Mấy ngày nay Nhị phu nhân đã dưỡng đến không tệ, hoàn hảo không động vào vết thương trên người. Không giống người nào đó, mới một nháy mắt, đã làm cho vết thương đẫm máu.
Đổi thuốc cũng không có tốn bao nhiêu thời gian, chẳng qua nửa canh giờ, Phượng Khương Trần chuẩn bị thu dọn đồ đạc, nhưng rõ ràng, Nhị phu nhân không có có ý tứ để Phượng Khương Trần đi.
Nhị phu nhân nhìn Phượng Khương Trần, dáng vẻ cứ như đang muốn nói lại thôi.
“Nhị phu nhân, có lời muốn nói?” Phượng Khương Trần không nhìn quen nhất là dáng vẻ do dự của người khác, dứt khoát ngừng tay, nhìn Nhị phu nhân.
Mặt Nhị phu nhân đỏ lên, cắn môi, lập tức gật đầu nhẹ: “Đúng, ta ta có mấy lời, muốn nói riêng với Phượng cô nương, không biết có thuận tiện hay không? “
“Nhị phu nhân thuận tiện, ta sẽ thuận tiện” Ánh mắt Phượng Khương Trần quét qua, không sai biệt lắm có thể đoán được ý đồ Nhị phu nhân.
Vị Nhị phu nhân có thể coi trọng, chính là y thuật của nàng.
Quả nhiên, Nhị phu nhân sau khi đuổi nha hoàn ra, đầu tiên là nói mấy câu giao tình, tiếp đó nói ra nguyên nhân của chuyện mình không mang thai được.
Thẳng thắn nói với đại phu, lời này người đều biết nhiều, nhưng chân chính có thể làm được lại là cực ít. Đối với vị Nhị phu nhân có thể thản nhiên nói ra việc này, Phượng Khương Trần rất kinh ngạc, lập tức lại hiểu rõ, Nhị phu nhân đoán chừng không có cách nào nữa.
Phượng Khương Trần trầm tư một khắc, trong đầu nghĩ làm cho Nhị phu nhân một cuộc phẫu thuật nhỏ bảo mật, còn sắp xếp thời gian nữa.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là hậu quả được mang đến.
Giải phẫu này cũng không phải là đi vòng qua quỷ môn quan, cho nên trong lòng Phượng Khương Trần thuộc về loại có thể làm giống nhưng không làm.
Nàng không muốn bởi vì một cuộcphẫu thuật nhỏ này mà rước lấy phiền toái không cần thiết. Nàng đã sống ở thế giới này, ở trong điều kiện tiên quyết là nàng không thể làm cho hoàn cảnh thay đổi quá lớn, nàng nhất định phải làm việc theo quy tắc.
Trừ khi, nàng đã mạnh mẽ, có thể thay đổi được hoàn cảnh, nếu không, nàng chỉ có thể dung nhập vào bên trong hoàn cảnh.
Nhị phu nhân một mặt chờ mong nhìn Phượng Khương Trần, trong lòng nàng, Phượng Khương Trần không gì không làm được, thậm chí là chuyện mà nàng đã xảy ra ở ngoài hoàng thành, ở trong lòng Nhị phu nhân trong từ đồi phong bại tục, mất hết mặt mũi nữa nhân đã biến thành thẳng thắn, thoải mái, kiên cường độc lập.
Nhưng đợi nửa ngày, Khương Trần đầu không nói gì, đỏ ửng trên mặt Nhị phu nhân đã lui dần, khuôn mặt tái nhợt. Dù là thất vọng, lại cố giả vờ bày ra khuôn mặt tươi cười, an ủi Phượng Khương Trần.
“Phượng cô nương, ngươi đừng để trong lòng, ta cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi. Nếu y thuật của Phượng cô nương không được, cũng không có gì cả. Phượng cô nương đã giúp ta rất nhiều, nếu không phải có Phượng cô nương, nói không chừng ta đã chết sớm”
Trê nngười Nhị phu nhân không thể che hết đi sự thất thần, nhưng không có vì thế mà tức giận. Phượng Khương Trần âm thầm thở dài.
“Nhị phu nhân, người hiểu lầm, bệnh của người, ta có thể trị được.
Ta chỉ là đang nghĩ sắp xếp lúc nào điều trị mới tương đối tốt” Chỉ là một cuộc phẫu thuật nhỏ, Phượng Khương Trần đã cân nhắc rất nhiều đồ vật.
Có điều, đã nhận người bệnh là Nhị phu nhân, Phượng Khương Trần sẽ dốc hết toàn lực. Nếu là giải phẫu thì sẽ có nguy hiểm. Có một số việc, nàng nhất định phải chuẩn bị sớm mới tốt. Thuốc trừ độc cho thiết bị ở đây cũng không hoàn chỉnh, ánh sáng cũng bất lợi cho giải phẫu.
Muốn tìm được một phòng giải phẫu phù hợp với yêu cầu của nàng cũng thật rất khó.
Phượng Khương Trần có hơi đau đầu, không tự giác sờ lên túi đựng đồ chữa bệnh, trong lòng thầm nghĩ, nếu đây là hệ thống nhỏ thông minh có phòng giải phẫu, vậy thì tốt biết bao. Gặp phải người bệnh nặng, nàng cũng có thể đưa vào icu gì đó, để người bệnh có thể được hồi phục tối ưu nhất, đáng tiếc…
“Ngươi nói cái gì?” Ôn nhu Nhị phu nhân kích động hô to.