(Cải Biên) Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 51: Vợ A Anh Rất Yêu Em...

Hạ Tử Du cùng người làm bê đồ ăn lên bàn ăn nhưng mãi vẫn không thấy ba người kia quay lại, cô quay sang nhìn quản gia nói, “ Dì Ngô, dì giúp cháu mang đồ ăn đến cho bác trai cùng viện trưởng hộ cháu.” Vì cô mang thai cho nên ông bà Đàm không cho cô đến bệnh viện, sức khỏe ông Đàm tuy có tiến triển nhưng bác sĩ đề nghị nằ viện theo dõi và tập vật lí trị liệu.

Dì Ngô mỉm cười nói “ Vâng thưa cô chủ.”

Hạ Tử Du nhìn Liễu Nhiên đang ngồi vào ghế trẻ em của mình ngoan ngoãn đợi, cô thương yêu hôn má bé mấy cái, “ Bé con, con đợi mẹ gọi ba cô và chú Kiều vào ăn cơm luôn nhé.”

Liễu Nhiên cười vui vẻ ngoan ngoãn gật đầu, “ Dạ.”

Hạ Tử Du ôm bụng hơi lớn chậm rãi đi ra ngoài, vì tính cô có chút lơ mơ hay không chú ý đề dưới chân hay bàn ghế, Đàm Dịch Khiêm liền sai người trải thảm lông dày dưới sàn nhà, tất cả sàn nhà đều phải trải thảm lông, còn có những vật dụng không cần thiết thì không cần chưng bày nhiều, chỗ chơi của Liễu Nhiên cũng được sắp gọn vào một góc lớn đủ để bé chơi. Dép đi trong nhà của Hạ Tử Du cũng đổi sang dép lông ấm và đế không bị trơn.

Hạ Tử Du tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng ba người họ đâu vì vậy cô gọi, “ Dịch Khiêm, Robert, chị Tâm.”

Đàm Dịch Khiêm, Robert cùng Đàm Tâm đều quay đầu lại theo hướng gọi của Hạ Tử Du, cùng lúc là Đàm Tâm cùng Robert bắt gặp sắc mặt lạnh như băng của Đàm Dịch Khiêm.

Đàm Dịch Khiêm không nói chỉ quay người bước nhanh đến chỗ Hạ Tử Du.

“ Bà xã.” Anh ôn nhu gọi cô, cũng vừa lúc Robert và Đàm Tâm cũng bước vào.

Robert sợ Đàm Tâm bọc lộ cảm xúc khiến Hạ Tử Du nghi ngờ, anh liền tiến đến chỗ Hạ Tử Du rất tự nhiên mà choàng tay lên vai Hạ Tử Du cười tươi nói, “ Ăn cơm thôi, anh đói chết rồi.”

Đàm Dịch Khiêm nhíu mày không vui hất ta Robeert xuống khỏi vai Hạ Tử Du giọng như ăn giấm của anh vang lên “ Cậu có biết cô ấy còn đang mang thai không?”

Robert nhìn bình giấm chua Đàm Dịch Khiêm liền cười trêu chọc, “ Sao hả? Mới đó quên đi người anh em đã cưu mang vợ cậu ba năm sao?”

Đàm Dịch Khiêm mặc kệ Robert ôm Hạ Tử Du chậm rãi bước vào.

Hạ Tử DU nhìn Đàm Tâm mở miệng, “ Chị Tâm, em có làm mấy món chị thích, chị vào ăn cơm nhé.” Cô biết Đàm Tâm vẫn còn lạnh nhạt với cô, nhưng cô không vì vậy mà không kính nễ Đàm Tâm, dù sao Đàm Tâm còn là chị gái ruột của Dịch Khiêm.

Đàm Tâm gật đầu, cô biết ánh mắt kia của Đàm Dịch Khiêm, chuyện vừa rồi không chừng Dịch Khiêm đã nghe, cô còn tỏ thái độ với Hạ Tử Du chắc chắn tình chị em của cô cùng Đàm Dịch Khiêm cũng chẳng còn dù chỉ là một chút.

Bữa cơm ăn rất vui vẻ, ngoài tiếng nói chuyện của Hạ Tử Du, Robeert và Liễu Nhiên thì Đàm Dịch Khiêm và Đàm Tâm rất ít khi lên tiếng, Hạ Tử Du cảm giác Đàm Tâm hôn nay có chút kì lạ nhưng là cô không nghĩ vì sự có mặt của Robert mà khiến tâm tình của Đàm Tâm không vui.

Kết thúc bữa cơm, Robert nói còn có viện cho nên rời đi, nhưng Đàm Dịch Khiêm biết Robert đang trốn tránh Đàm Tâm, một phần là vì Robert sợ nh hỏi chuyện năm đó.

Hạ Tử Du nhìn Đàm Dịch Khiêm muốn nói nhưng lại thôi, anh vì chuyện trụ sở chính của Đàm thị đã rất bận rộn, cô không muốn anh vì cô mà phải lo lắng.

Đàm Dịch Khiêm làm sao không biết biểu cảm cùng tâm tình của cô hiện nay, từ lúc cô mang thai và lời ước định của anh và cô, Hạ Tử Du rất dễ để lộ tâm tình của mình, Đàm Dịch Khiêm nghĩ cô đã buông bỏ phòng bị sẽ như cô gái Hạ Tử Du lúc đầu anh biết, đơn thuần ngây thơ lại lương thiện.

Đàm Dịch Khiêm lên thư phòng sắp xếp công việc, anh biết Hạ Tử Du vốn không có ngủ sớm như vậy, cô thường kiếm cớ sau bữa cơm liền lên phòng nói muốn ngủ nhưng thật ra là vì cô biết Đàm Dịch Khiêm sẽ ở bên cạnh cô cho đến khi cô ngủ anh mới giải quyết công việc, nhưng mà như vậy rất khuya anh mới đi ngủ, Hạ Tử Du không nỡ liền kiếm cớ nói đi ngủ sớm. Nhưng cô nào biết Đàm Dịch Khiêm biết chút tâm tư nhỏ này của cô kia chứ.

Cũng như mọi ngày, Hạ Tử Du nói muốn đi ngủ sớm liền lên phòng, Đàm Dịch Khiêm sẽ lên thư phòng giải quyết công việc, sau đó là Hạ Tử Du sẽ vác bụng bầu đi tìm con gái cùng chơi với con gái cùng nói chuyện với con gái đến khi con gái ngủ cô mới rón rén về phòng ngủ.

Hạ Tử Du vừa lên giường thì cửa phòng ngủ có tiếng mở cửa, cô hốt hoảng liền không kịp phản ứng cứ ngồi chết trân trên giường nhìn ra cửa.

Đàm Dịch Khiêm bướ vào thấy Hạ Tử DU đang ngồi trên giường anh biết cô vừa ở phòng Liễu Nhiên về anh không nỡ vạch trần cô cho nên nhỏ giọng hỏi, “ Anh làm em tỉnh giấc sao?”

Hạ Tử Du nhanh chống lấy lại bình tỉnh mỉm cười nói, “ Không, em vừa tỉnh ngủ.” Cô có chút chột dạ không dám nhìn anh.

Đàm Dịch Khiêm thương yêu hôn cô vài cái, giọng ôn nhu nói “ Thời gian tới anh rất bận, nếu em buồn chán thì về Hạ gia chơi vài ngày, buổi tối sau khi xong việc anh sẽ đến Hạ gia đón em.” Anh biết cô lo cho anh cho nên không nỡ về Hạ gia thăm ông bà Hạ.

Hạ Tử Du sững sốt, đôi mắt vì kích động mà to tròn đáng yêu, Liễu Nhiên rất giống cô ở điểm này, cô cười vui vẻ ôm cổ Đàm Dịch Khiêm, “ Ông xã thật tốt.”

Đàm Dịch Khiêm ôm cô giọng sủng nịch hỏi, “ Bây giờ mới cảm thấy anh tốt sao?”

Hạ Tử Du lắc đầu, cô ngồi thẳng người đối mặt với Đàm Dịch Khiêm chậm rãi nói, “ Trước đây em từng rất ngưỡng mộ Đường Hân vì anh luôn thương yêu bao dung cho cô ấy, còn có Đan Nhất Thuần mặc dù anh và cô ấy chỉ là diễn kịch nhưng là cô ấy muốn gì anh đều đáp ứng, lúc đó em nghĩ anh là người đàn ông đối với người phụ nữ của mình sẽ đều như vậy.”

Đàm Dịch Khiêm lại hôn môi cô nói, “ Em không hỏi tại so anh đối với Đường Hân và Đan Nhất Thuần là tình cảm gì sao?”

Hạ Tử Du lắc đầu nhỏ giọng nói, “ Em không dám hỏi, em rất sợ đáp án của anh, nhưng bây giờ anh đối với em rất tốt như vậy đủ rồi.”

Đàm Dịch Khiêm ôn nhu mà chân thành nói, “ Tử Du, có một chuyện anh trước nay chưa từng nói với em.”

Hạ Tử Du căng thẳng, cô né tránh không muốn nghe “ Chuyện quá khứ em không muốn biết, anh đừng nói.” Cô sợ đáp án của anh sẽ là trước đây anh yêu Đường Hân hoặc là anh từng có ý rung động với Đan Nhất Thuần, cô rất sợ.

Đàm Dịch Khiêm ôm chặt cô, anh âu yếm dịu dàng hôn lên tóc Hạ Tử Du, giọng anh trầm ấm vang lên, “ Anh trước đây và mãi về sau chỉ yêu mỗi mình Hạ Tử Du, dù là trước đó anh có từng vì Đường Hân hay là Đan Nhất Thuần anh cũng chưa bao giờ yêu họ. Bà xã, anh rất yêu em.”

Hạ Tử Du bị anh làm cho cảm động khóc nức nở, cô ôm chặt lấy anh.