“Quả thật là một phần đại lễ, Dung Thanh Thu sổ nợ này hôm nay, ta sẽ tìm các Dung gia ngươi tính toán, ngươi có gan chọc ta liền phải trả giá thật lớn, ngươi còn tưởng rằng mình là quận chúa cao cao tại thượng sao? Ngươi còn tưởng rằng Dung gia các ngươi là cao nhân nhất đẳng phủ Quốc công sao? hừ… Dung Thanh Thu ngươi đập yến tiệc chuyển phủ của ta, ta muốn Dung gia các ngươi sống, sống không bằng chết.” Trong mắt Phượng Khương Trần băng phát ra sát ý mãnh liệt.
Dung Thanh Thu hôm nay ngươi chọc lông nàng rồi…
Trải qua mấy phen vật lộn cuối cùng hộ vệ cũng khống chế được toàn bộ nữ tử thanh lâu, gia đinh liền vội vàng tiến lên, dọn dẹp vải vụn trên đất, Đông Tình và Hạ Vân thì đã sớm ra lệnh tiểu nha hoàn lấy vải bố lớn ra bọc những nữ tử kia lại.
“Cô nương, những nữ nhân này phải làm sao?” Hộ vệ tiến lên ngắt lời Phượng Khương Trần đang đối thoại với Dung Thanh Thu.
Ánh mắt Phượng Khương Trần đặc biệt cao ngạo, lướt nhìn đám nữ nhân gây chuyện kia, vô tình ra lệnh nói: “Trước tiên giam người lại, quay đầu điều tra một chút, không có vấn đề gì sẽ đem toàn bộ đến doanh trại.”
Những nữ tử này lại không quan tâm thân thể của mình, lại dám cởi hết ngoài đường phố, nàng liền sử dụng phế vật tốt, doanh trại thiếu nhất nữ nhân.
“Phượng Khương Trần, ngươi dám.” Dung Thanh Thu cao giọng kêu, muốn xông lên phía trước nhưng bị hộ vệ cản lại, coi như Phượng Khương Trần cho nàng ta mặt mũi, không để hộ vệ bắt nàng ta lại.
“Ta có gì không dám, đừng nói những nữ tử này, kể cả ngươi ta cũng dám đưa đến doanh trại.” Người gây chuyện bị khống chế thì tốt rồi, tuy nói hôm nay mặt mũi Phượng Khương Trần coi như ném chắc rồi, nhưng may là không có gây ra đại loạn, xung đột người không nên xung đột, nếu không vì vậy mà đắc tội người, vậy thì thật là thua thiệt quá.
“Bắt nàng ta lại, mang về tắm rửa sạch sẽ rồi đưa đến doanh trại đi.”
“Rõ.” Hộ vệ xông lên phía trước, chuẩn bị áp giải Dung Thanh Thu, Dung Thanh Thu lại dùng sức hất đối phương ra, hướng Phượng Khương Trần hô to: “Phượng Khương Trần, ngươi đối đãi với khách tặng lễ như vậy sao?”
Lúc này, bên ngoài Phượng Phủ đã có mấy người vây quanh xem náo nhiệt, xem dáng vẻ bọn họ hẳn là người làm lân cận trong phủ.
“Khách? Ngươi coi là khách cái gì, một nữ tử thanh lâu cũng xứng làm khách sao, ngươi thật đúng là tự mình gây chuyện.
Đến với lễ vật của ngươi, ta đã nhận được, ngươi yên tâm, khi ta trở về nhất định sẽ cho ngươi một phần đại lễ thật tốt. Các ngươi còn đứng ngây ở đó làm gì, không thấy hoa khôi nương tử mệt mỏi sao, mời nàng đi xuống uống trà.” Phượng Khương Trần thật lòng không muốn làm trò cười nữa, lập tức buông lời sắc nén.
Nhưng vốn là hôm nay Dung Thanh Thu tới quấy rối, nàng làm sao có thể lương thiện bỏ qua, hơn nữa sau lưng nàng cũng là có người, nàng căn bản không sợ làm lớn chuyện, huyên náo càng lớn càng tốt…
Dung Thanh Thu bộc phát với tiềm lực trước đó chưa từng có, lao ra khỏi hộ vệ, chạy ra đường chính, thị vệ xông lên phía trước đuổi lại bị ánh mắt Phượng Khương Trần ngăn chặn, hộ vệ không rõ cho nên cũng không dám lộn xộn, ngoan ngoãn quay trở về.
Hộ vệ đứng ở phía dưới không thấy được, nhưng Phượng Khương Trần đứng ở trên bậc thềm lại thấy được, xa xa có một đám người ăn mặc hoa lệ đi tới, đám người này là đi về phía Phượng phủ.
Phía sau màn không có ai xúi giục, những nữ tử thanh lâu này làm sao có gan tới trước cổng Phượng phủ náo loạn, dựa vào tiểu thư Dung Thanh Thu này đang gặp nạn, còn chưa đủ tư cách, đây không phải là cá lớn tới, mặc dù đám người này chắc chắn không phải người đứng phía sau màn, nhưng nếu đυ.ng tới cổng, nàng đương nhiên phải tranh thủ rồi.
Có người xúi giục nữ tử thanh lâu tới Phượng phủ náo loạn, cuối cùng tin tức Phượng Khương Trần trêu chọc với nữ tử thanh lâu truyền đi nghe thật tốt.