắm vào tình địch.
Lại còn bày đặt lòng tốt!
“Được rồi, nhiệm vụ nhiều thế, hiện tại các vị có thể chuẩn bị cơm tối.” Đạo diễn nói xong liền dừng lại, bổ sung thêm, “Nhưng tôi đề nghị tối nay các vị nên sinh hoạt ở tầng một và tầng hai, tốt nhất không nên lên tầng ba.”
Khi nghe thấy tiếng “ồ” kỳ quái này, các vị khách sáng sớm bị mật thất doạ mất hồn nhạy bén phát hiện điều kỳ lạ.
Người phản ứng kịch liệt nhất là Thịnh Hướng Tình, cô nghẹn ngào nói: “Tôi chắc chắn tham gia chương trình kinh dị.”
Bữa tối này làm không suôn sẻ lắm.
Kỳ thật Trịnh Thiên Ý luôn biểu hiện là một đàn chị dịu dàng, hơn nữa lại là người lớn tuổi nhất, vì thế luôn có thái độ bao dung và khuyên bảo, chưa từng thất lễ.
Cho đến khi Tạ Yếm Trì, Trần Tử Kiện cùng Thương Tử Thần một tổ ba người vào bếp.
Giống như những tên cướp vào làng, chúng đốt phá, gϊếŧ chóc, cướp bóc trong bếp, đi đến đâu đều không còn một ngọn cỏ.
Trong đó Trần Tử Kiện và Thương Tử Thần, bị Trịnh Thiên Ý cầm dao đuổi ra ngoài, còn lại một con cá lọt lưới là Tạ Yếm Trì không nhúc nhích,
chắc là vì không dám.
Cho đến khi Tần Úc Tuyệt từ nhà vệ sinh đi ra, vén tay áo thuần thục cắt khoai tây, sau đó liếc mắt nhìn Tạ Yếm Trì đứng bên cạnh, nói: “Ra ngoài.”
Trịnh Thiên Ý và Thịnh Hướng Tình bị sốc.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người, Tạ Yếm Trì để những đồ trên tay xuống, ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Quá trâu bò.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Trong bếp chỉ còn lại phụ nữ, chủ đề phát triển theo hướng cảm tính.
Thịnh Hướng Tình là người đầu tiên lên tiếng: “Trần Tử Kiện chính là bộ dạng này, không có một chút khí chất của người đàn ông trưởng thành, trên miệng ba hoa chích choè, kỳ thật chỉ biết sợ, quan trọng nhất là giống như một đứa trẻ, không có chút nào trầm ổn.”
Nói đến đây, cô nhàn nhạt thở dài: “Em thật sự ghen tị với chị chị Thiên Ý, tiền bối Tiêu Nhiên trông rất đáng tin cậy.”
“Chà, anh ấy không nói nhiều, nhưng tính tình rất dịu dàng.” Trịnh Thiên Ý dừng lại, sau đó bật cười, nhẹ giọng nói, “Chị còn ghen tị với em đây, Tiêu Nhiên không dẻo miệng, cũng không dỗ được phụ nữ, phương diện tình yêu một chút cũng không biết.”
Thịnh Hướng Tình thuận miệng hỏi Tần Úc Tuyệt: “Nhân tài như này sẽ đáng tin cậy chứ? Đúng không, Úc Úc?”
Đột nhiên nghe thấy câu hỏi của người khác, Tần Úc Tuyệt run tay, suýt nữa cắt trúng ngón tay cái.
Cô cân nhắc câu hỏi của Thịnh Hướng Tình, sau đó thuận miệng đáp: “Không chắc.”
“Không chắc?”
“Hướng ngoại hay hướng nội, nói hay không nói, đều là vấn đề của tính cách.” Tần Úc Tuyệt rũ mắt xuống, điều chỉnh tư thế cầm rau rồi tiếp tục cắt, “Những chuyện này với đối phương có thích em hay không, có đáng tin cậy hay không đều không có liên quan gì. “
“Người thật sự thích em, ánh mắt không giấu được.”
Chỉ một câu nói như vậy, Trịnh Thiên Ý bên cạnh đột nhiên thất thần.
“A!”
Chưa phản ứng lại, dao trên tay lệch đi, cắt trúng ngón trỏ, máu tươi chảy ròng ròng ra ngoài.
“Ôi.” Thịnh Hướng Tình lập tức đặt đồ xuống kiểm tra, “Chị Thiên Ý, chị cắt trúng tay rồi.”
“Để tôi xem.”
Lúc này, Tiêu Nhiên đang dọn dẹp trong phòng khách, đặt đồ trong tay xuống, vội vàng chạy tới, nắm chặt tay Trịnh Thiên Ý, cau mày hỏi: “Có đau không?”
Tần Úc Tuyệt nhìn về hướng hai người họ.
Rõ ràng đó là một hình ảnh rất ấm áp, nhưng cô có thể nhìn thấy sự né tránh và cô đơn trong đôi mắt của Trịnh Thiên Ý.
Cô dường như cảm nhận được điều gì, nhưng biết rằng việc không liên quan đến mình, cũng không hỏi dò.
“Em làm sao vậy?” Tạ Yếm Trì không biết từ lúc nào đi tới bên cạnh cô, “Cẩn thận một chút đừng cắt trúng tay, lúc đó anh không dỗ đâu.”
“…”
Ngay cả quan tâm mà còn cay nghiệt thế.
Nhưng Tần Úc Tuyệt đã thay đổi quyết định.
Đây không phải là thời điểm tốt để hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt của cô sao?
Vì vậy, cô ấy lập tức điều chỉnh tâm trạng của mình, làm ra vẻ ghen tị và khao khát, nói, “Tiền bối Tiêu Nhiên có vẻ rất quan tâm đến chị Thiên Ý.”
Tạ Yếm Trì vẻ mặt không hiểu sao: “Phí lời, đấy là vợ hắn, hắn không quan tâm chẳng lẽ anh quan tâm?”
… Người đàn ông chó này rất khó chịu.
Tần Úc Tuyệt gần như không chùn bước, một lúc lâu sau, cô mới biểu hiện vẻ mặt cô đơn của mình, nói: “Không phải, em chỉ ngưỡng mộ chị Thiên Ý chút thôi.”
“Em ngưỡng mộ cái gì? Nấu ăn?” Tạ Yếm Trì
sờ sờ cằm, “Đúng thật là nên ngưỡng mộ.”
“…”
Muốn gϊếŧ người.
Thế nhưng vì nhiệm vụ, Tần Úc Tuyệt lựa chọn kiên nhẫn: “Không phải, chẳng qua là em cảm thấy tiền bối Tiêu Nhiên nhất định rất yêu chị Thiên Ý, vì thế em mới ngưỡng mộ một chút.”
Sau khi nói xong, cô đưa mắt về hướng Tạ Yếm Trì ám chỉ.
Đến mức này rồi.
Anh còn không hiểu?
Máy quay vẫn ở đó, nên anh có thể diễn một chút, và câu “Anh cũng yêu em” không phải nên nói ra à?
Tuy nhiên, Tạ Yếm Trì hoàn toàn không tiến bộ, hắn khẽ rít lên, đầy hứng thú nhìn cô, ngân nga nói: “Em đang ghen tị cái gì vậy? Em không có bạn trai à?”
Tần Úc Tuyệt trầm mặc chốc lát: “…”
Phục rồi.
Chỉ anh biết nói chuyện.
Anh biết tiếp lời đấy.