Cửu Hoàng thúc nói chuyện rất chậm, giọng rất nhẹ nhàng, nhưng lại lộ ra sự tự tin mạnh mẽ, không sợ hãi nghênh tiếp cặp mắt lăng lệ kia của Hoàng Thượng.
“Hoàng Thượng, chuyện của thần đệ và Phượng Khương Trần là như thế nào còn xin Hoàng Thượng không nên nhúng tay vào, thần đệ cả đời này, không cảm thấy hứng thú với cái gì cả, cho tới bây giờ cũng không tranh đoạt cái gì. Đây coi như là thần đệ lần đầu tiên có hứng thú với một chuyện, về phần tranh hay không tranh đoạt, thần đệ tự biết châm chước.” Ánh mắt Cửu Hoàng thúc nhàn nhạt đảo qua long ỷ, có ý riêng.
Đời này của hắn không tranh đoạt cái gì, bao quát long ỷ kia, nếu như hắn muốn tranh, so Hoàng Thượng hắn càng có tư cách hơn, chỉ là hắn khinh thường làm Đông Lăng Hoàng Thượng, Cửu Hoàng thúc đây là đang nhắc nhở Hoàng Thượng đừng quá mức như thế.
Thân là đế vương, bị người ta uy hϊếp như vậy, hắn phải nhẫn đến hạ mới có quỷ, trong mắt Hoàng Thượng lóe lên một vòng sát ý, rất nhanh, Cửu Hoàng thúc liền phát hiện lại coi như không biết, lẳng lặng mà ngồi chỗ cũ, nhìn về không trung vô định.
Hoàng Thượng tức giận, nhưng lại không thể không nhẫn nại nói: “Cửu đệ, Phượng Khương Trần là vị hôn thê của Lạc nhi, đệ là hoàng thúc của Lạc nhi, đệ làm như vậy thì kêu Lạc nhi làm sao bây giờ?”
“Hoàng Thượng, cho đến bây giờ thần đệ cũng chưa làm gì, mà lại Hoàng Thượng quên rồi hay sao, Phượng Khương Trần là vị hôn thê trước của Tử Lạc.” Cửu Hoàng thúc thu tầm mắt lại, nhìn lướt qua Hoàng Thượng nói: “Liền xem như thê tử, người của hoàng thất Đông Lăng chúng ta, lúc nào để ý thân phận nữ tử rồi, cũng không phải chưa từng xảy ra chuyện huynh chiếm vợ đệ, huynh nói đúng không, Hoàng Thượng.”
“Cửu đệ ngươi…” Hoàng Thượng biến sắc, Cửu Hoàng thúc tuy chưa chỉ ra, nhưng tất cả mọi người trong lòng đều hiểu rõ.
Hoàng Thượng gian da^ʍ em dâu, đây chính là em dâu chân chính mà không phải giống Phượng Khương Trần, chỉ có danh phận vị hôn thê Đông Lăng Tử Lãng.
“Hoàng huynh, đừng kích động, thần đệ nói một chút thôi.” Cửu Hoàng thúc con hồ ly này, chọc lên cơn giận dữ cho người ta, lại bày ra dáng vẻ thuần lương, Hoàng thượng có tức giận cũng không phát ra được, Cửu Hoàng thúc không có nói rõ, hắn cũng không thể chủ động thừa nhận.
Phẫn nộ chỉ là trong nháy mắt, Hoàng Thượng rất nhanh lại bày ra bộ dạng huynh trưởng quan tâm đệ đệ: “Cửu đệ, đệ đã có tình với Phượng Khương Trần vậy Trẫm liền thay ngươi ban hôn. Theo thân phân của Phượng Khương Trần chỉ có thể trở thành thị thϊếp của đệ, Trẫm thấy Cửu đệ ngươi hậu ái nàng, vậy trẫm ban nàng làm trắc phi của đệ.”
Cửu Hoàng thúc có chút cúi đầu, lông mi thật dài hướng xuống, che giấu trào phúng trong mắt.
Hoàng Thượng thật đúng là yêu thương thuần vương, vội vã ra chiêu như vậy, đem Phượng Khương Trần giao cho hắn, chắc là biết được chuyện thuần vương ngăn lại Phượng Khương Trần.
Hoàng thượng sẽ không cho phép Phượng Khương Trần vào Thuần vương phủ, để tránh đem chất tử bảo bối nhất của hắn làm hư, càng sẽ không cho phép thuần vương lưu luyến Phượng Khương Trần nữ tử này.
Hoàng Thượng vốn cho rằng mười phần chắc chín, lại không nghĩ tới Cửu Hoàng thúc không chút khách khí cự tuyệt: “Không cưới.”
Cưới Trắc phi? Cưới Trắc phi liền sẽ có chính phi, hắn Cửu vương phủ rất thanh tĩnh, không có hứng thú thả một đống người vào phủ, Cửu vương phủ to như vậy ngoại trừ người của hắn ra, sẽ không còn những người khác.
Cửu Hoàng thúc rất rõ ràng, Hoàng Thượng muốn lợi dụng cơ hội này, xếp người đến bên cạnh hắn.
“Không cưới? Cửu đệ ngươi đây là muốn bức tử Phượng Khương Trần sao?” Lời nói của Hoàng Thượng ý tứ rất rõ ràng, Cửu Hoàng thúc hoặc là cưới Phượng Khương Trần, hoặc là Phượng Khương Trần sẽ chết, bị Ngự Sử tung tin đồn, mất hết mặt mũi của Đông Lăng, nữ tử như này không cần thiết sống nữa!